” Cốc .. cốc .. ” ” Cạch …”
– Ngọc Hân , dậy đi con ! – Mẹ nó vừa vào phòng đã thấy nó cuộn tròn trong chăn . Bà chỉ biết lắc đầu rồi cười .
– Ưm … cho con 5′ nữa thôi mẹ . – Nó nói với giọng ngái ngủ .
– Con bé này … 5′ nữa phải xuống đó . Ba mẹ sẽ chờ con .
Mẹ nó nói xong thì đi ra ngoài , căn phòng lại trở nên im ắng . Nó vẫn còn cuộn tròn trong chăn, mắt thì nhắm nghiền , miệng thì cười toe toét . 1s … 2s … 3s … Nó lăn lộn 1 hồi rồi cũng chịu dậy và vào phòng tắm để làm VSCN .
Tại phòng ăn …
Bánh mì , trứng ốp la , pate , bơ , mứt , sữa , nước trái cây . (t/g : ăn sáng thôi mà sao lắm thế ? ) Nó vừa từ trên lầu bước xuống đã thấy 1 bàn đầy đồ ăn .
– Mọi người buổi sáng vui vẻ ! – Nó mỉm cười , nói với cả nhà rồi ngồi vào bàn .
– Mèo lười , cuối cùng cũng chịu dậy rồi à ?
Minh Nhật mới sáng sớm đã chọc con bé . Hân Hân chỉ mỉm cười không nói gì nhưng dưới gầm bàn , chân của Minh Nhật đang phải chịu sự đả kích rất lớn từ Ngọc Hân . Minh nhật chỉ còn biết xanh mặt và cắn răng chịu đau . Ba nó thì đang đọc báo nên không để ý gì đến 2 đứa con . Mẹ nó thì đang lo lấy đồ ăn cho ba nó nên cũng không biết trận chiến đang diễn ra dưới gầm bàn .
– Ngọc Hân , ngày mai con bắt đầu đi học nhé ! Ba đã chọn trường cho con rồi , là 1 ngôi trường dành cho con nhà khá giả . – Ba nó vừa đặt báo xuống đã nói , ông nhìn nó với ánh mắt đầy yêu thương .
– Dạ , con biết rồi ! – Nó lễ phép đáp .
– Thôi cả nhà ăn sáng đi .
Buổi sáng của gia đình nó trải qua trong những tiếng cười nói và không khí ấm áp của gia đình .
~~~~~o0o~~~~~
– Ba , mẹ con đi uống trà sữa nhé ! – Nó vừa từ trên lầu đi xuống đã thấy ba mẹ nó đang ngồi uống trà nên đã chạy lại mỉm cười và nói .
– Ừ , đi rồi nhé về sớm nhé con gái . – Mẹ nó nói .
– Dạ .
Nó bận đồ khá là đơn giản , chiếc đầm màu hồng phấn tôn lên nước da trắng của nó . Tóc thắt bím để qua 1 bên kèm với đôi giày búp bê , nhìn nó bây giờ cực kì dễ thương . Quán trà sữa mà Hân Hân muốn đến chính là ” Blue Sky ” , 1 quán trà sữa mang màu chủ đạo là xanh da trời . Mang đến cho mọi người cảm giác bình yên và mát lành như đang đứng dưới bầu trời xanh bát ngát đầy gió . Hân Hân đẩy cửa bước vào , chị nhân viên nhìn nó ngây người 1 lát rồi như bừng tỉnh và hỏi nó :
– Xin hỏi quý khách dùng gì ?
– Cho em 1 Hồng Trà nhé chị , em cảm ơn . – Nó mỉm cười nói rồi sau đó chọn bàn gần cửa sổ để ngồi . Hân Hân ngắm đường phố buổi tối , nhìn dòng người qua lại , khắp nơi đều sáng đèn nên nhìn rất lung linh và huyền ảo .
– Hồng Trà của em . – Chị nhân viên bưng ly nước đến bàn nó , cười nói .
Nó gật đầu thay cho lời cảm ơn , vừa uống vừa ngắm đường phố về đêm .
” Leng … keng …” tiếng chuông cửa vang lên , bước vào là 2 chàng trai , 1 ấm áp và 1 lạnh lùng . 2 người như nước và lửa nhưng khi đứng gần nhau lại là 1 bức tranh hài hòa . 1 người luôn mỉm cười như một vầng thái dương ấm áp , 1 người thì lạnh lùng như tảng băng ngoài Bắc Cực . Từ khi cả 2 bước vào đã là tâm điểm chú ý của tất cả mọi người trong quán . Đến cả chị nhân viên cũng phải hồn treo lơ lửng trên 9 tầng mây . 1 lúc sau chị nhân viên mới choàng tỉnh rồi lắp bắp hỏi :
– Xin … xin hỏi quý khách dùng gì ?
– 1 trà sữa và 1 trà mật ong , cảm ơn . – Chàng trai lạnh lùng lên tiếng rồi sau đó cả 2 ra bàn đối diện bàn nó để ngồi . Nó đang chìm trong thế giới riêng của nó nên không để ý đến 2 chàng trai vừa vào . Còn chàng trai lạnh lùng từ khi bước vào đã chú ý đến nó vì chỉ có mình nó là không thèm quay lại nhìn hắn dù chỉ 1 chút . Hắn 1 phần vì tò mò nên mới chọn bàn đối diện để quan sát nó . End chap 2
☆Chewry☆
– Ngọc Hân , dậy đi con ! – Mẹ nó vừa vào phòng đã thấy nó cuộn tròn trong chăn . Bà chỉ biết lắc đầu rồi cười .
