Chương 5: Xuất phủ
Sau khi trở về phòng, nàng phần phó Xuân Ngọc tìm sách thuốc cho nàng, một số độc trên người Mộ Dung Thiên Thần nàng phải nghiên cứu cho tốt. Dù sao điều kiện ở hiện đại và cổ đại khác nhau, giải độc liên quan đến mạng người nên không thể qua loa.
" Xuân Ngọc, bưng cơm trưa đến đây. "
" Tiểu thư, bây giờ sao ? Vẫn còn chưa đến thời gian ăn trưa. "
“Đúng vậy, bây giờ, nhanh đi đi.” Đường Tĩnh thản nhiên phân phó.
Đồ ăn được bưng lên, Đường Tĩnh vội vàng ăn mấy miếng lại phân phó Xuân Ngọc : " Hôm nay không được quấy rầy ta, cơm tối cũng không cần mang tới. "
Tiếp theo bắt đầu đọc đám sách thuốc khó hiểu, kiếp trước nàng chỉ đọc qua sách thuốc đã được biên dịch, nhưng sách thuốc cổ này nàng tới bây giờ vẫn chưa kịp đọc.
Mãi cho tới giờ Tuất mới xem xong được vài quyển, Đường Tĩnh duỗi lưng mỏi, sách cổ đại thật sự uyên thâm, nhưng có lợi không nhỏ, không chỉ tìm được chỗ mình không hiểu mà còn giải quyết được chỗ ở kiếp trước chưa được giải quyết. Rèn sắt phải rèn khi còn nóng, Đường Tĩnh suy nghĩ một hồi mới viết xuống phương thuốc giải độc cho Mộ Dung Thiên Thần.
Ngày hôm sau lúc Xuân Ngọc bước vào phòng thì Đường Tĩnh đã rời giường chải đầu.
" Vương phi hôm nay dậy thật sớm. "
" Ừ. "
" Vương phi, người đang làm gì vậy ? " Xuân Ngọc nhìn Đường Tĩnh tết tóc đuôi ngựa cho mình thì khó hiểu.
" Xuân Ngọc, tìm cho ta một bộ quần áo nam tử, hôm nay ta dẫn ngươi xuất môn. "
Trải qua một lúc xoay sở, trong phòng lập tức xuất hiện một công tử tuấn tú, trường bào màu lam nhạt bình thường, tóc cũng buộc với dây tóc cùng màu áo, đôi mắt xếch lên, khóe miệng mỉm cười hết sức phong lưu.
Xuân Ngọc cũng thay quần áo gã sai vặt, lúc này trong lòng đầy bất an.
" Vương phi muốn xuất phủ làm gì ? hiện tại người đã lập
/6
|