- Thủ đoạn Cao Tả Sứ thật là tuyệt diệu!
Hồ Vân Bằng cười hì hì giơ ngón tay cái lên:
- Cho dù là Tần ma đầu nghĩ đến vỡ đầu cũng không ngờ rằng dưới lòng đất còn có hang đá như vậy.
Hùng trưởng lão, Dương trưởng lão cũng góp lời nói:
- Luyện binh, độn lương, chế tạo binh khí trong hang đá thần không biết quỷ không hay, đến lúc đó chúng ta dựng cờ khởi nghĩa, đánh cho Ngụy triều trở tay không kịp! Ha ha, hang đá này nào phải công lao của Cao Tả Sứ, rõ ràng là Vô Sinh Lão Mẫu ban cho Thánh giáo!
Trên gương mặt âm trầm của Cao Thiên Long lộ ra chút vui vẻ. Hùng trưởng lão và Dương trưởng lão tán dương đúng vào chỗ ngứa, nói là không phải công lao của lão, nhưng hang đá là do Vô Sinh Lão Mẫu trải qua tay lão ban thưởng, chẳng phải là càng thêm đường đường chính chính sao?
Hang đá cũng không chỉ một cái, trên ngọn đồi Trúc Lâm thiền tự này hang đá lớn nhỏ có tất cả chừng hơn hai mươi cái, cái lớn nhất này có thể chứa được hơn ngàn người, đỉnh hang cao hơn mười trượng. Hang đá nhỏ cũng có chu vi hai ba mươi trượng, đỉnh hang cao sáu bảy trượng.
Có hang đá mấy chục tên thợ rèn đang chế tạo binh khí leng keng liên hồi, có hang đá dùng tích trữ quân lương chờ khi khởi sự. Có hang đá dùng làm doanh phòng, mà hang đá lớn nhất này là công trường đúc tiền giả.
Đây là đệ tử dưới quyền Cao Thiên Long phát hiện trong lúc vô tình, sau khi bẩm báo lão bèn tốn rất nhiều công phu sức lực dọn dẹp nước bùn ứ đọng bên trong, dùng làm cứ điểm bí mật của Bạch Liên giáo ở Long Du. Trải qua mấy năm sửa chữa, tốn hao vô số tâm huyết mới có được như hôm nay.
Cao Thiên Long cũng đã từng đoán lai lịch những hang đá này, âm thầm hỏi thăm, thậm chí trói mấy lão học cứu điều nghiên kinh sử lại đưa tới đây tra xét, kết luận cũng không ai giống ai: có người nói là lăng mộ Chu Thiên Tử Yển Vương thời Tây Chu, có người nói là địa phương bí mật trữ lương trữ binh của Việt Vương Câu Tiễn thời Xuân Thu, còn có người nói là kho hàng dự bị dựng lên thời Hán Tuyên Đế…
Bao nhiêu năm đã trôi qua không thể nào kiểm chứng, Cao Thiên Long càng nghe càng hồ đồ, dứt khoát mời mấy vị chuyên gia này ăn đao, ném xuống Cù Giang làm mồi cho cá.
Chủ nhân hang đá Long Du lúc ban đầu là ai, đã không thể nào tra chứng, bất kể lai lịch như thế nào, một dãy hang đá dưới lòng đất trong địa phận Long Du không ai biết này, không thể nghi ngờ chính là bảo địa trời ban cho Bạch Liên giáo vốn không có giờ phút nào là không nghĩ tới chuyện tạo phản. Có được cơ nghiệp này coi như đứng vào thế bất bại ở Chiết Tây, Cao Thiên Long lập được công lớn, uy vọng trong giáo càng cao như mặt trời ban trưa, cơ hồ đuổi kịp Bạch Liên giáo chủ.
Hơn nữa căn cứ hang đá là do lão phát hiện, nơi này từ trên xuống dưới cũng bị lão an bài rất nhiều thân tín.
