Từ chủ tịch thành phố Ngọc Minh đến Bí thư châu ủy châu Đức Hồng, cấp bậc gọi là tương đương, nhưng đối với Mã Quang Minh, lần luân chuyển cán bộ này là một trở ngại lớn cho tiền đồ sáng chói của ông ta. Ông ta vốn dĩ có nhiều cơ hội để trực tiếp thăng chức lên Bí thư thành ủy thành phố Ngọc Minh. Đó là sự đãi ngộ của của cấp Phó tỉnh, nếu đem ra so sánh thì châu Đức Hồng có là gì?
Trưởng ban tuyên giáo tỉnh ủy Thiên Nam Khổng Phàm Sách, Phó trưởng ban tổ chức tỉnh ủy Vương Tú Kiến cùng Mã Quang Minh đến thành phố Lỗ Tây nơi đặt trụ sở chính quyền của châu Đức Hồng. Nhìn như long trọng, nhưng so với năm xưa khi Phó bí thư Tỉnh ủy hoặc Chủ tịch tỉnh đích thân cử người tới, trong con mắt của những người sáng suốt thì đãi ngộ này vẫn kém hơn rất nhiều.
Mã Quang Minh đã sớm biết kết quả này. Ông ta biết thiếu sự ủng hộ của Tỉnh ủy, công việc của mình ở Châu Đức Hồng chỉ sợ sẽ rất khó triển khai, nhưng chỉ cần nén cơn giận lại, cũng không chắc không thể mở được một con đường máu.
Mã Quang Minh tai nghe chỉ thị của Trưởng ban tổ chức, trong lòng lại thầm toan tính làm thế nào để có chỗ đứng vững chãi ở châu Đức Hồng. Cũng trong lúc này, phía trước đoàn xe đột nhiên vang lên tiếng còi cảnh sát, âm thanh đó càng ngày càng gần. Mã Quang Minh ý thức nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ thấy một chiếc xe cảnh sát rất quen thuộc đang dần bị xe của họ vượt qua, vị cảnh sát trẻ tuổi đeo kính đen ngồi ở vị trí điều khiển xe tươi cười nhìn về bên này vẫy tay chào đón.
-Là cậu ta!
Mã Quang Minh trong lòng không khỏi bị chấn động. Mặc dù thời gian đã trôi qua lâu rồi, nhưng ông ta không thể nào quên được kẻ đã cướp người phụ nữ của ông ta. Không ngờ đối phương lại xuất hiện ở nơi này. Lẽ nào hắn đã biết trước tin này sao?
Phó Trưởng ban tổ chức Vương Tú Kiến thấy sắc mặt Mã Quang Minh biến đổi, kinh ngạc nhìn ra hướng cửa sổ, nhưng chỉ thấy một chiếc xe cảnh sát dần dần bị tuột lại phía sau. Vương Tú Kiến hỏi:
-Sao thế?
Mã Quang Minh hít một hơi, rồi nói:
-Không sao, chỉ là hơi tò mò chiếc xe cảnh sát kia bấm còi inh ỏi mà lại chạy xe chậm như vậy.
Vương Tú Kiến cười nói:
-Có lẽ họ tới tiếp ứng dưới sự sắp xếp của Châu ủy châu Đức Hồng.
Đỗ Long lái xe cảnh sát ở cự li không xa cũng không gần theo sau đoàn xe. Không lâu sau đó, Bi thư Châu ủy châu Đức Hồng cùng các lãnh đạo đứng thành hàng cầm biểu ngữ rất to để nghênh đón.
Lần này không xử lý vội vã như lần trước, vì thế lần này Trưởng ban tuyên giáo Khổng Phàm Sách,
Phó Trưởng ban tổ chức Vương Tú Kiến và Mã Quang Minh lần lượt xuống xe chào hỏi các vị lãnh đạo Châu Đức Hồng đang đứng đón tiếp. Khổng Phàm Sách và Vương Tú Kiến đều quen mặt những cán bộ này. Họ giới thiệu Mã Quang Minh với các lãnh đạo thành phố Lỗ Tây và Châu ủy châu Đức Hồng đang đứng tiếp đón. Mọi người lần lượt bắt tay trò chuyện với Mã Quang Minh, ai cũng rất nhiệt tình.
