- 'Xin lỗi các vị, thành thật xin lỗi, tiền thuốc men chúng tôi sẽ bồi thường gấp đôi..' Quản lí cúi đầu nói.
Trần Gia Kiệt không thèm để ý đến họ mà đưa cô ra khỏi phòng trước ánh mắt ngơ ngác của mọi người, sự đau đớn làm cho Tiểu Khiết mơ hồ không nhận ra rõ điều gì.
Anh đích thân lái xe đưa cô đến bệnh viện, trên mặt xuất hiện một tia lo lắng, bàn tay bị bỏng rất nóng và xót làm cho Tiểu Khiết mơ hồ ngủ thiếp đi. Rất nhanh, trước cổng bệnh viện M.S dành cho quý tộc xuất hiện một chiếc xe Ferrari, Trần Gia Kiệt bế cô lên đi vào bệnh viện.
Anh đá văng cửa phòng của viện trưởng, viện trưởng ở đây tên là Giản Tử Hạo, một người hoạt bát, vui tính lại phong lưu đa tình, đây là một trong những người bạn thân nhất của anh. Trong phòng đang diễn ra một cảnh xuân ướt át, một thân hình người phụ nữ đang ngồi trên người đàn ông vận động nhịp nhàng lên xuống, thấy anh vào cô gái vội la lên rồi vớ lấy cái áo che người mình lại lui ra khỏi người anh ta, Giản Tử Hạo cau mày khó chịu nói.
- 'Tưởng tên nào ngán sống, hóa ra là cậu.' Hắn ta nói rồi phất tay ý bảo người phụ nữ ra ngoài. Cô ta ngoan ngoãn mặc quần áo vào rồi lui ra, Giản Tử Hạo đứng dậy mặc quần áo vào.
Trần Gia Kiệt nhìn người phụ nữ đang ngủ trong lòng vội quay lưng lại để tránh đi, mặc dù cô đang ngủ nhưng phòng vẫn hơn. Giản Tử Hạo mặc quần áo vào giờ mới để ý đến Tiểu Khiết đang nằm trong lòng Trần Gia Kiệt.
- 'Oa, là phụ nữ sao? Trần Gia Kiệt cậu cũng thật ghê gớm đấy, mấy năm trước còn hùng hổ tuyên bố sẽ không đụng vào phụ nữ vậy mà bây giờ đùng một phát tìm đâu ra tiểu bạch thỏ đáng yêu này đây.' Giản Tử Hạo thích thú nhìn cô rồi cố ý vuốt má cô nhưng Trần Gia Kiệt nào để anh ta toại nguyện.
- 'Đừng lắm lời, mau giúp cô ấy, cô ấy bị bỏng rồi.'
Không phải chứ, Giản Tử Hạo anh chuyên chữa bệnh nặng, anh có thể giành người ta với thần chết bây giờ cái việc đơn giản lại đi bắt anh làm.
- 'Cậu bệnh sao? Chuyện này đưa y tá tôi làm là được rồi.'
Trần Gia Kiệt đặt cô lên ghế sofa lạnh lùng nói :'Nếu cậu không muốn tôi bảo với Ngô Đồng cho cậu một vé đi lên sao hỏa thì cậu có thể không giúp cô ấy.'
- 'Được, được rồi.' Giản Tử Hạo không vui nói. Rồi anh đi đến tủ thuốc lấy một ít vật dụng, đây toàn là thuốc nhập khẩu từ bên ngoài về, Giản Tử Hạo anh tuy còn trẻ nhưng lại là một bác sĩ giỏi, anh đã làm viện trưởng được ba năm, bệnh viện M.S của anh có tiền chưa chắc đã được nằm ở đây.
Vị man mát của thuốc làm cho Tiểu Khiết tỉnh dậy, mở mắt ra cô như không tin vào mắt mình, mới mấy ngày thôi cô đã được nhìn nhiều người đẹp trai vậy rồi sao? Trần Gia Kiệt đi đến cạnh cô
- 'Em không sao chứ? Có đau lắm không?'
