Bí Mật Phù Thủy - Phần 2

Chương 69: ĐƯỢC TỎ TÌNH VÀ TỎ TÌNH

/137


CHAP 69: ĐƯỢC TỎ TÌNH VÀ TỎ TÌNH

Năm học ở Witchard cuối cùng cũng đến hồi kết thúc.

Kì thi cuối kì diễn ra vô cùng thành công. Những người thuộc top 10 của kì thi đấu phép thuật Witchard được công nhận lên lớp mà không cần phải tham gia kì thi cuối kì. Tuy không được tham dự kì thi phép thuật Witchard nhưng Green cũng vô cùng xuất sắc vượt qua kì thi cuối kì với điểm số đứng đầu lớp.

Vậy là... chỉ còn một năm học nữa thôi thì Hinata và Ray đã có thể được công nhận là phù thủy thực thụ và không phải học tập ở Witchard nữa mà có thể tự do khám phá thế giới bên ngoài, thực hiện những điều mà mình hằng mơ ước.

Hôm nay là ngày cuối cùng các học viên còn có mặt ở Witchard.

Tay trong tay với anh trai cùng bước đi trên con đường quen thuộc, lòng Hinata khẽ buồn phiền. Tuy là... chỉ xa nơi này trong vòng hai tháng rồi sẽ lập tức được quay lại tiếp tục một năm học mới nhưng Hinata cũng không thể nào vui vẻ nổi. Vậy là sắp tới đây, Hinata không được gặp những người bạn của mình nữa rồi.

Hiểu được nổi lòng cùng suy nghĩ hiện tại của Hinata, tay Ray khẽ siết chặt hơn lấy tay Hinata, nhẹ giọng:

- 2 tháng không lâu đâu mà. Hinata không nhớ nhà mình sao?

Hinata lập tức quay sang nhìn anh trai mình, gật đầu đầy chắc chắn:

- Nhớ chứ, sao em không nhớ nhà mình được. Nhưng mà...

Hinata khẽ cúi đầu, ánh mắt cũng theo đó chùng xuống. Ray kéo em gái đi sát vào bên mình, đưa tay khoác vai Hinata, ánh mắt nhìn xa xăm:

- Chỉ cần biết là vẫn có thể gặp lại là đủ quá rồi. Chúng ta chỉ cần chờ đợi 2 tháng, vẫn may mắn hơn là cả đời này không gặp được những người bạn của mình, phải không nào Hinata?

Hinata buồn bã gật đầu. Rồi, ngẩng đầu nhìn anh trai mình, ánh mắt Hinata lóe lên tia tinh nghịch cùng chút tò mò:

- Anh Ray có nhớ Green không nhỉ?

Ray thoáng ngẩn người trước câu hỏi của cô em gái. Biểu hiện này của Ray tuy chỉ trong chốc lát nhưng không thể nào qua mắt được Hinata. Hinata vô cùng thích thú, tủm tỉm cười nhìn anh trai. Ray nhìn cô em gái của mình chỉ biết lắc đầu rồi đưa tay xoa đầu Hinata, đáp:

- Anh chỉ nhớ Hinata của anh thôi.

Hinata khẽ le lưỡi trêu anh trai mình rồi khoác lấy tay anh trai, tung tăng cùng bước về phía trước rồi lên tiếng:

- Em không ngại việc anh nhớ thêm Green đâu!!! Nhường anh trai yêu quý cho Green thì em làm được.

Ray khẽ bật cười. Xoa đầu Hinata một cách đầy yêu thương và chiều chuộng, cả hai anh em cùng nhau tiến đến lớp học. Dù sao thì hôm nay cũng là ngày cuối cùng của năm học này.

Vừa bước đến cửa lớp, Hinata và Ray, cả hai đều đồng loạt dừng bước. Hinata há hốc kinh ngạc chứng kiến cảnh tượng trước mắt mình, sắc mặt khẽ thay đổi rồi rất nhanh lia ánh mắt nhìn về phía anh trai của mình.

Rất rõ ràng, Hinata cảm nhận được anh trai mình đang tỏa ra hàn khí nghi ngút, sắc mặt cũng đen lại vài phần, vẫn đứng yên tại chỗ chăm chú ánh nhìn về phía bên trong lớp học.

Và... câu chuyện là thế này.

Anh em Ray và Hinata vô cùng vui vẻ đến lớp nhưng khi đến cửa lớp đã thấy mọi người đang vô cùng hào hứng chứng kiến cảnh bên trong. Cảnh tượng ấy cũng khiến cả Ray và Hinata phải dừng bước. Đó không gì khác chính là... một lời tỏ tình.

Phải! Là đang tỏ tình đấy!!! Và quan trọng hơn, người được tỏ tình không ai khác chính là... cô bạn Green đáng yêu và hiền lành của chúng ta.

Một đàn anh khóa trên, dáng vẻ cùng khuôn mặt cũng rất điển trai và... cũng đã từng tham gia thi đấu phép thuật Witchard nhưng rất tiếc đã bị loại ở vòng hai. Anh ta đứng trước mặt Green, tặng cho Green một bó hoa hồng rực đỏ. Hinata chỉ có thể thấy bó hồng rất lớn, có thể... đủ 99 bông.

