Bạch Sương Hoa không khỏi mừng rỡ, biết rõ ràng một khi hai loại nội tức tính chất hoàn toàn ngược lại giao nhau ở Đan Điền chính là long hổ giao hội, Khảm Ly giao cấu. Từ nay nhất cử đột phá cửu phẩm liên đài, thành tựu thần công vô địch!
Nàng là cao thủ tuyệt đỉnh đả thông hai mạch Nhâm Đốc, cũng không xa lạ gì tình huống như thế bèn tăng lực thúc giục vận chân khí. Không ngờ rằng hai loại nội tức vừa đến Đốc mạch, vừa đến Nhâm mạch lại ngăn cách ngưng trệ, mặc cho nàng thúc giục chân khí Đan Điền thế nào vẫn cảm thấy có trở ngại, thủy chung không cách nào xông phá hai mạch Nhâm Đốc mà dung nhập Đan Điền.
Hai cỗ nội tức một sinh một tử càng tụ càng nhiều, giao nhau công phạt trong người nhưng lại không thể long hổ giao hội, phát sinh ra nhiệt lượng làm cho Bạch Sương Hoa chảy mồ hôi ướt lưng nội tức chạy loạn xung quanh, toàn thân như có một vạn con kiến đang bò, ngứa ngáy không chịu được. Từ huyệt Quan Nguyên ở bụng xuống Đan Điền như có một ngọn lửa cháy bừng bừng, dục niệm vô tận thình lình sinh ra.
Bạch Sương Hoa tu tập Bạch Liên Triều Nhật thần công, vốn có hiệu quả trấn áp dục niệm, thanh tĩnh tâm tính, cho nên thường thường mặt phủ sương lạnh, trông như băng sơn mỹ nhân. Nhưng lúc này nội công hai mươi năm của nàng đã tán vào trong mười hai chính kinh, kỳ kinh bát mạch, làm sao có thể áp chế được!?
Tu luyện thần công vốn là nghịch thiên mà đi, một khi nội tức mất đi khống chế, bị dục niệm đè nén bị thúc đẩy, sẽ càng mạnh mẽ hơn thường ngày ngày càng tăng lên gấp mười gấp trăm lần.
Huống chi Bạch Sương Hoa thanh xuân phơi phới, Tần Lâm bên cạnh lại là người nàng đã nảy sinh tình cảm trong thời gian chung sống vừa qua.
Chỉ trong thoáng chốc một chút dục điệm đã biến thành núi lửa phun trào bạo phát, Tần Lâm cũng đã trở thành Bá Vương ngạnh thượng cung.
Thế nhưng nàng chưa hề mất đi tâm trí, linh đài thanh minh bất diệt, lúc này gác nỗi thẹn thùng của nữ nhi sang bên, da thịt tiếp xúc thân mật với Tần Lâm như vậy, nhũ phong ma sát trước ngực hắn đầy xúc cảm. Lúc Tần Lâm đột phá trở ngại cuối cùng, nhất cử nhất động của hai bên đều mang lại cảm giác dữ dội mà chân thật.
Trong lúc Tần Lâm gầm nhẹ một tiếng, Bạch Sương Hoa khẽ rên rỉ, hai người không hẹn mà cùng leo lên đỉnh núi, một luồng khí nóng xung động trong Đan Điền, kèm theo cảm giác tê dại không thể ức chế. Hai cỗ nội tức bị chặn ở hai mạch Nhâm Đốc Bạch Sương Hoa thình lình xông phá quan khiếu, trút thẳng vào Đan Điền cơ thể Tần Lâm.
Tần Lâm vốn là thanh tĩnh, ôm thân thể mềm mại của Bạch Sương Hoa thật chặt vào trong lòng, chỉ cảm thấy vào giờ phút này chẳng khác nào lên tiên. Thình lình có một luồng khí nóng khổng lồ xông vào huyệt Quan Nguyên, chạy thẳng tới không gì cản nổi, đi tới đâu đau đớn tới đó.
Tần Lâm không biết làm sao, theo bản năng vận chuyển theo Chu Dịch Tham Đồng Khế. Hắn cũng chỉ biết môn nội công này, giờ phút này không có lựa chọn nào khác.
