Chuyện này hoàn toàn giống với suy đoán ‘không đủ năng lực của phái nam’. Người này hoặc là trời sinh không có bộ phận sinh dục, hoặc là hoạn quan, bởi vì thân thể thiếu sót thủy chung không cách nào chân chính thực hiện dục vọng chiếm hữu của phái nam với phái nữ, từ đó trong lòng biến thái nghiêm trọng, thông qua điên cuồng công kích phái nữ để đạt tới thỏa mãn.
Lục mập nhăn nhó mắt mũi sát lại vào nhau, gãi đầu hỏi:
- Tần ca nói như vậy, tội phạm sử dụng nước canh thịt thay thế tinh dịch chính là vì mê hoặc chúng ta, để cho chúng ta không biết thật ra thì y cũng không phải là nam nhân chân chính sao?
- Không!
Tần Lâm kiên quyết lắc đầu một cái:
- Tội phạm làm như vậy không phải là vì mê hoặc chúng ta, mà là vì lừa gạt mình!
Chính là bởi vì tội phạm tự ti mình không đủ năng lực, càng có kích động muốn chứng minh rằng mình ‘hùng phong còn đó’, thế nhưng đây lại là một nhiệm vụ đối với y vĩnh viễn không thể nào hoàn thành. Vì vậy y lựa chọn nước canh thịt thay thế, đây là tác dụng của chuyển dời tình cảm sang sự vật khác trong tâm lý học. Nước canh thịt tương tự tinh dịch con người bị bôi vào chỗ kín của nữ tử, đối với tội phạm giống như đã chân chính hoàn thành bước cuối cùng, hoàn toàn chiếm được nữ tử bị hại.
- Bội phục, bội phục!
Bạch Hạo liên tiếp chắp tay, thân là Tổng Bộ Đầu Thuận Thiên phủ, y phá án cũng không ít, nhưng phân tích giống như Tần Lâm đâu vào đó như tận mắt nhìn thấy, quả thật là y không thể theo kịp.
Từ Tân Di lấy làm kỳ bèn hỏi:
- Tại sao ngươi nói có thể là phái nữ phạm án? Phái nữ vốn là không có vật kia, cần gì dùng nước canh thịt thay thế, không phải là giải thích không thông sao?
Tần Lâm cười, nếu như là phái nữ gây án, động cơ trong lòng hoàn toàn bất đồng với phân tích trước đó.
Vì những chuyện vụn vặt như tranh nhau được sủng ái, đấu khẩu với nhau… phái nữ đầu độc giết người cũng không hiếm thấy, nhưng chọn lựa phương thức lăng nhục để đối phó một nữ tử khác, hiển nhiên hết sức kỳ quái. Từ góc độ tâm lý suy đoán, lúc này động cơ phạm tội từ tội phạm phái nam ‘chiếm hữu’ sẽ hóa thành phái nữ ‘vũ nhục’.
Đây là một thời kỳ lễ giáo thịnh hành, ô nhục tấm thân trong sạch có ý nghĩa vũ nhục cực lớn đối với nữ tử, còn có tính hủy diệt, có lúc thậm chí còn đáng sợ hơn so với tử vong.
Nếu như là tội phạm phái nữ lợi dụng nước canh thịt mô phỏng trạng thái cưỡng gian, chuyện này chứng tỏ nàng có nỗi căm hận nghiêm trọng với người bị hại, hoặc có lòng ghen tuông đố kỵ cực mạnh, mới dùng phương thức mang tính tượng trưng này chà đạp, hủy diệt hết thảy của người chết.
- A, thì ra là như vậy.
Từ Tân Di gật đầu, lại dặn dò Thị Kiếm nhất nhất ghi chép cẩn thận những lời này. Xem ra chỉ cần thường xuyên đi chung với Tần Lâm, không bao lâu sau Âm Dương Giám đã có thể xuất bản.
Đến đây mọi người cũng hiểu tại sao Tần Lâm nói lên trong quá trình tìm kiếm nghi phạm, đặc biệt chú ý kẻ trời sinh không có bộ phận sinh dục, chi thể kỳ dị hoặc là hoạn quan, cùng với nữ tử đặc biệt xấu xí, tánh khí nóng nảy hung hãn.
Vương Thế Trinh ra lệnh lấy một cỗ quan tài mỏng tạm thời liệm người chết, bức họa Tần Lâm tự tay vẽ giống hệt người chết được cao thủ vẽ mô phỏng lại, vẽ ra trên dưới trăm bản phân phát đi khắp nơi. Bộ khoái thủ hạ Bạch Hạo dùng phương thức bên ngoài lỏng bên trong chặt tra tìm đầu mối, cố gắng giải quyết vụ án này, bắt được hung thủ trong thời gian ngắn nhất.