Ánh mắt nhìn Green đầy âu yếm, anh ta nắm lấy một bàn tay của Green rồi hôn nhẹ lên mu bàn tay, một phong cách vô cùng lịch lãm theo kiểu phương tây. Rồi, trực tiếp nhìn vào đôi mắt xanh hiền dịu của Green, anh ta lên tiếng đầy thành ý:

- Green, anh để ý em từ rất lâu rồi. Năm sau anh không còn là học viên của Witchard nữa mà chính thức trở thành một phù thủy. Chính vì vậy, nhân ngày cuối cùng của năm học, anh... muốn tỏ tình với em.

Khẽ nở một nụ cười đầy mê hoặc, anh ta tiếp tục:

- Em... hãy đồng ý làm người yêu của anh nhé!!! Và... nếu em đồng ý, anh sẽ chính thức cầu hôn với em gia đình để được sự cho phép của gia đình em cho chúng ta đính hôn với nhau. Được không, Green?

Green ngơ ngác nhìn người con trai đang tỏ tình trước mặt mình. Green hoàn toàn bất ngờ trong tình huống này, không biết ứng xử thế nào trong khi khắp xung quanh đang xì xầm bàn tán vô cùng thích thú, còn có tiếng cười đùa vui vẻ về việc Green được tỏ tình. Trước dáng vẻ của Green, anh chàng kia quỳ một chân, nắm lấy tay Green, ánh mắt nhìn thẳng vào Green, cất lời:

- Làm người yêu anh nhé!!!

Lúc này thì, khắp xung quanh đã bắt đầu náo loạn hơn.

- Đồng ý! Đồng ý! Đồng ý!!!

Các học viên trong lớp đồng thanh hét lên, vô cùng phấn khích trước màn tỏ tình này. Anh chàng được người xung quanh ủng hộ, vẻ vui mừng xen lẫn tự tin biểu hiện rõ ra mặt.

Lúc này thì... Green vô cùng bối rối.

Đồng ý gì kia chứ? Rõ ràng Green không hề quen biết người này và cũng chẳng có chút tình cảm nào đặc biệt dành cho người này cả. Cảm giác lúc này ư? Phải nói thế nào khi tâm trí Green hoàn toàn trống rỗng, không chút vui mừng mà chỉ hoàn toàn khó xử kia chứ???

Ray càng lúc càng sa sầm mặt mày, hàn khí ngày một rõ rệt hơn khiến Hinata đang đứng bên cạnh cũng bất giác rùng mình vì không khí hạ thấp quá đột ngột. Tình hình này, thật sự không ổn rồi.

Bỏ mặt ông anh đang đứng lặng yên tại chỗ, Hinata vội vàng chen vào đám đông. Lúc này, Hinata biết điều mình cần làm nhất là cho Green biết sự hiện diện của anh trai mình. Đám đông vô cùng ồn ào khiến Hinata cũng khó lòng lên tiếng. Cuối cùng cũng chen vào được, Hinata khẽ vẫy vẫy tay để Green có thể nhìn thấy. Và... Hinata đã thành công.

Green cuối cùng đã nhận ra sự hiện diện của Hinata. Và lẽ đương nhiên, Green cũng biết được nếu Hinata ở đây thì Ray chắc chắn cũng có mặt. Sắc mặt Green khẽ tái lại, kiểu này thì... Green tiêu thật rồi.

Vội vàng giật mạnh tay mình ra khỏi tay người con trai kia, Green đưa trả lại bó hoa trên tay. Ai nấy đều vô cùng kinh ngạc, không gian trở về với trạng thái im lặng vốn có của nó. Green không chút do dự đáp lời người con trai trước mặt mình:

- Tôi yêu người khác rồi, xin lỗi anh.

Nói rồi, Green lập tức chạy đến chỗ Hinata. Hinata đưa mắt nhìn ra hướng anh trai mình rồi vội nắm lấy tay Green:

- Nhanh lên, anh ấy mới đi ra ngoài rồi.

Green gật đầu, khẽ cười với Hinata rồi chạy vội ra bên ngoài. Kiểu này thì... chắc chắn bị Ray hiểu lầm mất rồi. Green thầm trách bản thân tại sao lại quá nhu nhược, không chịu từ chối ngay từ đầu để giờ gây nên cớ sự này kia chứ.

- Ray à. Đợi đã!!!

Green chạy theo Ray, gọi với theo. Green biết Ray đã nghe thấy nhưng thực không ngờ Ray vẫn lạnh lùng bước đi tiếp, không chút quay đầu cũng không hề dừng bước hay giảm tốc độ. Trong lòng Green chợt cảm thấy xót xa, có chút... muốn khóc nhưng không thể bỏ cuộc như vậy được, Green cũng cố tinh thần rồi tiếp tục chạy đuổi theo Ray. Dù thế nào cũng phải giải thích cho bằng được.

Cuối cùng cũng đuổi kịp, Green và Ray đang đi ngang hàng với nhau. Green lo lắng nhìn Ray, vội vàng lên tiếng:

- Ray à, mọi chuyện không phải như vậy đâu.

