Sau hôm đó V ũ điên cuồng lao vào tìm kiếm kẻ gây chuyện cậu thề cậu mà tìm đk kẻ đó chỉ có cách ra biển đông mà ở ( đầu gấu vừa thôi a ).Anh bắt đầu điều tra từ cctv tại phòng thi hôm đó tuy nhiên chô cô và anh ngồi khá khuất chỉ nhìn đk 1 chút đầu của 2 ng còn bài thi chỉ nhìn thấy đk 1 chút mép bài phía trên.Nhìn ba ngày mà ỏi cả con mắt,đã mấy ngày nay anh ăn ngủ vs cuôn băng cctv này,mắt đã xuất hiện những tia máu vì thiếu ngủ trầm trọng.Anh đã mang đi suwrlis cải tạo chất lượng của cuộn băng lên rất nhiều,nhìn rõ nét hơn nhưng tình hình không có gì tiến triển.Đến ngày t4 mắt anh không chịu đk nữa,Vũ quyết định đi chợp mát bỗng đập vào mắt cậu là một cái gì đó bất thường.Cậu giật mình cho tua lại,dừng lại đúng đoạn trên màn hình xuất hiện một vệt sáng dài từ mép bài của Ngân.Phóng to góc đó lên,nhìn thật ĩ cậu phát hiện từ mép bài của cô nhóc đk dính một sơi dậy cước trong suốt rất nhỏ,nếu k để ý sẽ k phát hiện ra đk.Cậu thầm nhủ " cô ta làm bài mà không thấy kì lạ hay sao chứ!Đúng là con heo ngốc mà! Chết tiệt!"Tìm đk chứng cứ cậu cầm điện thoại lên tìm số của cô và gọi"anh tìm nỗi nhớ,anh tìm quá khứ.Nhớ lắm kí ức anh và em......." Anh đx nghe bài nhạc chờ này 3 laanf rốt cuộc là cô đang làm gì chứ.Vũ thầm nhủ " con hao ngốc lần này cô k máy nữa thì đừng trách tôi !!!!!!!!!!"
Đầu dây bên này "..... đừng vội vàng xin em hãy là em của ngày hôm qua ú u ú ù......"bài nhạc chuông đã vang lên đến lần thứ 4 cô mới chui đk đầu ra khỏi chăn thầm nguyền rủa "tên điên nào mà dám đánh thức bổn cô nương sớm thế này chứ!!!!!!!!ta giết!!!!!!!!!!!" ( cái sớm của cj là 8h sáng đấy ạ ! +,+),mắt vẫn nhắm cô quơ tay tìm điện thoại,k thèm nhìn là ai,nói với giọng ngái ngủ
- A.....Loooooooooo.Nói nhanh cho tôi còn ngủ!!!!!!!!!!
-Cô có biết mấy giờ k còn ngủ?????????Dậy nhanh!!!!!!!!!!!đọc địa chỉ nhà 15 phút nữa tôi qua đón!!
Anh gầm lên trong điện thoại,đã mấy ngày mất ngủ giọng anh đã khàn khàn.Bị quát cô nhóc ngơ ngác,k hiểu gì nhưng vấn đọc địa chỉ nhà trong khi đầu óc không tỉnh táo,vấn nhìn cái giường đầy yêu thương
- 154 láng hòa lạc,hoài đức, hà nội...........ngáp................
-Dậy đi!
Sau khi ra lệnh lạnh lùng,củn ngủn Vũ tắt máy,đi tắm thay quần áo rồi dắt con xe CBR150R 2015 ra ngoài phóng cái vèo ( học sinh cấp 3 mà đi xe như đúng rồi ý nhỉ ).Bên này,cô nàng nhà mình ngái ngủ nhưng ẫn bị cái giọng lạnh lùng kia chỉ dẫn,ngoan ngoãn đi làm vệ sinh cas nhân.Vào nhà tắm cừa đánh răng cô tự nhủ" hôm nay là chủ nhật mà cũng không yên nữa !"Nhìn mình trong gương cô tự hỏi- Mà tên điên nào vừa gọi cho mình nhỉ?????? ( lạy hồn k biết i mà dọc địa chỉ nhà,nghe lời như thật )
Nhìn mình mà cô tự thấy mình ngu thiệt,không biết ai mà ng ta kêu dậy cũng dậy,ng ta kêu đọc địa chỉ nhà cũng đọc.Hazzzzzzziiiiiiiiii.Đúng là k nên nói chuyện vs ai khi đang ngái ngủ mà.Sau khi thay quần áo,đúng tròn 15' cô nghe thấy tiếng xe đỗ dưới nhà,sau đó điện thoại cô vang lên cô nói nhỏ- Tên điên nào mà điên vậy,bấm chuông là đk rồi,gọi điện làm gì.Đã thế tôi bắt máy cho coi
Vùa nói cô vừa nhấc máy,đi đến bên cửa sổ kéo dèm cửa ra nìn xuống dưới- Alo...........
