Nhật Phong nắm tay nó đi tới trước cánh cửa gỗ của khu vườn bí mật . Hân Hân nhìn cánh cửa rồi quay qua nhìn Nhật Phong với ánh mắt khó hiểu . Nhật Phong mỉm cười nhẹ nhàng và nói với nó :
– Nhóc con , bây giờ thì em phải nhắm mắt rồi . Đến khi nào anh đếm đến 3 thì em mới được mở mắt .
– Nhưng tại sao chứ ? – Nó nhìn Nhật Phong mặt phụng phịu nói
– Ngoan , chẳng phải em rất muốn biết bí mật đó là gì sao ? – Nhật Phong xoa đầu nó , vẻ mặt dịu dàng nói .
Cuối cùng thì nó cũng ngoan ngoãn làm theo lời Nhật Phong nói . Hân Hân nhắm mắt lại và đi theo từng lời chỉ dẫn của Nhật Phong và 1 …2 … 3 … Nhật Phong vừa đếm xong cũng là lúc Hân Hân mở mắt ra . Nó ngây người 1 lúc , nhìn khắp mọi thứ xung quanh ở đây . Là khu vườn đó nhưng hôm nay nhìn nó có vẻ lung linh và đẹp hơn mọi lần nó tới . Hai bên chính giữa lối đi là những hàng nến được thắp lên trải dài khắp mọi lối đi trong khu vườn . Mọi thứ ở đây đều được trang trí khá là tỉ mỉ , có thể thấy người làm đã bỏ ra rất nhiều tâm tư cùng bao nhiêu tâm huyết cho 1 người nào đó . Hân Hân đi giữa 2 hàng nến và đi lại chỗ Nhật Phong . Lần này , Nhật Phong lại mang đến cho Hân Hân thêm 1 bất ngờ nữa . Trước mắt Hân Hân là 1 hàng chữ I ♡ U được xếp từ những cánh hoa hồng ( t/g : hãy để trí tưởng tượng của mọi người bay cao bay xa nha ! ) Mà Nhật Phong lại đứng chính giữa hình trái tim đó . Hắn mỉm cười nhìn nó và đưa tay ra tỏ ý muốn nó đặt tay mình lên tay hắn . Hân Hân hơi do dự 1 lúc rồi cũng đặt tay mình lên tay hắn . Nhật Phong nắm tay nó và dắt nó vào đứng cùng với hắn . Nhật Phong nhìn nó mỉm cười và …
– Tại nơi đây đã từng có 1 người con gái khiến cho anh ngày đêm nhớ nhung . Chính cô ấy đã dạy cho anh biết cách yêu thương 1 người , dạy cho anh biết cách quan tâm 1 người và dạy cho anh biết ý nghĩa của tình yêu là gì . Và người con gái đó chính là em , Hoàng Ngọc Hân . Có lẽ em không biết , chúng ta đã từng gặp nhau trước đó . Mặc dù chỉ là vô tình thôi nhưng anh không ngờ sau này chúng ta lại gặp nhau và ở bên nhau nhiều hơn . Anh cũng không biết từ lúc nào mà chính bản thân mình đã yêu em . Hoàng Ngọc Hân , em có đồng ý làm bạn gái anh không ?
Hân Hân nghe Nhật Phong nói , lúc đầu là bất ngờ sau đó là ngỡ ngàng . Nó chưa bao giờ nghĩ sẽ có ngày Nhật Phong tỏ tình nó , cũng chưa bao giờ nghĩ Nhật Phong yêu nó . Mọi chuyện xảy ra quá nhanh khiến cho nó trong 1 lúc không biết phải làm như thế nào thì mới đúng . Thật ra …. thật ra … nó cũng không biết trong lòng mình như thế nào . Chỉ là … mỗi khi ở gần hắn thì nó lại cảm thấy hồi hộp , tim đập nhanh hơn 1 chút và lâu lâu thì mặt có 1 chút nóng ( t/g : Hân Hân à , là cảm giác rung động trước 1 người đó =.=” ) Thật sự là bây giờ nó không biết phải trả lời Nhật Phong như thế nào mới được .
