CHƯƠNG 22
“Em muốn hút làm cự vật của anh rể sao?” Bàn tay to của người đàn ông trực tiếp nắm lấy bầu vú to của cô rồi niết “Đem đầu lưỡi đè ở phía dưới, nhanh mang côn thịt của anh rể nuốt vào đi ”
“Ô ô…” Môi đỏ của Tống Nhiễm đang chứa một côn thịt rấtlớn, bầu vú bị đùa bỡn, nước miếng của cô đang chảy xuống là bởi vì lưỡi đang đè lấy côn thịt to lớn của anh, khóe môi căng ra, bộ dáng muốn bao nhiêu dâm mỹ là có bấy nhiêu dâm mỹ.
“Cái miệng nhỏ của em hãy làm anh như cách mà côn thịt của anh làm tiểu huyệt của em đi ”
Tống Nhiễm nỗ lực phun ra rồi nuốt vào côn thịt to lớn này, tưởng tượng đến cảnh cây gậy thịt đỏ thẫm này thọc vào rút ra tɾong tiểu huyệt của mình như thế nào, sau đó cô bắt đầu học the0, cô dùng sức mà lay động phần đầu gậy thịt, để cho cự vật của người đàn ông như có cảm giác đang cắm vào khoang miệng mềm mại của cô.
Vì tư thế này càng thêm thuận lợi nên không biết lúc nào cô đã quỳ ở mép giường, e0 nhỏ hạ xuống, cô nhếch mông của mình cao lên, bàn tay to của người đàn ông đang đùa bỡn bầu vú của cô, chơi đến khi tiểu huyệt của tiểu Nhiễm có cảm giác khó chịu, cự vật tɾong miệng vì thế cũng được cô mút liếm thành cảm giác tư vị cực phẩm.
Tống Nhiễm làm giống tɾong sách dạy, biểu hiện như đang say sưa thưởng thức một loại đồ ăn mỹ vị nào đó. Khẩu giao tɾong chốc lát cô bắt đầu đem cự vật ướt dầm dề tɾong miệng nhổ ra, sau đó dùng đầu lưỡi liếm mút lấy đại quy đầu của anh.
Cô còn cố gắng liếm mút những gân xanh nổi trên gậy thịt, cố gắng tưởng tượng đến lúc mà côn thịt này thọc vào tɾong tiểu huyệt, mà những gân xanh này luôn cọ xát huyệt thịt non mềm của cô.
Nhìn người con gái không biết từ lúc nào đã say mê liếm mút gậy thịt của mình, Tô Cận Trạch khóe miệng hơi cong lên, cưỡng chế ra mệnh lệnh “Hiện tại hãy dùng bầu vú của em làm nơi giao hợp côn thịt đi ”
Tống Nhiễm “Ưm” một tiếng, đầu lưỡi lưu luyến không rời khỏi côn thịt lớn kia, nâng bầu vú của chính mình đã bị đùa bỡn thành một mảng xanh tím, kẹp lấy gậy thịt của anh rể, sau đó nâng vú từ trên xuống dưới để cọ vào côn thịt.
Bầu vú giống như đậu hũ mềm mại, vừa trắng nõn vừa nuột nà mà đem côn thịt của anh làm đến sảng khoái, Tô Cận Trạch thở hổn hển, không ngừng đưa ra yêu cầu “Làm nhanh lên, chủ động cúi đầu nuốt quy đầu nữa ….”
/293
|