Bí Mật Thức Tỉnh

Chương 94 - chương 71-2

/156


Editor: Mẹ Bầu

Lời nói này của Lê Lạc thật quá kiêu ngạo. Lâm Giai Khởi vẫn không sao nhịn được: "Lê Lạc, cô dựa vào cái gì mà nói như vậy?"

"Dựa vào. . . Dựa vào, đến mẹ của cô cũng sắp sửa không thể được mang họ Lâm nữa rồi."

Lâm Giai Khởi nghẹn đỏ mặt: ". . . Cô nói bậy bạ gì đó?"

Ánh mắt của Lê Lạc đảo quanh, nhìn nhìn bộ dáng của Lâm Giai Khởi. Cô ta thực sự cũng không giống như hoàn toàn không biết chuyện. "Tôi đây không có nói quàng xiên nhé! @MeBau*diendan@leequyddonn@ Cô đồng dạng cũng có thể đến hỏi mẹ của mình xem thế nào."

Không nghĩ muốn ngồi nói chuyện cùng với tiểu công chúa nữa. Lê Lạc vẫy gọi người phục vụ tới thanh toán, bỏ Lâm Giai Khởi ngồi lại một mình ở trong nhà hàng ở ngoại ô thành phố.

Đích xác, Lâm Giai Khởi thực sự chút biết về chuyện này. Càng nghe xong những lời mà Lê Lạc đã nói, Lâm Giai Khởi liền ngẫm nghĩ liên hệ. Lâm Giai Khởi thống khổ bụm mặt - - không cần! Cô nhớ mang máng có một lần hồi cô còn học trung học, thời điểm nghỉ hè từ trong trường học tiếng nước ngoài đi ra ngoài, có một người phụ nữ đã già, ăn mặc giản dị, đứng chờ cô ở cửa trường học. die,n;da.nlze.qu;ydo/nn Nhìn thấy Lâm Giai Khởi, bà cụ đi tới nắm lấy tay cô: "Con là Kỳ Kỳ phải không . . ."

Bà già ấy còn nói mình là bà ngoại của cô.

Lâm Giai Khởi sợ tới mức sắp phát khóc. May mắn mẹ cô kịp thời đi đến đón cô, dắt cô lên xe. Lâm Giai Khởi hỏi mẹ rằng cái bà lão kia là ai, làm sao có thể nói là bà ngoại của cô. Mẹ đã nói cho cô biết người nọ là kẻ điên, rồi bảo với cô không cần để ý đến chuyện đó.

Lúc đó có rất nhiều bạn học của cô đều nhìn thấy được một màn kia. Lâm Giai Khởi phải dùng lời giải thích người phụ nữ già đã gọi cô là Kỳ Kỳ kia chính là bảo mẫu. . .

Buổi chiều, di@en*dyan(lee^qu.donnn), Lâm Giai Khởi ở trong nhóm bạn bè của mình đã cập nhật một nội dung mới - - "Oan oan tương báo cho đến tận khi nào nữa đây, có thể khoan dung được thì hãy độ lượng khoan dung."

Thời điểm Lê Lạc tra soát đến nhóm bạn bè của Lâm Giai Khởi, là lúc cô đang ở bờ hồ thả câu cùng với chú Đinh. Thả cần câu câu cá thì phải cần đến sự nhẫn nại. Mà Lê Lạc từ trước đến giờ lại không phải là một người buông câu có tính nhẫn nại. Cô nhớ lại trước kia, khi cô cùng ba ba đi câu cá, ba ba còn lấy chuyện cổ tích ngụ ngôn Tiểu Miêu Điếu Ngư (*) để giáo dục cô.

(*) Tiểu Miêu Điếu Ngư: (小猫钓鱼的): Dịch nghĩa: Mèo con đi bắt cá. Đây là câu chuyện cổ tích ngụ ngôn. Truyện kể rằng, có một chú Mèo con đi bắt cá ở dưới suối. Mỗi lần cá bơi qua, Mèo con lại quờ chân ra để bắt, nhưng lần nào cá cũng bơi thoát. Mèo con không nản chí, vẫn kiên trì ngồi bắt cá. Cuối cùng, Mèo con cũng đã bắt được một con cá. Câu chuyện ngụ ngôn


/156

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status