Hồ Vân Bằng thấy tâm trạng Cao Thiên Long vui vẻ, lại cười nói:
- Cao Tả Sứ mưu tính sâu xa, tìm được hang đá này cũng không bất ngờ. Nhưng nghĩ ra kế thay mận đổi đào, chế tạo lợi khí đối phó quan quân triều đình ở chỗ này, đây mới là kỳ mưu vô cùng tuyệt diệu.
Dường như nhờ có những lời này, đám thợ đang làm việc bên dưới thình lình rống to:
- Thành rồi, đúc thành rồi!
Tiếng hét to như tiếng sóng gầm, nếu như không phải ở sâu dưới lòng đất, sợ rằng sẽ truyền ra xa ngoài mấy dặm.
Đám thợ mở khuôn đất bao bọc bên ngoài ra, bên trong lập tức lộ ra ánh sáng vàng chói. Theo khuôn đất bị đập vỡ từng mảng, vật kia hoàn toàn lộ ra hình dáng: là một ống đồng hình trụ đầu hơi nhỏ đuôi hơi to, dài chừng tám thước, to bằng miệng chén, họng pháo đen ngòm, chính là một khẩu pháo được đúc bằng đồng.
Lợi dụng hang đá chẳng qua là may mắn, bí mật đúc pháo mới là kỳ kế chân chính của Cao Thiên Long.
So với điểu thương hoặc là hỏa thằng thương Tây Dương truyền tới, kỹ thuật rèn pháo ở Trung Quốc mới thật sự có nguồn gốc từ xa xưa. Là người phát minh ra hỏa dược, vào triều Nguyên người Trung Quốc đã biết chế tạo hỏa pháo.
Rèn pháo hoặc dùng sắt hoặc dùng đồng, bởi vì kỹ thuật chế tạo và tinh luyện sắt còn hơi kém, trong một thời gian dài tính năng pháo sắt kém xa pháo đồng. Châu Âu mãi cho tới thời Napoleon, pháo đồng xanh vẫn tốt hơn pháo sắt. Nhưng vì giá đồng quá cao, vì để cân bằng giá cả, triều đình từng làm qua pháo đồng pha sắt.
Thời Chu Nguyên Chương chiến tranh đã có ‘Thần Cơ súng đi trước, mã đội theo sau’. Tới thời Vạn Lịch, tầm quan trọng của hỏa khí càng trở nên nổi bật. Bạch Liên giáo muốn đối nghịch với triều đình, chỉ dựa vào truyền giáo và thần công sợ rằng một trăm năm cũng không thể thành công. Cho nên bắt đầu từ vụ án kho thuốc súng Chiết binh Nam Kinh nổ tung, thợ chế súng Lý Hỏa Vượng mất tích, Bạch Liên giáo cố gắng chế tạo nắm giữ hàng nóng.
Bởi vì Tần Lâm phá được vụ án Lý Hỏa Vượng mất tích, cố gắng lấy được điểu thương của Bạch Liên giáo thất bại, bọn họ tiến thêm một bước phát hiện, loại vũ khí này sử dụng cho đơn đả độc đấu hoặc là quy mô nhỏ còn tạm được, chiến trận giao phong quy mô lớn vẫn là pháo hữu dụng hơn, bèn đặt hết tâm tư vào việc rèn đúc hỏa pháo.
Đúc pháo cần có rất nhiều đồng, bất quá đồng vừa có thể đúc pháo vừa có thể đúc tiền, ở bên trong địa phận Trung Quốc còn thiếu thốn, giao dịch với số lượng lớn sẽ bị triều đình theo dõi. Nếu Bạch Liên giáo mua ở chỗ nào đó mười vạn cân đồng dùng để đúc pháo, ngày mai quan quân triều đình sẽ tới cửa bái phỏng.
