CHAP 7: BÀI KIỂM TRA
Cả lớp sững sờ nhìn hai học sinh mới bước vào lớp.
Phải nói thế nào nhỉ, cả lớp học trở nên vô cùng sôi nổi và hào hứng chào đón hai thành viên mới của lớp mình.
Ray vẫn như cũ, mang dáng vẻ vô cùng lạnh lùng, không biểu lộ một chút gì cảm xúc, ánh mắt cơ hồ cũng lạnh như tảng băng ngàn năm, không gì có thể làm tan chảy được. Khoác trên mình bộ đồng phục phù thủy của Witchard càng làm tôn thêm nét đẹp của Ray lên nhiều lần. Trước một người như Ray, đám nữ phù thủy trong lớp không thể không trầm trồ, ánh mắt dán chặt vào Ray đầy vẻ ngưỡng mộ.
Còn về Hinata. Hinata không kém cạnh gì anh trai mình, cô mang một vẻ đáng yêu và cũng vô cùng xinh đẹp. Làn da trắng mịn màng càng được nổi bật thêm nhờ bộ đồng phục phù thủy. Mái tóc bạch kim đẹp tuyệt vời xõa dài. Như lời đã nói với anh trai, Hinata giữ cho mình dáng vẻ lạnh lùng giống hệt anh trai. Thế nhưng, vẻ đẹp của Hinata cũng thu hút không biết bao nhiêu là ánh nhìn của đám nam phù thủy trong lớp.
Giáo sư mỉm cười nhìn cả hai, thực chất thì không ai biết họ là hai anh em cả, dù là sinh đôi nhưng mỗi người lại mang một dáng vẻ và một nét đẹp riêng, không có nhiều điểm giống nhau. Giáo sự dịu giọng lên tiếng:
- Nào, hai em hãy giới thiệu về mình đi nào. Tuy sau khi kiểm tra năng lực, các em có thể sẽ chuyển sang lớp khác nhưng tạm thời cũng nên làm quen với mọi người trước đã, đúng chứ?
Ray lặng lẽ nhún vai, cất giọng vô cùng lạnh lùng và ngắn gọn:
- Ray.
Hinata hiểu rằng anh mình đã giới thiệu xong cũng lên tiếng:
- Mình là Hinata. Rất vui được làm quen với các bạn.
Rồi không nói gì thêm, Ray nắm lấy tay Hinata, kéo em gái mình tiến về chỗ ngồi. Từ lúc bước vào, Ray đã nhìn thấy bàn cuối còn có chỗ trống, vì vậy, điểm đến của cả hai anh em chính là bàn cuối.
Cả lớp vô cùng sửng sốt và bất ngờ khi thấy Ray nắm tay Hinata, còn Hinata không chút kháng cự, tung tăng bước theo từng bước chân của Ray. Sự nghi ngờ trong lòng họ dâng cao, có vài tiếng bàn tán không thể kiềm lại được mà phát ra:
- Này... trông hai người đó thân thiết vậy.
- Đúng vậy. Chẳng lẽ... là một cặp sao?
- Học sinh mới chuyển đến, nam đẹp, nữ cũng đẹp vậy mà hai người họ lại là một cặp, thật là đáng tiếc.
- Tiếc thật, sao họ lại là một cặp kia chứ.
- Nhưng dù sao thì cũng đẹp đôi quá còn gì.
Tiếng bàn tán ngày một nhiều hơn và cũng đã lọt vào tai Ray cùng Hinata.
Ngồi vào chỗ rồi, Hinata không nhịn được, khẽ nở nụ cười rồi ghé vào tai Ray, giọng nói vô cùng thích thú:
- Anh à... họ nghĩ chúng ta là một cặp kìa.
Ray bình thản như không:
- Ừ.
Hinata bỏ qua thái độ lạnh lùng, tỏ rõ vẻ không quan tâm của anh trai mình, vô cùng thích thú nói tiếp:
- Vậy... em và anh là một cặp luôn nhé?
