Bệnh Vương Tuyệt Sủng Độc Phi

Chương 26: Biện luận

/368


"Thất đệ, đệ muội, dọc đường đi hãy cẩn thận chút."

Phong Duyên Thiệu đứng trên bậc thang, khiêm tốn nói.

Nhạc Sở Nhân hướng về phía Phong Duyên Thiệu hào phóng gật gật đầu, sau đó quay đầu nhìn con ngưa cao to trước mắt. Tuy rằng trên yên ngựa phủ một tầng nhuyễn điếm, nhưng dưới tầng nhuyễn điếm chính là sắt a, ngựa chạy không cần bao lâu mông nàng chắc nát quá.

"Đi lên đi."

Nhìn thần sắc Nhạc Sở Nhân rối rắm, Phong Duyên Thương cười khẽ, dùng cánh tay không bị thương ôm lấy eo nàng rồi nhẹ nhàng xoay người, trong nháy mắt hai người đã ngồi ở trên lưng ngựa.

Nhạc Sở Nhân ngồi ở phía trước, phía sau là Phong Duyên Thương, hắn một tay giữ chặt cương ngựa, cúi mắt nhìn người phía trước đang chăm chú nhìn hắn, ôn hòa nói:

"Nếu mệt mỏi, chúng ta liền dừng lại nghỉ tạm, không vội."

Nhạc Sở Nhân giật giật khóe miệng, nàng kỳ thật muốn hỏi không phải cái này, nàng muốn hỏi hắn cưỡi ngựa khác không được sao? Nhưng trong nháy mắt nàng liền đánh mất ý niệm này trong đầu bởi vì như thế này rất thoải mái nha. ( Tiện ăn đậu hũ ca ấy ý mà :3 )

"Ngũ ca, chúng ta đi ."

Một tay nâng hồng xà một tay cầm lấy áo dài Phong Duyên Thương, Nhạc Sở Nhân hướng về phía Phong Duyên Thiệu mặt mày tươi cười, con ngựa dưới thân liền động .

Phong Duyên Thiệu gật gật đầu, nhìn chăm chú vào bọn họ một đoàn người ngựa rời đi, lúc này mới quay đầu nhìn về phía Phong Duyên Tinh tựa vào bên cạnh đại môn không ngừng hắt xì, lắc đầu thở dài:

"Thất tẩu ngươi đi rồi, ngươi nếu không đuổi theo, cho đến khi nàng trở về ngươi hắt xì sẽ không dừng lại."

Phong Duyên Tinh hắt xì đến nỗi đầu cháng váng ù tai từ trong đại môn đi ra, hộ vệ Thất vương phủ đồng thời đều tỏ vẻ đồng tình.

"Ngũ ca… hắt xì!"

Hắt xì này chia đều mười giây một cái, Phong Duyên Thương cảm giác chính mình màng tai đều phải rung lên . Nhớ tới Nhạc Sở Nhân, hắn không khỏi nghiến răng nghiến lợi, nhưng trong lòng lại thầm run sợ.

Phong Duyên Thiệu có chút nhíu mi lui ra phía sau hai bước, quay đầu ý bảo hộ vệ bên cạnh, hộ vệ kia động tác nhanh chóng chỉ tầm một phút đã dắt theo một con ngựa đi tới.

"Mau đuổi theo đi, trong cung bổn vương tự sẽ nói giúp ngươi."

Phong Duyên Thiệu cũng không có khả năng làm cho hắn hồi cung với bộ dạng này. Mẫn phi lá gan nhỏ như vậy, Phong Duyên Tinh nếu trở về như vậy, thế nào cũng đem Mẫn phi dọa ngất.

Phong Duyên Tinh một tay ôm miệng mũi, một bên hướng Phong Duyên Thiệu khoát tay, rất nhanh nhảy lên ngựa, nắm dây cương, con ngựa tức thời chạy vội đi.

Mặc dù nghe lời Phong Duyên Thiệu đuổi theo, nhưng hắn đối Nhạc Sở Nhân vẫn là hận a! Tìm được cơ hội, hắn thế nào cũng phải hảo hảo trả thù nàng.

