Kể từ ngày hôm đó , Tommy dường như ít thấy Hân Hân hơn . Có chút hối hận khi đã noid ra những lời đó nhưng dù gì Hân Hân cũng phải biết hoặc nhận ra tình cảm mà cậu dành cho nó . Tình cảm của cậu không còn đơn thuần là thích nữa mà chính là yêu . Tình yêu đó như khắc cốt ghi tâm trong lòng . Mọi thứ , mọi chuyện cậu làm đều đặt hết tâm tư tình cảm của bản thân mình vào những việc làm đó để dành cho Hân Hân . Thứ mà cậu muốn nhìn thấy nhất chính là nụ cười tỏa nắng của Hân Hân và cậu yêu nó là chính vì điều đó . 1 nụ cười thật lòng và không hề già tạo . Có lẽ cậu nên dừng lại và đưa mọi thứ về vị trí vốn có của nó . Tình cảm đó có lẽ cậu nên chôn giấu nó vào 1 góc nào đó thật sâu trong tim . Chỉ cần thấy Hân Hân vui vẻ , thấy nó hạnh phúc thì cậu cũng đã thấy mãn nguyện lắm rồi dù chỉ đứng nhìn từ xa …
– Hân Hân , gặp tớ ở quán trà sữa Candy nhé !
Tommy cầm điện thoại lên , nhấn dãy số quen thuộc như đã in sâu vào trong trí nhớ và gọi cho nó . Hân Hân hơi bất ngờ khi thấy Tommy gọi đến . Do dự 1 lúc rồi nó cũng đồng ý .
Tại quán trà sữa Candy …
– Có chuyện gì sao , Tommy ?
Hân Hân vừa tới đã thấy cậu ngồi ngay bàn gần cửa sổ . Gương mặt phảng phất 1 nét buồn , có cảm giác như sự cô đơn đang vây lấy tâm hồn của cậu .
– Kẹo bông cậu tới rồi à ? Cậu ngồi đi .
Tommy gắng nặn ra 1 nụ cười như chứng tỏ cho Hân Hân thấy rằng cậu không sao .
– Tớ hỏi cậu nhé ! – Tommy hỏi nó . Nhẹ gật đầu tỏ vẻ đồng ý .
– Cậu hạnh phúc chứ ? Khi ờ bên Trần Nhật Phong .
– Hì , tất nhiên là hạnh phúc rồi . Nhìn bên ngoài anh ấy lạnh lùng vậy thôi chứ thực ra dịu dàng lắm . Rất biết quan tâm , lo lắng cho tớ . Đôi khi cả 2 có cãi nhau , có giận hờn nhưng tớ vẫn tin vào Nhật Phong .
Hân Hân vừa nói , khuôn mặt ánh lên vẻ hạnh phúc khi nói về Nhật Phong .
– Vậy … cậu có tình cảm tớ dành cho cậu hay không ?
– Chuyện này …
Hân Hân bối rối không biết trả lời thế nào cho đúng . Thật sự lag nó đã không nhận ra tình cảm của Tommy dành cho nó . Trong chuyện này cũng có 1 phần lỗi sai của nó vì đã không nghĩ đến chuyện này . Hân Hân đối với Tommy chỉ đơn giản là tình bạn , tình anh em và chẳng bao giờ đi quá giới hạn .
– Kẹo bông , mấy ngày nay tớ đã suy nghĩ rất nhiều và tớ quyết định buông tay cậu . Tớ biết bản thân mình đã dành cho cậu quá nhiều tình cảm nhưng tớ vẫn sẽ chôn chặt đoạn tình cảm này và đứng ở phía sau bảo vệ cậu , nhìn cậu hạnh phúc là đủ với tớ lắm rồi .
Tommy nhìn nó và nói . Oahir , từ giờ cậu quyết định buông tay và đứng từ phía sau âm thầm bảo vệ và nhìn nó hạnh phúc . Mặc dù tim cậu đang rất đau , vết thương trong lòng ngày càng sâu nhưng rồi thời gian sẽ làm phai mờ đi tất cả . Cậu biết là do bản thân mình quá yếu đuối nên mới bỏ lỡ cơ hội đề nói cho Hân Hân biết tình cảm của mình . Nếu như thời gian quay lại , cậu ước bản thân mình sẽ mạnh mẽ hơn và sẽ nắm chắc được Hân Hân không bao giờ buông .
– Tommy , tớ xin lỗi !
– Không sao , tớ sẽ ổn thôi ! Cậu đừng lo . – Tommy mỉm cười trấn an nó .
– Tớ có việc nên tớ đi trước nha ! – Nói rồi Tommy bỏ đi , đề lại nps ngồi 1 mình trong quán . Thẩn thờ 1 lúc rôuf nó cũng tỉnh táo lại và đi ra ngoài . Cầm điện thoại trên tay , nó gọi cho Nhật Phong .
– Phong , anh đến đón em được không ? Em đang ở quán trà sữa Candy .