– Em … em … ừm … thật ra …
Hân Hân nói mà cứ ngập ngừng khiến cho Nhật Phong cũng rất sốt ruột . Thật ra , mọi thứ ở đây hắn đã dành ra rất nhiều tâm huyết . Lúc đầu , hắn rất là lo sợ . Sợ rằng mình nói ra lời này quá sớm , sợ rằng Hân Hân sẽ cự tuyệt hắn , sợ rằng Hân Hân sẽ không thèm nhìn mặt hắn nữa . ( t/g : thật tội nghiệp Nhật Phong nha !!! )
– Nhật Phong thật ra em không biết cảm giác yêu 1 người là như thế nào ! Chỉ là mỗi khk ở bên cạnh anh , em lại có 1 cảm giác rất là kì lạ … – Hân Hân nói 1 hơi rồi cũng ngừng lại , nó lén nhìn Nhật Phong nhưng lại không thấy bất kì biểu cảm nào . Hân Hân hít 1 hơi thật sâu và nói tiếp .
– Nhật Phong , em không biết sau này sẽ như thế nào ? Cũng không biết mọi người sẽ bàn tán ra sao . Chỉ là em muốn nói , em đồng ý . Em đồng ý nắm tay anh cùng đi trên chính con đường của 2 ta . Chỉ cần anh không buông tay , em vẫn sẽ sánh bước cùng anh .
Nó nhìn Nhật Phong và nhẹ nhàng nói ra câu trả lời . Nhật Phong im lặng nghe nó nói và 1 nụ cười hiện ra trên gương mặt điển trai của hắn . Cuối cùng thì hắn cũng nhận được câu trả lời , không phải là từ chối mà chính là đồng ý . Nhật Phong vui sướng ôm nó quay vòng vòng . Tiếng cười của cả 2 cùng vang lên , không khí ngọt ngào nay càng thêm ấm áp . Hiện tại bây giờ không có 1 câu từ nào có thể diễn tả hết những cảm xúc của cả 2 vào lúc này . Nhật Phong thả nó đứng xuống , cả 2 nhìn vào nhau và 1 nụ hôn khá là ngọt ngào được Nhật Phong trao cho nó …
– Hoàng Ngọc Hân , anh yêu em
Nhật Phong nhìn nó và nhẹ nhàng nói ra 3 chữ . Chỉ duy nhất 3 chữ đó cũng khiến cho ai đó cảm thấy thật ấm lòng .
End chap 18
T/g : vậy là thêm 1 cặp thành đôi rồi nhé .
Hiện tại thì truyện của mình đã chính thức cán mốc 2k *tung bông* Thật cảm ơn mọi người đã ủng hộ truyện của mình suốt thời gian qua nhé *mỉm cười* . Hy vọng mọi người sẽ ngày càng thích truyện của mình hơn nhé *cười tươi* Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ nha ~^^~
– Nhóc con , bây giờ thì em phải nhắm mắt rồi . Đến khi nào anh đếm đến 3 thì em mới được mở mắt .
– Nhưng tại sao chứ ? – Nó nhìn Nhật Phong mặt phụng phịu nói
– Ngoan , chẳng phải em rất muốn biết bí mật đó là gì sao ? – Nhật Phong xoa đầu nó , vẻ mặt dịu dàng nói .
Cuối cùng thì nó cũng ngoan ngoãn làm theo lời Nhật Phong nói . Hân Hân nhắm mắt lại và đi theo từng lời chỉ dẫn của Nhật Phong và 1 …2 … 3 … Nhật Phong vừa đếm xong cũng là lúc Hân Hân mở mắt ra . Nó ngây người 1 lúc , nhìn khắp mọi thứ xung quanh ở đây . Là khu vườn đó nhưng hôm nay nhìn nó có vẻ lung linh và đẹp hơn mọi lần nó tới . Hai bên chính giữa lối đi là những hàng nến được thắp lên trải dài khắp mọi lối đi trong khu vườn . Mọi thứ ở đây đều được trang trí khá là tỉ mỉ , có thể thấy người làm đã bỏ ra rất nhiều tâm tư cùng bao nhiêu tâm huyết cho 1 người nào đó . Hân Hân đi giữa 2 hàng nến và đi lại chỗ Nhật Phong . Lần này , Nhật Phong lại mang đến cho Hân Hân thêm 1 bất ngờ nữa . Trước mắt Hân Hân là 1 hàng chữ I ♡ U được xếp từ những cánh hoa hồng ( t/g : hãy để trí tưởng tượng của mọi người bay cao bay xa nha ! ) Mà Nhật Phong lại đứng chính giữa hình trái tim đó . Hắn mỉm cười nhìn nó và đưa tay ra tỏ ý muốn nó đặt tay mình lên tay hắn . Hân Hân hơi do dự 1 lúc rồi cũng đặt tay mình lên tay hắn . Nhật Phong nắm tay nó và dắt nó vào đứng cùng với hắn . Nhật Phong nhìn nó mỉm cười và …
– Tại nơi đây đã từng có 1 người con gái khiến cho anh ngày đêm nhớ nhung . Chính cô ấy đã dạy cho anh biết cách yêu thương 1 người , dạy cho anh biết cách quan tâm 1 người và dạy cho anh biết ý nghĩa của tình yêu là gì . Và người con gái đó chính là em , Hoàng Ngọc Hân . Có lẽ em không biết , chúng ta đã từng gặp nhau trước đó . Mặc dù chỉ là vô tình thôi nhưng anh không ngờ sau này chúng ta lại gặp nhau và ở bên nhau nhiều hơn . Anh cũng không biết từ lúc nào mà chính bản thân mình đã yêu em . Hoàng Ngọc Hân , em có đồng ý làm bạn gái anh không ?