Thế nhưng nội tức trong cơ thể hắn trải qua Chu Dịch Tham Đồng Khế dẫn dắt càng trở nên ôn hòa chính đại, trong kinh mạch chân khí dồi dào, toàn thân ấm áp, chỉ cảm thấy bốn vạn tám ngàn lỗ chân lông không một chỗ nào không thông suốt.
Nội tức vận hành một vòng trong cơ thể Tần Lâm, từ Đan Điền trở lại cơ thể Bạch Sương Hoa, lúc này giáo chủ tỷ tỷ phát giác ra nhiệt độ giảm xuống, dục niệm vừa mới giảm bớt đột nhiên bốc cao lần nữa, vòng eo nhỏ nhắn ra sức đẩy mạnh.
Tần Lâm vận chuyển Chu Dịch Tham Đồng Khế huyền công, lửa dục cũng đang bốc cao vạn trượng, hai tay ôm lấy mông mềm mại của người ngọc trên mình, ra sức đẩy mạnh.
Hai cỗ nội tức sinh tử giao dung trong cơ thể Bạch Sương Hoa, âm dương cửu chuyển, mười hai chính kinh kỳ kinh bát mạch, can hỏa đầu tâm tạng, thận thủy nhập hoa trì, Ly long Khảm hổ phối âm dương, trong đầu đột nhiên nổ tung, ý thủ Đan Điền. Trong thoáng chốc một hạt sen trong Hỗn Độn mọc rễ, nảy mầm, sinh lá, nở hoa, hoa tàn lại kết thành đài sen, sinh tử tuần hoàn mãi không ngừng…
Cùng lúc đó, cảm giác của nàng cũng nhạy cảm gấp mười lần, mỗi một lần Tần Lâm khẽ vuốt, khẽ đẩy cũng khiến cho thân thể mềm mại của nàng run lẩy bẩy không khống chế.
Hai người triền miên quấn quýt không biết bao lâu, không biết bao nhiêu lần leo lên đỉnh khoái lạc, rốt cục ôm nhau ngủ thật say...
Ánh nắng sáng sớm từ khe cành lá cây cối chiếu xuống chòi loang lổ, Tần Lâm và Bạch Sương Hoa cơ hồ đồng thời tỉnh lại. Đêm qua điên cuồng tựa hồ cũng không khiến cho bọn họ mệt nhọc, tinh thần hai người bọn họ đều rất tốt, thậm chí Tần Lâm còn dậy sớm hơn bình thời.
Bạch Sương Hoa phát hiện mình thân không mảnh vải, thân thể mềm mại còn in đầy dấu vết của một đêm hoan lạc, đùi đè trên thắt lưng Tần Lâm, hai tay còn rất khí phách vòng ngang cổ hắn.
Nghĩ đến chuyện mình đã làm đêm qua, giáo chủ tỷ tỷ nhất thời bối rối hận không thể tìm được một cái lỗ chui xuống, vội vàng mặc y phục vào.
Khụ khụ, Tần Lâm ho khan hai tiếng, ung dung điềm tĩnh mặc y phục. Mặc dù là bị ‘ép’, nhưng đối với loại chuyện như vậy, là nam nhân cũng phải rộng rãi một chút, không phải vậy sao?
Bạch Sương Hoa nghiêng mặt lén lút quan sát cử động của Tần Lâm, nhìn dáng vẻ dương dương đắc ý của hắn không biết vì sao trong lòng rất uất ức, ra sức cắn môi, hai hàng lệ lăn dài xuống.
Này, không thể không giảng đạo lý như vậy, tối hôm qua là tỷ tỷ nàng ép ta… Tần Lâm vốn muốn đùa giỡn với Bạch Sương Hoa, nhưng nhìn thấy giáo chủ Ma giáo từ trước tới nay vẫn cương cường thình lình rơi lệ, lại không cười được nữa, tiến tới nhẹ nhàng nắm lấy vai nàng.