Tiểu Khiết đơ người ra nhìn anh, hóa ra anh đưa cô đến bệnh viện. Giản Tử Hạo nhìn hai người trong lòng thầm đoán quan hệ giữa hai người chắc chắn không đơn giản.
Băng bó vết thương rồi lấy ít thuốc, Trần Gia Kiệt lại lái xe đưa cô về.
- 'Nhà em ở đâu?'
Tiểu Khiết nghĩ một hồi rồi mới trả lời :'Tôi thuê khách sạn.'
Anh gật đầu rồi lái xe, Tiểu Khiết thấy anh không hỏi địa chỉ nhà chẳng nhẽ anh biết cô ở đâu. Suốt dọc đường đi, Tiểu Khiết lâu lâu lại liếc trộm anh, lúc anh tập trung lái xe thật là đẹp trai, rồi nhìn đến cánh tay đang băng bó vết thương của mình trong lòng thấy ấm áp lạ thường, khóe môi cong lên nhẹ nhàng. Tuy đang lái xe nhưng những hành động của cô anh đều thu hết vào đáy mắt.
Bên này, mọi người thấy anh đưa Tiểu Khiết ra ngoài thì bắt đầu bàn tán
- 'Họ có quan hệ sao? Giờ tôi mới biết thảo nào Trần tổng lại chịu hợp tác với chúng ta.'
- 'Phải đó, lúc đó Trần tổng trông có vẻ rất tức giận với nhân viên đó.'
Đồng Tuyết Liên ngồi bên cạnh tuy xót bạn mình nhưng thấy Trần Gia Kiệt lo cho Tiểu Khiết như vậy thì cô cười không ngớt, Lý Nhiệm Kỳ không trân trọng cô ấy thì Trần Gia Kiệt sẽ trân trọng, nhưng nghĩ về khoản cái kia của Trần tổng nhỏ xíu thì cô lại thấy thương Tiểu Khiết...
Suy nghĩ này của cô tốt nhất đừng để Trần Gia Kiệt nghe được...
Trần Gia Kiệt không thèm để ý đến họ mà đưa cô ra khỏi phòng trước ánh mắt ngơ ngác của mọi người, sự đau đớn làm cho Tiểu Khiết mơ hồ không nhận ra rõ điều gì.
Anh đích thân lái xe đưa cô đến bệnh viện, trên mặt xuất hiện một tia lo lắng, bàn tay bị bỏng rất nóng và xót làm cho Tiểu Khiết mơ hồ ngủ thiếp đi. Rất nhanh, trước cổng bệnh viện M.S dành cho quý tộc xuất hiện một chiếc xe Ferrari, Trần Gia Kiệt bế cô lên đi vào bệnh viện.
Anh đá văng cửa phòng của viện trưởng, viện trưởng ở đây tên là Giản Tử Hạo, một người hoạt bát, vui tính lại phong lưu đa tình, đây là một trong những người bạn thân nhất của anh. Trong phòng đang diễn ra một cảnh xuân ướt át, một thân hình người phụ nữ đang ngồi trên người đàn ông vận động nhịp nhàng lên xuống, thấy anh vào cô gái vội la lên rồi vớ lấy cái áo che người mình lại lui ra khỏi người anh ta, Giản Tử Hạo cau mày khó chịu nói.
- 'Tưởng tên nào ngán sống, hóa ra là cậu.' Hắn ta nói rồi phất tay ý bảo người phụ nữ ra ngoài. Cô ta ngoan ngoãn mặc quần áo vào rồi lui ra, Giản Tử Hạo đứng dậy mặc quần áo vào.
Trần Gia Kiệt nhìn người phụ nữ đang ngủ trong lòng vội quay lưng lại để tránh đi, mặc dù cô đang ngủ nhưng phòng vẫn hơn. Giản Tử Hạo mặc quần áo vào giờ mới để ý đến Tiểu Khiết đang nằm trong lòng Trần Gia Kiệt.
