Nơi Hương Hương ở là một biệt thự cao cấp gần trung tâm của thị trấn, cách trường học cũng không quá xa. Biệt thự được xây dựng theo nghệ thuật kiến trúc cổ điển Pháp có sự kết hợp hài hoà giữa nghệ thuật và hoa viên. toà biệt thự này cao 2 tầng, phía trước mặt là một cái sân rộng được ghép với nhau bằng những viên đá cẩm thạch vuông vức nhưng cũng không ghép hoàn toàn mà chừa lại một khoảng để trồng cỏ kiểng, phía góc sân còn có vài bồn hoa khá đẹp, gara được xây dựng ngay bên cạnh biệt thự chứ không xây dưới tầng hầm những biệt thự khác, phía sau biệt thự cũng khá rộng được xây dựng để có thể ngồi tận hưởng thú vui câu cá, gồm một cái hồ bơi nước trong vắt và bên cạnh không xa là con sông đa nhim chảy qua..
Phía trên sân thượng là nơi đón gió, ngắm trăng lên. Mặt tiền biệt thự quay về hướng Bắc nên về phong thủy thì nơi này có vị trí quá tốt. Có một điều làm Lê Sơn buồn bực là cái hàng rào không hiểu sao lại xây cao quá khổ, cao ít gì cũng phải hơn 3m, m*a nó xây cái hàng rào để chống trộm à, mà thằng trộm nó đã muốn viếng thì 10m nó cũng leo được chứ đừng nói là 3m như thế này, Philip Johnson mà biết điều này có khi sẽ vật vã khóc thét lên rồi ra đi vĩnh viễn luôn cũng nên, là một kiến trúc sư hàng đầu thế giới, nhân dịp qua thăm người bạn thân hồi đại học nên đã tốn biết bao công sức thiết kế ngôi biệt thự này tặng người bạn đó để mỗi khi nhìn vào ngôi biệt thự này sẽ cảm thấy được sự khác biệt của nó nhưng không ngờ bị Lê Sơn sĩ nhục trắng trợn như vậy.
Phòng của Lê Sơn nằm ở tầng trệt cũng khá rộng rãi với thiết kế trang nhã tạo cảm giác thoải mái, đồ đạc trong phòng cũng không thiếu thứ gì, còn có một cái máy tính bàn màn hình 27 inch nữa.
Sau khi tắm xong không có gì làm thì Lê Sơn bắt đầu bật máy tính lên, trời ạ! đúng là lũ nhà giàu, nhìn vào cái bảng cấu hình máy mà Lê Sơn cũng hết hồn, máy được trang bị chip core i7 thế hệ 4 mới nhất, ram 32 gb thế hệ ddr3 mới nhất luôn, card nvidia gtx titan cũng thuộc dạng khủng bố, cấu hình máy cỡ này không có 5 6 chục chai là không sắm nổi rồi. Lên mạng Lê Sơn cũng chả bao giờ chơi game, chỉ đôi lúc lên Facebook và đọc báo còn đâu là dành thời gian để xem stream dota2 của bình luận viên pewpew trên talk tv, tiếc là lúc Lê Sơn online cũng chả có trận đấu nào, Lê Sơn đành vào trang báo lá cải " mương 69" xem bọn anh hùng bàn phím chém gió... Xem một lúc cũng không thấy tin tức gì hấp dẫn, chỉ có tin tức về siêu bão haiyan làm Lê Sơn chú ý, haizz miền trung vừa đón nhận đợt lũ xong, giờ còn dính phải siêu bão này nữa thì không biết người dân phải sống như thế nào nữa... Lê Sơn không khỏi thương cảm.
Vài phút sau Lê Sơn cầm chiếc đập đá lên rồi nhắn hơn 100 tin nhắn vào tổng đài ủng hộ đồng bào miền trung...
Lúc Lê Sơn tỉnh dậy thì đã đến 8 giờ sáng, mơ màng nhìn vào màn hình điện thoại, Lê Sơn thấy tổng cộng có 7 8 cuộc gọi lỡ: một cuộc của cô nàng Hương Hương, một cuộc của mẹ Lê Sơn còn lại là của một số điện thoại lạ.
Đánh răng rửa mặt xong, Lê Sơn cầm lấy điện thoại gọi cho mẹ của mình, khoảng 10 giây sau đầu dây bên kia cất lên tiếng trả lời :
-" Alo, Sơn hả con?, sao hồi nãy mẹ gọi không thấy con trả lời? "
-" ah, lúc nãy con đang ngủ, mẹ gọi cho con có chuyện gì không ạ? " Lê Sơn lễ phép nói, dù ở ngoài đường Lê Sơn có hơi hổ báo cáo chồn nhưng mà lúc ở nhà Lê Sơn luôn tỏ ra ngoan ngoãn, điển hình của những đứa trẻ đang trong thời kỳ nổi loạn.