Trên đường dù sao cũng không tiện nói chuyện, vì vậy mọi người sau khi gật đầu rồi lần lượt lên xe đi tới thành phố Lỗ Tây. Đỗ Long đường đường chính chính lái xe ngay sau đoàn xe của thành phố Ngọc Minh. Xe cảnh sát của hắn có biển hiệu của thành phố Ngọc Minh, vì thế lãnh đạo Châu Đức Hồng và các xe cảnh sát áp sau đành phải đi sau xe hắn cho tới khi tới sân của trụ sở Châu ủy của thành phố Lỗ Tây.
Sau khi đỗ xe xong, Đỗ Long không bám đuôi Mã Quang Minh và lãnh đạo. Hắn chỉ khoanh tay ngồi yên trên xe cảnh sát, tận mắt nhìn thấy đám người Mã Quang Minh được đón vào trụ sở chính quyền.
Mã Quang Minh lúc xuống xe tự nhiên đảo mắt nhìn xung quanh. Ông ta thấy Đỗ Long, nhưng lại lướt qua coi như chưa nhìn thấy gì.
-Ông ta biết chúng ta tới rồi sao?
Thẩm Băng Thanh cũng xuống xe, tay dựa vào chiếc xe cảnh sát, thuận miệng hỏi:
-Hai cảnh sát nhỏ như chúng ta phải làm sao có thể nhận được sự nghênh đón của Bí thưu Châu ủy đại nhân đây?
Đỗ Long nói rất chắc chắn:
-Họ sẽ gọi điện cho chúng ta. Đi thôi, chúng ta tìm nơi để chơi bời. Đừng nói anh không biết chơi, tôi dẫn anh đi.
Chiếc xe cảnh sát này rời đi khiến nhiều người cảm thấy kinh ngạc. Đây không phải là xe cảnh sát hộ tống lãnh đạo tới sao? Người trong xe không tham gia tiệc tẩy trần lại chạy đi đâu vậy?
Trong bữa tiệc tẩy trần, Khổng Phàm Sách và Vương Tú Kiến bị chuốc say mèm. Mã Quang Minh cũng trả giá bằng việc chịu nhức đầu mất một ngày, đã đánh ngã chủ tịch Châu Đức Hồng có tiếng là xung nhất. Sau đó mình cũng nổi tiếng rồi, miễn cưỡng coi như thắng được một ván sau khi tới Châu Đức Hồng, cho tất cả mọi người Châu Đức Hồng này biết, vị Bí thư Châu ủy mới đến là ông ta cũng không phải dễ bắt nạt.
Không cần nói rõ cũng tưởng tượng ra Đỗ Long ở thành phố Lỗ Tây đợi trắng một đêm, chiều hôm sau, Châu Đức Hồng mở cuộc họp cán bộ, trong cuộc họp Trưởng ban tuyên giáo thành ủy tỉnh Thiên Nam chính thức công bố lệnh bổ nhiệm của Tỉnh ủy tỉnh Thiên Nam về Bí thư Châu ủy tâm nhậm Châu Đức Hồng, hy vọng vị Bí thư Châu ủy Châu Đức Hồng sẽ có lệnh bổ nhiệm khác.
