Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1794: Chơi trò chính trị phải có kỹ năng.​

/1843


Vào lúc này tâm tình của Uông Thanh Minh rất phức tạp, hắn luôn cân nhắc quá trình của nhiệm kỳ mới lần này. Nếu như ý kiến của hai vị lãnh đạo đứng đầu không hợp nhau, như vậy tương lai của mình sẽ có lợi có hại như thế nào. Trong khoảng thời gian này Uông Thanh Minh thật sự rất phản cảm với Vương Tử Quân, hắn cho rằng Vương Tử Quân chưa trưởng thành chính trị làm cho ban ngành không đoàn kết, chưa nói đến phương diện công tác, người này khá khinh xuất, sinh hoạt độc hành. Trước kia tất cả lãnh đạo tỉnh ủy đều ở trong khu nhà thường ủy tỉnh ủy, chỉ một mình Vương Tử Quân đặc thù hóa, lại ở trong khu nhà dành cho cán bộ tỉnh ủy, công khai bôi thuốc nhỏ mắt cho lãnh đạo tỉnh ủy. Một người không phù hợp với bầy đàn, không đi theo dòng chảy, lại cho ra những hành vi đối kháng, căn bản có thể hợp với Sầm Vật Cương sao?

Những năm nay kinh tế Mật Đông luôn đón nhận sự phát triển nhảy vọt, phương diện này không thể bỏ qua công lao của Đường Chấn Huy hay cả Sầm Vật Cương. Nhưng sau khi Vương Tử Quân đến Mật Đông thì liên tục bắt bẻ, lần này tập đoàn Thần Khí cũng chạy đi, như vậy không thể làm cho Sầm Vật Cương nổi giận được sao?

Uông Thanh Minh căn bản là suy nghĩ lung tung, hắn chỉ lo cúi đầu đi đường, bộ dạng tâm sự nặng nề. Mãi đến khi hai người sắp đụng vào nhau, hắn mới phát hiện ra và lập tức dừng chân. Hắn là trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy, hắn là lãnh đạo tỉnh ủy tất nhiên độ nặng là rất lớn, ai không muốn có quan hệ tốt với lãnh đạo chủ quản mũ quan của mình?

Người kia cũng không ngoại lệ, khi thấy Uông Thanh Minh thì nhanh chóng nở nụ cười sáng lạn. Hắn nhanh chóng đi đến bên cạnh rồi khẽ trầm giọng chào hỏi: - Chào trưởng phòng Uông.

- Ha ha ha, chào bí thư Lôi, anh đến báo cáo công tác cho bí thư Sầm sao? Lúc này trong phòng làm việc của bí thư Sầm cũng không có ai. Uông Thanh Minh khoát tay áo với Lôi Hợp Tuấn rồi cười ha hả nói.

Nếu nói một cách tổng thể thì trước kia quan hệ giữa Lôi Hợp Tuấn và Uông Thanh Minh căn bản là rất tốt, nếu không năm xưa cũng không vì hắn mà đi liên hệ với phó bí thư kiêm phó chủ tịch thường vụ Vương Tử Quân. Nhưng khi mà thời gian dần trôi qua, mối quan hệ giữa Lôi Hợp Tuấn căn bản tiếp cận Vương Tử Quân hơn cả với Uông Thanh Minh.

Điều này làm cho Uông Thanh Minh cảm thấy không thoải mái, anh nói xem đây không phải là hạng người qua cầu rút ván sao? Anh ôm đùi của Vương Tử Quân, có cây đại thụ che sau lưng, không coi Uông Thanh Minh tôi ra gì sao? Nhưng Lôi Hợp Tuấn lại chưa từng thiếu lễ tiết với Uông Thanh Minh, thế nên dù Uông Thanh Minh thầm oán Lôi Hợp Tuấn nhưng căn bản biểu hiện vẫn không nói gì. Lúc này thấy Lôi Hợp Tuấn dùng ánh mắt nịnh nọt nhìn mình, hắn cảm thấy mình nên nhắc nhở Lôi Hợp Tuấn một chút.

