– Thầy gọi em có việc gì sao, Kakashi sensei? – Sakura đẩy cánh cửa văn phòng Hokage, bước vào.
– Ơ, Sasuke-kun! – Sakura vô cùng ngạc nhiên khi thấy Sasuke đang ngồi ở chiếc ghế bên cạnh chiếc bàn làm việc của Kakashi. – Sao anh lại ở đây thế?
– Anh cũng bị ông ta gọi đến. – Sasuke chống 2 tay ở cằm, hơi liếc nhìn về phía Sakura.
– Vậy sao?….
– Này, ta cũng có mặt ở đây đấy nhé.
Kakashi thở dài, nhìn 2 đừa học trò cưng bằng cặp mắt thất vọng:
– Đừng có coi ta như người vô hình vậy chứ.
Vừa nói hết câu, Kakashi đã di chuyển đến chỗ Sakura từ khi nào. Ông gấp quyển sách rồi để nó sau túi sau, ông thì thầm với Sakura:
– Này, ta thấy lạ nha. – Kakashi nhìn trộm Sasuke 1 cái. – Xưng “anh-em” là sao thế Sakura?
Sakura giật mình. Cô cảm thấy thật bối rối, chẳng biết phải trả lời sao trước câu hỏi của Kakashi sensei cả.
Đúng lúc đấy, nhanh như chớp, Sasuke rời khỏi chiếc ghế, xuất hiện giữa ông thầy tóc bạn và Sakura. Anh giữ Sakura sau lưng mình, hơi ngưởng đầu lên nhìn Kakashi. Con mắt rinnegan lộ ra.
– Giờ không phải lúc để thầy tò mò đâu thầy Kakashi. Rốt cuộc thầy gọi tôi và Sakura đến là có việc gì?
Nhìn thấy thái độ, cách xưng hô của 2 đứa. Kakashi đủ thông minh để nhận ra mối quan hệ khác thường của cậu trai Uchiha với cô gái nhà Haruno. Ông giơ 2 tay lên như đầu hàng, đôi mắt cười híp lại:
– Ta hiểu mang máng rồi. Mà em đừng lấy con mắt đó ra dọa ta chứ, nó nguy hiểm lắm đấy Sasuke.
Rồi Kakashi đủng đỉnh tiến lại bàn làm việc của mình, ông ngồi xuống ghế.
– Hôm nay ta gọi là có nhiệm vụ cho 2 đứa đây.
Vừa nói, Kakashi vừa vớ lấy cuộn giấy da màu đỏ trên bàn ném về phía Sasuke.
Sasuke chụp được vô cùng dễ dàng. Anh mở nó ra đọc.
Kakashi giải thích:
– Em cũng nhìn thấy rồi đấy. Cuốn giấy da này là phần còn lại của cuốn giấy Sakura đã đưa em hôm trước. Nhiệm vụ này vô cùng quan trọng với làng chúng ta.
– Sao phải là tôi. Thầy có thể cử người khác đi mà.
– Nói thật là chỉ có em và Naruto mới đủ sức làm nhiệm vụ thế này. Nhưng Naruto đã đi làm nhiệm vụ khác rồi. Nên chỉ còn em thôi. Ta mong đội của em sẽ làm tốt việc này.
– Đội của tôi?
– Phải. -Kakashi nói lớn – Mấy người vào đi.
Cánh cửa bật mở, Suigetsu,Karin và Juugo bước vào phòng.
– Chào cậu Sasuke. – Suigetsu giơ tay vẫy vẫy Sasuke.
– Ôi, Sasuke của em.
Vừa thấy Sasuke, Karin định lao vào ôm. Nhưng khi bắt gặp ánh nhìn đầy sát khí của anh, cô ả sợ co rúm, không còn dám lại gần nữa.
Liếc sang bên, thấy Sakura đang bên cạnh Sasuke, Karin giật mình, mặt cô ta nhăn lại, miệng không ngừng làu bàu cái gì đó.
