Tần Cẩn đẩy cửa, quay đầu nhìn Tằng Trạm chỉ vào phòng đối diện, cười nói Em ở đối diện phòng anh
Tằng Trạm bước vào trong, nhìn thoáng qua cách bài trí trong phòng, gật đầu nói Nếu mệt thì nghỉ ngơi trước đi
Tần Cẩn che miệng ngáp một cái, đi theo Tằng Trạm vào phòng, nhìn bầu trời mùa đông đầy nắng, mặc dù không quá ấm áp, nhưng cũng thật thoải mái. Tần Cẩn ngồi vào xích du, hai chân thon dài giơ thẳng, liên tục đong đưa, Tằng Trạm khiêm tốn ngồi vào chiếc ghế đối diện thở dài một hơi. Tần Cẩn liếc nhìn anh, trong lòng thoáng lạnh lẽo. Anh là chồng sắp cưới của cô..tuy rằng cô không thích xảy ra quan hệ trước hôn nhân, nhưng mà tại sao, anh thà ôm một cô bé cũng không ôm cô? Anh còn chưa bao giờ đối xử tốt như vậy với cô, Tần Cẩn đem hai chân gát lên đùi Tằng Trạm dò hỏi.
Hôm nay em mới phát hiện anh rất thích mấy bé gái
Tằng Trạm ngây người, cũng không trả lời. Tằng Trạm trong mắt người khác, là một người đàn ông trưởng thành, cao ngất, sóng mũi thẳng tắp, đôi môi mỏng nhạt màu khiêu gợi, đôi mắt thờ ơ nhìn mọi vật xung quanh, khí chất cao ngạo băng lãnh tận xương tuỷ, Tần Cẩn có thể chưa yêu anh sâu đậm, nhưng rất muốn chinh phục được anh, chỉ là người như Tằng Trạm, ai cũng không cách nào nắm bắt.
Tằng Trạm liếc nhìn chân Tần Cẩn, nói Còn phải xem là ai
Tần Cẩn bỏ chân xuống, nhìn quanh phòng, nhỏ giọng nói Phòng thật lớn nha
Tằng Trạm liếc nhìn cô, ậm ừ đáp lại Tốt lắm
Tần Cẩn đứng dậy, tiến lên trước, nhẹ nhàng ngồi xuống đùi Tằng Trạm, hai tay ôm cổ anh nói Em mệt muốn chết... Anh không biết em cũng bị say xe sao
Phản ứng bình thường của một người đàn ông, Tằng Trạm cũng có, nhưng...phản ứng là một chuyện, có muốn hay không lại là chuyện khác. Tần Cẩn đem môi thơm dâng lên, ma sát đôi môi mỏng khiêu gợi của Tằng Trạm, đây là lần đầu tiên cô làm như vậy với một người đàn ông. Tằng Trạm vừa là chồng sắp cưới vừa là người cô thích, xem ra chủ động một chút cũng không có gì quá đáng, Tần Cẩn lè lưỡi cố đưa vào miệng Tằng Trạm, nhưng anh chưa từng hé môi, Tần Cẩn liền cầm lấy tay anh đặt lên bộ ngực no đủ của mình, tuy cách lớp áo những vẫn căng tròn hấp dẫn.
Hai chân Tần Cẩn tách ra, để vùng nữ tính mềm mại chà sát lên chỗ nam tính của Tằng Trạm, mặt cô đỏ bừng vì xấu hổ, nhưng cô vẫn muốn đánh cược một lần, xem thử nếu mình giao bản thân cho Tằng Trạm, anh có thể toàn tâm toàn ý với cô hay không, hoặc ít nhất có thể bắt đầu yêu cô. Khi nào thì cô bắt đầu thích Tằng Trạm? Tần Cẩn cũng không rõ, mới đầu gặp Tằng Trạm tuy có bị vẻ bề ngoài của anh thu hút, nhưng không phải cô chưa từng gặp qua mĩ nam, có điều chỉ mình anh làm cô rung động, anh lưu manh, lại lạnh nhạt, Tần Cẩn muốn chinh phục anh.. Cô phải cố gắng thể hiện.
Tằng Trạm bị Tần Cẩn cắn một cái lên môi, đầu lưỡi của cô cũng thừa dịp đó xông vào, Tằng Trạm vô cùng kháng cự, Tần Cẩn tuy sạch sẽ, nhưng mùi vị ... Anh rất không thích. Theo bản năng Tằng Trạm đẩy cô ra, nói.
