Bệnh Vương Tuyệt Sủng Độc Phi

Chương 180: Thiếu

/368


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu

Một tay hắn ôm chắc thắt lưng cô, tay kia nâng lên, làm động tác như đang cầm nắm vật gì đó. Một giây sau, quả bóng bàn trên kệ ti vi bay thẳng vào lòng bàn tay hắn.

Nhạc Sở Nhân sửng sốt, nhìn bóng bàn trong tay hắn, thổn thức: “Đại Tướng quân, anh đây chính là dị năng á.”

“Chuyện này cũng bình thường thôi, chỉ là chút nội lực thôi.” Hắn tung hứng bóng bàn trong tau, đột nhiên hắn vung tay. Bóng bàn bay thẳng ra ngoài, bay qua sân, lướt qua cổng lớn, không thấy bóng dáng đâu nữa.

Nhạc Sở Nhân rướn cổ nhìn trong chốc lát, thị lực nàng không tốt, cơ bản nhìn không được. Nhưng cô có thể khẳng định rằng nó bay đi rất xa. (MTLTH.dđlqđ)

“Tuy em rất hâm mộ loại năng lực của anh, nhưng anh phải khổ luyện hơn hai mươi năm mới có thể đạt được trình độ này. Đời này của em hẳn là muốn cũng không được.” Cô thở dài, đúng là có chút ít ghen tị, nhưng phải công nhận là nhìn động tác này man thật.

Hắn vỗ vỗ thắt lưng nàng: “Nếu muốn xem tiếp, cứ tìm anh.”

Nhạc Sở Nhân cười tủm tỉm: “Được đấy, đến lúc đấy anh phải biểu diễn cho em xem đấy.”

Cốc cốc cốc.

Nhạc Sở Nhân vừa dứt lời, cửa lớn liền có tiếng gõ. Hai người liếc nhau, Nhạc Sở Nhân lập tức đứng dậy đi ra ngoài.

Diêm Cận mặc quần áo vào, vài bước tới cửa nhìn người đi đằng sau Nhạc Sở Nhân. Không ai khác ngoài lão thái thái.

“Lão thái thái, người đến đây là để điều


/368

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status