Bút Ký Xuyên Qua Của Nữ Phụ

Chương 6

/80


Nhiệm vụ học tập của năm cuối rất nặng nề, áp lực lớn, mỗi khi tới giờ tan học thì tất cả các bạn học đều nằm úp lên bàn ngủ bù, hoặc vui vẻ nói chuyện với bạn khác để thả lỏng tâm tình.

Từ lúc khai giảng tới giờ, không ít bạn gái vây quanh Liễu Khê, một là hỏi đề bài, hai là hỏi cách làm sao có thể đẹp và gọn như Liễu Khê.

Tô Nhiên là bạn cùng bàn với Liễu Khê, mấy người vây quanh Liễu Khê cũng sẽ có lúc không cẩn thận mà va chạm, khiến sách vở trên bàn rơi xuống, mấy bạn gái đang nói chuyện vui vẻ thì có ai mà để ý tới mấy chi tiếp nhỏ này chứ.

Một bên là ồn ào náo nhiệt, một bên là Tô Nhiên cao ngạo một mình lượm sách vở. Khuôn mặt thanh tú càng lúc càng vặn vẹo, Tô Nhiên bị áp lực đàn áp tới mức nội tâm cảm thấy phiền chán cùng tức giận. Đôi môi mấp máy, cuối cùng lúc sách bị rơi xuống một lần nữa Tô Nhiên mới mở miệng nói “Các cậu có thể im lặng một chút được không? Bàn của tớ đã bị các cậu làm rối rồi, tuy nói đôi lúc vô ý nhưng nhiều thế này thì có phải vô ý hay không vậy?”

Ngay lập tức tất cả chìm vào im lặng, mấy nữ sinh nói đùa bên người Liễu Khê im lặng, tức giận nhìn Tô Nhiên, không nghĩ mọi người cũng là bạn, vậy mà cô ta lại không khách khí một chút nào.

Khuôn mặt của nữ sinh kia đỏ lên, trong lòng vừa thấy thẹn vừa thấy giận, đôi mắt ửng đỏ, cô không có cố ý, nhưng mà Tô Nhiên nói rất là khó nghe.

“Tất cả là lỗi của tớ, làm phiền cậu, Tô Nhiên đừng giận nha” Liễu Khê đứng dậy nói, sau đó giúp Tô Nhiên lượm sách vở bị rơi.

“Chúng ta ra ngoài nói chuyện đi, bên ngoài thoáng hơn, Tô Nhiên cũng đi cùng đi” Liễu Khê lôi tay của bạn nữ sắp khóc kia, cười nói đổi đề tài.

“…Không đi..” Tô Nhiên cắn môi, hành động của Liễu Khê rất tự nhiên nhưng trong mắt Tô Nhiên là sự bố thí.

Từ khi nào Tô Nhiên cô lại cần Liễu Khê bố thí chứ? Nhìn Liễu Khê lôi tay của nữ sinh kia, một nhóm người chậm rãi đi ra khỏi lớp. Từ bên ngoài truyền vào tiếng nữ sinh cười nhạo.

“Tiểu Nhã, đừng buồn nữa, Tô Nhiên kia kiêu ngạo cái gì chứ? Không phải là ghen tị Liễu Khê sao?”

“Đúng thế, nhìn cái bộ dạng hếch mũi lên trời của cô ta kìa, hèn gì Trình Tố cũng không thèm để ý cô ta”

“Haha, cô ta sao có thể so được với Liễu Khê chứ!”



Tô Nhiên dùng sức nắm chặt tay, vì sao lại như vậy, rõ ràng trước kia Liễu Khê luôn lấy lòng cô ta, hơn nữa mọi người đều không nhạo báng cô ta, bây giờ cái cảm giác bị lơ thật sự rất khó chịu, sao sự chênh lệch trước sau lại lớn như vậy?

[Độ hảo cảm của nữ chính Tô Nhiên với người chơi giảm xuống 5 điểm]

Lúc trở về nhà, nửa đường gặp Trình Tố, tuy rằng trong lòng cậu ta rất ghét Liễu Khê, nhưng trên mặt vẫn giữ nụ cười nói chuyện với Liễu Khê.

“Trình Tố, tớ chỉ có thể nói là, cậu thâm tình quá đi!” Tô Nhiên nhìn bóng của Liễu Khê, cười lạnh nói.

Cô ta không quen nhìn Trình Tố giả tạo như vậy, cô ta nhất định sẽ vạch mặt thật của hắn.