Đêm qua ta hạ tiện như vậy, lại làm… làm chuyện ấy với hắn trong chòi… Ta thân là Bạch Liên giáo chủ, hắn là võ quan triều đình, hai bên kết minh khởi sự cũng không nói, thế nhưng thủy chung hắn vẫn không chịu… Lúc nhận lấy Bạch Ngọc Liên Hoa, ta đã hứa với Trương Tử Huyên… Hắn đã có ba phòng thê thất ân ái, chẳng lẽ ta…
Trong lòng Bạch Sương Hoa xoay chuyển muôn vàn ý nghĩ, chỉ cảm thấy rối như tơ vò. Nàng trong nóng ngoài lạnh, ngoài cứng trong mềm, một khi vỏ ngoài lạnh lùng cứng rắn bị đánh vỡ, không biết làm thế nào cho phải.
Tần Lâm cũng biết đây không phải là lúc đùa giỡn vội vàng bày ra mười hai phần thành kính, chuẩn bị an ủi giáo chủ tỷ tỷ.
- Ha ha ha, không nghĩ tới hai vị lại xảy ra ân ái ở hoang sơn dã lĩnh như vậy.
Giọng ồm ồm của Uy Đức Pháp Vương đột nhiên vang lên, nhìn thấy Bạch Sương Hoa bị Tần Lâm nắm vai, mặt phấn chưa khô dấu lệ, đường đường giáo chủ Ma giáo lại khóc sướt mướt như vậy, đã lập tức hiểu ra mọi chuyện. Lão lừa trọc còn làm bộ chắp tay một cái:
- Chúc mừng Tần trưởng quan, chúc mừng Bạch giáo chủ, chẳng hay hai vị tham Hoan Hỷ thiền ở chỗ này, có đại triệt đại ngộ chăng?
Đại Lạt Ma Ngạch Triều Ni Mã và mấy tên đệ tử đời thứ hai theo ở phía sau, ai nấy nhìn Tần Lâm lộ vẻ hung hãn. Bọn họ bị Doãn Tân Thương lừa gạt phải quay đầu đuổi về phía Bắc, ngày hôm qua khổ cực bôn ba suốt đêm, rốt cục không uổng công đã tìm được Tần Lâm.
- Lão lừa trọc!
Tần Lâm oán hận mắng một tiếng.
Nàng là cao thủ tuyệt đỉnh đả thông hai mạch Nhâm Đốc, cũng không xa lạ gì tình huống như thế bèn tăng lực thúc giục vận chân khí. Không ngờ rằng hai loại nội tức vừa đến Đốc mạch, vừa đến Nhâm mạch lại ngăn cách ngưng trệ, mặc cho nàng thúc giục chân khí Đan Điền thế nào vẫn cảm thấy có trở ngại, thủy chung không cách nào xông phá hai mạch Nhâm Đốc mà dung nhập Đan Điền.
Hai cỗ nội tức một sinh một tử càng tụ càng nhiều, giao nhau công phạt trong người nhưng lại không thể long hổ giao hội, phát sinh ra nhiệt lượng làm cho Bạch Sương Hoa chảy mồ hôi ướt lưng nội tức chạy loạn xung quanh, toàn thân như có một vạn con kiến đang bò, ngứa ngáy không chịu được. Từ huyệt Quan Nguyên ở bụng xuống Đan Điền như có một ngọn lửa cháy bừng bừng, dục niệm vô tận thình lình sinh ra.
Bạch Sương Hoa tu tập Bạch Liên Triều Nhật thần công, vốn có hiệu quả trấn áp dục niệm, thanh tĩnh tâm tính, cho nên thường thường mặt phủ sương lạnh, trông như băng sơn mỹ nhân. Nhưng lúc này nội công hai mươi năm của nàng đã tán vào trong mười hai chính kinh, kỳ kinh bát mạch, làm sao có thể áp chế được!?
Tu luyện thần công vốn là nghịch thiên mà đi, một khi nội tức mất đi khống chế, bị dục niệm đè nén bị thúc đẩy, sẽ càng mạnh mẽ hơn thường ngày ngày càng tăng lên gấp mười gấp trăm lần.
