Chương 1576
MẸ CHỒNG CÔ MÀ CHẾT THẬT THÌ ĐỪNG TRÁCH TÔI KHÔNG NÓI VỚI CÔ
Yến Thanh Ti nghe xong thì sắc mặt trầm xuống, thanh âm lạnh lùng nói: “Mẹ tôi rất tốt, loại chuyện này mà cô còn dám đặt điều, có tin tôi sẽ cho cô không có chỗ đứng trong làng giải trí không hả? Hơn nữa… Hạ Lan Tú Sắc, hai chúng ta cũng không có liên quan gì, hy vọng từ nay về sau cô đừng có dính lên người tôi nữa. Nếu còn có lần sau, cô cứ chờ bị phong sát đi.”
Yến Thanh Ti cam đoan, nếu Hạ Lan Tú Sắc xuất hiện trước mặt cô, nhất định cô sẽ cho cô ta vài cái tát tai.
Dám nguyền rủa mẹ chồng cô, thật muốn chết.
Hiện tại bà ấy còn đang ở với bác, sao có thể dễ bị bắt cóc như thế chứ?
Hạ Lan Tú Sắc vừa nghe Yến Thanh Ti nói thế thì hừ một tiếng: “Yến Thanh Ti, tôi có lòng tốt nhắc nhở cô, cô đừng có không biết điều.”
“Cô dám nói thêm một câu vô nghĩ nữa thì mười phút sau tôi sẽ khiến cho tất cả mọi người ở trên mạng biết bộ mặt thật của cô.”
“Yến Thanh Ti, cô… Cô thật sự là không nhìn ra ai tốt với mình. Tôi nói cho cô biết, cái này không phải tôi nói, mà là tôi nghe Thân Tố Hi và người khác gọi điện trao đổi, nói đã bắt được mẹ chồng cô rồi. Chính tai tôi nghe thấy cô ta nói vậy, nếu lúc đó tôi mà có máy ghi âm thì đã ghi lại cho cô nghe rồi. Cô tưởng tôi thích nói chuyện với cô lắm à, nếu không phải tôi muốn đì chết con ranh Thân Tố Hi kia thì còn lâu tôi mới nói chuyện này cho cô biết. Tôi chỉ mong cô đừng hòng được yên ổn.”
Yến Thanh Ti đang định mắng chửi, nhưng nghe Hạ Lan Tú Sắc nói vậy thì hỏi lại: “Cô bảo ai cơ?”
Hạ Lan Tú Sắc thấp giọng nói: “Thân Tố Hi, là Thân Tố Hi đó, cô có biết không? Chính là con đ* đó, dù sao tôi cũng nói với cô rồi, cô tin hay không thì tùy. Nếu mẹ cô mà chết thật thì cũng đừng trách tôi không nói cho cô biết, hừ…”
Yến Thanh Ti nhíu mày, không nói chuyện.
Cô không tin tưởng tuyệt đối những lời Hạ Lan Tú Sắc nói, nhưng nếu không phải sự thật, cô ta cũng chẳng đột nhiên làm thế này?
Có điều, mẹ cô đã tới thủ đô, đang ở bên bác mà, sao lại bị bắt cóc được?
Nếu ở bên cạnh bác mà còn bị bắt đi thì làm gì còn chỗ nào gọi là an toàn nữa?
Nhưng…
Nghĩ tới việc mẹ tới thủ đô có chút kỳ quái, hơn nữa tối qua cũng không về, Yến Thanh Ti đã gần như tin tưởng ba phần rồi.
Bên kia di động, Hạ Lan Tú Sắc nói tiếp: “Này, Yến Thanh Ti, cô có nghe tôi nói không thế hả?”
Yến Thanh Ti hoàn hồn, lạnh lùng nói: “Chuyện này tôi sẽ tự chứng minh, nếu cô nói thật, tôi sẽ cho cô một cái giá vừa lòng. Còn nếu là giả… tôi cũng sẽ đòi lại một cái giá làm tôi tuyệt đối vừa lòng.”
Nếu Hạ Lan Tú Sắc nói dối, cô cam đoan sẽ làm cho nữ nhân đó từ nay về sau không thể sống yên ở Lạc Thành, thậm chí ở khắp đất nước này cũng sẽ không có chỗ cho cô ta dừng chân.
Hạ Lan Tú Sắc bĩu môi: “Tùy cô, dù sao tôi đã nói đấy là tôi nghe được.”
Yến Thanh Ti hỏi: “Hạ Lan Tú Sắc, cô muốn lợi dụng tôi đối phó Thân Tố Hi sao?”
“Đúng thế, tôi muốn dùng cô để đối phó với Thân Tố Hi đấy, cho nên tôi mới nói tin này cho cô biết, bằng không, cô nghĩ sao tôi lại làm vậy?” Hạ Lan Tú Sắc thừa nhận cực kỳ sảng khoái.
Từ lúc thi tìm kiếm tài năng, cô ta và Thân Tố Hi đã đối chọi gay gắt, gần như không vừa mắt nhau.
Cuộc thi kết thúc, cùng vào một công ty, cô ta vẫn bị Thân Tố Hi đè, nhất là thời gian gần đây.
Cao tầng rất ủng hộ Thân Tố Hi, còn chuyển hết các hợp đồng quảng cáo của cô ta sang cho Thân Tố Hi nữa.
/1992
|