Cao Thiên Long dùng diệu kế, chính là lấy tiền thật mà triều đình đúc ra mang đi nấu chảy, cho thêm các loại tài liệu rẻ tiền hơn như thiếc, chì… vào trong đó. Lúc ấy năm ngàn đồng thông bảo Vạn Lịch thật sẽ đúc ra được một vạn đồng thông bảo Vạn Lịch giả. Đương nhiên trên thực tế Bạch Liên giáo chỉ đúc ra năm ngàn đồng đổ ra lại thị trường để tránh triều đình phát hiện, số đồng năm ngàn đồng còn lại dùng để chế tạo đại pháo.
Đúng như phân tích Tần Lâm trước đây, nếu như chỉ đúc tiền giả mà thôi quả thật không có lợi lộc gì, nhưng Bạch Liên giáo lại muốn giữ đồng để đúc pháo.
Bởi vì đúc tiền giả chưa thể nào cấm tuyệt trong dân gian, cho nên thị trường xuất hiện thông bảo Vạn Lịch giả cũng không hề khiến cho quan phủ chú ý.
Âm mưu Cao Thiên Long được như ý hơn phân nửa, nhìn thân pháo sáng chói kia, tưởng tượng hỏa pháo bắn cho quan quân triều đình nổ tan xương nát thịt, nụ cười của lão càng thêm đáng sợ dưới ánh lửa chập chờn của lò luyện đồng.
- Tần Lâm, tốt nhất ngươi ở lại Long Du đừng đi! Chờ Thánh giáo khởi sự quét qua Chiết Tây, sẽ dùng khẩu pháo Phụng Thánh Đại tướng quân này đưa ngươi về âm phủ!
Cao Thiên Long cười hăng hắc.
- Không xong, Cao Tả Sứ, không xong rồi!
Một tên tăng nhân áo xám vội vàng từ thông đạo chạy vào hang đá, thần sắc kinh hoàng thất thố.
Cao Thiên Long lạnh lùng trừng mắt nhìn y, ánh mắt sắc bén giống như giòi bám vào xương tủy, nhất thời khiến cho tăng nhân áo xám bị dọa sợ không nhẹ, khẽ rùng mình mấy lượt.
Hồ Vân Bằng cười hì hì giơ ngón tay cái lên:
- Cho dù là Tần ma đầu nghĩ đến vỡ đầu cũng không ngờ rằng dưới lòng đất còn có hang đá như vậy.
Hùng trưởng lão, Dương trưởng lão cũng góp lời nói:
- Luyện binh, độn lương, chế tạo binh khí trong hang đá thần không biết quỷ không hay, đến lúc đó chúng ta dựng cờ khởi nghĩa, đánh cho Ngụy triều trở tay không kịp! Ha ha, hang đá này nào phải công lao của Cao Tả Sứ, rõ ràng là Vô Sinh Lão Mẫu ban cho Thánh giáo!
Trên gương mặt âm trầm của Cao Thiên Long lộ ra chút vui vẻ. Hùng trưởng lão và Dương trưởng lão tán dương đúng vào chỗ ngứa, nói là không phải công lao của lão, nhưng hang đá là do Vô Sinh Lão Mẫu trải qua tay lão ban thưởng, chẳng phải là càng thêm đường đường chính chính sao?
Hang đá cũng không chỉ một cái, trên ngọn đồi Trúc Lâm thiền tự này hang đá lớn nhỏ có tất cả chừng hơn hai mươi cái, cái lớn nhất này có thể chứa được hơn ngàn người, đỉnh hang cao hơn mười trượng. Hang đá nhỏ cũng có chu vi hai ba mươi trượng, đỉnh hang cao sáu bảy trượng.
Có hang đá mấy chục tên thợ rèn đang chế tạo binh khí leng keng liên hồi, có hang đá dùng tích trữ quân lương chờ khi khởi sự. Có hang đá dùng làm doanh phòng, mà hang đá lớn nhất này là công trường đúc tiền giả.