Ray vội vã đưa mắt nhìn em gái mình. Hinata mỉm cười tinh nghịch:
- Như vậy thì em và anh Ray sẽ có thể luôn ở cạnh nhau, không bị ai chen vào. Vả lại... việc này cũng có ích cho chúng ta che giấu thân phận không để ai phát hiện. Được không, anh Ray?
Ray trầm ngâm suy nghĩ. Suy cho cùng thì... những điều Hinata nói... không hề sai. Ray không có lí do gì để phản đối, đành khẽ gật đầu:
- Tùy em.
Hinata kiềm chế được không hét lên vì vui sướng nhưng vẫn không thể không lao đến ôm chầm anh trai mình. Hành động của hai anh em Ray cùng Hinata đã lọt vào tầm mắt của tất cả học viên trong lớp. Vậy là... cả lớp đã hoàn toàn khẳng định, Ray và Hinata... đích thị là một đôi.
Cả lớp chuẩn bị sách vở, chuẩn bị cho tiết học sắp đến. Đang loanh hoay lấy quyển sách phép thuật, Hinata đột nhiên cảm thấy khó chịu, nắm chặt lấy cánh tay của anh trai mình. Ray ngay lập tức nhận ra biểu hiện của Hinata. Cũng may... cả hai ngồi ở cuối lớp nên không ai nhận ra Hinata đang có biểu hiện kì lạ.
Ray quan sát kĩ xung quanh, nhẹ nhàng giữ vai Hinata, giúp Hinata ổn định trở lại. Hinata mồ hôi nhễ nhại, hơi thở khó khăn, nét mặt vô cùng nhợt nhạt. Ray lo lắng:
- Hinata... Cố gắng điều hòa phép thuật, thở đều vào.
Hinata nghe theo lời anh trai. Cuối cùng, đã ổn định trở lại. Ray thở phào nhẹ nhõm, dịu dàng lau đi mồ hôi trên mặt Hinata, nhẹ giọng:
- Được rồi. Nói anh nghe, em đã thấy gì?
Hinata đã trở lại bình thường, tuy nhiên nét mặt vẫn còn chút nhợt nhạt. Hinata lo lắng nhìn anh trai:
- Anh à... em thấy...
Ray chăm chú lắng nghe điều Hinata sắp nói. Hinata nói tiếp:
- Em thấy... anh... chiến đấu với... một con chó khổng lồ.
Ray trầm ngâm:
- Chó khổng lồ sao??? Vậy là... đề kiểm tra của chúng ta... chắc chắn là chiến đấu với nó.
Hinata nhẹ nhàng gật đầu:
- Có lẽ là vậy.
Ray đưa ánh mắt đầy yêu thương nhìn Hinata:
- Sẽ không sao đâu, Hinata mau chuẩn bị học đi.
Hinata gật đầu, ngoan ngoãn nghe lời anh trai.
Về khả năng dự đoán trước tương lai của Hinata với Ray đã không còn xa lạ. Lúc còn ở nhà, Hinata có những lúc đột nhiên cảm thấy vô cùng mệt mỏi, trong đầu hiện lên những hình ảnh rất chân thật, mồ hôi nhễ nhại, hơi thở khó khăn. Những lúc như vậy chính là lúc sức mạnh nhìn trước tương lai của Hinata bộc phát. Những thứ Hinata thấy lúc đó chính là những thứ chắc chắn sẽ xảy ra trong tương lai. Và vừa rồi, sức mạnh ấy lại bất ngờ bộc phát.
Tình hình này đã rất quen thuộc nhưng lần nào cũng vậy, Ray cũng đều vô cùng lo lắng. Năng lực này có ích thật nhưng Hinata lại chưa thể điều khiển được và mỗi lần sức mạnh này đến thì phép thuật của Hinata cũng bị tiêu hao đáng kể. Lần này đến Witchard, Ray nhất định sẽ cố gắng tìm cách giúp Hinata có thể điều khiển được sức mạnh này. Đây cũng chính là nhiệm vụ mà nó giao cho Ray làm.
