Lớp 11A1 , tiết Chủ nhiệm …
Hiện tại đang là tiết Chủ nhiệm nên trong lớp khá là ồn ào . Người thì nói chuyện , người thì đùa giỡn , … Tạo nên 1 bầu không khí rất là sôi nổi . Lớp đang ồn ào bỗng có tiếng gõ cửa , mở cửa bước vào là anh trai Hân Hân . Vẫn là vẻ mặt lạnh lùng đó khiến cho bao nhiêu trái tim cô gái bị lỗi mất 1 nhịp . Minh Nhật vào lớp , đi tới gặp bà cô chủ nhiệm và 2 người nói chuyện . Sau 1 lúc , Minh Nhật gật đầu cảm ơn , mỉm cười rồi hướng ra cửa nói :
– Hân Hân vào đây đi . – Minh Nhật dịu dàng nói .
Từ ngoài cửa , Hân Hân ngẩng cao đầu bước vào lớp . Nó vừa vào thì cái lớp bắt đầu bùng nổ với những lời bàn tán . Nó cảm thấy khó chịu vì nó không muốn là trung tâm để mọi người soi mói nó . Minh Nhật biết nó đang khó chịu vào lúc này nên đã lên tiếng :
– Tôi hy vọng mọi người sẽ tôn trọng Hân Hân 1 chút . Nếu như tôi biết ai gây ra tổn thương cho con bé thì gia đình người đó hãy chuẩn bị tinh thần đi .
Chỉ 1 câu nói của Minh Nhật mà cả 1 lớp im phăng phắt , không 1 tiếng động nào được phát ra vào lúc này . Chỉ 1 câu mà sức công phá cực kì lớn , thấy không khí có hơi căng thẳng nên bà cô lên tiếng để phá vỡ bầu không khí kì dị ấy :
– Ngọc Hân , em hãy tự giới thiệu bản thân mình đi .
Nó gật đầu thay cho lời nói rồi mỉm cười với cả lớp .
– Chào mọi người , mình là Hoàng Ngọc Hân . Hy vọng sau này chúng ta sẽ là bạn tốt của nhau nhé .
Giọng nói ngọt ngào , nụ cười mê đắm lòng người cùng với độ dễ thương của nó đã khiến cho đám con trai trong lớp phải đổ rầm ( t/g : lần này nhà trường phải tốn tiền mua bàn ghế mới cho lớp này ) . Còn tụi con gái , đứa thì ngưỡng mộ , đứa thì ghen tỵ .
– Được rồi , giờ em được chọn chỗ ngồi . Hãy chọn chỗ mà em thích đi . – Bà chủ nhiệm dịu dàng nói .
– Dạ , được ạ ! – Nó mỉm cười .
Lần này , lớp mới thật sự hỗn loạn và công cuộc dành chỗ ngồi cho bạn nữ mới thật sự bắt đầu diễn ra . Ai cũng muốn nó ngồi cạnh nên thành ra quyên 1 đám cứ nhao nhao hết cả lên .Trong 1 góc phòng , có 1 người luôn dõi theo Hân Hân từ lúc nó vừa vào , lúc thấy vẻ mặt khó chịu , lúc thấy nó tự giới thiệu và lúc nó mỉm cười . Vẫn là nụ cười đó , mang đến cho người khác cảm giác ấm áp . Đó là Nhật Phong , chàng hotboy nổi tiếng lạnh lùng của trường King Queen . Nhưng hôm nay lạ lắm , hắn không còn mang vẻ lạnh lùng khi thấy nó và bắt đầu biết cười từ khi thấy nó vào lớp mặc dù không ai thấy được nụ cười đó . Trở lại với nó , sau 1 hồi suy nghĩ nó cũng quyết định chọn bàn cuối để ngồi . 1 phần là nó có thể ngủ mà không ai làm phiền , cái thứ 2 nữa là nó có thể ngầm phát động chiến tranh mà không ai biết . Nói rồi nó quay qua mỉm với anh trai nó , Minh Nhật biết nó đang nghĩ gì nhưng cậu không nói mà chỉ muốn xem coi nó phá tới cỡ nào . ( t/g : anh này ít có ác !!! )
– Trưa anh sẽ tới đón em . Học ngoan đó ! – Minh Nhật nói rồi đưa balo màu hồng cho nó . Rồi cũng xoa đầu nó theo thói quen .