Chưa kịp nói gì thì cô dã sững người đứng đó bất động.Dưới kia cậu đang lười biếng đứng dựa vào con xe tay đang cầm điện thoại đặt tên tai,màu tóc màu rượu vang cảu cậu có một sức hút lạ kì trong ánh nắng,cứ như có phép thuật vậy,nó lấp lánh.Đồng thời nàn da trắng bóc của câu càng nổi rõ,hôm nay cậu không mặc đồng phục chỉ 1 chiếc quần jean màu đen rách đầy bụi bặm cùng chiếc áo phông 3d hình sọ đầu nâu thấp thaongs trong ánh lửa.tất cả đều tôn lên vóc dáng cao chuẩn của cậu,cô đứng đó ngắm nhìn cậu mất vài giây trước khi bị lôi về thực tại với gionhj nói lạnh lùng đén sởn da gà- Xuống đi!Đứng đấy làm gì!
Cô như vứa tỉnh lại từ giấc mộng ngô nghê trả lời- Ừ,xuống đây
Sau khi xin phép rồi chào mẹ cô chạy ra ngoài đứng cạnh anh,Vũ cũng hơi bất ngờ trước bộ trang phục của cô.Vì nghỉ học nên cô cũng mặc rất thoải mái,một chiếc quần jean màu xanh rách te tua,một chiếc áo phông màu trắng in vài dòng chữ lằng nhằng khó hiểu,kèm theo bên ngoài là 1 chiếc áo gile bò bụi bặm cũng hơi rách.Vũ hìn cô mất 30s rồi quay đi ném cho cô cái mũ bảo hiểm rồi trèo lên xe.Khi cả 2 ng đã vi vu trên chiếc xe.Cô hét lên vs anh- Cậu đưa tôi đi đâu vậy???????????
-.............
Đáp lại cô chỉ là sự im lặng.Cô tự nhủ chắc là cậu không nghe thấy,nhưng sự thật không phải vậy phía trên cậu đang mải suy nghĩ.Lòng vòng trong đầu cậu chỉ là vài câu hỏi lặp đi lặp lại"Con gái gì mà cũng mặc quần rách vậy chứ??Đã vậy còn rách te tua muốn làm cho đàn ông mù mắt hết à??? ( cj ý trắng quá à a ^^ ) tưởng cô ta hiền lành mặc mấy bộ hiền thục chứ?ai dè lại ăn nhập thế này chứ?" Cuối cùng anh nhếch mép cười đầy thú vị
Đỗ xe ở trường cậu mơi mở miệng
- Bài thi cũ của cậu nôp lại cho giám thị à?
Cô chỉ ngơ ngác gật đầu,nhận đk câu trả lơi Vũ bước nhanh về phía phòng ban giám hiệu,cô chỉ biết đi theo.May mà hôm nay cô văn thư vẫn trực,cậu nhẹ nhàng hết cỡ nhưng vẫn lạnh lùng hỏi- Bài thi học sinh làm sai để ở đâu ạ ??
-Ở nhà kho.
Co giáo vẫn chưa hết ngạc nhiên khi nhìn cách ăn mặc của 2 ng,ngoài nhì vào còn tưởng ng yêu ấy chứ,quá ăn khớp mà.Tiếp đó cô và cậu mượn chìa khóa rồi mở cửa nhà kho nhìn xung quanh bốn bên đều là những thùng đựng đầy giấy,nhìn đã thấy mệt,lúc này cô ới hỏi- Rốt cuộc cậu đưa tôi đến đây làm gì??
- Tìm chứng cứ
Cậu trả lời gọn nhẹ rồi nhìn vẻ mặt ngơ ngơ như bò đeo nơ của cô mà tốn hơi kể lại toàn bộ việc phát hiên đoạn giây cước.Thật sự đã lâu rồi anh không nói nhiều như vậy.Nhưng cô k bận tam điều đó cô chỉ nhớ cái giường của cô thôi.Nhưng nhìn những tia máu biểu hiện sự mệt mỏi của anh mà cô không đành lòng đi về,chưa lịp nói gì tiếp anh đã lên tiếng- Chẳng lẽ cô không muốn tìm ng đã gây ra chuyện này?