– 1 mình tôi là đủ rồi. Không cần họ đâu.
Sasuke nói với Kakashi sau khi nhìn qua 1 lượt.
– Cậu phũ với chúng tôi quá đấy Sasuke – Suigetsu lắc đầu ngán ngẩm.
– Hnm
-…..ỡ
.
– Thôi nào, thôi nào. – Ông thầy tóc bạc lên tiếng. – Ta biết em có thể làm tốt việc này. Nhưng có thêm người hỗ trợ vẫn tốt hơn đấy. Với lại, họ đã tìm đến ta và hi vọng có thể được làm nhiệm vụ với em. Ta cũng không nỡ từ chối thành ý của họ. Coi như em nể mặt ông thầy này 1 lầm đi Sasuke.
Kakashi đưa tay làm ra vẻ cầu xin.
– Thôi được rồi. – Sasuke miễn cưỡng gật đầu.
Sakura đứng đó. Cô nghe được tất cả mọi thứ, .Thế
………….nhưng hoàn toàn không hiểu cái gì.
– Rốt cuộc đó là nhiệm vụ gì? – Sakura lên tiếng.
– À, đó là một nhiệm vụ cấp S, Sakura. – Kakashi ôn tồn – Cái hôm làng ta bị thiên thạch rơi xuống đấy, có 1 nhóm ninja làng mưa đã nhân cơ hội đó ăn cắp tài liệu mật của làng chúng ta. Ta đã thỏa thuận với chúng. Chúng đồng ý trả lại và hẹn chúng ta ở biên giới. Tuy nhiên, ta chắc chắn rằng việc chúng đồng ý đưa lại tài liệu đó là không thể, mà đó chỉ là 1 cái bẫy thôi .Thế nên, nếu không lấy được tài liệu, nhiệm vụ của Sasuke sẽ là ……..
………….thủ tiêu toàn bộ bọn chúng.
” Thủ tiêu ư?” – Sakura nghĩ, rồi như sực nhớ ra điều gì, cô hỏi:
– Thế nhiệm vụ của em là gì thưa thầy?
– Nhiệm vụ của em là….. đi theo Sasuke đó.
– Cái gì?- Tất cả mọi người đều đồng thanh. Ai cũng tỏ ra vô cùng sốc khi nghe thấy câu nói của ông thầy tóc bạc. Ngay chính bản thân Sakura cũng thấy không tin nổi những gì vừa nghe.
Karin chỉ vào Sakura, bĩu môi:
– Nếu đã là nhiệm vụ về ám sát hay giết chóc thì chỉ cần tụi tôi là đủ, cần gì cô ả tóc hồng này hả ông già Hokage. Cô ta đâu có giỏi mấy việc đó. Với lại, tôi chả ưa cô ta.
– Ta hiểu. Nhưng nên nhớ nhiệm vụ chính vẫn là lấy lại cuốn tài liệu đó. Và ta luôn muốn trách xảy ra giao tranh. – Kakashi nhìn Sasuke – Mọi người cũng thừa biết các shinobi sợ Sasuke như nào rồi đấy. Họ sẽ chẳng chịu đưa nếu thấy Sasuke đâu. Chính vì thế Sakura sẽ đi cùng lần này.
Ý kiến em thế nào Sasuke?
“Chắc chắn anh ấy sẽ không cho mình theo đâu” – Sakura thở dài.
Rất nhiều lần cô muốn đi cùng anh, nhưng anh toàn bỏ cô ở lại. Cô luôn buồn về điều đó. Nhiều khi cô nghĩ có phải cô không đủ tư cách để sánh vai với anh hay không?
Lần này sẽ cũng như bao lần trước thôi….
– Sakura sẽ đi cùng tôi.
Sasuke nói. Không hề do dự. Anh nhìn sang Sakura – người đang nhìn anh không chớp mắt:
– Sakura!
