Tại biệt thự tập đoàn Red Diamonds …
Mọi thứ đều đã được trang trí cho phù hợp với bữa tiệc của gia đình nhà Nhật Phong . Bữa tiệc này chủ yếu chỉ mời những người thân thiết nhất tới tham dự . Từ bên ngoài , từng dòng xe nối đuôi nhau dừng lại trước cổng biệt thự , bước xuống là những doanh nhân , đối tác làm ăn hay những bạn bè thân thiết . Mọi người gặp nhau ngoài cổng , bắt tay nhau và nói cười rồi cùng nhau bước vào trong .
1 lúc sau …
– Chúng ta đi nào bảo bối ! – Minh Nhật đưa tay ra để Hân Hân khoác tay anh nó . Nó nhẹ mỉm cười và cùng Minh Nhật bước vào trong .
Mikh Nhật vẫn theo phong cách cũ , vest đen từ đầu đến chân . Còn Hân Hân thì dịu dàng hơn với váy ren màu kem , mái tóc dài buông xõa và được uốn nhẹ ở phần đuôi tóc . Cả 2 vừa bước vào đã được mọi người đi tới chào hỏi .
– Nhóc con , dành cho em ! – Hân Hân vừa chào người kia xong thì bỗng có một ly nước được đưa tới trước mặt cho nó . Hân Hân hơi bất ngờ chút nhưng rồi cũng mỉm cười nhận lấy và quay qua nắm nhẹ tay Nhật Phong .
– Xin lỗi anh nhé , nãy giờ lo chào hỏi mọi người mà quên anh mất . – Hân Hân tỏ vẻ hối lỗi nhìn Nhật Phong .
– Vậy anh có nên phạt em hay không ? – Nhật Phong nhìn nó với vẻ mặt cực kì gian .
“Một nụ hôn thì sao ?” Nhật Phong nhẹ cúi người và thì thầm vào tai nó . Trong thoáng chốc mà mặt Hân Hân đã đỏ lên . Nó không thèm trả lời mà chỉ biết liếc mắt nhìn người con trai mà mình yêu đang đứng bên cạnh .
– Nè nè , muốn đụng vào bảo bối của tôi thì phải được sự cho phép của tôi đó nhé ! – Minh Nhật cần ly rượu vang trên tay đi lại chỗ 2 đứa nó .
– Anh hai ! – Hân Hân vừa gọi Minh Nhật vừa chạy lại chỗ anh trai nó . Minh Nhật nhẹ xoa đầu nó với vẻ mặt cưng chiều .
– Chào anh , Hoàng tổng . – Nhật Phong gật đầu tỏ ý chào Minh Nhật .
2 người sau khi chào hỏi nhau liền nhào vào bàn chuyện công việc , Hân Hân nhìn 2 người con trai trước mặt mình rồi ngao ngám lắc đầu và bỏ đi .
– Ahhh …. – Hân Hân đang đi thì bỗng bị 1 ly rượu đổ ập vào người . Bộ váy ren màu kem không còn nguyên vẹn như lúc đầu mà thay vào đó là lem luốc bởi ly rượu vang của người vô tình làm đổ .
– Xin lỗi , thật xin lỗi . – Cái người vô tình làm đổ ly rượu lên váy nó tỏ vẻ áy náy về việc mình đã làm .
– Không sao đâu , để tôi đi rửa sơ vết bẩn này . Cô cứ đi đi . – Hân Hân nhìn cô gái trước mặt và nhẹ mỉn cười trấn an cô gái đó .
– Tôi là Ngọc Nhi , có việc gì cần thì cứ gặp tôi nhé . Nếu được thì hãy để tôi đền cho cô 1 bộ váy khác nhé . – Ngọc Nhi vẫn tỏ vẻ áy náy nhìn Hân Hân với ánh mắt khá là hối hận .
– Cảm ơn cô nhé nhưng không cần phải đền cho tôi đâu . Tôi tự xử lí được mà . Thôi tôi đi trước nhé .
Nói rồi Hân Hân bỏ đi , nó có chút không hài lòng vì bộ váy của mình lại bị vấy bẩn . Hân Hân đã dùng hết mọi cách nhưng vẫn không thể nào làm sạch được nên đành phải đi kiếm anh trai nó .
– Anh hai , bộ váy của em …. – Hân Hân nhìn Minh Nhật mag rơm rớm nước mắt .
– Bảo bối ngoan , rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy ? – Minh Nhật lo lắng nhìn Hân Hân . Sau đó , Hân Hân liền kể lại những chuyện đã xảy ra lúc nãy …
– Đi thôi nhóc con , để anh dẫn en đi thay đồ nhé ! – Nhật Phong nhẹ nắm tay nó dẫn đi .
– Đi thay đồ đi bảo bối , anh đứng đây chờ em . – Minh Nhật cưng chiều xoa đầu nó và đẩy Hân Hân đi theo Minh Nhật .
1 lúc sau …
– Đi thôi nhóc con , cùng anh xuống đó nhé !
Nhật Phong dịu dàng nhìn nó , từ lúc Hân Hân thay đồ bước ra , Nhật Phong đã phải ngây người 1 lúc . Không còn là bộ váy ren lúc đầu mà thay vào đó là bộ váy trắng hở vai , bao quanh phần thân váy được đính những viên đá mà mỗi khi Hân Hân chuyển động sẽ phát sự lấp lánh . Hân Hân khoác tay Nhật Phong và cùng nhau bước xuống dưới những ánh mắt bất ngờ và ngưỡng mộ của mọi người dành cho cả 2 .