Minh Nhật thì đi ra ngoài còn nó tung tăng đi xuống chỗ nó ngồi . Chỗ nó chọn là bàn mà Nhật Phong đang ngồi , nó vừa xuống tới bàn đã đã thấy ám khí nặng nề đang bao trùm xung quanh vì vẻ lạnh lùng của hắn . Hân Hân mỉm cười để an ủi bản thân và ngồi xuống , nó đang định lấy vở ra thì cô bạn bàn trên quay xuống bắt chuyện với nó :
– Chào bạn , mình là Phạm Nguyệt Linh . Rất vui vì được làm quen với bạn .
Nó nhìn cô bạn đó rồi bắt tay làm quen. Nó thấy vui vì đây là người bạn đầu tiên từ khi nó về Việt Nam . Cả 2 nói chuyện rất là hợp ý nên nhanh chóng thân với nhau hơn . Nó mải lo nói chuyện mà không biết cái người ngồi bên cạnh luôn lén nhìn nó . 1 lúc sau thì lớp bắt đầu vào tiết học . Không còn vẻ ồn ào như lúc đầu nữa mà thay vào đó là sự im lặng . Im lặng để lắng nghe , im lặng để tiếp thu và im lặng cho 1 cuộc nổi dậy nào đó có nếu có thể xảy ra . Lớp sẽ như thế nào khi có Hân Hân ? Sẽ yên bình hay là sẽ tan nát với những trò quậy phá của nó ? Chờ xem nhé !
End chap 4
☆Chewry☆
Hiện tại đang là tiết Chủ nhiệm nên trong lớp khá là ồn ào . Người thì nói chuyện , người thì đùa giỡn , … Tạo nên 1 bầu không khí rất là sôi nổi . Lớp đang ồn ào bỗng có tiếng gõ cửa , mở cửa bước vào là anh trai Hân Hân . Vẫn là vẻ mặt lạnh lùng đó khiến cho bao nhiêu trái tim cô gái bị lỗi mất 1 nhịp . Minh Nhật vào lớp , đi tới gặp bà cô chủ nhiệm và 2 người nói chuyện . Sau 1 lúc , Minh Nhật gật đầu cảm ơn , mỉm cười rồi hướng ra cửa nói :
– Hân Hân vào đây đi . – Minh Nhật dịu dàng nói .
Từ ngoài cửa , Hân Hân ngẩng cao đầu bước vào lớp . Nó vừa vào thì cái lớp bắt đầu bùng nổ với những lời bàn tán . Nó cảm thấy khó chịu vì nó không muốn là trung tâm để mọi người soi mói nó . Minh Nhật biết nó đang khó chịu vào lúc này nên đã lên tiếng :
– Tôi hy vọng mọi người sẽ tôn trọng Hân Hân 1 chút . Nếu như tôi biết ai gây ra tổn thương cho con bé thì gia đình người đó hãy chuẩn bị tinh thần đi .
Chỉ 1 câu nói của Minh Nhật mà cả 1 lớp im phăng phắt , không 1 tiếng động nào được phát ra vào lúc này . Chỉ 1 câu mà sức công phá cực kì lớn , thấy không khí có hơi căng thẳng nên bà cô lên tiếng để phá vỡ bầu không khí kì dị ấy :
– Ngọc Hân , em hãy tự giới thiệu bản thân mình đi .
Nó gật đầu thay cho lời nói rồi mỉm cười với cả lớp .
