CHƯƠNG 27
“Có thể trả nổi tiền cho tiểu đệ của anh sao, nó còn chưa đủ bẩn như vậy.” Tô Cận Trạch lạnh lùng cười nói “Người phụ nữ tao hóa Tiểu Nhiễm này nên bị trói lại, trói em thành cái bộ dáng của một con chó cái hứng tình ở bãi đất ven đường, đàn ông chỉ cần cho em một xu thì lập tức có thể thao em giống như đang cưỡi trên xe buýt, cưỡi ở trên người Tiểu Nhiễm, hạ thân to lớn bị bờ mông bao bọc tiểu huyệt tao hóa của em kẹp chặt…”
“A a…” Tống Nhiễm không chịu nổi mà la hét đến mức chói tai, cảm giác sợ hãi khi bị mất đi trọng lực và khoáı cảm của côn thịt đang liên tục thọc vào rút ra nơi cửa tử cung cùng nhau đánh úp vào cơ thể cô, toàn thân cô giống như bị đïện giật, sắp ngất đến nơi “Cứu mạng, không được nói nữa…”
Tô Cận Trạch đi đến bên mép giường, đặt nơi hai người điên cuồng giao hợp đến trước mặt Từ Thiến, Tô Nhiễm đã gần đạt đến cao trào, căn bản cô không phát hiện bản thân đang bị đặt ở chỗ nào.
“Những thằng đàn ông nào bỏ tiền ra để thao một người bên đường thì sẽ chỉ bị bọn họ nghèo đi, trở thành những kẻ lang thang, một tên lưu manh đầu đường xó chợ, một người công nhân đầu đầy tro bụi, mấy ngày không được tắm rửa, sống lay lắt ở bên cạnh công trường thao mà thôi… Tiểu Nhiễm bị một đám người như bọn họ lần lượt thao như vậy, ¢hắc chắn em sẽ sảng khoái đến hỏng nhỉ ”
Hiện giờ tɾong đầu của Tống Nhiễm chỉ hiện lên hình ảnh bờ mông trắng nõn như tuyết của bản thân đang nhểnh cao giống như một con ngựa gỗ, dường như hình ảnh ấy chỉ đáng được trưng bày ở bên cạnh thùng rác, mà bên cạnh cô còn có những cái đó với mùi tanh tưởi, hôi thối của những kẻ lang thang, chúng đang không ngừng chảy nước miếng muốn cắm cây côn thịt xấu xí, dơ bẩn kia vào tɾong tiểu tɾong huyệt thuần khiết của, muốn lần lượt thay nhau thọc vào rút ra đến khi nào tiểu huyệt của cô biến thành màu đen
“Không được lần lượt thay nhau cưỡng gian em, cứu mạng với… Tiểu huyệt sẽ bị làm hỏng…”
Cửa huyệt bí mật của Tống Nhiễm chỉ vừa mới mở ra đã bị người ta đùa bỡn hết lần này đến lần khác, cuối cùng vẫn là không chịu nối, tiểu huyệt giống như bị mất khống chế, không ngừng ào ào phun ra một lượng lớn dâm thủy̠, quy đầu của người đàn ông được thứ nước dâm du͙c kia cọ rửa cũng không chịu nổi kích thích, bắn hết toàn bộ tinh dich màu trắng đục tanh tanh vào bên tɾong, tiểu huyệt giống như một cái hang động tối đen hút côn thịt của người ta vào tɾong cái động tao hóa kia.
Quy đầu tròn trịa, căng phòng bị cửa tử cung hút mút, nùng tinh của người đàn ông trực tiếp phun vào tử cung, quy đầu của Tô Cận Trạch bị cửa tử cung hút đến mức tê dại cực điểm, anh mất hồn an ủi Tống Nhiễm dưới thân “Sao anh rể lại có thể bỏ một Tống Nhiễm mê người như vậy cho cái đám thấp kém, bần tiện lần lượt thay phiên nhau cưỡng gian em chứ, ¢hắc có lẽ anh rể không nhịn được muốn để cho người khác cũng có thể thưởng thức bộ dạng Tiểu Nhiễm tao lãng bị thao đến cao trào ra sao thôi ”
/293
|