Huống chi Bạch Sương Hoa thanh xuân phơi phới, Tần Lâm bên cạnh lại là người nàng đã nảy sinh tình cảm trong thời gian chung sống vừa qua.
Chỉ trong thoáng chốc một chút dục điệm đã biến thành núi lửa phun trào bạo phát, Tần Lâm cũng đã trở thành Bá Vương ngạnh thượng cung.
Thế nhưng nàng chưa hề mất đi tâm trí, linh đài thanh minh bất diệt, lúc này gác nỗi thẹn thùng của nữ nhi sang bên, da thịt tiếp xúc thân mật với Tần Lâm như vậy, nhũ phong ma sát trước ngực hắn đầy xúc cảm. Lúc Tần Lâm đột phá trở ngại cuối cùng, nhất cử nhất động của hai bên đều mang lại cảm giác dữ dội mà chân thật.
Trong lúc Tần Lâm gầm nhẹ một tiếng, Bạch Sương Hoa khẽ rên rỉ, hai người không hẹn mà cùng leo lên đỉnh núi, một luồng khí nóng xung động trong Đan Điền, kèm theo cảm giác tê dại không thể ức chế. Hai cỗ nội tức bị chặn ở hai mạch Nhâm Đốc Bạch Sương Hoa thình lình xông phá quan khiếu, trút thẳng vào Đan Điền cơ thể Tần Lâm.
Tần Lâm vốn là thanh tĩnh, ôm thân thể mềm mại của Bạch Sương Hoa thật chặt vào trong lòng, chỉ cảm thấy vào giờ phút này chẳng khác nào lên tiên. Thình lình có một luồng khí nóng khổng lồ xông vào huyệt Quan Nguyên, chạy thẳng tới không gì cản nổi, đi tới đâu đau đớn tới đó.
Tần Lâm không biết làm sao, theo bản năng vận chuyển theo Chu Dịch Tham Đồng Khế. Hắn cũng chỉ biết môn nội công này, giờ phút này không có lựa chọn nào khác.
Thế nhưng nội tức trong cơ thể hắn trải qua Chu Dịch Tham Đồng Khế dẫn dắt càng trở nên ôn hòa chính đại, trong kinh mạch chân khí dồi dào, toàn thân ấm áp, chỉ cảm thấy bốn vạn tám ngàn lỗ chân lông không một chỗ nào không thông suốt.
Nội tức vận hành một vòng trong cơ thể Tần Lâm, từ Đan Điền trở lại cơ thể Bạch Sương Hoa, lúc này giáo chủ tỷ tỷ phát giác ra nhiệt độ giảm xuống, dục niệm vừa mới giảm bớt đột nhiên bốc cao lần nữa, vòng eo nhỏ nhắn ra sức đẩy mạnh.
Tần Lâm vận chuyển Chu Dịch Tham Đồng Khế huyền công, lửa dục cũng đang bốc cao vạn trượng, hai tay ôm lấy mông mềm mại của người ngọc trên mình, ra sức đẩy mạnh.
Hai cỗ nội tức sinh tử giao dung trong cơ thể Bạch Sương Hoa, âm dương cửu chuyển, mười hai chính kinh kỳ kinh bát mạch, can hỏa đầu tâm tạng, thận thủy nhập hoa trì, Ly long Khảm hổ phối âm dương, trong đầu đột nhiên nổ tung, ý thủ Đan Điền. Trong thoáng chốc một hạt sen trong Hỗn Độn mọc rễ, nảy mầm, sinh lá, nở hoa, hoa tàn lại kết thành đài sen, sinh tử tuần hoàn mãi không ngừng…
Cùng lúc đó, cảm giác của nàng cũng nhạy cảm gấp mười lần, mỗi một lần Tần Lâm khẽ vuốt, khẽ đẩy cũng khiến cho thân thể mềm mại của nàng run lẩy bẩy không khống chế.
Hai người triền miên quấn quýt không biết bao lâu, không biết bao nhiêu lần leo lên đỉnh khoái lạc, rốt cục ôm nhau ngủ thật say...