– Chào mọi người , mình là Hoàng Ngọc Hân . Hy vọng sau này chúng ta sẽ là bạn tốt của nhau nhé .
Giọng nói ngọt ngào , nụ cười mê đắm lòng người cùng với độ dễ thương của nó đã khiến cho đám con trai trong lớp phải đổ rầm ( t/g : lần này nhà trường phải tốn tiền mua bàn ghế mới cho lớp này ) . Còn tụi con gái , đứa thì ngưỡng mộ , đứa thì ghen tỵ .
– Được rồi , giờ em được chọn chỗ ngồi . Hãy chọn chỗ mà em thích đi . – Bà chủ nhiệm dịu dàng nói .
– Dạ , được ạ ! – Nó mỉm cười .
Lần này , lớp mới thật sự hỗn loạn và công cuộc dành chỗ ngồi cho bạn nữ mới thật sự bắt đầu diễn ra . Ai cũng muốn nó ngồi cạnh nên thành ra quyên 1 đám cứ nhao nhao hết cả lên .Trong 1 góc phòng , có 1 người luôn dõi theo Hân Hân từ lúc nó vừa vào , lúc thấy vẻ mặt khó chịu , lúc thấy nó tự giới thiệu và lúc nó mỉm cười . Vẫn là nụ cười đó , mang đến cho người khác cảm giác ấm áp . Đó là Nhật Phong , chàng hotboy nổi tiếng lạnh lùng của trường King Queen . Nhưng hôm nay lạ lắm , hắn không còn mang vẻ lạnh lùng khi thấy nó và bắt đầu biết cười từ khi thấy nó vào lớp mặc dù không ai thấy được nụ cười đó . Trở lại với nó , sau 1 hồi suy nghĩ nó cũng quyết định chọn bàn cuối để ngồi . 1 phần là nó có thể ngủ mà không ai làm phiền , cái thứ 2 nữa là nó có thể ngầm phát động chiến tranh mà không ai biết . Nói rồi nó quay qua mỉm với anh trai nó , Minh Nhật biết nó đang nghĩ gì nhưng cậu không nói mà chỉ muốn xem coi nó phá tới cỡ nào . ( t/g : anh này ít có ác !!! )
– Trưa anh sẽ tới đón em . Học ngoan đó ! – Minh Nhật nói rồi đưa balo màu hồng cho nó . Rồi cũng xoa đầu nó theo thói quen .
Minh Nhật thì đi ra ngoài còn nó tung tăng đi xuống chỗ nó ngồi . Chỗ nó chọn là bàn mà Nhật Phong đang ngồi , nó vừa xuống tới bàn đã đã thấy ám khí nặng nề đang bao trùm xung quanh vì vẻ lạnh lùng của hắn . Hân Hân mỉm cười để an ủi bản thân và ngồi xuống , nó đang định lấy vở ra thì cô bạn bàn trên quay xuống bắt chuyện với nó :
– Chào bạn , mình là Phạm Nguyệt Linh . Rất vui vì được làm quen với bạn .
Nó nhìn cô bạn đó rồi bắt tay làm quen. Nó thấy vui vì đây là người bạn đầu tiên từ khi nó về Việt Nam . Cả 2 nói chuyện rất là hợp ý nên nhanh chóng thân với nhau hơn . Nó mải lo nói chuyện mà không biết cái người ngồi bên cạnh luôn lén nhìn nó . 1 lúc sau thì lớp bắt đầu vào tiết học . Không còn vẻ ồn ào như lúc đầu nữa mà thay vào đó là sự im lặng . Im lặng để lắng nghe , im lặng để tiếp thu và im lặng cho 1 cuộc nổi dậy nào đó có nếu có thể xảy ra . Lớp sẽ như thế nào khi có Hân Hân ? Sẽ yên bình hay là sẽ tan nát với những trò quậy phá của nó ? Chờ xem nhé !
End chap 4
☆Chewry☆
/43
|