-" có phải con lulu nó bắt con gà chọi của nhà ông Tiến không? "
Câu hỏi quá đột ngột làm Lê Sơn không biết phải trả lời thế nào, chỉ ấp a ấp úng một hồi lâu trong lòng thì bắt đầu sợ hãi, không phải bị phát hiện rồi chứ...
Một hồi không thấy Lê Sơn trả lời, mẹ Lê Sơn liền nói :
-" con đừng lo, mẹ đền tiền cho ông ta rồi, để mai mốt mẹ tính sổ với ba con sau, mà con cũng thiệt là có chuyện gì cũng không chịu nói cho mẹ một tiếng, từ hè đến giờ cũng không chịu gọi điện thoại là sao? "
-" a! Con xin lỗi, con sẽ thường xuyên gọi cho mẹ " Lê Sơn nhỏ giọng nói
-" ừm, mà sơn nè con thấy con bé Hương Hương thế nào? " mẹ Lê Sơn hỏi.
-" thế nào là thế nào hả mẹ? " Lê Sơn mờ mịt hỏi
-" cái thằng quỷ này, đừng có giả bộ, con thấy nó có xinh đẹp không? "
-" ah, rất xinh ạ "
-" vậy cố gắng lên nha, mẹ của con bé Hương Hương là bạn thân của mẹ, bà ấy cũng đồng ý cho con theo đuổi Hương Hương rồi, ôi cái con bé Hương Hương này vừa xinh đẹp, tài giỏi lại ngoan ngoãn nữa mẹ vừa nhìn đã thấy thích rồi "
-" vâng, con sẽ cố " Lê Sơn trả lời cho có lệ
Sau khi nói chuyện một hồi, mẹ Lê Sơn mới chịu cúp máy, trước khi cúp còn dặn đi dặn lại là phải cẩn thận, giữ gìn sức khỏe khiến Lê Sơn vâng dạ liên tục, câu nói nuôi con trăm ngày, lo lắng đến 99 ngày của ông cha ta một chút cũng không sai chút nào.
Cúp điện thoại, Lê Sơn lại gọi cho Hương Hương, gọi rồi mới biết nhỏ tính rủ đi siêu thị sắm đồ, Lê Sơn thầm cảm thấy may mắn khi không nhận điện thoại, nhắc nhở cô nàng đi đường cẩn thận bla bla rồi Lê Sơn cũng cúp máy.
Nhá máy vào số điện thoại lạ, khoảng vài giây sau có một giọng phụ nữ ở đầu dây bên kia cất lên :
-" xin hỏi cậu có phải là Lê Sơn tiên sinh không ạ? " giọng nói trong trẻo và có hơi khách khí làm Lê Sơn không đoán ra được ai vì bình thường chỉ có bạn bè hoặc người thân mới có số điện thoại này của Lê Sơn.
-" tôi là Lê Sơn, xin hỏi ai đầu dây vậy? "
-" chào cậu Lê Sơn, tôi là Hoàng Yến, phó tổng giám đốc của tập đoàn Phương nam, hôm nay chồng tôi nhờ tôi đưa cho cậu tập hồ sơ về dự án khu nghỉ dưỡng Phương nam để cậu xem xét qua, không biết cậu có rảnh không? "
-" đương nhiên là rảnh, xin hỏi chồng cô có phải là Phương Hoan không ? " mặc dù đã nắm chắc 90 % là gã đó nhưng Lê Sơn vẫn mặt dày hỏi.
-" chồng tôi là Phương Hoan, cậu biết chồng tôi? " hoàng yến thắc mắc hỏi
-" biết chứ, biết chứ, thì ra chị là vợ anh ta à, vậy là người một nhà rồi, anh hoan cũng từng nói là đã có vợ rồi thế mà em lại không tin, à hiện tại em đang bận chuyện nên không thể ra ngoài được, chị có thể mang tới đường ngô tất tố dùm em được không?"
.........
Cúp điện thoại, Lê Sơn mừng như điên, mình mà làm xong vụ này nữa là có tiền xài rồi, ai lại chê tiền bao giờ chứ.
Xuống đến nhà bếp thì thấy nhà bếp trống trơn, một mống đồ ăn cũng không có làm Lê không khỏi chửi thầm Hương Hương lười biếng, cũng may là ở trong tủ lạnh có một bị bánh sandwich với mấy bị sữa tươi, Lê Sơn cũng không khách sáo mang ra bàn ăn xơi luôn, mặc dù không có nướng lại nhưng vị của bánh cũng khá ngon, chẳng mấy chốc bị bánh đầy ắp bây giờ chỉ còn lèo tèo có vài cái.