– Anh không để em ở lại một mình nữa đâu!
– Ơ, Sasuke-kun! – Sakura vô cùng ngạc nhiên khi thấy Sasuke đang ngồi ở chiếc ghế bên cạnh chiếc bàn làm việc của Kakashi. – Sao anh lại ở đây thế?
– Anh cũng bị ông ta gọi đến. – Sasuke chống 2 tay ở cằm, hơi liếc nhìn về phía Sakura.
– Vậy sao?….
– Này, ta cũng có mặt ở đây đấy nhé.
Kakashi thở dài, nhìn 2 đừa học trò cưng bằng cặp mắt thất vọng:
– Đừng có coi ta như người vô hình vậy chứ.
Vừa nói hết câu, Kakashi đã di chuyển đến chỗ Sakura từ khi nào. Ông gấp quyển sách rồi để nó sau túi sau, ông thì thầm với Sakura:
– Này, ta thấy lạ nha. – Kakashi nhìn trộm Sasuke 1 cái. – Xưng “anh-em” là sao thế Sakura?
Sakura giật mình. Cô cảm thấy thật bối rối, chẳng biết phải trả lời sao trước câu hỏi của Kakashi sensei cả.
Đúng lúc đấy, nhanh như chớp, Sasuke rời khỏi chiếc ghế, xuất hiện giữa ông thầy tóc bạn và Sakura. Anh giữ Sakura sau lưng mình, hơi ngưởng đầu lên nhìn Kakashi. Con mắt rinnegan lộ ra.
– Giờ không phải lúc để thầy tò mò đâu thầy Kakashi. Rốt cuộc thầy gọi tôi và Sakura đến là có việc gì?
Nhìn thấy thái độ, cách xưng hô của 2 đứa. Kakashi đủ thông minh để nhận ra mối quan hệ khác thường của cậu trai Uchiha với cô gái nhà Haruno. Ông giơ 2 tay lên như đầu hàng, đôi mắt cười híp lại:
– Ta hiểu mang máng rồi. Mà em đừng lấy con mắt đó ra dọa ta chứ, nó nguy hiểm lắm đấy Sasuke.
Rồi Kakashi đủng đỉnh tiến lại bàn làm việc của mình, ông ngồi xuống ghế.
– Hôm nay ta gọi là có nhiệm vụ cho 2 đứa đây.
Vừa nói, Kakashi vừa vớ lấy cuộn giấy da màu đỏ trên bàn ném về phía Sasuke.
Sasuke chụp được vô cùng dễ dàng. Anh mở nó ra đọc.
Kakashi giải thích:
– Em cũng nhìn thấy rồi đấy. Cuốn giấy da này là phần còn lại của cuốn giấy Sakura đã đưa em hôm trước. Nhiệm vụ này vô cùng quan trọng với làng chúng ta.
– Sao phải là tôi. Thầy có thể cử người khác đi mà.
– Nói thật là chỉ có em và Naruto mới đủ sức làm nhiệm vụ thế này. Nhưng Naruto đã đi làm nhiệm vụ khác rồi. Nên chỉ còn em thôi. Ta mong đội của em sẽ làm tốt việc này.
– Đội của tôi?
– Phải. -Kakashi nói lớn – Mấy người vào đi.
Cánh cửa bật mở, Suigetsu,Karin và Juugo bước vào phòng.
– Chào cậu Sasuke. – Suigetsu giơ tay vẫy vẫy Sasuke.
– Ôi, Sasuke của em.
Vừa thấy Sasuke, Karin định lao vào ôm. Nhưng khi bắt gặp ánh nhìn đầy sát khí của anh, cô ả sợ co rúm, không còn dám lại gần nữa.
Liếc sang bên, thấy Sakura đang bên cạnh Sasuke, Karin giật mình, mặt cô ta nhăn lại, miệng không ngừng làu bàu cái gì đó.