Anh mệt mỏi, muốn đi ngủ Nói xong còn giúp Tần Cẩn đứng dậy, sửa lại quần áo cho cô, dắt cô đến phòng đối diện nói Nghỉ ngơi trước đi, ăn cơm anh gọi
Ánh mắt Tần Cẩn ngập nước, đẩy cửa đi vào, không nói tiếng nào. Tần Cẩn đi khuất, anh liền chạy về phòng, việc đầu tiên là đi súc miệng, sau đó lật đật đi tìm Uý Lam, đáng ghét, không hiểu sao trong đầu anh chỉ toàn hình bóng của Uý Lam, anh rất nhớ cô.
Cao Nhẫm trở về phòng, Barbie vẫn còn ở lại với Uý Lam, cô bé nằm trên giường ấm ức khóc rống lên, cô biết đính hôn, hay hôn thê có ý nghĩa gì, chỉ là ... Cô và chú đã hôn miệng ...giờ phải làm sao? Cô cảm giác mọi chuyện đều sai trái, nhưng không biết diễn đạt ra làm sao, đại khái nếu hôn môi cô thì không thể cùng người khác đính hôn, còn nếu như đã đính hôn thì không thể cùng cô hôn môi, cô thấy mình là đứa bé xấu xa, nhưng người xấu nhất phải là chú mới đúng! Chú luôn bắt cô ngủ cùng chú, còn nói thích Uý Lam, bây giờ lại theo người phụ nữ khác, còn muốn ngủ với cô ta.
Uý Lam Tằng Trạm ở bên ngoài gọi một tiếng, rồi đẩy cửa đi vào.
Làng du lịch này thiết kế theo kiểu nhà ngói thời cổ đại, cửa cũng không thể khoá lại, cứ đẩy một cái là mở ra, thật tiện cho anh. Vừa vào trong, liền thấy Barbie ngồi trên xích du, trừng mắt liếc nhìn Uý Lam một cái, cô cũng không chút phản ứng, nằm bất động trên giường, Tằng Trạm quay đầu nhìn Barbie, nói Tôi muốn trò chuyện với Uý Lam
Barbie thức thời đứng dậy, đi ra ngoài, còn đem cửa đóng chặt. Tằng Trạm bước tới bên giường, cởi giày, chui vào chăn. Uý Lam nhích người né tránh, Tằng Trạm liền tiến tới, cô tiếp tục nhích xa ra, thiếu chút nữa ngã xuống sàn, may được Tằng Trạm nhanh tay kéo lại, ôm chặt Uý Lam vào lòng. Cô bé là đầu quả tim của anh, chỉ rớt một sợi tóc anh cũng thấy đau lòng, Tằng Trạm hôn lên lỗ tai cô nhỏ giọng dỗ giành.
Ngoan nào, không phải tôi đã đến gặp em rồi sao
Uý Lam bật dậy, đặt mông ngồi lên bụng anh, mắng mỏ Ai cần chú tới, đúng là không biết xấu hổ
Tằng Trạm trợn mắt, chỉ vào mặt mình hỏi Em không nhìn thấy sao? Đây là vẻ mặt tuấn tú phóng khoáng, chỗ nào là không biết xấu hổ hả?
Uý Lam mặc kệ, dùng hai tay nhéo mạnh gò má Tằng Trạm hung hăng nói Tôi chưa thấy qua ai mặt dày như chú, chú thật đáng ghét, quá ghê tởm
Tằng Trạm cảm giác mặt mình nhói đau,nhưng thấy cô đau lòng như vậy, không khỏi thương tiếc xoa xoa hông cô, xuống nước năn nỉ Tôi sai rồi, về sau tôi không dám nữa Tằng Trạm cũng rất coi thường bản thân mình, đúng là một người không có lập trường.
Uý Lam bĩu môi, nói Chú đã đính hôn, có vợ sắp cưới, vậy Uý Lam phải làm sao?
Không ngốc? Tằng Trạm chăm chú nhìn Uý Lam, đôi mắt to tròn một mảnh trong veo, đơn thuần không chút tạp chất, Tằng Trạm dịu dàng hỏi Em muốn gả cho tôi?
Uý Lam liền lắc đầu Chú không thể cưới một lúc hai người
Âm thanh thanh thuý, giọng điệu dứt khoát. Tằng Trạm mỉm cười Nhưng tôi càng ngày càng thích em, phải làm sao bây giờ? Vừa nói anh vừa bóp mông cô.