- Hợp Tuấn, vừa rồi tôi mới đi ra khỏi phòng của bí thư Sầm, lúc này tâm tình của bí thư Sầm là không được tốt. Uông Thanh Minh vỗ vỗ lên vai của Lôi Hợp Tuấn, sau đó khẽ nói: - Anh làm bí thư thị ủy căn bản là được tôi cố gắng đề cử với bí thư Sầm, vì phương diện này mà tôi cũng bị bí thư Sầm mắng cho.

Vẻ mặt Lôi Hợp Tuấn chợt biến đổi, hắn không khỏi dùng giọng áy náy nói: - Trưởng phòng Uông, anh xem, đều là tôi không làm tốt công tác của mình, mang đến phiền toái cho ngài. Ngài yên tâm, sau khi quay về tôi nhất định sẽ nhanh chóng thay đổi ý nghĩ công tác, sẽ cố gắng đẩy mạnh phát triển Đồng Lục, tuyệt đối không làm cho ngài mất mặt.

- À, anh có tâm tư như vậy là tốt, tôi cũng tin tưởng anh có năng lực như thế. Bây giờ sắp đến nhiệm kỳ mới, mặc dù tôi cảm thấy anh làm bí thư thị ủy căn bản là không quá tốt, thế nhưng tôi nghe ý nghĩ của bí thư Sầm, tỉnh chúng ta phải thành lập một cơ chế cán bộ năng động hơn, cán bộ có thể lên có thể xuống, thế cho nên sẽ liên quan đến một vài vị trí trong tỉnh. Uông Thanh Minh vỗ bàn tay thật mạnh lên vai của Lôi Hợp Tuấn, những lời này càng làm cho Lôi Hợp Tuấn cảm thấy run rẩy.

"Cán bộ có thể lên có thể xuống!"

Lôi Hợp Tuấn do dự giây lát rồi trầm giọng nói: - Cám ơn trưởng phòng Uông.

Uông Thanh Minh thấy mình đã đạt được mục đích, hắn cũng không nói gì thêm, lúc này mới cười cười với Lôi Hợp Tuấn: - Được rồi, bí thư Sầm đang chờ anh, anh đi đi đừng để bí thư chờ lâu.

Lôi Hợp Tuấn nhìn thấy Uông Thanh Minh sắp rời đi, hắn trầm ngâm giây lát rồi nói: - Trưởng phòng Uông, tối nay ngài có rảnh không? Tôi đã lâu rồi không thấy chị nhà, rất muốn đến nhà ngài một chút.

- Đến nhà cũng không cần, bây giờ con cái đã về, rất ồn ào. Vợ tôi cũng đã lâu rồi chưa gặp anh, không bằng hôm nào đó hai bên cùng dùng cơm. Uông Thanh Minh khẽ cười rồi dùng giọng thản nhiên nói.

Lôi Hợp Tuấn cảm thấy vui vẻ, hắn lập tức nói: - Vâng, trưởng phòng Uông, tôi sắp xếp xong sẽ liên lạc với ngài.

Uông Thanh Minh rời đi nhưng hai hàng chân mày của Lôi Hợp Tuấn lại càng nhíu lại, hắn biết rõ Sầm Vật Cương gọi mình đến là vì việc gì, nhưng chuyện này hắn không thể quyết định được.

Nhưng ý nghĩa lời nói của Uông Thanh Minh lại làm cho hắn cảm thấy bất an như Hắn tiến lên vị trí bí thư thị ủy Đồng Lục vẫn chưa được hai năm, dù cho không có ai cạnh tranh vị trí này với hắn, hơn nữa hắn lại có thừa năng lực công tác thế nhưng vẫn không khỏi cảm thấy có chút khó chịu. Hắn khổ sở công tác hai năm qua, không công lao cũng có khổ lao, nói về năng lực và uy vọng thì có ai so sánh được? Uông Thanh Minh nói những lời kia quá đột nhiên, điều này làm cho hắn sinh ra vài cảm giác mịt mờ, nếu như vị trí của hắn bị điều chỉnh trong nhiệm kỳ lần này, chỉ sợ sẽ ảnh hưởng mạnh đến tương lai sau này.

Uông Thanh Minh nói rốt cuộc là câu khách sáo hay là vì bí thư Sầm muốn gõ đầu mình?

Lôi Hợp Tuấn làm thủ hạ của bí thư Sầm được bốn năm, căn bản cũng hiểu tính cách của bí thư Sầm. Bây giờ Uông Thanh Minh lại nói như vậy, hắn cũng không phải không biết Uông Thanh Minh đang hù dọa mình.