Một hàng hơn mười nhân mã theo ngã tư đường yên tĩnh hướng tới cửa Bắc hoàng thành mà đi, đây là lần thứ hai Nhạc Sở Nhân tận mắt xem thành trì cổ đại, từng dãy nhà ở trùng điệp cùng với dân chúng nhìn thấy họ đều né tránh từ xa đều tản ra hơi thở cổ xưa.

Mặc dù đây là hoàng thành, là nơi phồn hoa nhất Đại Yến, nhưng vẫn không hề thiếu khất cái (ăn xin). Bọn họ nằm ở trong góc đường, mặc áo rách tung toé, bên người đặt một cái chén bể, làm Nhạc Sở Nhân không khỏi nghĩ tới cái bang.

"Tiểu Thương Tử, khất cái này có phải là cao thủ võ công hay không?"

Nhìn xung quanh , Nhạc Sở Nhân một bên hỏi.

Nghe được câu hỏi như thế, không chỉ Phong Duyên Thương khó hiểu, bốn phía hộ vệ cũng mờ mịt, vài người cùng nàng quen biết trực tiếp quay đầu nhìn nàng ý hỏi vì sao nàng lại nói như vậy.

"Bọn họ nếu có võ công, cũng không đến mức lưu lạc đầu đường xin cơm."

Cúi đầu nhìn Nhạc Sở Nhân trước người thực muốn biết đáp án, Phong Duyên Thương kiên nhẫn trả lời.

"Nói như vậy, nơi này không có cái bang a!"

Nếu bọn họ đều biết võ công bay tới bay lui, hẳn là có giang hồ mới đúng a. Có giang hồ, tự nhiên còn có đủ loại môn phái.

Phong Duyên Thương bật cười:

"Cái bang? Là cái gì vậy? Đại Yến có thiếu lâm tự, am ni cô, đạo môn, còn có một chút đạo sĩ nhàn tản."

Cái bang? Ha ha!

"Ta nói đùa một chút không được sao? "

Nhìn hắn cười đến vui vẻ, Nhạc Sở Nhân thoáng có chút khó chịu, giống như nàng thực không biết gì a.

"Cũng không thể nói như vậy, bởi vì quả thật có một và tà giáo chống đối triều đình. Đa số đều cổ động dân chúng tạo phản, từ tổ tiên Đại Yến cho đến hiện nay đã thanh trừ không dưới trăm tà giáo ."

Phong Duyên Thương thấp giọng nói, thanh âm dễ nghe trực tiếp tiến lỗ tai nàng. Khoảng cách quá gần, nàng còn ngửi được mùi hương đặc hữu trên người hắn, rất dễ chịu a.

Nhạc Sở Nhân gật gật đầu, quả nhiên vô luận hiện đại hay là cổ đại, đều có một đám người e sợ thiên hạ bất loạn!

"Vương phi vừa nói đến cái bang, tên thực có ý tứ."

Phong Duyên Thương tựa hồ không muốn đả kích Nhạc Sở Nhân, nhẹ giọng nói.

Nhạc Sở Nhân nhướn đuôi lông mày:

"Khất cái nếu vận dụng thích đáng cũng là một cỗ thế lực không thể bỏ qua. Khất cái lần đến mỗi một tấc đất , có mặt khắp nơi, đồng dạng thân phận khất cái cũng tuỳ cơ ứng biến."

Phong Duyên Thương còn thật sự nghe nàng nói, con ngựa đạp đá đi trước, tầm mắt hắn cũng dừng lại ở trên gương mặt tinh xảo của Nhạc Sở Nhân.

"Có chút đạo lý. Nhưng phải biết rằng từ xưa chỉ có nhân tài không hiểu thấy đủ. Nàng nếu là đảm bảo một khất cái ăn, mặc ở, đi lại, hắn như thế nào còn khả năng nguyện ý mỗi ngày chịu đựng hôi thối lên phố ăn xin? Bị người xem thường chịu người đánh chửi?"