Đây là đệ tử dưới quyền Cao Thiên Long phát hiện trong lúc vô tình, sau khi bẩm báo lão bèn tốn rất nhiều công phu sức lực dọn dẹp nước bùn ứ đọng bên trong, dùng làm cứ điểm bí mật của Bạch Liên giáo ở Long Du. Trải qua mấy năm sửa chữa, tốn hao vô số tâm huyết mới có được như hôm nay.
Cao Thiên Long cũng đã từng đoán lai lịch những hang đá này, âm thầm hỏi thăm, thậm chí trói mấy lão học cứu điều nghiên kinh sử lại đưa tới đây tra xét, kết luận cũng không ai giống ai: có người nói là lăng mộ Chu Thiên Tử Yển Vương thời Tây Chu, có người nói là địa phương bí mật trữ lương trữ binh của Việt Vương Câu Tiễn thời Xuân Thu, còn có người nói là kho hàng dự bị dựng lên thời Hán Tuyên Đế…
Bao nhiêu năm đã trôi qua không thể nào kiểm chứng, Cao Thiên Long càng nghe càng hồ đồ, dứt khoát mời mấy vị chuyên gia này ăn đao, ném xuống Cù Giang làm mồi cho cá.
Chủ nhân hang đá Long Du lúc ban đầu là ai, đã không thể nào tra chứng, bất kể lai lịch như thế nào, một dãy hang đá dưới lòng đất trong địa phận Long Du không ai biết này, không thể nghi ngờ chính là bảo địa trời ban cho Bạch Liên giáo vốn không có giờ phút nào là không nghĩ tới chuyện tạo phản. Có được cơ nghiệp này coi như đứng vào thế bất bại ở Chiết Tây, Cao Thiên Long lập được công lớn, uy vọng trong giáo càng cao như mặt trời ban trưa, cơ hồ đuổi kịp Bạch Liên giáo chủ.
Hơn nữa căn cứ hang đá là do lão phát hiện, nơi này từ trên xuống dưới cũng bị lão an bài rất nhiều thân tín.
Hồ Vân Bằng thấy tâm trạng Cao Thiên Long vui vẻ, lại cười nói:
- Cao Tả Sứ mưu tính sâu xa, tìm được hang đá này cũng không bất ngờ. Nhưng nghĩ ra kế thay mận đổi đào, chế tạo lợi khí đối phó quan quân triều đình ở chỗ này, đây mới là kỳ mưu vô cùng tuyệt diệu.
Dường như nhờ có những lời này, đám thợ đang làm việc bên dưới thình lình rống to:
- Thành rồi, đúc thành rồi!
Tiếng hét to như tiếng sóng gầm, nếu như không phải ở sâu dưới lòng đất, sợ rằng sẽ truyền ra xa ngoài mấy dặm.
Đám thợ mở khuôn đất bao bọc bên ngoài ra, bên trong lập tức lộ ra ánh sáng vàng chói. Theo khuôn đất bị đập vỡ từng mảng, vật kia hoàn toàn lộ ra hình dáng: là một ống đồng hình trụ đầu hơi nhỏ đuôi hơi to, dài chừng tám thước, to bằng miệng chén, họng pháo đen ngòm, chính là một khẩu pháo được đúc bằng đồng.
Lợi dụng hang đá chẳng qua là may mắn, bí mật đúc pháo mới là kỳ kế chân chính của Cao Thiên Long.
So với điểu thương hoặc là hỏa thằng thương Tây Dương truyền tới, kỹ thuật rèn pháo ở Trung Quốc mới thật sự có nguồn gốc từ xa xưa. Là người phát minh ra hỏa dược, vào triều Nguyên người Trung Quốc đã biết chế tạo hỏa pháo.
Rèn pháo hoặc dùng sắt hoặc dùng đồng, bởi vì kỹ thuật chế tạo và tinh luyện sắt còn hơi kém, trong một thời gian dài tính năng pháo sắt kém xa pháo đồng. Châu Âu mãi cho tới thời Napoleon, pháo đồng xanh vẫn tốt hơn pháo sắt. Nhưng vì giá đồng quá cao, vì để cân bằng giá cả, triều đình từng làm qua pháo đồng pha sắt.