Tằng Trạm bước vào trong, nhìn thoáng qua cách bài trí trong phòng, gật đầu nói Nếu mệt thì nghỉ ngơi trước đi
Tần Cẩn che miệng ngáp một cái, đi theo Tằng Trạm vào phòng, nhìn bầu trời mùa đông đầy nắng, mặc dù không quá ấm áp, nhưng cũng thật thoải mái. Tần Cẩn ngồi vào xích du, hai chân thon dài giơ thẳng, liên tục đong đưa, Tằng Trạm khiêm tốn ngồi vào chiếc ghế đối diện thở dài một hơi. Tần Cẩn liếc nhìn anh, trong lòng thoáng lạnh lẽo. Anh là chồng sắp cưới của cô..tuy rằng cô không thích xảy ra quan hệ trước hôn nhân, nhưng mà tại sao, anh thà ôm một cô bé cũng không ôm cô? Anh còn chưa bao giờ đối xử tốt như vậy với cô, Tần Cẩn đem hai chân gát lên đùi Tằng Trạm dò hỏi.
Hôm nay em mới phát hiện anh rất thích mấy bé gái
Tằng Trạm ngây người, cũng không trả lời. Tằng Trạm trong mắt người khác, là một người đàn ông trưởng thành, cao ngất, sóng mũi thẳng tắp, đôi môi mỏng nhạt màu khiêu gợi, đôi mắt thờ ơ nhìn mọi vật xung quanh, khí chất cao ngạo băng lãnh tận xương tuỷ, Tần Cẩn có thể chưa yêu anh sâu đậm, nhưng rất muốn chinh phục được anh, chỉ là người như Tằng Trạm, ai cũng không cách nào nắm bắt.
Tằng Trạm liếc nhìn chân Tần Cẩn, nói Còn phải xem là ai
Tần Cẩn bỏ chân xuống, nhìn quanh phòng, nhỏ giọng nói Phòng thật lớn nha
Tằng Trạm liếc nhìn cô, ậm ừ đáp lại Tốt lắm
Tần Cẩn đứng dậy, tiến lên trước, nhẹ nhàng ngồi xuống đùi Tằng Trạm, hai tay ôm cổ anh nói Em mệt muốn chết... Anh không biết em cũng bị say xe sao
Phản ứng bình thường của một người đàn ông, Tằng Trạm cũng có, nhưng...phản ứng là một chuyện, có muốn hay không lại là chuyện khác. Tần Cẩn đem môi thơm dâng lên, ma sát đôi môi mỏng khiêu gợi của Tằng Trạm, đây là lần đầu tiên cô làm như vậy với một người đàn ông. Tằng Trạm vừa là chồng sắp cưới vừa là người cô thích, xem ra chủ động một chút cũng không có gì quá đáng, Tần Cẩn lè lưỡi cố đưa vào miệng Tằng Trạm, nhưng anh chưa từng hé môi, Tần Cẩn liền cầm lấy tay anh đặt lên bộ ngực no đủ của mình, tuy cách lớp áo những vẫn căng tròn hấp dẫn.
Hai chân Tần Cẩn tách ra, để vùng nữ tính mềm mại chà sát lên chỗ nam tính của Tằng Trạm, mặt cô đỏ bừng vì xấu hổ, nhưng cô vẫn muốn đánh cược một lần, xem thử nếu mình giao bản thân cho Tằng Trạm, anh có thể toàn tâm toàn ý với cô hay không, hoặc ít nhất có thể bắt đầu yêu cô. Khi nào thì cô bắt đầu thích Tằng Trạm? Tần Cẩn cũng không rõ, mới đầu gặp Tằng Trạm tuy có bị vẻ bề ngoài của anh thu hút, nhưng không phải cô chưa từng gặp qua mĩ nam, có điều chỉ mình anh làm cô rung động, anh lưu manh, lại lạnh nhạt, Tần Cẩn muốn chinh phục anh.. Cô phải cố gắng thể hiện.
Tằng Trạm bị Tần Cẩn cắn một cái lên môi, đầu lưỡi của cô cũng thừa dịp đó xông vào, Tằng Trạm vô cùng kháng cự, Tần Cẩn tuy sạch sẽ, nhưng mùi vị ... Anh rất không thích. Theo bản năng Tằng Trạm đẩy cô ra, nói.