Phong Duyên Thương tựa hồ thực thích cùng nàng thảo luận, hộ vệ bốn phía cũng đều dương cao lỗ tai nghe a. Nhạc Sở Nhân xảo ngôn biện luận võ mồm bọn họ cũng đều biết, tựa hồ cũng đều rất thích xem hai người bọn họ biện luận a.

"Ai nói muốn ngươi trực tiếp liền cam đoan cho bọn họ cái ăn, mặc ở, đi lại ? Có làm mới có ăn a, ai làm tốt thì cho họ tiền."

Nhạc Sở Nhân không phục, ninh lông mi ngửa đầu nhìn Phong Duyên Thương. Hắn thật đúng là thừa tiền không biết dùng, trực tiếp cho phép người ta ăn, mặc ở, đi lại?!

Phong Duyên Thương cúi đầu nhìn nàng, hai đôi mắt đối diện, cùng mặc nam trang, người ở bên ngoài thoạt nhìn có chút quái dị.

“ Thật ra cũng có chút đạo lý. Tuy nhiên, bí mật nếu nhiều người biết thì khó giữ, bọn họ một chữ bẻ đôi cũng không biết, sinh hoạt tại tầng dưới cùng cũng chẳng làm nên được đại sự gì."

Cười lắc đầu, Phong Duyên Thương thần sắc ôn hòa.

Nhạc Sở Nhân chậm rãi trừng mắt nhìn hắn, nghẹn không nói lên lời. Nàng nghĩ gì lại cùng tên gia hỏa này thảo luận về khất cái? Hắn đường đường một vương gia sinh ra đã ở tầng lớp trên đỉnh xã hội, làm sao có thể tin tưởng khất cái? Thật sự là phí lời!

"Chúng ta sắp ra khỏi thành."

Nhìn mặt Nhạc Sở Nhân biến sắc chuẩn bị tức giận, Phong Duyên Thương nhanh chóng nói sang chuyện khác.

Nhạc Sở Nhân quay đầu nhìn phía trước, cửa thành cao cao tiến vào tầm mắt. Tường thành rất cao, ước chừng bằng ba bốn tầng lầu, trên tường thành có binh sĩ mặc áo giáp tuần tra, tại thời đại vũ khí lạnh này, bọn họ chính là lợi khí của mỗi quốc gia.

Không hề thiếu dân chúng bình dân, tiểu thương ra vào thành, ở cửa thành có binh sĩ kiểm tra giấy thông hành ( Cv ghi là thân phận điệp tương đương với chứng minh thư hiện đại nhưng Nguyệt chẳng bết dịch thế nào đổi thành giấy thông hành cho nó cổ trang nhé hj hj ). Nhạc Sở Nhân có chút tò mò vươn cổ muốn xem chứng minh thư của cổ nhân viết như thế nào.

"Nhìn cái gì vậy?"

Thấy Nhạc Sở Nhân có chút gian nan vươn cổ nhìn, Phong Duyên Thương tươi cười như trước hỏi.

"Cái kia!"

Bọn họ không trải qua này kiểm tra trực tiếp thông qua, Nhạc Sở Nhân lấy tay chỉ chỉ tờ giấy trong tay tiểu binh kia.

"Có cái gì tò mò ? Nàng cũng không phải không có, đợi hồi phủ, ta đi thư phòng lấy cho nàng xem."

Phong Duyên Thương một tay cầm lấy dây cương thay đổi phương hướng, một cánh tay bị thương nâng lên giữ thắt lưng Nhạc Sở Nhân miễn cho nàng giatạ mình ngã xuống.

"Thân phận điệp của ta vì sao để ở chỗ ngươi?"

Nhạc Sở Nhân nhìn sông đào chảy mãnh liệt bao quanh thành, không để ý hỏi.

"Xuất giá thì phải theo họ phu quân, nàng nói vì sao?"

Phong Duyên Thương cúi đầu nhìn nàng, thấp giọng cười nói.

Nhạc Sở Nhân quay đầu nhìn hắn, sao nàng thấy hắn cười có điểm đắc ý? Chẳng phải Nhạc Sở Nhân là vợ hắn cho nên mới tới chỗ hắn có cái gì phải đắc ý ?

/368

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status