Trong cuộc họp, Khổng Phàm Sách yêu cầu Châu Đức Hồng kiên quyết ủng hộ quyết định của Tỉnh ủy, đảm bảo nhiệm kỳ mới của Châu Đức Hồng được tiến hành một cách thuận tiện, đồng thời yêu cầu Châu Đức Hồng nên nắm bắt thời cơ, phát huy tác dụng đầu cầu tiến công, mượn ưu thế của vùng duyên hải để phát triển kinh tế. Ban lãnh đạo Châu Đức Hồng phải phát huy công tác chỉ đạo quan trọng trong công cuộc phát triển khoa học kinh tế…
Phó Trưởng ban tổ chức Tỉnh ủy Vương Tú Kiến và Bí thư Châu uy châu Đức Hồng mới nhận chức Mã Quang Minh lần lượt phát biểu trong cuộc họp, đại biểu cán bộ Châu Đức Hồng lần lượt thể hiện sự quyết tâm ủng hộ quyết định của Tỉnh ủy, ủng hộ đồng chí Mã Quang Minh làm lãnh đạo, đoàn kết nội bộ, nỗ lực công tác, quyết không phụ sự hy vọng của Đảng và Nhà Nước. Đại hội cán bộ Châu Đức Hồng tiến hành và kết thúc tốt đẹp. Tiếp sau đó ban lãnh đạo Châu Đức Hồng do Mã Quang Minh dẫn đầu mở yến tiệc tiếp đãi hai vị lãnh đạo cấp tỉnh cùng với đại biểu cán bộ trong cuộc họp. Đa số họ đều uống say khướt, Đỗ Long lại mất công đợi thêm một ngày.
Mã Quang Minh đến Châu Đức Hồng tới ngày thứ ba, buổi sáng chủ trì mở một cuộc họp hội nghị thường vụ Châu Đức Hồng, buổi chiều mở cuộc họp Đại hội Đảng, họp xong khó tránh khỏi lại uống đến say mèm.
Tới ngày thứ tư thì Đỗ Long chịu không nổi nữa, 7h30 sáng đã gọi điện cho Mã Quang Minh. Di động cá nhân của Mã Quang Minh vẫn là số đó, Đỗ Long cũng vẫn sử dụng số điện thoại cũ. Sau khi nhận điện thoại, Mã Quang Minh đắc ý cười nói:
-Đỗ Long, lâu lắm rồi không gặp. Dạo này cậu sống thế nào, vẫn ổn chứ?
Đỗ Long cười nói:
-Nhờ phúc của ông, tôi sống vẫn rất tốt. Chúc mừng chủ tịch Mã được thăng chức Bí thư. Chỉ tiếc là chức vị của tôi thấp hèn, đều không có cơ hội cùng Bí thư Mã uống một ly.
Mã Quang Minh nghe thấy sự giễu cợt trong lời nói của Đỗ Long. Ông ta không lộ vẻ gì mà nói:
-Đỗ Long, ngày hôm đó tôi đã nhìn thấy cậu rồi, sao hôm nay cậu mới gọi điện thoại cho tôi? Có phải cậu muốn được điều tới thành phố Lỗ Tây không? Việc này quá đơn giản, tôi chỉ cần nói một tiếng với Cục trưởng công an thành phố Lỗ Tây, cậu có thể được điều tới đó ngay lập tức.
Đỗ Long đáp:
-Cảm ơn ý tốt của Bí thư Mã. Đợi cho tới khi tôi muốn vào thành phố, tôi sẽ đến nói chuyện với Bí thư Mã trước.
Mã Quang Minh ồ lên một tiếng, lạnh lùng nói:
-Vậy cậu tìm tôi có việc gì? Không phải là mới quen được bạn gái mới muốn chuyển tới Châu Đức Hồng làm việc chứ? Với mối quan hệ của chúng ta, chỉ cần cậu mở lời, mấy chức vị bình thường không thành vấn đề gì đâu.
Đỗ Long cười lớn:
-Bí thư Mã thật biết cách nói đùa. Từ khi chúng ta quen nhau đã bao giờ tôi nhờ Bí thư Mã giúp đỡ việc gì chưa? Lần này cũng không ngoại lệ. Hiện nay là Bí thư Mã đang phải cầu cạnh tôi đó.
Mã Quang Minh cười lạnh khinh thường:
-Tôi phải cầu cạnh cậu à? Đỗ Long, da mặt cậu cũng dày quá đó.