Kinggg....... Koonggggg! Kingggggg.... Koongggg! Tiếng chuông cửa vang lên.
- cái bà Hoàng Yến này nói cả tiếng sau mới đến mà sao chưa gì đã bấm chuông rồi? Lê Sơn buồn bực lầm bầm, trước giờ đám con gái hay xài giờ cao su lắm mà ta, chẳng lẽ thời thế thay đổi rồi?
Không mở thì thôi, mở ra càng khiến Lê Sơn thất vọng trong lòng không khỏi thầm mắng " muốn con gái thay đổi trừ khi cmn trời sập"
Đứng ngoài cửa là một thiếu nữ 15 16 tuổi, thiếu nữ này dáng người không tệ, muốn ngực có ngực, mặc dù có hơi nhỏ, muốn mông có mông, da trắng, chân dài, eo thon, khuôn mặt thì chỉ gần như hoàn mỹ thôi vì Lê Sơn thấy chân mày bên phải ít hơn chân mày bên trái 6 sợi lông... Mái tóc đen tuyền để mái ngố nhìn cũng khá xinh
Thiếu nữ mặc một chiếc áo thun trắng xinh xắn, trên áo có in dòng chữ " chia tay hok được đòi quà" điển hình của phong cách "trẻ trâu", chiếc quần đùi bó sát tới đầu gối làm cho cặp chân "càng nhìn càng dài", dưới chân được bao bọc bởi đôi giày thượng đình màu trắng.
Thiếu nữ xinh đẹp thấy Lê Sơn ra mở cửa thì trên mặt không khỏi hiện lên vẻ khiếp sợ cùng vẻ mặt không thể tin, sau đó lại tiếp tục nhìn vào phía sau cánh cửa.
-" xin hỏi cô tìm ai? " Lê Sơn thấy hai tay thiếu nữ trống trơn, hiển nhiên là không phải nhân viên giao hàng gì đó rồi
-" ặc! Đây là nhà của anh? " thiếu nữ nhìn Lê Sơn chằm chằm.
-" không phải " Lê Sơn trả lời.
Thiếu nữ nhìn tới nhìn lui căn nhà một hồi rồi mới đến trước mặt Lê Sơn nói :
-" a!, xin lỗi anh, em nhầm nhà "
-" không có gì " Lê Sơn cười cười
Thiếu nữ đi được một đoạn đường rồi đột nhiên hét lớn :
-" cứu mạng, bớ người ta! Có ăn trộm, có ai không... Có ăn trộm "
Moá! lê xém ngất xỉu !!!!!!!
Phía trên sân thượng là nơi đón gió, ngắm trăng lên. Mặt tiền biệt thự quay về hướng Bắc nên về phong thủy thì nơi này có vị trí quá tốt. Có một điều làm Lê Sơn buồn bực là cái hàng rào không hiểu sao lại xây cao quá khổ, cao ít gì cũng phải hơn 3m, m*a nó xây cái hàng rào để chống trộm à, mà thằng trộm nó đã muốn viếng thì 10m nó cũng leo được chứ đừng nói là 3m như thế này, Philip Johnson mà biết điều này có khi sẽ vật vã khóc thét lên rồi ra đi vĩnh viễn luôn cũng nên, là một kiến trúc sư hàng đầu thế giới, nhân dịp qua thăm người bạn thân hồi đại học nên đã tốn biết bao công sức thiết kế ngôi biệt thự này tặng người bạn đó để mỗi khi nhìn vào ngôi biệt thự này sẽ cảm thấy được sự khác biệt của nó nhưng không ngờ bị Lê Sơn sĩ nhục trắng trợn như vậy.
Phòng của Lê Sơn nằm ở tầng trệt cũng khá rộng rãi với thiết kế trang nhã tạo cảm giác thoải mái, đồ đạc trong phòng cũng không thiếu thứ gì, còn có một cái máy tính bàn màn hình 27 inch nữa.