Trong lòng Trình Tố rất khó chịu, hai mắt mang theo sự lạnh lùng khó thể thấy, cứ nghĩ Tô Nhiên là một nữ sinh cao ngạo, ai dè cô ta cũng chỉ là một người ngu xuẩn.

“Hả?”

“Cậu chắc không biết trong lòng Liễu Khê cảm thấy cậu thế nào nhỉ?” Tô Nhiên nở nụ cười trào phúng, khuôn mặt vì ghen tị mà vặn vẹo “Cũng đúng, ngu ngốc mới có phúc”

“Tô Nhiên, tớ không biết cậu đang nói gì, Liễu Khê là bạn của cậu mà cậu cũng có thể nói những lời này sao?” Trình Tố thu lại nụ cười trên mặt, vẻ mặt giống như bênh vực Liễu Khê nói “Tớ đã nhìn nhầm cậu rồi, Liễu Khê cũng thế”

“Tự giải quyết cho tốt” Dứt lời phủi tay áo, trong lòng cười lạnh, người biết châm ngòi không chỉ có Tô Nhiên cô, không thèm nhìn Tô Nhiên mà nghênh ngang rời đi.

“Cậu!!!” Tô Nhiên khó thở, chỉ có thể trơ mắt nhìn Trình Tố rời đi.

[Độ hảo cảm của nữ chính Tô Nhiên đối với nam chính Trình Tố giảm xuống năm điểm, đối với người chơi giảm xuống 5 điểm]

Thời gian trôi qua, càng lúc càng tới gần kỳ thi chuyển cấp. Liễu Khê vui vẻ với độ hảo cảm bây giờ của nam nữ chính, không thể không thừa nhận, hình dáng của nam nữ sinh đều là thứ có thể châm ngòi người khác.

Lại chọc giận Tô Nhiên một lần, Liễu Khê sung sướng nghe hệ thống nói [Đinh! Độ hảo cảm của nữ chính đối với người chơi giảm xuống 1 điểm, độ hảo cảm đã tới -100. Nữ chính Tô Nhiên có thể trả thù, mong người chơi đề phòng. Chúc người chơi chơi vui vẻ]

Trả thù? Đây không phải là việc mà nữ phụ phải làm sao? Đùa nhau à? Nữ chính sao phải làm việc của nữ phụ vậy trời?

Trong lòng Liễu Khê rối rắm, cô đang nghĩ mấy cách mà nữ chính trả thù mình ví dụ như trộm làm hư cái gì đó bên người, hay là bỏ cái gì đó lên áo quần chẳng hạn.

“Này, Liễu Khê, đợi sau khi thi xong tớ có chuyện muốn nói với cậu” Trang Kỳ thấy Liễu Khê cắn môi, khuôn mặt nhỏ hiện lên vẻ buồn rầu, ngón tay kéo cái môi đang bị cắn của Liễu Khê ra.

“Sao không thể nói bây giờ?” Liễu Khê nghi ngờ nhìn Trang Kỳ, tên này không phải là loại người thích bí ẩn, là chuyện quan trọng gì vậy?

“… Đợi sau khi thi vào trường cao đẳng thì sẽ nói cho cậu, bây giờ chuyên tâm vào thi thôi!” Liễu Khê liên tục hỏi nhưng Trang Kỳ chỉ trừng mắt nhìn Liễu Khê một cái, thẹn quá hóa giận không để ý tới cô nữa.

“Cậu vừa đỏ mặt!” Liễu Khê kinh ngạc nhìn Trang Kỳ nói.

“…”Trang Kỳ cảm nhận được lực tay của Liễu Khê, đối diện với Liễu Khê, không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm, con người lộ ra tình cảm khiến Liễu Khê không tự nhiên.

Chột dạ buông tay ra, trốn tránh không nhìn Trang Kỳ nói “Aizz… Như vậy… Cái đó, lúc thi xong đợi cậu nói”

Trong lòng có chút khó chịu, bây giờ cô đang mong cái gì vậy? Hắn chỉ là một nhân vật hư cấu từ tiểu thuyết thôi, cô phải trở về nhà.

Không khí có chút áp lực, Trang Kỳ thở dài, xoa đầu Liễu Khê nói “Cố lên!”

“Ừ!” Liễu Khê chớp mắt, cố gắng không để nước mắt rơi.

Kì thi vào cao đẳng hàng năm đều mang theo sự chờ mong của các học sinh, cho dù đã trải qua một lần nhưng Liễu Khê vẫn cảm thấy áp lực.