Giờ học đầu tiên mà Ray cùng Hinata trải qua chính là giờ học về cách điều khiển thực vật.
Với người có khả năng như Ray, cộng thêm việc đã được nó và hắn đào tạo phép thuật thì những giờ học về phép thuật như thế này căn bản không thành vấn đề, hay nói đúng hơn là có phần vô vị và nhàm chán. Thế nhưng, với Hinata là cả một vấn đề khó khăn bởi lẽ cô bé chỉ có thể dùng được phép thuật trị thương mà thôi.
Giáo sư không ngừng giảng dạy về những câu thần chú, những cách hóa giải phép thuật. Hinata với những kiến thức này đều đã được nó và hắn dạy cho rồi, nắm làu làu thế nhưng... Hinata có cố gắng mấy cũng không thể thực hành được. Hinata... thực sự cảm thấy... rất buồn.
Giờ học cứ trôi qua. Mãi cũng hết một ngày. Thực chất thì Ray cùng Hinata chẳng học thêm được điều gì mới mẻ hay thú vị, cả hai tự nghĩ, những điều này nó và hắn đều đã dạy cho cả hai cả rồi, tại sa lại còn bắt cả hai đến Witchard học lại những thứ này kia chứ.
Rất nhanh chóng, bài kiểm tra năng lực của Ray cùng Hinata được chuẩn bị. Ngay ngày hôm sau, sau buổi học đầu tiên, cả hai đã chính thức làm bài kiểm tra.
Hôm nay, Ray cùng Hinata được cho phép nghỉ buổi sáng để kiểm tra phép thuật, còn buổi chiều hai người sẽ chính thức nhận lớp. Bước vào khu vực thi, Ray rất bình thản nhưng Hinata lại không thể không lo lắng. Với một người không dùng được phép thuật như Hinata thì vượt qua bài kiểm tra bằng cách nào đây? Làm sao Hinata có thể chung lớp với anh trai được đây???
Nhận ra nỗi lo của Hinata, Ray nhẹ nắm lấy tay Hinata:
- Đừng lo, anh nhất định sẽ không để Hinata phải một mình.
Hinata nở nụ cười dịu dàng, ánh mắt nhìn anh trai tràn đầy tin tưởng.
Giáo sư giám sát đã có mặt chờ sẵn. Và... bất ngờ thay, đó không ai khác chính là Gin.
Đúng là Gin và Kai đồng ý giúp đỡ anh cai quản vương quốc nhưng Gin và Kai đều rất muốn được đến Witchard làm giáo sư, giúp đỡ những phù thủy trẻ tuổi nên đã được anh chấp thuận.
Nhìn thấy Ray và Hinata, trong lòng Gin dâng lên một cảm giác kì lạ, có cái gì đó... rất thân quen ở hai đứa trẻ này. Thế nhưng, Gin nhanh chóng gạt đi cảm xúc lạ ấy, nhìn Ray và Hinata:
- Bài kiểm tra phép thuật của hai em chính là chiến đấu với chó khổng lồ. Trong vòng một giờ, các em phải khiến nó mất khả năng chiến đấu, nếu không làm được, các em sẽ mất tư cách nhập học Witchard. Được chứ?
Ray cùng Hinata gật đầu rồi nhanh chóng theo Gin bước vào căn phòng được chuẩn bị sẵn để chiến đấu.
Trong căn phòng, có một chiếc lồng rất lớn, bên trong là hai chú chó vô cùng to lớn, bộ lông trắng muốt nhưng dáng vẻ lại vô cùng dữ tợn. Gin chỉ vào chiếc lồng:
- Đây là thứ hai em phải chiến đấu. Hinata, em ngồi xem, Ray sẽ thực hành bài kiểm tra trước.
Nói rồi, Gin quay đi, chuẩn bị cho Ray làm bài kiểm tra. Hinata nhìn thứ mà mình sắp phải chiến đấu cùng, quả thật... hệt như những gì Hinata đã nhìn thấy trước đó. Tuy có vẻ vô cùng sợ hãi nhưng Hinata vẫn có chút cảm xúc tội nghiệp cho hai con quái vật khổng lồ mình phải chiến đấu cùng. Hinata nhìn anh trai:
- Anh Ray... nhất định... phải làm chúng bị thương sao?