Đỗ Long cười nói:
-Bí thư Mã thật là quý nhân hay quên. Tôi giúp ngài không phải chỉ một hai chuyện. Bí thư Mã chắc vẫn còn nhớ lời tôi nói lần cuối cùng chúng ta gặp mắt chứ? Ông qua cầu rút ván đá tôi sang một bên, lúc đó tôi đã nói với ông, đó là lỗi lầm lớn nhất mà ông phạm phải. Bây giờ ông nên biết tôi không lừa ông rồi chứ?
Trưởng ban tuyên giáo tỉnh ủy Thiên Nam Khổng Phàm Sách, Phó trưởng ban tổ chức tỉnh ủy Vương Tú Kiến cùng Mã Quang Minh đến thành phố Lỗ Tây nơi đặt trụ sở chính quyền của châu Đức Hồng. Nhìn như long trọng, nhưng so với năm xưa khi Phó bí thư Tỉnh ủy hoặc Chủ tịch tỉnh đích thân cử người tới, trong con mắt của những người sáng suốt thì đãi ngộ này vẫn kém hơn rất nhiều.
Mã Quang Minh đã sớm biết kết quả này. Ông ta biết thiếu sự ủng hộ của Tỉnh ủy, công việc của mình ở Châu Đức Hồng chỉ sợ sẽ rất khó triển khai, nhưng chỉ cần nén cơn giận lại, cũng không chắc không thể mở được một con đường máu.
Mã Quang Minh tai nghe chỉ thị của Trưởng ban tổ chức, trong lòng lại thầm toan tính làm thế nào để có chỗ đứng vững chãi ở châu Đức Hồng. Cũng trong lúc này, phía trước đoàn xe đột nhiên vang lên tiếng còi cảnh sát, âm thanh đó càng ngày càng gần. Mã Quang Minh ý thức nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ thấy một chiếc xe cảnh sát rất quen thuộc đang dần bị xe của họ vượt qua, vị cảnh sát trẻ tuổi đeo kính đen ngồi ở vị trí điều khiển xe tươi cười nhìn về bên này vẫy tay chào đón.
-Là cậu ta!
Mã Quang Minh trong lòng không khỏi bị chấn động. Mặc dù thời gian đã trôi qua lâu rồi, nhưng ông ta không thể nào quên được kẻ đã cướp người phụ nữ của ông ta. Không ngờ đối phương lại xuất hiện ở nơi này. Lẽ nào hắn đã biết trước tin này sao?
Phó Trưởng ban tổ chức Vương Tú Kiến thấy sắc mặt Mã Quang Minh biến đổi, kinh ngạc nhìn ra hướng cửa sổ, nhưng chỉ thấy một chiếc xe cảnh sát dần dần bị tuột lại phía sau. Vương Tú Kiến hỏi:
-Sao thế?
Mã Quang Minh hít một hơi, rồi nói:
-Không sao, chỉ là hơi tò mò chiếc xe cảnh sát kia bấm còi inh ỏi mà lại chạy xe chậm như vậy.
Vương Tú Kiến cười nói:
-Có lẽ họ tới tiếp ứng dưới sự sắp xếp của Châu ủy châu Đức Hồng.
Đỗ Long lái xe cảnh sát ở cự li không xa cũng không gần theo sau đoàn xe. Không lâu sau đó, Bi thư Châu ủy châu Đức Hồng cùng các lãnh đạo đứng thành hàng cầm biểu ngữ rất to để nghênh đón.
Lần này không xử lý vội vã như lần trước, vì thế lần này Trưởng ban tuyên giáo Khổng Phàm Sách,
Phó Trưởng ban tổ chức Vương Tú Kiến và Mã Quang Minh lần lượt xuống xe chào hỏi các vị lãnh đạo Châu Đức Hồng đang đứng đón tiếp. Khổng Phàm Sách và Vương Tú Kiến đều quen mặt những cán bộ này. Họ giới thiệu Mã Quang Minh với các lãnh đạo thành phố Lỗ Tây và Châu ủy châu Đức Hồng đang đứng tiếp đón. Mọi người lần lượt bắt tay trò chuyện với Mã Quang Minh, ai cũng rất nhiệt tình.
