Bệnh Vương Tuyệt Sủng Độc Phi

Chương 168: Thiếu

/368


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu.

Đại Yến thịnh thế, vô cùng phồn vinh. Việc mở cửa thông quan với các nước khiến cho người nước ngoài khắp mọi nơi trên thế giới đều có thể tới được Đại Yến.

Đất Hoàng thành dưới chân Thiên tử lại càng phồn hoa. Là nơi tập trung Hoàng quyền, cuộc sống nơi đây cũng không bận rộn như trong tưởng tượng, ngược lại đều thực an nhàn.

Cuộc sống giàu sang là những gì dân chúng sở cầu, ăn mặc không lo tất sẽ không kiếm chuyện.

Hoàng cung nguy nga, cung nhân đi lại như nêm, thế nhưng bước chân không chút tiếng động.

Ngự hoa viên bách hoa nở rộ, trong đình nhỏ, bốn cung nữ đứng cúi đầu, trên bàn đá tinh xảo bày từng đĩa hoa quả điểm tâm, mùi hương rất thơm khiến người ta có chút không nhịn được cơn thèm ăn.

Bên ngoài đình khoảng năm sáu thước có một mảnh vườn sơn trà vừa nở, đóa hoa trắng xinh xắn, nhị hoa vàng rực rỡ, nhìn kiều diễm vạn phần.

Bên cạnh đó có một tiểu cô nương khoảng bảy tám tuổi ngồi tùy ý ở trên một hòn đá nhỏ, bé một thân y phục hồng nhạt, tóc đen nhánh, dung mạo xinh đẹp, đôi mắt to lanh lợi trong suốt. (MTLTH.dđlqđ)

Thái dương đã lên cao, ánh mặt trời nóng bức, tiểu cô nương vẫn ngồi đó không nhúc nhích, nhìn chằm chằm vào vườn hoa sơn trà, không hề chuyển động một chút nào.

Thi thoảng có cung nữ chạy tới, khẽ nhún người hành lễ, nhỏ giọng nói: “Công chúa, ngài đã ngồi đây hai canh giờ rồi. Nắng cũng đã nóng, ngài vào đình ngồi trong chốc lát đi.”

Tiểu cô nương nhăn mặt từ chối: “Không cần, ta muốn nhìn xem sơn trà có thể bị ánh mặt trời phá hư hay không? Nương nói không, ta không thèm tin.” Bé vừa mở miệng, lời nói tuy có chút kiêu căng nhưng linh khí mười phần. Sóng mắt lưu chuyển làm người khác tâm sinh thích, tiểu cô nương này không khiến người ghét được.

Cung nữ gặp khó khăn, đây là vị Công chúa duy nhất trong Hoàng thất. Nếu có sơ xuất gì, các nàng sợ gánh không nổi.

“Được rồi được rồi, vị tỷ tỷ này mau đi thôi, đừng quấy nhiễu ta.” Liên tục vẫy tay, cử chỉ có vẻ không kiên nhẫn. Đừng nhìn bé con tuổi còn nhỏ, khí thế tuyệt đối không kém.

Phong Ngữ Vi hạ quyết tâm nhất định phải xem hoa sơn trà này có bị mặt trời nướng chín hay không. Bé không tin Nhạc Sở Nhân, nương ngày nào cũng bày ra bộ dạng tất cả


/368

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status