Ray gật đầu. Hinata cúi mặt, nói nhỏ:
- Không làm vậy... có được không?
Ray lắc đầu:
- Nội dung bai kiểm tra em biết rồi đấy.
Hinata nhìn sang hai chú chó khổng lồ bằng ánh mắt thương cảm rồi nhìn anh trai, ánh mắt long lanh:
- Anh... nhẹ tay thôi nhé.
Ray thở dài, xoa đầu em gái rồi không nói gì, bước đến chỗ Gin, chuẩn bị kiểm tra. Hinata lùi lại phía sau, ngồi vào ghế chờ, dõi theo anh mình sắp chiến đấu.
Bài kiểm tra bắt đầu.
Vừa mới được thả ra, con quái vật khổng lồ đã hung dữ lao đến Ray như đang muốn ăn tươi nuốt sống. Ray không chút nao núng, di chuyển né đòn vô cùng đẹp mắt. Gin nhìn theo, hài lòng gật đầu, năng lực rất tốt, nói đúng hơn là rất xuất sắc.
Ray không kiên nhẫn chút nào, né tránh một lúc đã không muốn kéo dài trận đấu. Ray dùng phép thuật, đập tay xuống đất, một nhà tù bằng đất vững chắc bao lấy con quái vật. Vùng vẫy vô ích, chú chó khổng lồ không thể phá được phép thuật của Ray, ngược lại còn làm bản thân bị thương.
Ray bình thường sẽ ra đòn quyết định nhưng nhớ đến lời cầu xin của Hinata, Ray không tấn công tiếp, quay về phía Gin, lạnh giọng:
- Làm nó mất khả năng chiến đấu, hoàn thành.
Gin thoáng ngạc nhiên, kết liễu con quái vật khổng lồ lúc này quá dễ dàng nhưng sao Ray lại không làm??? Nhưng... dù sao thì Ray cũng đã làm đúng nhiệm vụ, Gin gật đầu, Ray đã đậu.
Gin chăm chú viết vào bản đánh giá năng lực của Ray, không để ý rằng Hinata đã chạy đi mất.
Hinata vui mừng, ôm lấy anh mình rồi chạy lại chỗ con quái vật khổng lồ đang bị giam cầm. Những vết thương do cố chống cự lại phép thuật của Ray khiến con quái vật đau đớn, chảy máu khá nhiều. Thế nhưng, nó vẫn không ngừng hằm hè đầy hung dữ khi thấy Hinata đến gần.
Hinata không chút lo sợ, chỉ mỉm cười dịu dàng nhìn con quái vật:
- Ngoan nào, ta muốn trị thương giúp ngươi thôi.
Nói rồi, Hinata đặt bàn tay mình lên bộ lông trắng mềm của con chó khổng lồ, nhắm mắt lại. Bàn tay Hinata phát ra thứ ánh sáng kì lạ, những vết thương trên người quái vật cũng từ từ hồi phục. Con quái vật kinh ngạc nhìn Hinata, ánh mắt nó đã không còn vẻ giận dữ hay tức giận nữa rồi mà đã dịu lại hoàn toàn, rất hiền lành.
Hinata lau đi mồ hôi, trị thương... quả là tiêu hao không ít phép thuật. Hinata mỉm cười nhìn con quái vật rồi chạy lại chỗ Gin.
Gin đã đánh giá Ray xong, quay sang nhìn Hinata:
- Em bắt đầu bài kiểm tra thôi.
Hinata gật đầu, lúc này, Hinata mới thật sự lo lắng. Chết rồi, phải làm sao đây??? Một người không thể dùng phép thuật tấn công cũng như bảo vệ như Hinata thì chiến đấu bằng cách gì??? Chẳng lẽ, Hinata đành phải rời khỏi Witchard và trở về nhà sớm như vậy sao???