Có thể lên có thể xuống, nói không chừng bí thư Sầm thật sự muốn làm như vậy. Người ta nói chơi trò chính trị phải có kỹ năng, nếu người nhìn không rõ nước cạn hay sâu rất có khả năng lật thuyền trong mương.

Lôi Hợp Tuấn nghĩ đến đây thì càng cảm thấy tâm tình thêm phức tạp, hắn cất bước đi vào trong phòng làm việc của Sầm Vật Cương.

Sầm Vật Cương lúc này đã khôi phục lại vẻ bình tĩnh, lão đang xem văn kiện, khi thấy Lôi Hợp Tuấn đi vào thì cũng không quan tâm mà vẫn tiếp tục xem văn kiện.

Lôi Hợp Tuấn cảm thấy luống cuống tay chân, không biết nên nói gì. Cũng may hắn hiểu tính tình của Sầm Vật Cương, hắn dứt khoát lấy tĩnh chế động, thành thật đứng nơi đó chờ Sầm Vật Cương lên tiếng phân phó.

Sầm Vật Cương cho thư ký rót nước mời Lôi Hợp Tuấn, sau đó mời ngồi, xem như hóa giải bầu không khí có chút xấu hổ.

Sau khi thư ký đóng cửa đi ra, Lôi Hợp Tuấn càng cảm thấy bầu không khí có vài phần đè nén. Thế nhưng càng cảm thấy như vậy thì hắn càng không có hành động thiếu suy nghĩ, nếu không bí thư Sầm sẽ càng thêm nổi giận mà thôi.

- Hợp Tuấn, anh nói cho tôi nghe xem, vì sao bây giờ phương diện đầu tư của tập đoàn Thần Khí ở thành phố Đồng Lục lại đến nước này? Sầm Vật Cương mặc dù đang xem văn kiện thì thi thoảng vẫn nghiêng mắt nhìn Lôi Hợp Tuấn, năm sáu phút sau lão mới hỏi mà không cần ngẩng đầu lên.

Lôi Hợp Tuấn nghe giọng nói nghiêm khắc của Sầm Vật Cương, hắn không khỏi cảm thấy run lên, nhưng hắn vẫn thành thật trả lời: - Bí thư Sầm, đầu tư của tập đoàn Thần Khí vào Đồng Lục đã lâm vào cục diện bế tắc.

- Cái gì là cục diện bế tắc, các anh có cho ra phương án giải quyết hay không? Có nắm chắc giải quyết lấy được phần thắng hay không? Sầm Vật Cương nói câu sau cao hơn câu trước, những âm thanh này rơi vào tai làm cho Lôi Hợp Tuấn tưởng như nghe tiếng sấm.

Lôi Hợp Tuấn do dự giây lát rồi thành thật trả lời: - Bí thư Sầm, trước mắt chúng tôi đang cố gắng tìm biện pháp.

Sầm Vật Cương rơi vào trầm mặc, điều này làm cho Lôi Hợp Tuấn càng thêm khó chịu. Hắn biết mình ở phía sau thì tốt nhất không nên nói gì thêm, nói càng nhiều thì càng thêm sai.

- Hợp Tuấn, anh là một quan viên, anh có xem xét tin tức vào lúc này hay không? Sầm Vật Cương rốt cuộc cũng lên tiếng, giọng nói vang lên bên tai Lôi Hợp Tuấn, đó không phải là hỏi về vấn đề của tập đoàn Thần Khí, giống như chỉ là trò chuyện bình thường với nhau.

Nhưng Lôi Hợp Tuấn biết rõ Sầm Vật Cương muốn nói đến điều gì, cơ thể hắn càng thêm run rẩy. Nhưng lúc này hắn không thể tránh được những gì mình cần phải nói.

- Bí thư Sầm, tôi luôn xem xét tin tức.

- À, anh có xem là tốt rồi, người bình thường xem tin tức xảy ra chung quanh thì có thể là chuyện lớn và cả chuyện nhỏ, nhưng đến vị trí của anh, không những cần phải nhìn vào chính mình, còn phải xem xét sự việc chung quanh, nên học tập các phương pháp tốt, hấp thu kinh nghiệm của người khác. Anh nói xem có đúng không? Sầm Vật Cương cười ha hả giống như đang trưng cầu ý kiến của Lôi Hợp Tuấn.