- Đi thôi.
Từ Tân Di kéo hắn một cái, nhìn dáng dấp Đại tiểu thư tâm trạng cũng không tốt.
Chưa bắt được hung thủ, chưa giải được nỗi oan cho người chết, ai có thể vui vẻ được?
Tần Lâm thở ra một hơi thật dài:
- Nếu như ta đoán không lầm, kế tiếp sẽ còn có vụ án tương tự phát sinh...
A? Từ Tân Di trợn to hai mắt, lộ vẻ không dám tin tưởng.
-----------
Tần Lâm phác họa so với Thư Lại bình thường cầm bút lông vẽ, độ chính xác đâu chỉ gấp mười lần, rất nhanh liền tra tìm được thân phận người chết: trong Nam Kinh thành một nhà đại hộ họ Hoàng, lão đầu tử là một Chủ Sự trí sĩ, người chết là thiếp thân nha hoàn tiểu thư nhà này, gọi là Đoạn Bình.
Nhưng bọn bộ khoái cũng không tìm được đầu mối chân chính hữu dụng, Đoạn Bình là mất tích trên đường đi ra ngoài mua bột nước phấn thay tiểu thư. Hoàng gia cho là nàng bỏ trốn cùng ai, lão gia tử xuất thân Tiến Sĩ ngại phiền phức, lại không muốn người khác nói gia phong không nghiêm ảnh hưởng đến danh dự tiểu thư khuê môn bất xuất, cũng chưa có báo quan.
Sau khi Đoạn Bình mất tích, không còn ai nhìn thấy nàng nữa. Binh Mã ty năm thành hỏi thăm côn đồ lưu manh ngoài đường, vệ sở binh thủ thành, Cẩm Y Vệ tuần tra truy nã đại gian đại ác, kết quả là không thu hoạch được gì.
Mà lo lắng của Tần Lâm cũng biến thành thực tế, vào đêm giao thừa, vụ án thật sự xảy ra lần nữa.
Lần này người chết là nữ nhi một vị thương nhân Nam thành, một mình cư ngụ ở tiểu lầu các bên trong vườn hoa hậu viện, phòng ngoài chính là căn phòng của nha hoàn ngủ. Đêm hôm đó nha hoàn ngủ say như chết, cũng không có phát hiện gì, nhưng ngày hôm sau cũng chính là sáng sớm năm mới, người làm lại phát hiện tiểu thư toàn thân không mặc gì cả chết trong hồ nhỏ trong vườn hoa, thân thể hiện đầy vết bầm tím xanh và vết cào cấu.
Tần Lâm tra hỏi vợ chồng thương nhân, hai lão nhân khóc chết đi sống lại, một mực cả quyết vào đêm giao thừa con mình rất vui vẻ, lúc ăn bữa cơm tối còn cười vui hơn bất cứ lúc nào trước đây, vì sao đột nhiên bị người hại chết như vậy?
Ôi... Lục Viễn Chí cùng Ngưu Đại Lực thở dài một hơi, bên Nam Kinh vẫn thu tiền cữ thường lệ bình thường, công chuyện đi vào nề nếp. Tối hôm qua mọi người còn tụ tập ở đại trạch Tần Lâm ăn uống một bữa thật vui vẻ, ai ngờ đến án cũ chưa phá, hôm nay lại xảy ra án mới.
Hừ... Từ Tân Di giận dữ siết quả đấm, hiện trường xảy ra vụ án ở cách Ngụy Quốc Công phủ không xa, có thể nói là gây án ngay dưới mắt nàng. Dâm tặc hái hoa này thật sự không xem Từ nữ hiệp, Từ thần bộ như nàng ra gì, quả thật muốn nhịn cũng không nhịn được.
Hơn nữa, vị Ân tiểu thư bị làm hại này còn từng có duyên gặp mặt nàng một lần.
Lần này trừ Phủ Doãn Thuận Thiên Vương Thế Trinh, Cẩm Y Vệ Thiên Hộ Lôi Công Đằng cũng tới. Cẩm Y Vệ trừ tra xét quan viên phạm pháp phạm tội, đả kích phản nghịch mưu phản ra, bọn họ cũng phải nhúng tay vào vụ án có tính chất nghiêm trọng ở địa phương.
Hai ngày trước nữ thi án Vũ Hoa đài, Lôi Công Đằng có thể giao cho quan địa phương Vương Thế Trinh, nhưng bây giờ lại chết thêm một người nữa, đã là vụ án giết người hàng loạt, lại xảy ra trong Nam Kinh thành Đại Minh phó đô, tính chất cực kỳ nghiêm trọng, y không thể không tự thân xuất mã.