==============================ENDCHAP7=======================
Cả lớp sững sờ nhìn hai học sinh mới bước vào lớp.
Phải nói thế nào nhỉ, cả lớp học trở nên vô cùng sôi nổi và hào hứng chào đón hai thành viên mới của lớp mình.
Ray vẫn như cũ, mang dáng vẻ vô cùng lạnh lùng, không biểu lộ một chút gì cảm xúc, ánh mắt cơ hồ cũng lạnh như tảng băng ngàn năm, không gì có thể làm tan chảy được. Khoác trên mình bộ đồng phục phù thủy của Witchard càng làm tôn thêm nét đẹp của Ray lên nhiều lần. Trước một người như Ray, đám nữ phù thủy trong lớp không thể không trầm trồ, ánh mắt dán chặt vào Ray đầy vẻ ngưỡng mộ.
Còn về Hinata. Hinata không kém cạnh gì anh trai mình, cô mang một vẻ đáng yêu và cũng vô cùng xinh đẹp. Làn da trắng mịn màng càng được nổi bật thêm nhờ bộ đồng phục phù thủy. Mái tóc bạch kim đẹp tuyệt vời xõa dài. Như lời đã nói với anh trai, Hinata giữ cho mình dáng vẻ lạnh lùng giống hệt anh trai. Thế nhưng, vẻ đẹp của Hinata cũng thu hút không biết bao nhiêu là ánh nhìn của đám nam phù thủy trong lớp.
Giáo sư mỉm cười nhìn cả hai, thực chất thì không ai biết họ là hai anh em cả, dù là sinh đôi nhưng mỗi người lại mang một dáng vẻ và một nét đẹp riêng, không có nhiều điểm giống nhau. Giáo sự dịu giọng lên tiếng:
- Nào, hai em hãy giới thiệu về mình đi nào. Tuy sau khi kiểm tra năng lực, các em có thể sẽ chuyển sang lớp khác nhưng tạm thời cũng nên làm quen với mọi người trước đã, đúng chứ?
Ray lặng lẽ nhún vai, cất giọng vô cùng lạnh lùng và ngắn gọn:
- Ray.
Hinata hiểu rằng anh mình đã giới thiệu xong cũng lên tiếng:
- Mình là Hinata. Rất vui được làm quen với các bạn.
Rồi không nói gì thêm, Ray nắm lấy tay Hinata, kéo em gái mình tiến về chỗ ngồi. Từ lúc bước vào, Ray đã nhìn thấy bàn cuối còn có chỗ trống, vì vậy, điểm đến của cả hai anh em chính là bàn cuối.
Cả lớp vô cùng sửng sốt và bất ngờ khi thấy Ray nắm tay Hinata, còn Hinata không chút kháng cự, tung tăng bước theo từng bước chân của Ray. Sự nghi ngờ trong lòng họ dâng cao, có vài tiếng bàn tán không thể kiềm lại được mà phát ra:
- Này... trông hai người đó thân thiết vậy.
- Đúng vậy. Chẳng lẽ... là một cặp sao?
- Học sinh mới chuyển đến, nam đẹp, nữ cũng đẹp vậy mà hai người họ lại là một cặp, thật là đáng tiếc.
- Tiếc thật, sao họ lại là một cặp kia chứ.
- Nhưng dù sao thì cũng đẹp đôi quá còn gì.
Tiếng bàn tán ngày một nhiều hơn và cũng đã lọt vào tai Ray cùng Hinata.
Ngồi vào chỗ rồi, Hinata không nhịn được, khẽ nở nụ cười rồi ghé vào tai Ray, giọng nói vô cùng thích thú:
- Anh à... họ nghĩ chúng ta là một cặp kìa.
Ray bình thản như không:
- Ừ.
Hinata bỏ qua thái độ lạnh lùng, tỏ rõ vẻ không quan tâm của anh trai mình, vô cùng thích thú nói tiếp:
- Vậy... em và anh là một cặp luôn nhé?