Ánh nắng sáng sớm từ khe cành lá cây cối chiếu xuống chòi loang lổ, Tần Lâm và Bạch Sương Hoa cơ hồ đồng thời tỉnh lại. Đêm qua điên cuồng tựa hồ cũng không khiến cho bọn họ mệt nhọc, tinh thần hai người bọn họ đều rất tốt, thậm chí Tần Lâm còn dậy sớm hơn bình thời.
Bạch Sương Hoa phát hiện mình thân không mảnh vải, thân thể mềm mại còn in đầy dấu vết của một đêm hoan lạc, đùi đè trên thắt lưng Tần Lâm, hai tay còn rất khí phách vòng ngang cổ hắn.
Nghĩ đến chuyện mình đã làm đêm qua, giáo chủ tỷ tỷ nhất thời bối rối hận không thể tìm được một cái lỗ chui xuống, vội vàng mặc y phục vào.
Khụ khụ, Tần Lâm ho khan hai tiếng, ung dung điềm tĩnh mặc y phục. Mặc dù là bị ‘ép’, nhưng đối với loại chuyện như vậy, là nam nhân cũng phải rộng rãi một chút, không phải vậy sao?
Bạch Sương Hoa nghiêng mặt lén lút quan sát cử động của Tần Lâm, nhìn dáng vẻ dương dương đắc ý của hắn không biết vì sao trong lòng rất uất ức, ra sức cắn môi, hai hàng lệ lăn dài xuống.
Này, không thể không giảng đạo lý như vậy, tối hôm qua là tỷ tỷ nàng ép ta… Tần Lâm vốn muốn đùa giỡn với Bạch Sương Hoa, nhưng nhìn thấy giáo chủ Ma giáo từ trước tới nay vẫn cương cường thình lình rơi lệ, lại không cười được nữa, tiến tới nhẹ nhàng nắm lấy vai nàng.
Đêm qua ta hạ tiện như vậy, lại làm… làm chuyện ấy với hắn trong chòi… Ta thân là Bạch Liên giáo chủ, hắn là võ quan triều đình, hai bên kết minh khởi sự cũng không nói, thế nhưng thủy chung hắn vẫn không chịu… Lúc nhận lấy Bạch Ngọc Liên Hoa, ta đã hứa với Trương Tử Huyên… Hắn đã có ba phòng thê thất ân ái, chẳng lẽ ta…
Trong lòng Bạch Sương Hoa xoay chuyển muôn vàn ý nghĩ, chỉ cảm thấy rối như tơ vò. Nàng trong nóng ngoài lạnh, ngoài cứng trong mềm, một khi vỏ ngoài lạnh lùng cứng rắn bị đánh vỡ, không biết làm thế nào cho phải.
Tần Lâm cũng biết đây không phải là lúc đùa giỡn vội vàng bày ra mười hai phần thành kính, chuẩn bị an ủi giáo chủ tỷ tỷ.
- Ha ha ha, không nghĩ tới hai vị lại xảy ra ân ái ở hoang sơn dã lĩnh như vậy.
Giọng ồm ồm của Uy Đức Pháp Vương đột nhiên vang lên, nhìn thấy Bạch Sương Hoa bị Tần Lâm nắm vai, mặt phấn chưa khô dấu lệ, đường đường giáo chủ Ma giáo lại khóc sướt mướt như vậy, đã lập tức hiểu ra mọi chuyện. Lão lừa trọc còn làm bộ chắp tay một cái:
- Chúc mừng Tần trưởng quan, chúc mừng Bạch giáo chủ, chẳng hay hai vị tham Hoan Hỷ thiền ở chỗ này, có đại triệt đại ngộ chăng?
Đại Lạt Ma Ngạch Triều Ni Mã và mấy tên đệ tử đời thứ hai theo ở phía sau, ai nấy nhìn Tần Lâm lộ vẻ hung hãn. Bọn họ bị Doãn Tân Thương lừa gạt phải quay đầu đuổi về phía Bắc, ngày hôm qua khổ cực bôn ba suốt đêm, rốt cục không uổng công đã tìm được Tần Lâm.
- Lão lừa trọc!
Tần Lâm oán hận mắng một tiếng.
/1145
|