– Ưm … cho con 5′ nữa thôi mẹ . – Nó nói với giọng ngái ngủ .
– Con bé này … 5′ nữa phải xuống đó . Ba mẹ sẽ chờ con .
Mẹ nó nói xong thì đi ra ngoài , căn phòng lại trở nên im ắng . Nó vẫn còn cuộn tròn trong chăn, mắt thì nhắm nghiền , miệng thì cười toe toét . 1s … 2s … 3s … Nó lăn lộn 1 hồi rồi cũng chịu dậy và vào phòng tắm để làm VSCN .
Tại phòng ăn …
Bánh mì , trứng ốp la , pate , bơ , mứt , sữa , nước trái cây . (t/g : ăn sáng thôi mà sao lắm thế ? ) Nó vừa từ trên lầu bước xuống đã thấy 1 bàn đầy đồ ăn .
– Mọi người buổi sáng vui vẻ ! – Nó mỉm cười , nói với cả nhà rồi ngồi vào bàn .
– Mèo lười , cuối cùng cũng chịu dậy rồi à ?
Minh Nhật mới sáng sớm đã chọc con bé . Hân Hân chỉ mỉm cười không nói gì nhưng dưới gầm bàn , chân của Minh Nhật đang phải chịu sự đả kích rất lớn từ Ngọc Hân . Minh nhật chỉ còn biết xanh mặt và cắn răng chịu đau . Ba nó thì đang đọc báo nên không để ý gì đến 2 đứa con . Mẹ nó thì đang lo lấy đồ ăn cho ba nó nên cũng không biết trận chiến đang diễn ra dưới gầm bàn .
– Ngọc Hân , ngày mai con bắt đầu đi học nhé ! Ba đã chọn trường cho con rồi , là 1 ngôi trường dành cho con nhà khá giả . – Ba nó vừa đặt báo xuống đã nói , ông nhìn nó với ánh mắt đầy yêu thương .
– Dạ , con biết rồi ! – Nó lễ phép đáp .
– Thôi cả nhà ăn sáng đi .
Buổi sáng của gia đình nó trải qua trong những tiếng cười nói và không khí ấm áp của gia đình .
~~~~~o0o~~~~~
– Ba , mẹ con đi uống trà sữa nhé ! – Nó vừa từ trên lầu đi xuống đã thấy ba mẹ nó đang ngồi uống trà nên đã chạy lại mỉm cười và nói .
– Ừ , đi rồi nhé về sớm nhé con gái . – Mẹ nó nói .
– Dạ .
Nó bận đồ khá là đơn giản , chiếc đầm màu hồng phấn tôn lên nước da trắng của nó . Tóc thắt bím để qua 1 bên kèm với đôi giày búp bê , nhìn nó bây giờ cực kì dễ thương . Quán trà sữa mà Hân Hân muốn đến chính là ” Blue Sky ” , 1 quán trà sữa mang màu chủ đạo là xanh da trời . Mang đến cho mọi người cảm giác bình yên và mát lành như đang đứng dưới bầu trời xanh bát ngát đầy gió . Hân Hân đẩy cửa bước vào , chị nhân viên nhìn nó ngây người 1 lát rồi như bừng tỉnh và hỏi nó :
– Xin hỏi quý khách dùng gì ?
– Cho em 1 Hồng Trà nhé chị , em cảm ơn . – Nó mỉm cười nói rồi sau đó chọn bàn gần cửa sổ để ngồi . Hân Hân ngắm đường phố buổi tối , nhìn dòng người qua lại , khắp nơi đều sáng đèn nên nhìn rất lung linh và huyền ảo .
– Hồng Trà của em . – Chị nhân viên bưng ly nước đến bàn nó , cười nói .
Nó gật đầu thay cho lời cảm ơn , vừa uống vừa ngắm đường phố về đêm .
” Leng … keng …” tiếng chuông cửa vang lên , bước vào là 2 chàng trai , 1 ấm áp và 1 lạnh lùng . 2 người như nước và lửa nhưng khi đứng gần nhau lại là 1 bức tranh hài hòa . 1 người luôn mỉm cười như một vầng thái dương ấm áp , 1 người thì lạnh lùng như tảng băng ngoài Bắc Cực . Từ khi cả 2 bước vào đã là tâm điểm chú ý của tất cả mọi người trong quán . Đến cả chị nhân viên cũng phải hồn treo lơ lửng trên 9 tầng mây . 1 lúc sau chị nhân viên mới choàng tỉnh rồi lắp bắp hỏi :
– Xin … xin hỏi quý khách dùng gì ?
– 1 trà sữa và 1 trà mật ong , cảm ơn . – Chàng trai lạnh lùng lên tiếng rồi sau đó cả 2 ra bàn đối diện bàn nó để ngồi . Nó đang chìm trong thế giới riêng của nó nên không để ý đến 2 chàng trai vừa vào . Còn chàng trai lạnh lùng từ khi bước vào đã chú ý đến nó vì chỉ có mình nó là không thèm quay lại nhìn hắn dù chỉ 1 chút . Hắn 1 phần vì tò mò nên mới chọn bàn đối diện để quan sát nó . End chap 2
☆Chewry☆
/43
|