Sau khi tắm xong không có gì làm thì Lê Sơn bắt đầu bật máy tính lên, trời ạ! đúng là lũ nhà giàu, nhìn vào cái bảng cấu hình máy mà Lê Sơn cũng hết hồn, máy được trang bị chip core i7 thế hệ 4 mới nhất, ram 32 gb thế hệ ddr3 mới nhất luôn, card nvidia gtx titan cũng thuộc dạng khủng bố, cấu hình máy cỡ này không có 5 6 chục chai là không sắm nổi rồi. Lên mạng Lê Sơn cũng chả bao giờ chơi game, chỉ đôi lúc lên Facebook và đọc báo còn đâu là dành thời gian để xem stream dota2 của bình luận viên pewpew trên talk tv, tiếc là lúc Lê Sơn online cũng chả có trận đấu nào, Lê Sơn đành vào trang báo lá cải " mương 69" xem bọn anh hùng bàn phím chém gió... Xem một lúc cũng không thấy tin tức gì hấp dẫn, chỉ có tin tức về siêu bão haiyan làm Lê Sơn chú ý, haizz miền trung vừa đón nhận đợt lũ xong, giờ còn dính phải siêu bão này nữa thì không biết người dân phải sống như thế nào nữa... Lê Sơn không khỏi thương cảm.
Vài phút sau Lê Sơn cầm chiếc đập đá lên rồi nhắn hơn 100 tin nhắn vào tổng đài ủng hộ đồng bào miền trung...
Lúc Lê Sơn tỉnh dậy thì đã đến 8 giờ sáng, mơ màng nhìn vào màn hình điện thoại, Lê Sơn thấy tổng cộng có 7 8 cuộc gọi lỡ: một cuộc của cô nàng Hương Hương, một cuộc của mẹ Lê Sơn còn lại là của một số điện thoại lạ.
Đánh răng rửa mặt xong, Lê Sơn cầm lấy điện thoại gọi cho mẹ của mình, khoảng 10 giây sau đầu dây bên kia cất lên tiếng trả lời :
-" Alo, Sơn hả con?, sao hồi nãy mẹ gọi không thấy con trả lời? "
-" ah, lúc nãy con đang ngủ, mẹ gọi cho con có chuyện gì không ạ? " Lê Sơn lễ phép nói, dù ở ngoài đường Lê Sơn có hơi hổ báo cáo chồn nhưng mà lúc ở nhà Lê Sơn luôn tỏ ra ngoan ngoãn, điển hình của những đứa trẻ đang trong thời kỳ nổi loạn.
-" có phải con lulu nó bắt con gà chọi của nhà ông Tiến không? "
Câu hỏi quá đột ngột làm Lê Sơn không biết phải trả lời thế nào, chỉ ấp a ấp úng một hồi lâu trong lòng thì bắt đầu sợ hãi, không phải bị phát hiện rồi chứ...
Một hồi không thấy Lê Sơn trả lời, mẹ Lê Sơn liền nói :
-" con đừng lo, mẹ đền tiền cho ông ta rồi, để mai mốt mẹ tính sổ với ba con sau, mà con cũng thiệt là có chuyện gì cũng không chịu nói cho mẹ một tiếng, từ hè đến giờ cũng không chịu gọi điện thoại là sao? "
-" a! Con xin lỗi, con sẽ thường xuyên gọi cho mẹ " Lê Sơn nhỏ giọng nói
-" ừm, mà sơn nè con thấy con bé Hương Hương thế nào? " mẹ Lê Sơn hỏi.
-" thế nào là thế nào hả mẹ? " Lê Sơn mờ mịt hỏi
-" cái thằng quỷ này, đừng có giả bộ, con thấy nó có xinh đẹp không? "
-" ah, rất xinh ạ "
-" vậy cố gắng lên nha, mẹ của con bé Hương Hương là bạn thân của mẹ, bà ấy cũng đồng ý cho con theo đuổi Hương Hương rồi, ôi cái con bé Hương Hương này vừa xinh đẹp, tài giỏi lại ngoan ngoãn nữa mẹ vừa nhìn đã thấy thích rồi "
-" vâng, con sẽ cố " Lê Sơn trả lời cho có lệ
Sau khi nói chuyện một hồi, mẹ Lê Sơn mới chịu cúp máy, trước khi cúp còn dặn đi dặn lại là phải cẩn thận, giữ gìn sức khỏe khiến Lê Sơn vâng dạ liên tục, câu nói nuôi con trăm ngày, lo lắng đến 99 ngày của ông cha ta một chút cũng không sai chút nào.
Cúp điện thoại, Lê Sơn lại gọi cho Hương Hương, gọi rồi mới biết nhỏ tính rủ đi siêu thị sắm đồ, Lê Sơn thầm cảm thấy may mắn khi không nhận điện thoại, nhắc nhở cô nàng đi đường cẩn thận bla bla rồi Lê Sơn cũng cúp máy.