Hân Hân nghe Nhật Phong nói , lúc đầu là bất ngờ sau đó là ngỡ ngàng . Nó chưa bao giờ nghĩ sẽ có ngày Nhật Phong tỏ tình nó , cũng chưa bao giờ nghĩ Nhật Phong yêu nó . Mọi chuyện xảy ra quá nhanh khiến cho nó trong 1 lúc không biết phải làm như thế nào thì mới đúng . Thật ra …. thật ra … nó cũng không biết trong lòng mình như thế nào . Chỉ là … mỗi khi ở gần hắn thì nó lại cảm thấy hồi hộp , tim đập nhanh hơn 1 chút và lâu lâu thì mặt có 1 chút nóng ( t/g : Hân Hân à , là cảm giác rung động trước 1 người đó =.=” ) Thật sự là bây giờ nó không biết phải trả lời Nhật Phong như thế nào mới được .
– Em … em … ừm … thật ra …
Hân Hân nói mà cứ ngập ngừng khiến cho Nhật Phong cũng rất sốt ruột . Thật ra , mọi thứ ở đây hắn đã dành ra rất nhiều tâm huyết . Lúc đầu , hắn rất là lo sợ . Sợ rằng mình nói ra lời này quá sớm , sợ rằng Hân Hân sẽ cự tuyệt hắn , sợ rằng Hân Hân sẽ không thèm nhìn mặt hắn nữa . ( t/g : thật tội nghiệp Nhật Phong nha !!! )
– Nhật Phong thật ra em không biết cảm giác yêu 1 người là như thế nào ! Chỉ là mỗi khk ở bên cạnh anh , em lại có 1 cảm giác rất là kì lạ … – Hân Hân nói 1 hơi rồi cũng ngừng lại , nó lén nhìn Nhật Phong nhưng lại không thấy bất kì biểu cảm nào . Hân Hân hít 1 hơi thật sâu và nói tiếp .
– Nhật Phong , em không biết sau này sẽ như thế nào ? Cũng không biết mọi người sẽ bàn tán ra sao . Chỉ là em muốn nói , em đồng ý . Em đồng ý nắm tay anh cùng đi trên chính con đường của 2 ta . Chỉ cần anh không buông tay , em vẫn sẽ sánh bước cùng anh .
Nó nhìn Nhật Phong và nhẹ nhàng nói ra câu trả lời . Nhật Phong im lặng nghe nó nói và 1 nụ cười hiện ra trên gương mặt điển trai của hắn . Cuối cùng thì hắn cũng nhận được câu trả lời , không phải là từ chối mà chính là đồng ý . Nhật Phong vui sướng ôm nó quay vòng vòng . Tiếng cười của cả 2 cùng vang lên , không khí ngọt ngào nay càng thêm ấm áp . Hiện tại bây giờ không có 1 câu từ nào có thể diễn tả hết những cảm xúc của cả 2 vào lúc này . Nhật Phong thả nó đứng xuống , cả 2 nhìn vào nhau và 1 nụ hôn khá là ngọt ngào được Nhật Phong trao cho nó …
– Hoàng Ngọc Hân , anh yêu em
Nhật Phong nhìn nó và nhẹ nhàng nói ra 3 chữ . Chỉ duy nhất 3 chữ đó cũng khiến cho ai đó cảm thấy thật ấm lòng .
End chap 18
T/g : vậy là thêm 1 cặp thành đôi rồi nhé .
Hiện tại thì truyện của mình đã chính thức cán mốc 2k *tung bông* Thật cảm ơn mọi người đã ủng hộ truyện của mình suốt thời gian qua nhé *mỉm cười* . Hy vọng mọi người sẽ ngày càng thích truyện của mình hơn nhé *cười tươi* Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ nha ~^^~
/43
|