– 1 mình tôi là đủ rồi. Không cần họ đâu.
Sasuke nói với Kakashi sau khi nhìn qua 1 lượt.
– Cậu phũ với chúng tôi quá đấy Sasuke – Suigetsu lắc đầu ngán ngẩm.
– Hnm
-…..ỡ
.
– Thôi nào, thôi nào. – Ông thầy tóc bạc lên tiếng. – Ta biết em có thể làm tốt việc này. Nhưng có thêm người hỗ trợ vẫn tốt hơn đấy. Với lại, họ đã tìm đến ta và hi vọng có thể được làm nhiệm vụ với em. Ta cũng không nỡ từ chối thành ý của họ. Coi như em nể mặt ông thầy này 1 lầm đi Sasuke.
Kakashi đưa tay làm ra vẻ cầu xin.
– Thôi được rồi. – Sasuke miễn cưỡng gật đầu.
Sakura đứng đó. Cô nghe được tất cả mọi thứ, .Thế
………….nhưng hoàn toàn không hiểu cái gì.
– Rốt cuộc đó là nhiệm vụ gì? – Sakura lên tiếng.
– À, đó là một nhiệm vụ cấp S, Sakura. – Kakashi ôn tồn – Cái hôm làng ta bị thiên thạch rơi xuống đấy, có 1 nhóm ninja làng mưa đã nhân cơ hội đó ăn cắp tài liệu mật của làng chúng ta. Ta đã thỏa thuận với chúng. Chúng đồng ý trả lại và hẹn chúng ta ở biên giới. Tuy nhiên, ta chắc chắn rằng việc chúng đồng ý đưa lại tài liệu đó là không thể, mà đó chỉ là 1 cái bẫy thôi .Thế nên, nếu không lấy được tài liệu, nhiệm vụ của Sasuke sẽ là ……..
………….thủ tiêu toàn bộ bọn chúng.
” Thủ tiêu ư?” – Sakura nghĩ, rồi như sực nhớ ra điều gì, cô hỏi:
– Thế nhiệm vụ của em là gì thưa thầy?
– Nhiệm vụ của em là….. đi theo Sasuke đó.
– Cái gì?- Tất cả mọi người đều đồng thanh. Ai cũng tỏ ra vô cùng sốc khi nghe thấy câu nói của ông thầy tóc bạc. Ngay chính bản thân Sakura cũng thấy không tin nổi những gì vừa nghe.
Karin chỉ vào Sakura, bĩu môi:
– Nếu đã là nhiệm vụ về ám sát hay giết chóc thì chỉ cần tụi tôi là đủ, cần gì cô ả tóc hồng này hả ông già Hokage. Cô ta đâu có giỏi mấy việc đó. Với lại, tôi chả ưa cô ta.
– Ta hiểu. Nhưng nên nhớ nhiệm vụ chính vẫn là lấy lại cuốn tài liệu đó. Và ta luôn muốn trách xảy ra giao tranh. – Kakashi nhìn Sasuke – Mọi người cũng thừa biết các shinobi sợ Sasuke như nào rồi đấy. Họ sẽ chẳng chịu đưa nếu thấy Sasuke đâu. Chính vì thế Sakura sẽ đi cùng lần này.
Ý kiến em thế nào Sasuke?
“Chắc chắn anh ấy sẽ không cho mình theo đâu” – Sakura thở dài.
Rất nhiều lần cô muốn đi cùng anh, nhưng anh toàn bỏ cô ở lại. Cô luôn buồn về điều đó. Nhiều khi cô nghĩ có phải cô không đủ tư cách để sánh vai với anh hay không?
Lần này sẽ cũng như bao lần trước thôi….
– Sakura sẽ đi cùng tôi.
Sasuke nói. Không hề do dự. Anh nhìn sang Sakura – người đang nhìn anh không chớp mắt:
– Sakura!
– Anh không để em ở lại một mình nữa đâu!
/105
|