Ray sắc mặt vẫn lạnh như băng tảng ngàn năm, không hề có chút cảm xúc, cứ thế bước tiếp. Green càng lúc càng thêm lo lắng, mọi chuyện lại càng không ổn rồi. Tiếp tục kiên trì, Green lên tiếng tiếp:

- Thực sự không như những gì Ray thấy đâu.

Ray vẫn im lặng, thái độ không hề thay đổi. Green lại thêm phần lo sợ:

- Chuyện vừa rồi Green thực sự không biết gì mà, Ray đừng hiểu lầm.

Lúc này thì Green không biết phải làm thế nào. Vội vàng nắm lấy tay Ray, Green tiếp tục thanh minh:

- Thật sự là không có gì mờ ám cả mà!

- Im lặng.

Chỉ hai từ của Ray thốt ra nhưng lại mang vẻ lạnh lùng đến đáng sợ khiến tim Green khẽ nhói lên, bước chân cũng dừng lại mà bất giác buông tay Ray ra. Ray vẫn thế, tiếp tục bước đi. Chưa bao giờ Green cảm thấy muốn khóc như lúc này. Khẽ quay người, Green toang quay bước trở lại lớp học thì đã thấy Hinata đứng cách đó không xa, không ngừng phẩy tay tỏ ý Green phải tiếp tục đuổi theo Ray.

Lấy hết can đảm, Green mỉm cười gật đầu với Hinata rồi tiếp tục chạy theo Ray, không quan tâm thái độ của Ray sẽ thế nào mà cứ thế nắm lấy tay Ray, cùng bước đi theo. Ray vẫn vậy, vẫn lạnh lùng không cảm xúc mà bước đi tiếp, không quan tâm bất cứ điều gì.

Phía sau, Hinata tung tăng nhảy chân sáo bước đi ngược hướng với Green và Ray. Hinata nở nụ cười tủm tỉm đầy thích thú, trên đời này thử hỏi còn ai hiểu ý tứ Ray bằng Hinata kia chứ!!!

Cuối cùng thì... Ray cũng dừng bước.

Nơi đây là khu vườn phía tây Witchard, hoàn toàn vắng vẻ không một bóng người. Lúc này, Ray chuyển ánh mắt nhìn vào bàn tay đang nắm chặt tay mình của Green. Hiểu ý, Green thoáng bối rối mà đỏ mặt, vội vã buông tay ra rồi lùi về sau hai bước. Nhanh chóng nhớ ra mục đích của mình, Green vội vàng buông lời giải thích:

- Ray à, chuyện vừa rồi hoàn toàn là bất ngờ. Mình... thực sự không quen anh ta, cũng không biết anh ta sẽ làm như vậy. Chuyện này mình không thể ngờ được nên... thực sự lúc nãy không biết phản ứng thế nào.

Cảm giác bối rối xen lẫn có lỗi khiến Green không biết phải nói thế nào nhưng vẫn không ngừng giải thích:

- Đáng lẽ mình phải thẳng thừng từ chối ngay từ đầu... đáng lẽ mình không nên...

- Đủ rồi. Tôi không cần cậu giải thích.

Lời nói của Ray một lần nữa lạnh lùng cất lên, vẫn vô cảm như thường lệ. Green lập tức im lặng, không nói gì thêm. Rồi, một ý nghĩ chợt lóe lên, khiến Green thoáng đỏ mặt. Nhưng... liếc nhìn tâm trạng của Ray hiện tại, Green biết mình không nên chần chừ, vội vã lên tiếng rất rõ ràng:

- Ray, em yêu anh!

Ray khá sững sờ, Green lại tiếp tục:

- Em không muốn chờ đợi thêm nữa, em... thật sự rất yêu anh. Anh... hãy làm người yêu em nhé, Ray?

- Có biết cậu đang nói gì không?

Ray lại lên tiếng. Green thấy tim mình đập vô cùng nhanh, cảm giác vô cùng hồi hộp, không tự chủ được mà lùi về sau. Ray thì lại càng lúc càng tiến gần đến Green, sắc mặt không đổi.

Green cúi gầm mặt nhưng vẫn lên tiếng tiếp:

- Em là đang tỏ tình với anh.

Rồi nhìn vào mắt Ray, Green cố gắng thu hết can đảm:

- Anh đồng ý làm người yêu em nhé!

- Không.

Một lời nói lạnh lùng của Ray khiến tim Green khẽ thắt lại, cảm giác đau nhói lan tràn ra khắp cơ thể. Vậy là... Green bị Ray từ chối rồi sao? Vậy là... Ray trước giờ không hề có tình cảm gì với Green hay sao???

Hít một hơi thật sâu, Green biết mình cần phải mạnh mẽ, phải vượt qua được chuyện này. Tuy rất muốn khóc, rất muốn rơi nước mắt nhưng Green vẫn nuốt nước mắt vào tim, cố gượng cười nhìn Ray:

- Em... hiểu rồi.

Nói rồi, Green quay lưng bước đi.

===========================ENDCHAP69======================


/137

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status