Lôi Hợp Tuấn càng cúi đầu thấp hơn, hắn xoa nắn hai bàn tay một lát, sau đó mới nói: - Bí thư ngài nói đúng.

- Vậy anh nói tôi nghe xem ngài hôm qua phía tỉnh Tây Tường cho ra thông tin gì? Nụ cười trên mặt Sầm Vật Cương nhanh chóng biến mất, câu nói chất vấn này làm cho gương mặt lão trở nên dữ tợn.

Dưới sự chất vấn của Sầm Vật Cương, Lôi Hợp Tuấn cảm thấy trái tim của mình đập mạnh lên, hắn ngập ngừng một lúc lâu mới nói: - Bí thư Sầm, ngày hôm qua giám đốc Bạch của tập đoàn Thần Khí đi đến tỉnh Tây Tường.

- Bọn họ đi đến Tây Tường làm gì anh biết không? Tôi nghĩ là anh phải biết. Tôi hỏi anh, một cái hạng mục tốt vì sao lại trở thành thế này? Thành phố Đồng Lục các anh công tác như vậy sao? Sầm Vật Cương vỗ tay thật mạnh lên bàn rồi nói.

Lôi Hợp Tuấn nhìn gương mặt nghiêm khắc của Sầm Vật Cương, hắn nghĩ đến những lời nói của Uông Thanh Minh với mình, càng cảm thấy khó chịu.

- Bí thư, tôi không làm tốt công tác của mình, tôi tình nguyện tiếp nhận phê bình của tỉnh ủy.

- Hừ, anh tình nguyện tiếp nhận phê bình, tôi xem anh vẫn cảm thấy rất uất ức. Sầm Vật Cương nói đến đây thì chợt đứng lên khỏi ghế: - Lôi Hợp Tuấn, anh nghĩ xem khu sản xuất của tập đoàn Thần Khí nếu được xây dựng ở thành phố Đồng Lục sẽ mang đến cho nhân dân bao nhiêu cơ hội việc làm? Đồng thời phương diện từ thuế có khả quan hay không? Anh không tính đến những thứ này sao?

- Nhưng anh lại làm cho miếng thịt vào miệng mình bay sang miệng của tỉnh Tây Tường, tôi là bí thư tỉnh ủy, tôi cảm thấy anh quá ngốc, thật sự khó thể nói gì được. Sầm Vật Cương nói làm cho Lôi Hợp Tuấn càng cúi đầu xuống thấp hơn, hắn cũng biết mình quá uất ức ở sự kiện này, dù sao thì đó là chỉ thị của chủ tịch Vương, hắn bị hai vị lãnh đạo kẹp vào giữa thật sự quá khó chịu.

- Tôi biết anh ở phương diện này cũng có chỗ khó của mình, tôi và tỉnh ủy có thể thông cảm với anh. Nhưng anh là bí thư tỉnh ủy, có một số việc anh nên ra tay khí phách, nên quyết định thì phải quyết định. Sầm Vật Cương nói chuyện đã ôn hòa hơn, bầu không khí trong phòng cũng khá hơn.

Nhưng trái tim của Lôi Hợp Tuấn lại càng đập mạnh, hắn không cảm thấy thoải mái. Bây giờ hắn đi đến một ngã ba, hắn nhất định phải cho ra lựa chọn, điều này làm cho hắn cảm thấy rất khó xử.

Lôi Hợp Tuấn do dự giây lát rồi khẽ nói: - Mong bí thư Sầm yên tâm, tôi nhất định sẽ chọn biện pháp bổ cứu, sẽ làm tốt công tác của mình.

Sầm Vật Cương khẽ gật đầu, lão khoát tay áo với Lôi Hợp Tuấn, sau đó chuyển hướng chủ đề. Lão không bàn về chuyện của tập đoàn Thần Khí mà hỏi phương diện công tác gần đây của thành phố Đồng Lục, cũng khẳng định thành tích công tác thời gian qua của thành phố Đồng Lục.