- Tần tướng quân, ngươi đã là ‘giản tại đế tâm’, lại mới phá án Bạch Liên giáo Dương Châu, không bao lâu sau ắt sẽ có chiếu phong thưởng ban xuống, nhưng lão ca ta lại khác…
Lục mập nhăn nhó mắt mũi sát lại vào nhau, gãi đầu hỏi:
- Tần ca nói như vậy, tội phạm sử dụng nước canh thịt thay thế tinh dịch chính là vì mê hoặc chúng ta, để cho chúng ta không biết thật ra thì y cũng không phải là nam nhân chân chính sao?
- Không!
Tần Lâm kiên quyết lắc đầu một cái:
- Tội phạm làm như vậy không phải là vì mê hoặc chúng ta, mà là vì lừa gạt mình!
Chính là bởi vì tội phạm tự ti mình không đủ năng lực, càng có kích động muốn chứng minh rằng mình ‘hùng phong còn đó’, thế nhưng đây lại là một nhiệm vụ đối với y vĩnh viễn không thể nào hoàn thành. Vì vậy y lựa chọn nước canh thịt thay thế, đây là tác dụng của chuyển dời tình cảm sang sự vật khác trong tâm lý học. Nước canh thịt tương tự tinh dịch con người bị bôi vào chỗ kín của nữ tử, đối với tội phạm giống như đã chân chính hoàn thành bước cuối cùng, hoàn toàn chiếm được nữ tử bị hại.
- Bội phục, bội phục!
Bạch Hạo liên tiếp chắp tay, thân là Tổng Bộ Đầu Thuận Thiên phủ, y phá án cũng không ít, nhưng phân tích giống như Tần Lâm đâu vào đó như tận mắt nhìn thấy, quả thật là y không thể theo kịp.
Từ Tân Di lấy làm kỳ bèn hỏi:
- Tại sao ngươi nói có thể là phái nữ phạm án? Phái nữ vốn là không có vật kia, cần gì dùng nước canh thịt thay thế, không phải là giải thích không thông sao?
Tần Lâm cười, nếu như là phái nữ gây án, động cơ trong lòng hoàn toàn bất đồng với phân tích trước đó.
Vì những chuyện vụn vặt như tranh nhau được sủng ái, đấu khẩu với nhau… phái nữ đầu độc giết người cũng không hiếm thấy, nhưng chọn lựa phương thức lăng nhục để đối phó một nữ tử khác, hiển nhiên hết sức kỳ quái. Từ góc độ tâm lý suy đoán, lúc này động cơ phạm tội từ tội phạm phái nam ‘chiếm hữu’ sẽ hóa thành phái nữ ‘vũ nhục’.
Đây là một thời kỳ lễ giáo thịnh hành, ô nhục tấm thân trong sạch có ý nghĩa vũ nhục cực lớn đối với nữ tử, còn có tính hủy diệt, có lúc thậm chí còn đáng sợ hơn so với tử vong.
Nếu như là tội phạm phái nữ lợi dụng nước canh thịt mô phỏng trạng thái cưỡng gian, chuyện này chứng tỏ nàng có nỗi căm hận nghiêm trọng với người bị hại, hoặc có lòng ghen tuông đố kỵ cực mạnh, mới dùng phương thức mang tính tượng trưng này chà đạp, hủy diệt hết thảy của người chết.
- A, thì ra là như vậy.
Từ Tân Di gật đầu, lại dặn dò Thị Kiếm nhất nhất ghi chép cẩn thận những lời này. Xem ra chỉ cần thường xuyên đi chung với Tần Lâm, không bao lâu sau Âm Dương Giám đã có thể xuất bản.
Đến đây mọi người cũng hiểu tại sao Tần Lâm nói lên trong quá trình tìm kiếm nghi phạm, đặc biệt chú ý kẻ trời sinh không có bộ phận sinh dục, chi thể kỳ dị hoặc là hoạn quan, cùng với nữ tử đặc biệt xấu xí, tánh khí nóng nảy hung hãn.
Vương Thế Trinh ra lệnh lấy một cỗ quan tài mỏng tạm thời liệm người chết, bức họa Tần Lâm tự tay vẽ giống hệt người chết được cao thủ vẽ mô phỏng lại, vẽ ra trên dưới trăm bản phân phát đi khắp nơi. Bộ khoái thủ hạ Bạch Hạo dùng phương thức bên ngoài lỏng bên trong chặt tra tìm đầu mối, cố gắng giải quyết vụ án này, bắt được hung thủ trong thời gian ngắn nhất.
- Đi thôi.
Từ Tân Di kéo hắn một cái, nhìn dáng dấp Đại tiểu thư tâm trạng cũng không tốt.