Buổi sáng, sau khi rời giường đánh răng xong thì kiểm tra những thứ cần thiết, mới lấy áo khoác ở một bên, lúc mặc vào cảm thấy không thích hợp. Đem áo mở ra một cái thì thấy bên trong áo có vết nứt, nó không lớn nhưng lại có một khe nhỏ.

Giống như có thể lấy cái gì đó, Liễu Khê không do dự dùng kéo cắt ra, bên trong có mấy tờ giấy đầy chữ.

Khi cầm ra thì Liễu Khê hít một hơi lạnh, đây chính là tài liệu!!!!

Nếu trong lúc thi mà bị người khác phát hiện thì đời Liễu Khê coi như xong, vĩnh viễn mang theo dấu vết bẩn thỉu! Cô cứ nghĩ bây giờ chỉ là những đứa trẻ trung học, không thể trả thù như vậy, cùng lắm là đánh nhau một trận thôi, không nghĩ tới lại ác như vậy.

Để giấy sát mũi, ngửi ngửi một chút, mùi hương rất quen thuộc, quen thuộc tới mức khiến lòng Liễu Khê bối rối, đây là mùi nước hoa của Tô Nhiên. Cô nên làm gì với Tô Nhiên đây? Dù sao Tô Nhiên cũng là đứa trẻ học tốt trong mắt thầy cô giáo, không nghĩ tới lại dùng thủ đoạn như vậy.

Tô Nhiên… Thì ra cô thật sự muốn hủy Liễu Khê.

Hít sâu mấy cái, Liễu Khê đem đống giấy quăng vào thùng rác. Thay đổi một cái áo khoác khác, việc này trước cứ im lặng đã, cuộc thi vẫn quan trọng nhất.

Cô đã đồng ý với Trang Kỳ là thi tốt, cô sẽ không nuốt lời. Con người của Liễu Khê lộ ra sự kiên định.

Sau đó gió êm sóng lặng, Tô Nhiên không tới tìm Liễu Khê mà Liễu Khê cũng cẩn thận hơn.

Cho tới ngày thi cuối cùng, Liễu Khê thở dài nhẹ nhõm, cuối cùng cũng tới môn cuối, thi xong là tự do, không cần đề phòng nữa.

Đáng tiếc Liễu Khê đã yên tâm quá sớm. Ngay lúc đi vào phòng thi, Liễu Khê theo thói quen tìm chứng minh thư và giấy thi ra, có điều không tìm được hộp bút của cô. Giấy thi và chứng minh đều trong hộp bút.

Khuôn mặt nhỏ của Liễu Khê trắng bệch, trong đầu cái gì cũng không nghĩ được, đem sách vở trong cặp dốc ra, run rẩy tìm hộp bút.

Không có! Không hề có!

Liễu Khê hoảng hốt vô cùng, môi bị răng cắn gần như muốn chảy máu. Các bạn khác cũng tò mò nhìn hành động kỳ lạ của Liễu Khê, có một bạn học do dự một lát, sau đó tìm thầy giám thị.

“Đã có chuyện gì xảy ra sao?” Thầy giám thị hỏi.

“Em… Em không tìm được giấy thi và chứng minh” Liễu Khê nghe được giọng của thầy giáo, ngẩng đầu lên, nước mắt chảy xuống, trong câu nói mang theo sự nức nở lẫn kích động.

“Trước tiên lau nước mắt đi, thầy đi liên hệ với nhóm giáo viên xác nhận thân phận của em, chỉ cần có thể chứng minh thân phận của em thì em có thể vào thi” Thầy giám thị thấy Liễu Khê khóc rất đáng thương nên trấn an Liễu Khê trước, không thể để cô bé này trễ thi được.

Cuối cùng thầy cô cũng xác minh thân phận của Liễu Khê, hơn nữa còn báo cho mẹ Liễu Khê đem hộ khẩu chứng minh lên, lúc này Liễu Khê mới có thể vào thi, sau khi thi xong thì tới đơn vị để lấy lại giấy báo thi để bổ sung.

Liễu Khê lau nước mắt, trong lòng vô cùng khó chịu, cô nhớ rõ mình đã bỏ giấy báo thi lẫn chứng minh vào cặp rồi.

Cô không tin lần này là Tô Nhiên làm, mấy ngày nay cô không tiếp xúc với Tô Nhiên. Vậy thì ai đã hại cô?

/80

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status