- 'Oa, là phụ nữ sao? Trần Gia Kiệt cậu cũng thật ghê gớm đấy, mấy năm trước còn hùng hổ tuyên bố sẽ không đụng vào phụ nữ vậy mà bây giờ đùng một phát tìm đâu ra tiểu bạch thỏ đáng yêu này đây.' Giản Tử Hạo thích thú nhìn cô rồi cố ý vuốt má cô nhưng Trần Gia Kiệt nào để anh ta toại nguyện.
- 'Đừng lắm lời, mau giúp cô ấy, cô ấy bị bỏng rồi.'
Không phải chứ, Giản Tử Hạo anh chuyên chữa bệnh nặng, anh có thể giành người ta với thần chết bây giờ cái việc đơn giản lại đi bắt anh làm.
- 'Cậu bệnh sao? Chuyện này đưa y tá tôi làm là được rồi.'
Trần Gia Kiệt đặt cô lên ghế sofa lạnh lùng nói :'Nếu cậu không muốn tôi bảo với Ngô Đồng cho cậu một vé đi lên sao hỏa thì cậu có thể không giúp cô ấy.'
- 'Được, được rồi.' Giản Tử Hạo không vui nói. Rồi anh đi đến tủ thuốc lấy một ít vật dụng, đây toàn là thuốc nhập khẩu từ bên ngoài về, Giản Tử Hạo anh tuy còn trẻ nhưng lại là một bác sĩ giỏi, anh đã làm viện trưởng được ba năm, bệnh viện M.S của anh có tiền chưa chắc đã được nằm ở đây.
Vị man mát của thuốc làm cho Tiểu Khiết tỉnh dậy, mở mắt ra cô như không tin vào mắt mình, mới mấy ngày thôi cô đã được nhìn nhiều người đẹp trai vậy rồi sao? Trần Gia Kiệt đi đến cạnh cô
- 'Em không sao chứ? Có đau lắm không?'
Tiểu Khiết đơ người ra nhìn anh, hóa ra anh đưa cô đến bệnh viện. Giản Tử Hạo nhìn hai người trong lòng thầm đoán quan hệ giữa hai người chắc chắn không đơn giản.
Băng bó vết thương rồi lấy ít thuốc, Trần Gia Kiệt lại lái xe đưa cô về.
- 'Nhà em ở đâu?'
Tiểu Khiết nghĩ một hồi rồi mới trả lời :'Tôi thuê khách sạn.'
Anh gật đầu rồi lái xe, Tiểu Khiết thấy anh không hỏi địa chỉ nhà chẳng nhẽ anh biết cô ở đâu. Suốt dọc đường đi, Tiểu Khiết lâu lâu lại liếc trộm anh, lúc anh tập trung lái xe thật là đẹp trai, rồi nhìn đến cánh tay đang băng bó vết thương của mình trong lòng thấy ấm áp lạ thường, khóe môi cong lên nhẹ nhàng. Tuy đang lái xe nhưng những hành động của cô anh đều thu hết vào đáy mắt.
Bên này, mọi người thấy anh đưa Tiểu Khiết ra ngoài thì bắt đầu bàn tán
- 'Họ có quan hệ sao? Giờ tôi mới biết thảo nào Trần tổng lại chịu hợp tác với chúng ta.'
- 'Phải đó, lúc đó Trần tổng trông có vẻ rất tức giận với nhân viên đó.'
Đồng Tuyết Liên ngồi bên cạnh tuy xót bạn mình nhưng thấy Trần Gia Kiệt lo cho Tiểu Khiết như vậy thì cô cười không ngớt, Lý Nhiệm Kỳ không trân trọng cô ấy thì Trần Gia Kiệt sẽ trân trọng, nhưng nghĩ về khoản cái kia của Trần tổng nhỏ xíu thì cô lại thấy thương Tiểu Khiết...
Suy nghĩ này của cô tốt nhất đừng để Trần Gia Kiệt nghe được...
/71
|