Nhá máy vào số điện thoại lạ, khoảng vài giây sau có một giọng phụ nữ ở đầu dây bên kia cất lên :
-" xin hỏi cậu có phải là Lê Sơn tiên sinh không ạ? " giọng nói trong trẻo và có hơi khách khí làm Lê Sơn không đoán ra được ai vì bình thường chỉ có bạn bè hoặc người thân mới có số điện thoại này của Lê Sơn.
-" tôi là Lê Sơn, xin hỏi ai đầu dây vậy? "
-" chào cậu Lê Sơn, tôi là Hoàng Yến, phó tổng giám đốc của tập đoàn Phương nam, hôm nay chồng tôi nhờ tôi đưa cho cậu tập hồ sơ về dự án khu nghỉ dưỡng Phương nam để cậu xem xét qua, không biết cậu có rảnh không? "
-" đương nhiên là rảnh, xin hỏi chồng cô có phải là Phương Hoan không ? " mặc dù đã nắm chắc 90 % là gã đó nhưng Lê Sơn vẫn mặt dày hỏi.
-" chồng tôi là Phương Hoan, cậu biết chồng tôi? " hoàng yến thắc mắc hỏi
-" biết chứ, biết chứ, thì ra chị là vợ anh ta à, vậy là người một nhà rồi, anh hoan cũng từng nói là đã có vợ rồi thế mà em lại không tin, à hiện tại em đang bận chuyện nên không thể ra ngoài được, chị có thể mang tới đường ngô tất tố dùm em được không?"
.........
Cúp điện thoại, Lê Sơn mừng như điên, mình mà làm xong vụ này nữa là có tiền xài rồi, ai lại chê tiền bao giờ chứ.
Xuống đến nhà bếp thì thấy nhà bếp trống trơn, một mống đồ ăn cũng không có làm Lê không khỏi chửi thầm Hương Hương lười biếng, cũng may là ở trong tủ lạnh có một bị bánh sandwich với mấy bị sữa tươi, Lê Sơn cũng không khách sáo mang ra bàn ăn xơi luôn, mặc dù không có nướng lại nhưng vị của bánh cũng khá ngon, chẳng mấy chốc bị bánh đầy ắp bây giờ chỉ còn lèo tèo có vài cái.
Kinggg....... Koonggggg! Kingggggg.... Koongggg! Tiếng chuông cửa vang lên.
- cái bà Hoàng Yến này nói cả tiếng sau mới đến mà sao chưa gì đã bấm chuông rồi? Lê Sơn buồn bực lầm bầm, trước giờ đám con gái hay xài giờ cao su lắm mà ta, chẳng lẽ thời thế thay đổi rồi?
Không mở thì thôi, mở ra càng khiến Lê Sơn thất vọng trong lòng không khỏi thầm mắng " muốn con gái thay đổi trừ khi cmn trời sập"
Đứng ngoài cửa là một thiếu nữ 15 16 tuổi, thiếu nữ này dáng người không tệ, muốn ngực có ngực, mặc dù có hơi nhỏ, muốn mông có mông, da trắng, chân dài, eo thon, khuôn mặt thì chỉ gần như hoàn mỹ thôi vì Lê Sơn thấy chân mày bên phải ít hơn chân mày bên trái 6 sợi lông... Mái tóc đen tuyền để mái ngố nhìn cũng khá xinh
Thiếu nữ mặc một chiếc áo thun trắng xinh xắn, trên áo có in dòng chữ " chia tay hok được đòi quà" điển hình của phong cách "trẻ trâu", chiếc quần đùi bó sát tới đầu gối làm cho cặp chân "càng nhìn càng dài", dưới chân được bao bọc bởi đôi giày thượng đình màu trắng.
Thiếu nữ xinh đẹp thấy Lê Sơn ra mở cửa thì trên mặt không khỏi hiện lên vẻ khiếp sợ cùng vẻ mặt không thể tin, sau đó lại tiếp tục nhìn vào phía sau cánh cửa.
-" xin hỏi cô tìm ai? " Lê Sơn thấy hai tay thiếu nữ trống trơn, hiển nhiên là không phải nhân viên giao hàng gì đó rồi
-" ặc! Đây là nhà của anh? " thiếu nữ nhìn Lê Sơn chằm chằm.
-" không phải " Lê Sơn trả lời.
Thiếu nữ nhìn tới nhìn lui căn nhà một hồi rồi mới đến trước mặt Lê Sơn nói :
-" a!, xin lỗi anh, em nhầm nhà "
-" không có gì " Lê Sơn cười cười
Thiếu nữ đi được một đoạn đường rồi đột nhiên hét lớn :
-" cứu mạng, bớ người ta! Có ăn trộm, có ai không... Có ăn trộm "
Moá! lê xém ngất xỉu !!!!!!!
/14
|