Khi Lôi Hợp Tuấn rời khỏi phòng thì Sầm Vật Cương còn tiến lên vỗ vai hắn nói: - Bí thư Hợp Tuấn, anh là bí thư thị ủy Đồng Lục, khi làm việc phải giải phóng tư tưởng, nếu không thì tình cảnh phát triển của thành phố Đồng Lục sẽ rơi vào tình huống khó khăn.

Lôi Hợp Tuấn cảm tạ sự giúp đỡ của Sầm Vật Cương, nhưng khi đi ra khỏi phòng thì hắn càng cảm thấy khó khăn hơn.

Quyết định vào lúc này là cực kỳ khó khăn.

Trời đã tối, Triệu Hiểu Bạch thi thoảng nhìn đồng hồ và cảm thấy nóng lòng như lửa đốt. Cho đến nay chủ tịch Vương luôn là người cực kỳ đúng giờ, nhưng hôm nay vì sao còn chưa rời khỏi phòng?

Tối nay Triệu Hiểu Bạch có hẹn bố mẹ vợ đi dùng cơm, tuy bố mẹ vợ và cả vợ đều hiểu tình huống công tác của hắn, thế nhưng dù thế nào thì đến muộn cũng không hay.

Triệu Hiểu Bạch thầm suy nghĩ như vậy, hắn lại nghĩ đến tình cảnh mình thấy được trong phòng làm việc của Vương Tử Quân. Vừa rồi chủ tịch Vương gọi điện thoại cho ai đó, cũng không biết đang liên hệ về vấn đề gì.

Khi Triệu Hiểu Bạch đang suy nghĩ miên man, tiếng bước chân chợt vang lên, hắn ngẩng đầu lên thì thấy thư ký trưởng Trương Tề Bảo đi đến.

- Chào thư ký trưởng Trương. Triệu Hiểu Bạch cực kỳ tôn trọng Trương Tề Bảo, thế nên lúc này hắn không khỏi đứng lên chào hỏi.

Trương Tề Bảo khoát tay áo với Triệu Hiểu Bạch, sau đó ngồi xuống đối diện nói: - Hiểu Bạch, chủ tịch Vương đang bận rộn gì vậy?

- À, chủ tịch đang gọi điện thoại. Triệu Hiểu Bạch biết rõ đối diện với Trương Tề Bảo thì mình không nên có bất kỳ điều gì phải giấu diếm, thế nên thành thật trả lời.

Trương Tề Bảo khẽ gật đầu, hắn tiếp nhận ly trà từ tay của Triệu Hiểu Bạch rồi uống một ngụm, sau đó đột nhiên nói: - Hiểu Bạch, gần đây có không ít người đến phòng làm việc của tôi nói ra vài ý nghĩ của mình, còn cậu, cậu có ý nghĩ gì không?

"Ý nghĩ gì không?" Triệu Hiểu Bạch tất nhiên là có, hắn làm thư ký cho chủ tịch Vương đã được hai năm, tự mình cũng muốn dựng lên một phen sự nghiệp. Nhưng Triệu Hiểu Bạch không còn là một người chất phác, tuy trong lòng hắn rục rịch thế nhưng cũng biết nóng vội không ăn được đậu hũ nóng. Dưới thế cục hiện tại, hắn còn phải chờ vào sự sắp xếp của tỉnh ủy, dù là bất kỳ hành động thiếu suy nghĩ gì vào lúc này đều xem như hủy đi tương lai của mình. Vì thế đối mặt với sự quan tâm của Trương Tề Bảo thì hắn chỉ khẽ nói: - Thư ký trưởng, tôi đi theo bên cạnh ngài học được nhiều thứ, có ích lợi không nhỏ với cả đời tôi, vì vậy lúc này tôi căn bản không có ý nghĩ gì khác.

- Ha ha ha, Hiểu Bạch cậu quá khiêm nhường rồi, có nhiều thứ không có tri thức cũng không được, còn cần phải trải qua kiểm nghiệm thực tế. Hơn nữa hai năm qua cũng quá đủ cho cậu tích tụ lực lượng rồi. Trương Tề Bảo nói đến đây thì khẽ hỏi: - Cậu có ý nghĩ đi đến nơi nào chưa?

Triệu Hiểu Bạch lắc đầu nói: - Tôi nghe theo chủ tịch và thư ký trưởng

/1843

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status