– Trần Nhật Phong …
Là ai đã gọi thẳng tên Nhật Phong ra như vậy ? Buổi party sắp tới sẽ như thế nào đây ? Cùbg chờ xem nha <3
End chap 23
Mọi thứ đều đã được trang trí cho phù hợp với bữa tiệc của gia đình nhà Nhật Phong . Bữa tiệc này chủ yếu chỉ mời những người thân thiết nhất tới tham dự . Từ bên ngoài , từng dòng xe nối đuôi nhau dừng lại trước cổng biệt thự , bước xuống là những doanh nhân , đối tác làm ăn hay những bạn bè thân thiết . Mọi người gặp nhau ngoài cổng , bắt tay nhau và nói cười rồi cùng nhau bước vào trong .
1 lúc sau …
– Chúng ta đi nào bảo bối ! – Minh Nhật đưa tay ra để Hân Hân khoác tay anh nó . Nó nhẹ mỉm cười và cùng Minh Nhật bước vào trong .
Mikh Nhật vẫn theo phong cách cũ , vest đen từ đầu đến chân . Còn Hân Hân thì dịu dàng hơn với váy ren màu kem , mái tóc dài buông xõa và được uốn nhẹ ở phần đuôi tóc . Cả 2 vừa bước vào đã được mọi người đi tới chào hỏi .
– Nhóc con , dành cho em ! – Hân Hân vừa chào người kia xong thì bỗng có một ly nước được đưa tới trước mặt cho nó . Hân Hân hơi bất ngờ chút nhưng rồi cũng mỉm cười nhận lấy và quay qua nắm nhẹ tay Nhật Phong .
– Xin lỗi anh nhé , nãy giờ lo chào hỏi mọi người mà quên anh mất . – Hân Hân tỏ vẻ hối lỗi nhìn Nhật Phong .
– Vậy anh có nên phạt em hay không ? – Nhật Phong nhìn nó với vẻ mặt cực kì gian .
“Một nụ hôn thì sao ?” Nhật Phong nhẹ cúi người và thì thầm vào tai nó . Trong thoáng chốc mà mặt Hân Hân đã đỏ lên . Nó không thèm trả lời mà chỉ biết liếc mắt nhìn người con trai mà mình yêu đang đứng bên cạnh .
– Nè nè , muốn đụng vào bảo bối của tôi thì phải được sự cho phép của tôi đó nhé ! – Minh Nhật cần ly rượu vang trên tay đi lại chỗ 2 đứa nó .
– Anh hai ! – Hân Hân vừa gọi Minh Nhật vừa chạy lại chỗ anh trai nó . Minh Nhật nhẹ xoa đầu nó với vẻ mặt cưng chiều .
– Chào anh , Hoàng tổng . – Nhật Phong gật đầu tỏ ý chào Minh Nhật .
2 người sau khi chào hỏi nhau liền nhào vào bàn chuyện công việc , Hân Hân nhìn 2 người con trai trước mặt mình rồi ngao ngám lắc đầu và bỏ đi .
– Ahhh …. – Hân Hân đang đi thì bỗng bị 1 ly rượu đổ ập vào người . Bộ váy ren màu kem không còn nguyên vẹn như lúc đầu mà thay vào đó là lem luốc bởi ly rượu vang của người vô tình làm đổ .
– Xin lỗi , thật xin lỗi . – Cái người vô tình làm đổ ly rượu lên váy nó tỏ vẻ áy náy về việc mình đã làm .
– Không sao đâu , để tôi đi rửa sơ vết bẩn này . Cô cứ đi đi . – Hân Hân nhìn cô gái trước mặt và nhẹ mỉn cười trấn an cô gái đó .
– Tôi là Ngọc Nhi , có việc gì cần thì cứ gặp tôi nhé . Nếu được thì hãy để tôi đền cho cô 1 bộ váy khác nhé . – Ngọc Nhi vẫn tỏ vẻ áy náy nhìn Hân Hân với ánh mắt khá là hối hận .
– Cảm ơn cô nhé nhưng không cần phải đền cho tôi đâu . Tôi tự xử lí được mà . Thôi tôi đi trước nhé .
Nói rồi Hân Hân bỏ đi , nó có chút không hài lòng vì bộ váy của mình lại bị vấy bẩn . Hân Hân đã dùng hết mọi cách nhưng vẫn không thể nào làm sạch được nên đành phải đi kiếm anh trai nó .
– Anh hai , bộ váy của em …. – Hân Hân nhìn Minh Nhật mag rơm rớm nước mắt .
– Bảo bối ngoan , rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy ? – Minh Nhật lo lắng nhìn Hân Hân . Sau đó , Hân Hân liền kể lại những chuyện đã xảy ra lúc nãy …
– Đi thôi nhóc con , để anh dẫn en đi thay đồ nhé ! – Nhật Phong nhẹ nắm tay nó dẫn đi .
– Đi thay đồ đi bảo bối , anh đứng đây chờ em . – Minh Nhật cưng chiều xoa đầu nó và đẩy Hân Hân đi theo Minh Nhật .
1 lúc sau …
– Đi thôi nhóc con , cùng anh xuống đó nhé !
Nhật Phong dịu dàng nhìn nó , từ lúc Hân Hân thay đồ bước ra , Nhật Phong đã phải ngây người 1 lúc . Không còn là bộ váy ren lúc đầu mà thay vào đó là bộ váy trắng hở vai , bao quanh phần thân váy được đính những viên đá mà mỗi khi Hân Hân chuyển động sẽ phát sự lấp lánh . Hân Hân khoác tay Nhật Phong và cùng nhau bước xuống dưới những ánh mắt bất ngờ và ngưỡng mộ của mọi người dành cho cả 2 .
– Trần Nhật Phong …
Là ai đã gọi thẳng tên Nhật Phong ra như vậy ? Buổi party sắp tới sẽ như thế nào đây ? Cùbg chờ xem nha <3
End chap 23
/43
|