Ray vội vã đưa mắt nhìn em gái mình. Hinata mỉm cười tinh nghịch:
- Như vậy thì em và anh Ray sẽ có thể luôn ở cạnh nhau, không bị ai chen vào. Vả lại... việc này cũng có ích cho chúng ta che giấu thân phận không để ai phát hiện. Được không, anh Ray?
Ray trầm ngâm suy nghĩ. Suy cho cùng thì... những điều Hinata nói... không hề sai. Ray không có lí do gì để phản đối, đành khẽ gật đầu:
- Tùy em.
Hinata kiềm chế được không hét lên vì vui sướng nhưng vẫn không thể không lao đến ôm chầm anh trai mình. Hành động của hai anh em Ray cùng Hinata đã lọt vào tầm mắt của tất cả học viên trong lớp. Vậy là... cả lớp đã hoàn toàn khẳng định, Ray và Hinata... đích thị là một đôi.
Cả lớp chuẩn bị sách vở, chuẩn bị cho tiết học sắp đến. Đang loanh hoay lấy quyển sách phép thuật, Hinata đột nhiên cảm thấy khó chịu, nắm chặt lấy cánh tay của anh trai mình. Ray ngay lập tức nhận ra biểu hiện của Hinata. Cũng may... cả hai ngồi ở cuối lớp nên không ai nhận ra Hinata đang có biểu hiện kì lạ.
Ray quan sát kĩ xung quanh, nhẹ nhàng giữ vai Hinata, giúp Hinata ổn định trở lại. Hinata mồ hôi nhễ nhại, hơi thở khó khăn, nét mặt vô cùng nhợt nhạt. Ray lo lắng:
- Hinata... Cố gắng điều hòa phép thuật, thở đều vào.
Hinata nghe theo lời anh trai. Cuối cùng, đã ổn định trở lại. Ray thở phào nhẹ nhõm, dịu dàng lau đi mồ hôi trên mặt Hinata, nhẹ giọng:
- Được rồi. Nói anh nghe, em đã thấy gì?
Hinata đã trở lại bình thường, tuy nhiên nét mặt vẫn còn chút nhợt nhạt. Hinata lo lắng nhìn anh trai:
- Anh à... em thấy...
Ray chăm chú lắng nghe điều Hinata sắp nói. Hinata nói tiếp:
- Em thấy... anh... chiến đấu với... một con chó khổng lồ.
Ray trầm ngâm:
- Chó khổng lồ sao??? Vậy là... đề kiểm tra của chúng ta... chắc chắn là chiến đấu với nó.
Hinata nhẹ nhàng gật đầu:
- Có lẽ là vậy.
Ray đưa ánh mắt đầy yêu thương nhìn Hinata:
- Sẽ không sao đâu, Hinata mau chuẩn bị học đi.
Hinata gật đầu, ngoan ngoãn nghe lời anh trai.
Về khả năng dự đoán trước tương lai của Hinata với Ray đã không còn xa lạ. Lúc còn ở nhà, Hinata có những lúc đột nhiên cảm thấy vô cùng mệt mỏi, trong đầu hiện lên những hình ảnh rất chân thật, mồ hôi nhễ nhại, hơi thở khó khăn. Những lúc như vậy chính là lúc sức mạnh nhìn trước tương lai của Hinata bộc phát. Những thứ Hinata thấy lúc đó chính là những thứ chắc chắn sẽ xảy ra trong tương lai. Và vừa rồi, sức mạnh ấy lại bất ngờ bộc phát.
Tình hình này đã rất quen thuộc nhưng lần nào cũng vậy, Ray cũng đều vô cùng lo lắng. Năng lực này có ích thật nhưng Hinata lại chưa thể điều khiển được và mỗi lần sức mạnh này đến thì phép thuật của Hinata cũng bị tiêu hao đáng kể. Lần này đến Witchard, Ray nhất định sẽ cố gắng tìm cách giúp Hinata có thể điều khiển được sức mạnh này. Đây cũng chính là nhiệm vụ mà nó giao cho Ray làm.
Giờ học đầu tiên mà Ray cùng Hinata trải qua chính là giờ học về cách điều khiển thực vật.