Thời Chu Nguyên Chương chiến tranh đã có ‘Thần Cơ súng đi trước, mã đội theo sau’. Tới thời Vạn Lịch, tầm quan trọng của hỏa khí càng trở nên nổi bật. Bạch Liên giáo muốn đối nghịch với triều đình, chỉ dựa vào truyền giáo và thần công sợ rằng một trăm năm cũng không thể thành công. Cho nên bắt đầu từ vụ án kho thuốc súng Chiết binh Nam Kinh nổ tung, thợ chế súng Lý Hỏa Vượng mất tích, Bạch Liên giáo cố gắng chế tạo nắm giữ hàng nóng.
Bởi vì Tần Lâm phá được vụ án Lý Hỏa Vượng mất tích, cố gắng lấy được điểu thương của Bạch Liên giáo thất bại, bọn họ tiến thêm một bước phát hiện, loại vũ khí này sử dụng cho đơn đả độc đấu hoặc là quy mô nhỏ còn tạm được, chiến trận giao phong quy mô lớn vẫn là pháo hữu dụng hơn, bèn đặt hết tâm tư vào việc rèn đúc hỏa pháo.
Đúc pháo cần có rất nhiều đồng, bất quá đồng vừa có thể đúc pháo vừa có thể đúc tiền, ở bên trong địa phận Trung Quốc còn thiếu thốn, giao dịch với số lượng lớn sẽ bị triều đình theo dõi. Nếu Bạch Liên giáo mua ở chỗ nào đó mười vạn cân đồng dùng để đúc pháo, ngày mai quan quân triều đình sẽ tới cửa bái phỏng.
Cao Thiên Long dùng diệu kế, chính là lấy tiền thật mà triều đình đúc ra mang đi nấu chảy, cho thêm các loại tài liệu rẻ tiền hơn như thiếc, chì… vào trong đó. Lúc ấy năm ngàn đồng thông bảo Vạn Lịch thật sẽ đúc ra được một vạn đồng thông bảo Vạn Lịch giả. Đương nhiên trên thực tế Bạch Liên giáo chỉ đúc ra năm ngàn đồng đổ ra lại thị trường để tránh triều đình phát hiện, số đồng năm ngàn đồng còn lại dùng để chế tạo đại pháo.
Đúng như phân tích Tần Lâm trước đây, nếu như chỉ đúc tiền giả mà thôi quả thật không có lợi lộc gì, nhưng Bạch Liên giáo lại muốn giữ đồng để đúc pháo.
Bởi vì đúc tiền giả chưa thể nào cấm tuyệt trong dân gian, cho nên thị trường xuất hiện thông bảo Vạn Lịch giả cũng không hề khiến cho quan phủ chú ý.
Âm mưu Cao Thiên Long được như ý hơn phân nửa, nhìn thân pháo sáng chói kia, tưởng tượng hỏa pháo bắn cho quan quân triều đình nổ tan xương nát thịt, nụ cười của lão càng thêm đáng sợ dưới ánh lửa chập chờn của lò luyện đồng.
- Tần Lâm, tốt nhất ngươi ở lại Long Du đừng đi! Chờ Thánh giáo khởi sự quét qua Chiết Tây, sẽ dùng khẩu pháo Phụng Thánh Đại tướng quân này đưa ngươi về âm phủ!
Cao Thiên Long cười hăng hắc.
- Không xong, Cao Tả Sứ, không xong rồi!
Một tên tăng nhân áo xám vội vàng từ thông đạo chạy vào hang đá, thần sắc kinh hoàng thất thố.
Cao Thiên Long lạnh lùng trừng mắt nhìn y, ánh mắt sắc bén giống như giòi bám vào xương tủy, nhất thời khiến cho tăng nhân áo xám bị dọa sợ không nhẹ, khẽ rùng mình mấy lượt.
/1145
|