Anh mệt mỏi, muốn đi ngủ Nói xong còn giúp Tần Cẩn đứng dậy, sửa lại quần áo cho cô, dắt cô đến phòng đối diện nói Nghỉ ngơi trước đi, ăn cơm anh gọi
Ánh mắt Tần Cẩn ngập nước, đẩy cửa đi vào, không nói tiếng nào. Tần Cẩn đi khuất, anh liền chạy về phòng, việc đầu tiên là đi súc miệng, sau đó lật đật đi tìm Uý Lam, đáng ghét, không hiểu sao trong đầu anh chỉ toàn hình bóng của Uý Lam, anh rất nhớ cô.
Cao Nhẫm trở về phòng, Barbie vẫn còn ở lại với Uý Lam, cô bé nằm trên giường ấm ức khóc rống lên, cô biết đính hôn, hay hôn thê có ý nghĩa gì, chỉ là ... Cô và chú đã hôn miệng ...giờ phải làm sao? Cô cảm giác mọi chuyện đều sai trái, nhưng không biết diễn đạt ra làm sao, đại khái nếu hôn môi cô thì không thể cùng người khác đính hôn, còn nếu như đã đính hôn thì không thể cùng cô hôn môi, cô thấy mình là đứa bé xấu xa, nhưng người xấu nhất phải là chú mới đúng! Chú luôn bắt cô ngủ cùng chú, còn nói thích Uý Lam, bây giờ lại theo người phụ nữ khác, còn muốn ngủ với cô ta.
Uý Lam Tằng Trạm ở bên ngoài gọi một tiếng, rồi đẩy cửa đi vào.
Làng du lịch này thiết kế theo kiểu nhà ngói thời cổ đại, cửa cũng không thể khoá lại, cứ đẩy một cái là mở ra, thật tiện cho anh. Vừa vào trong, liền thấy Barbie ngồi trên xích du, trừng mắt liếc nhìn Uý Lam một cái, cô cũng không chút phản ứng, nằm bất động trên giường, Tằng Trạm quay đầu nhìn Barbie, nói Tôi muốn trò chuyện với Uý Lam
Barbie thức thời đứng dậy, đi ra ngoài, còn đem cửa đóng chặt. Tằng Trạm bước tới bên giường, cởi giày, chui vào chăn. Uý Lam nhích người né tránh, Tằng Trạm liền tiến tới, cô tiếp tục nhích xa ra, thiếu chút nữa ngã xuống sàn, may được Tằng Trạm nhanh tay kéo lại, ôm chặt Uý Lam vào lòng. Cô bé là đầu quả tim của anh, chỉ rớt một sợi tóc anh cũng thấy đau lòng, Tằng Trạm hôn lên lỗ tai cô nhỏ giọng dỗ giành.
Ngoan nào, không phải tôi đã đến gặp em rồi sao
Uý Lam bật dậy, đặt mông ngồi lên bụng anh, mắng mỏ Ai cần chú tới, đúng là không biết xấu hổ
Tằng Trạm trợn mắt, chỉ vào mặt mình hỏi Em không nhìn thấy sao? Đây là vẻ mặt tuấn tú phóng khoáng, chỗ nào là không biết xấu hổ hả?
Uý Lam mặc kệ, dùng hai tay nhéo mạnh gò má Tằng Trạm hung hăng nói Tôi chưa thấy qua ai mặt dày như chú, chú thật đáng ghét, quá ghê tởm
Tằng Trạm cảm giác mặt mình nhói đau,nhưng thấy cô đau lòng như vậy, không khỏi thương tiếc xoa xoa hông cô, xuống nước năn nỉ Tôi sai rồi, về sau tôi không dám nữa Tằng Trạm cũng rất coi thường bản thân mình, đúng là một người không có lập trường.
Uý Lam bĩu môi, nói Chú đã đính hôn, có vợ sắp cưới, vậy Uý Lam phải làm sao?
Không ngốc? Tằng Trạm chăm chú nhìn Uý Lam, đôi mắt to tròn một mảnh trong veo, đơn thuần không chút tạp chất, Tằng Trạm dịu dàng hỏi Em muốn gả cho tôi?
Uý Lam liền lắc đầu Chú không thể cưới một lúc hai người
Âm thanh thanh thuý, giọng điệu dứt khoát. Tằng Trạm mỉm cười Nhưng tôi càng ngày càng thích em, phải làm sao bây giờ? Vừa nói anh vừa bóp mông cô.
/151
|