Với người có khả năng như Ray, cộng thêm việc đã được nó và hắn đào tạo phép thuật thì những giờ học về phép thuật như thế này căn bản không thành vấn đề, hay nói đúng hơn là có phần vô vị và nhàm chán. Thế nhưng, với Hinata là cả một vấn đề khó khăn bởi lẽ cô bé chỉ có thể dùng được phép thuật trị thương mà thôi.
Giáo sư không ngừng giảng dạy về những câu thần chú, những cách hóa giải phép thuật. Hinata với những kiến thức này đều đã được nó và hắn dạy cho rồi, nắm làu làu thế nhưng... Hinata có cố gắng mấy cũng không thể thực hành được. Hinata... thực sự cảm thấy... rất buồn.
Giờ học cứ trôi qua. Mãi cũng hết một ngày. Thực chất thì Ray cùng Hinata chẳng học thêm được điều gì mới mẻ hay thú vị, cả hai tự nghĩ, những điều này nó và hắn đều đã dạy cho cả hai cả rồi, tại sa lại còn bắt cả hai đến Witchard học lại những thứ này kia chứ.
Rất nhanh chóng, bài kiểm tra năng lực của Ray cùng Hinata được chuẩn bị. Ngay ngày hôm sau, sau buổi học đầu tiên, cả hai đã chính thức làm bài kiểm tra.
Hôm nay, Ray cùng Hinata được cho phép nghỉ buổi sáng để kiểm tra phép thuật, còn buổi chiều hai người sẽ chính thức nhận lớp. Bước vào khu vực thi, Ray rất bình thản nhưng Hinata lại không thể không lo lắng. Với một người không dùng được phép thuật như Hinata thì vượt qua bài kiểm tra bằng cách nào đây? Làm sao Hinata có thể chung lớp với anh trai được đây???
Nhận ra nỗi lo của Hinata, Ray nhẹ nắm lấy tay Hinata:
- Đừng lo, anh nhất định sẽ không để Hinata phải một mình.
Hinata nở nụ cười dịu dàng, ánh mắt nhìn anh trai tràn đầy tin tưởng.
Giáo sư giám sát đã có mặt chờ sẵn. Và... bất ngờ thay, đó không ai khác chính là Gin.
Đúng là Gin và Kai đồng ý giúp đỡ anh cai quản vương quốc nhưng Gin và Kai đều rất muốn được đến Witchard làm giáo sư, giúp đỡ những phù thủy trẻ tuổi nên đã được anh chấp thuận.
Nhìn thấy Ray và Hinata, trong lòng Gin dâng lên một cảm giác kì lạ, có cái gì đó... rất thân quen ở hai đứa trẻ này. Thế nhưng, Gin nhanh chóng gạt đi cảm xúc lạ ấy, nhìn Ray và Hinata:
- Bài kiểm tra phép thuật của hai em chính là chiến đấu với chó khổng lồ. Trong vòng một giờ, các em phải khiến nó mất khả năng chiến đấu, nếu không làm được, các em sẽ mất tư cách nhập học Witchard. Được chứ?
Ray cùng Hinata gật đầu rồi nhanh chóng theo Gin bước vào căn phòng được chuẩn bị sẵn để chiến đấu.
Trong căn phòng, có một chiếc lồng rất lớn, bên trong là hai chú chó vô cùng to lớn, bộ lông trắng muốt nhưng dáng vẻ lại vô cùng dữ tợn. Gin chỉ vào chiếc lồng:
- Đây là thứ hai em phải chiến đấu. Hinata, em ngồi xem, Ray sẽ thực hành bài kiểm tra trước.
Nói rồi, Gin quay đi, chuẩn bị cho Ray làm bài kiểm tra. Hinata nhìn thứ mà mình sắp phải chiến đấu cùng, quả thật... hệt như những gì Hinata đã nhìn thấy trước đó. Tuy có vẻ vô cùng sợ hãi nhưng Hinata vẫn có chút cảm xúc tội nghiệp cho hai con quái vật khổng lồ mình phải chiến đấu cùng. Hinata nhìn anh trai:
- Anh Ray... nhất định... phải làm chúng bị thương sao?