Cô thầm nhủ " đương nhiên là k.Đó là việc của a mà" nhưng nghĩ lại ánh mắt mệt mỏi của anh,cô lại trả lời- Đương nhiên là có,chỉ là tôi chưa ăn sáng nên hơi đói.
Nói xong cô cố lặn ra 1 nụ cười,Vũ thấy vậy đáp gọn lẹ- Trưa tôi sẽ mời cơm
Nói xong bắt đầu công việc tìm kiếm,cô thấy vậy mỉm cười nghĩ " anh ta vẫn còn là con ng " sau đó hai ng mò mẫn tìm từng thùng giấy một chỉ là không để ý thấy một bóng đen đang dõi theo hành động của 2 ng..........
Đầu dây bên này "..... đừng vội vàng xin em hãy là em của ngày hôm qua ú u ú ù......"bài nhạc chuông đã vang lên đến lần thứ 4 cô mới chui đk đầu ra khỏi chăn thầm nguyền rủa "tên điên nào mà dám đánh thức bổn cô nương sớm thế này chứ!!!!!!!!ta giết!!!!!!!!!!!" ( cái sớm của cj là 8h sáng đấy ạ ! +,+),mắt vẫn nhắm cô quơ tay tìm điện thoại,k thèm nhìn là ai,nói với giọng ngái ngủ
- A.....Loooooooooo.Nói nhanh cho tôi còn ngủ!!!!!!!!!!
-Cô có biết mấy giờ k còn ngủ?????????Dậy nhanh!!!!!!!!!!!đọc địa chỉ nhà 15 phút nữa tôi qua đón!!
Anh gầm lên trong điện thoại,đã mấy ngày mất ngủ giọng anh đã khàn khàn.Bị quát cô nhóc ngơ ngác,k hiểu gì nhưng vấn đọc địa chỉ nhà trong khi đầu óc không tỉnh táo,vấn nhìn cái giường đầy yêu thương
- 154 láng hòa lạc,hoài đức, hà nội...........ngáp................
-Dậy đi!
Sau khi ra lệnh lạnh lùng,củn ngủn Vũ tắt máy,đi tắm thay quần áo rồi dắt con xe CBR150R 2015 ra ngoài phóng cái vèo ( học sinh cấp 3 mà đi xe như đúng rồi ý nhỉ ).Bên này,cô nàng nhà mình ngái ngủ nhưng ẫn bị cái giọng lạnh lùng kia chỉ dẫn,ngoan ngoãn đi làm vệ sinh cas nhân.Vào nhà tắm cừa đánh răng cô tự nhủ" hôm nay là chủ nhật mà cũng không yên nữa !"Nhìn mình trong gương cô tự hỏi- Mà tên điên nào vừa gọi cho mình nhỉ?????? ( lạy hồn k biết i mà dọc địa chỉ nhà,nghe lời như thật )
Nhìn mình mà cô tự thấy mình ngu thiệt,không biết ai mà ng ta kêu dậy cũng dậy,ng ta kêu đọc địa chỉ nhà cũng đọc.Hazzzzzzziiiiiiiiii.Đúng là k nên nói chuyện vs ai khi đang ngái ngủ mà.Sau khi thay quần áo,đúng tròn 15' cô nghe thấy tiếng xe đỗ dưới nhà,sau đó điện thoại cô vang lên cô nói nhỏ- Tên điên nào mà điên vậy,bấm chuông là đk rồi,gọi điện làm gì.Đã thế tôi bắt máy cho coi
Vùa nói cô vừa nhấc máy,đi đến bên cửa sổ kéo dèm cửa ra nìn xuống dưới- Alo...........
Chưa kịp nói gì thì cô dã sững người đứng đó bất động.Dưới kia cậu đang lười biếng đứng dựa vào con xe tay đang cầm điện thoại đặt tên tai,màu tóc màu rượu vang cảu cậu có một sức hút lạ kì trong ánh nắng,cứ như có phép thuật vậy,nó lấp lánh.Đồng thời nàn da trắng bóc của câu càng nổi rõ,hôm nay cậu không mặc đồng phục chỉ 1 chiếc quần jean màu đen rách đầy bụi bặm cùng chiếc áo phông 3d hình sọ đầu nâu thấp thaongs trong ánh lửa.tất cả đều tôn lên vóc dáng cao chuẩn của cậu,cô đứng đó ngắm nhìn cậu mất vài giây trước khi bị lôi về thực tại với gionhj nói lạnh lùng đén sởn da gà- Xuống đi!Đứng đấy làm gì!