Chưa bắt được hung thủ, chưa giải được nỗi oan cho người chết, ai có thể vui vẻ được?
Tần Lâm thở ra một hơi thật dài:
- Nếu như ta đoán không lầm, kế tiếp sẽ còn có vụ án tương tự phát sinh...
A? Từ Tân Di trợn to hai mắt, lộ vẻ không dám tin tưởng.
-----------
Tần Lâm phác họa so với Thư Lại bình thường cầm bút lông vẽ, độ chính xác đâu chỉ gấp mười lần, rất nhanh liền tra tìm được thân phận người chết: trong Nam Kinh thành một nhà đại hộ họ Hoàng, lão đầu tử là một Chủ Sự trí sĩ, người chết là thiếp thân nha hoàn tiểu thư nhà này, gọi là Đoạn Bình.
Nhưng bọn bộ khoái cũng không tìm được đầu mối chân chính hữu dụng, Đoạn Bình là mất tích trên đường đi ra ngoài mua bột nước phấn thay tiểu thư. Hoàng gia cho là nàng bỏ trốn cùng ai, lão gia tử xuất thân Tiến Sĩ ngại phiền phức, lại không muốn người khác nói gia phong không nghiêm ảnh hưởng đến danh dự tiểu thư khuê môn bất xuất, cũng chưa có báo quan.
Sau khi Đoạn Bình mất tích, không còn ai nhìn thấy nàng nữa. Binh Mã ty năm thành hỏi thăm côn đồ lưu manh ngoài đường, vệ sở binh thủ thành, Cẩm Y Vệ tuần tra truy nã đại gian đại ác, kết quả là không thu hoạch được gì.
Mà lo lắng của Tần Lâm cũng biến thành thực tế, vào đêm giao thừa, vụ án thật sự xảy ra lần nữa.
Lần này người chết là nữ nhi một vị thương nhân Nam thành, một mình cư ngụ ở tiểu lầu các bên trong vườn hoa hậu viện, phòng ngoài chính là căn phòng của nha hoàn ngủ. Đêm hôm đó nha hoàn ngủ say như chết, cũng không có phát hiện gì, nhưng ngày hôm sau cũng chính là sáng sớm năm mới, người làm lại phát hiện tiểu thư toàn thân không mặc gì cả chết trong hồ nhỏ trong vườn hoa, thân thể hiện đầy vết bầm tím xanh và vết cào cấu.
Tần Lâm tra hỏi vợ chồng thương nhân, hai lão nhân khóc chết đi sống lại, một mực cả quyết vào đêm giao thừa con mình rất vui vẻ, lúc ăn bữa cơm tối còn cười vui hơn bất cứ lúc nào trước đây, vì sao đột nhiên bị người hại chết như vậy?
Ôi... Lục Viễn Chí cùng Ngưu Đại Lực thở dài một hơi, bên Nam Kinh vẫn thu tiền cữ thường lệ bình thường, công chuyện đi vào nề nếp. Tối hôm qua mọi người còn tụ tập ở đại trạch Tần Lâm ăn uống một bữa thật vui vẻ, ai ngờ đến án cũ chưa phá, hôm nay lại xảy ra án mới.
Hừ... Từ Tân Di giận dữ siết quả đấm, hiện trường xảy ra vụ án ở cách Ngụy Quốc Công phủ không xa, có thể nói là gây án ngay dưới mắt nàng. Dâm tặc hái hoa này thật sự không xem Từ nữ hiệp, Từ thần bộ như nàng ra gì, quả thật muốn nhịn cũng không nhịn được.
Hơn nữa, vị Ân tiểu thư bị làm hại này còn từng có duyên gặp mặt nàng một lần.
Lần này trừ Phủ Doãn Thuận Thiên Vương Thế Trinh, Cẩm Y Vệ Thiên Hộ Lôi Công Đằng cũng tới. Cẩm Y Vệ trừ tra xét quan viên phạm pháp phạm tội, đả kích phản nghịch mưu phản ra, bọn họ cũng phải nhúng tay vào vụ án có tính chất nghiêm trọng ở địa phương.
Hai ngày trước nữ thi án Vũ Hoa đài, Lôi Công Đằng có thể giao cho quan địa phương Vương Thế Trinh, nhưng bây giờ lại chết thêm một người nữa, đã là vụ án giết người hàng loạt, lại xảy ra trong Nam Kinh thành Đại Minh phó đô, tính chất cực kỳ nghiêm trọng, y không thể không tự thân xuất mã.
- Tần tướng quân, ngươi đã là ‘giản tại đế tâm’, lại mới phá án Bạch Liên giáo Dương Châu, không bao lâu sau ắt sẽ có chiếu phong thưởng ban xuống, nhưng lão ca ta lại khác…
/1145
|