Ray gật đầu. Hinata cúi mặt, nói nhỏ:
- Không làm vậy... có được không?
Ray lắc đầu:
- Nội dung bai kiểm tra em biết rồi đấy.
Hinata nhìn sang hai chú chó khổng lồ bằng ánh mắt thương cảm rồi nhìn anh trai, ánh mắt long lanh:
- Anh... nhẹ tay thôi nhé.
Ray thở dài, xoa đầu em gái rồi không nói gì, bước đến chỗ Gin, chuẩn bị kiểm tra. Hinata lùi lại phía sau, ngồi vào ghế chờ, dõi theo anh mình sắp chiến đấu.
Bài kiểm tra bắt đầu.
Vừa mới được thả ra, con quái vật khổng lồ đã hung dữ lao đến Ray như đang muốn ăn tươi nuốt sống. Ray không chút nao núng, di chuyển né đòn vô cùng đẹp mắt. Gin nhìn theo, hài lòng gật đầu, năng lực rất tốt, nói đúng hơn là rất xuất sắc.
Ray không kiên nhẫn chút nào, né tránh một lúc đã không muốn kéo dài trận đấu. Ray dùng phép thuật, đập tay xuống đất, một nhà tù bằng đất vững chắc bao lấy con quái vật. Vùng vẫy vô ích, chú chó khổng lồ không thể phá được phép thuật của Ray, ngược lại còn làm bản thân bị thương.
Ray bình thường sẽ ra đòn quyết định nhưng nhớ đến lời cầu xin của Hinata, Ray không tấn công tiếp, quay về phía Gin, lạnh giọng:
- Làm nó mất khả năng chiến đấu, hoàn thành.
Gin thoáng ngạc nhiên, kết liễu con quái vật khổng lồ lúc này quá dễ dàng nhưng sao Ray lại không làm??? Nhưng... dù sao thì Ray cũng đã làm đúng nhiệm vụ, Gin gật đầu, Ray đã đậu.
Gin chăm chú viết vào bản đánh giá năng lực của Ray, không để ý rằng Hinata đã chạy đi mất.
Hinata vui mừng, ôm lấy anh mình rồi chạy lại chỗ con quái vật khổng lồ đang bị giam cầm. Những vết thương do cố chống cự lại phép thuật của Ray khiến con quái vật đau đớn, chảy máu khá nhiều. Thế nhưng, nó vẫn không ngừng hằm hè đầy hung dữ khi thấy Hinata đến gần.
Hinata không chút lo sợ, chỉ mỉm cười dịu dàng nhìn con quái vật:
- Ngoan nào, ta muốn trị thương giúp ngươi thôi.
Nói rồi, Hinata đặt bàn tay mình lên bộ lông trắng mềm của con chó khổng lồ, nhắm mắt lại. Bàn tay Hinata phát ra thứ ánh sáng kì lạ, những vết thương trên người quái vật cũng từ từ hồi phục. Con quái vật kinh ngạc nhìn Hinata, ánh mắt nó đã không còn vẻ giận dữ hay tức giận nữa rồi mà đã dịu lại hoàn toàn, rất hiền lành.
Hinata lau đi mồ hôi, trị thương... quả là tiêu hao không ít phép thuật. Hinata mỉm cười nhìn con quái vật rồi chạy lại chỗ Gin.
Gin đã đánh giá Ray xong, quay sang nhìn Hinata:
- Em bắt đầu bài kiểm tra thôi.
Hinata gật đầu, lúc này, Hinata mới thật sự lo lắng. Chết rồi, phải làm sao đây??? Một người không thể dùng phép thuật tấn công cũng như bảo vệ như Hinata thì chiến đấu bằng cách gì??? Chẳng lẽ, Hinata đành phải rời khỏi Witchard và trở về nhà sớm như vậy sao???
==============================ENDCHAP7=======================
/137
|