Hân Hân vừa cúp máy vừa đứng đợi Nhật Phong , nhìn dòng xe đang vội vàng chạy giữa những con phố đông đúc . Mãi ngẩn ngơ nhìn vô định mà nó không biết rằng đang có nguy hiểm đang ngày càng đến gần nó . Teong lúc nó không để ý thì 1 người lạ mặt từ phía sau lấy khăn bịt miệng nó . Bị bất ngờ như vậy nó thấy hoảng sợ , cố gắng giãy giụa nhưng lại không được . Hân Hân từ từ khuỵu xuống và ngất đi . Bản thân mất dần ý thức và người lạ mặt đó đưa nó đi .
Nhật Phong vừa tới nơi lại không thấy nó đâu , gọi điện thoại thì nó lại không bắt máy khiến cho hắn lo cực kì …
End chap 38
~ Chewry ~
(Còn tiếp)
– Hân Hân , gặp tớ ở quán trà sữa Candy nhé !
Tommy cầm điện thoại lên , nhấn dãy số quen thuộc như đã in sâu vào trong trí nhớ và gọi cho nó . Hân Hân hơi bất ngờ khi thấy Tommy gọi đến . Do dự 1 lúc rồi nó cũng đồng ý .
Tại quán trà sữa Candy …
– Có chuyện gì sao , Tommy ?
Hân Hân vừa tới đã thấy cậu ngồi ngay bàn gần cửa sổ . Gương mặt phảng phất 1 nét buồn , có cảm giác như sự cô đơn đang vây lấy tâm hồn của cậu .
– Kẹo bông cậu tới rồi à ? Cậu ngồi đi .
Tommy gắng nặn ra 1 nụ cười như chứng tỏ cho Hân Hân thấy rằng cậu không sao .
– Tớ hỏi cậu nhé ! – Tommy hỏi nó . Nhẹ gật đầu tỏ vẻ đồng ý .
– Cậu hạnh phúc chứ ? Khi ờ bên Trần Nhật Phong .
– Hì , tất nhiên là hạnh phúc rồi . Nhìn bên ngoài anh ấy lạnh lùng vậy thôi chứ thực ra dịu dàng lắm . Rất biết quan tâm , lo lắng cho tớ . Đôi khi cả 2 có cãi nhau , có giận hờn nhưng tớ vẫn tin vào Nhật Phong .
Hân Hân vừa nói , khuôn mặt ánh lên vẻ hạnh phúc khi nói về Nhật Phong .
– Vậy … cậu có tình cảm tớ dành cho cậu hay không ?
– Chuyện này …
Hân Hân bối rối không biết trả lời thế nào cho đúng . Thật sự lag nó đã không nhận ra tình cảm của Tommy dành cho nó . Trong chuyện này cũng có 1 phần lỗi sai của nó vì đã không nghĩ đến chuyện này . Hân Hân đối với Tommy chỉ đơn giản là tình bạn , tình anh em và chẳng bao giờ đi quá giới hạn .
– Kẹo bông , mấy ngày nay tớ đã suy nghĩ rất nhiều và tớ quyết định buông tay cậu . Tớ biết bản thân mình đã dành cho cậu quá nhiều tình cảm nhưng tớ vẫn sẽ chôn chặt đoạn tình cảm này và đứng ở phía sau bảo vệ cậu , nhìn cậu hạnh phúc là đủ với tớ lắm rồi .
Tommy nhìn nó và nói . Oahir , từ giờ cậu quyết định buông tay và đứng từ phía sau âm thầm bảo vệ và nhìn nó hạnh phúc . Mặc dù tim cậu đang rất đau , vết thương trong lòng ngày càng sâu nhưng rồi thời gian sẽ làm phai mờ đi tất cả . Cậu biết là do bản thân mình quá yếu đuối nên mới bỏ lỡ cơ hội đề nói cho Hân Hân biết tình cảm của mình . Nếu như thời gian quay lại , cậu ước bản thân mình sẽ mạnh mẽ hơn và sẽ nắm chắc được Hân Hân không bao giờ buông .
– Tommy , tớ xin lỗi !
– Không sao , tớ sẽ ổn thôi ! Cậu đừng lo . – Tommy mỉm cười trấn an nó .
– Tớ có việc nên tớ đi trước nha ! – Nói rồi Tommy bỏ đi , đề lại nps ngồi 1 mình trong quán . Thẩn thờ 1 lúc rôuf nó cũng tỉnh táo lại và đi ra ngoài . Cầm điện thoại trên tay , nó gọi cho Nhật Phong .
– Phong , anh đến đón em được không ? Em đang ở quán trà sữa Candy .
Hân Hân vừa cúp máy vừa đứng đợi Nhật Phong , nhìn dòng xe đang vội vàng chạy giữa những con phố đông đúc . Mãi ngẩn ngơ nhìn vô định mà nó không biết rằng đang có nguy hiểm đang ngày càng đến gần nó . Teong lúc nó không để ý thì 1 người lạ mặt từ phía sau lấy khăn bịt miệng nó . Bị bất ngờ như vậy nó thấy hoảng sợ , cố gắng giãy giụa nhưng lại không được . Hân Hân từ từ khuỵu xuống và ngất đi . Bản thân mất dần ý thức và người lạ mặt đó đưa nó đi .
Nhật Phong vừa tới nơi lại không thấy nó đâu , gọi điện thoại thì nó lại không bắt máy khiến cho hắn lo cực kì …
End chap 38
~ Chewry ~
(Còn tiếp)
/43
|