Cô như vứa tỉnh lại từ giấc mộng ngô nghê trả lời- Ừ,xuống đây
Sau khi xin phép rồi chào mẹ cô chạy ra ngoài đứng cạnh anh,Vũ cũng hơi bất ngờ trước bộ trang phục của cô.Vì nghỉ học nên cô cũng mặc rất thoải mái,một chiếc quần jean màu xanh rách te tua,một chiếc áo phông màu trắng in vài dòng chữ lằng nhằng khó hiểu,kèm theo bên ngoài là 1 chiếc áo gile bò bụi bặm cũng hơi rách.Vũ hìn cô mất 30s rồi quay đi ném cho cô cái mũ bảo hiểm rồi trèo lên xe.Khi cả 2 ng đã vi vu trên chiếc xe.Cô hét lên vs anh- Cậu đưa tôi đi đâu vậy???????????
-.............
Đáp lại cô chỉ là sự im lặng.Cô tự nhủ chắc là cậu không nghe thấy,nhưng sự thật không phải vậy phía trên cậu đang mải suy nghĩ.Lòng vòng trong đầu cậu chỉ là vài câu hỏi lặp đi lặp lại"Con gái gì mà cũng mặc quần rách vậy chứ??Đã vậy còn rách te tua muốn làm cho đàn ông mù mắt hết à??? ( cj ý trắng quá à a ^^ ) tưởng cô ta hiền lành mặc mấy bộ hiền thục chứ?ai dè lại ăn nhập thế này chứ?" Cuối cùng anh nhếch mép cười đầy thú vị
Đỗ xe ở trường cậu mơi mở miệng
- Bài thi cũ của cậu nôp lại cho giám thị à?
Cô chỉ ngơ ngác gật đầu,nhận đk câu trả lơi Vũ bước nhanh về phía phòng ban giám hiệu,cô chỉ biết đi theo.May mà hôm nay cô văn thư vẫn trực,cậu nhẹ nhàng hết cỡ nhưng vẫn lạnh lùng hỏi- Bài thi học sinh làm sai để ở đâu ạ ??
-Ở nhà kho.
Co giáo vẫn chưa hết ngạc nhiên khi nhìn cách ăn mặc của 2 ng,ngoài nhì vào còn tưởng ng yêu ấy chứ,quá ăn khớp mà.Tiếp đó cô và cậu mượn chìa khóa rồi mở cửa nhà kho nhìn xung quanh bốn bên đều là những thùng đựng đầy giấy,nhìn đã thấy mệt,lúc này cô ới hỏi- Rốt cuộc cậu đưa tôi đến đây làm gì??
- Tìm chứng cứ
Cậu trả lời gọn nhẹ rồi nhìn vẻ mặt ngơ ngơ như bò đeo nơ của cô mà tốn hơi kể lại toàn bộ việc phát hiên đoạn giây cước.Thật sự đã lâu rồi anh không nói nhiều như vậy.Nhưng cô k bận tam điều đó cô chỉ nhớ cái giường của cô thôi.Nhưng nhìn những tia máu biểu hiện sự mệt mỏi của anh mà cô không đành lòng đi về,chưa lịp nói gì tiếp anh đã lên tiếng- Chẳng lẽ cô không muốn tìm ng đã gây ra chuyện này?
Cô thầm nhủ " đương nhiên là k.Đó là việc của a mà" nhưng nghĩ lại ánh mắt mệt mỏi của anh,cô lại trả lời- Đương nhiên là có,chỉ là tôi chưa ăn sáng nên hơi đói.
Nói xong cô cố lặn ra 1 nụ cười,Vũ thấy vậy đáp gọn lẹ- Trưa tôi sẽ mời cơm
Nói xong bắt đầu công việc tìm kiếm,cô thấy vậy mỉm cười nghĩ " anh ta vẫn còn là con ng " sau đó hai ng mò mẫn tìm từng thùng giấy một chỉ là không để ý thấy một bóng đen đang dõi theo hành động của 2 ng..........
/25
|