Trên đường dù sao cũng không tiện nói chuyện, vì vậy mọi người sau khi gật đầu rồi lần lượt lên xe đi tới thành phố Lỗ Tây. Đỗ Long đường đường chính chính lái xe ngay sau đoàn xe của thành phố Ngọc Minh. Xe cảnh sát của hắn có biển hiệu của thành phố Ngọc Minh, vì thế lãnh đạo Châu Đức Hồng và các xe cảnh sát áp sau đành phải đi sau xe hắn cho tới khi tới sân của trụ sở Châu ủy của thành phố Lỗ Tây.
Sau khi đỗ xe xong, Đỗ Long không bám đuôi Mã Quang Minh và lãnh đạo. Hắn chỉ khoanh tay ngồi yên trên xe cảnh sát, tận mắt nhìn thấy đám người Mã Quang Minh được đón vào trụ sở chính quyền.
Mã Quang Minh lúc xuống xe tự nhiên đảo mắt nhìn xung quanh. Ông ta thấy Đỗ Long, nhưng lại lướt qua coi như chưa nhìn thấy gì.
-Ông ta biết chúng ta tới rồi sao?
Thẩm Băng Thanh cũng xuống xe, tay dựa vào chiếc xe cảnh sát, thuận miệng hỏi:
-Hai cảnh sát nhỏ như chúng ta phải làm sao có thể nhận được sự nghênh đón của Bí thưu Châu ủy đại nhân đây?
Đỗ Long nói rất chắc chắn:
-Họ sẽ gọi điện cho chúng ta. Đi thôi, chúng ta tìm nơi để chơi bời. Đừng nói anh không biết chơi, tôi dẫn anh đi.
Chiếc xe cảnh sát này rời đi khiến nhiều người cảm thấy kinh ngạc. Đây không phải là xe cảnh sát hộ tống lãnh đạo tới sao? Người trong xe không tham gia tiệc tẩy trần lại chạy đi đâu vậy?
Trong bữa tiệc tẩy trần, Khổng Phàm Sách và Vương Tú Kiến bị chuốc say mèm. Mã Quang Minh cũng trả giá bằng việc chịu nhức đầu mất một ngày, đã đánh ngã chủ tịch Châu Đức Hồng có tiếng là xung nhất. Sau đó mình cũng nổi tiếng rồi, miễn cưỡng coi như thắng được một ván sau khi tới Châu Đức Hồng, cho tất cả mọi người Châu Đức Hồng này biết, vị Bí thư Châu ủy mới đến là ông ta cũng không phải dễ bắt nạt.
Không cần nói rõ cũng tưởng tượng ra Đỗ Long ở thành phố Lỗ Tây đợi trắng một đêm, chiều hôm sau, Châu Đức Hồng mở cuộc họp cán bộ, trong cuộc họp Trưởng ban tuyên giáo thành ủy tỉnh Thiên Nam chính thức công bố lệnh bổ nhiệm của Tỉnh ủy tỉnh Thiên Nam về Bí thư Châu ủy tâm nhậm Châu Đức Hồng, hy vọng vị Bí thư Châu ủy Châu Đức Hồng sẽ có lệnh bổ nhiệm khác.
Trong cuộc họp, Khổng Phàm Sách yêu cầu Châu Đức Hồng kiên quyết ủng hộ quyết định của Tỉnh ủy, đảm bảo nhiệm kỳ mới của Châu Đức Hồng được tiến hành một cách thuận tiện, đồng thời yêu cầu Châu Đức Hồng nên nắm bắt thời cơ, phát huy tác dụng đầu cầu tiến công, mượn ưu thế của vùng duyên hải để phát triển kinh tế. Ban lãnh đạo Châu Đức Hồng phải phát huy công tác chỉ đạo quan trọng trong công cuộc phát triển khoa học kinh tế…
Phó Trưởng ban tổ chức Tỉnh ủy Vương Tú Kiến và Bí thư Châu uy châu Đức Hồng mới nhận chức Mã Quang Minh lần lượt phát biểu trong cuộc họp, đại biểu cán bộ Châu Đức Hồng lần lượt thể hiện sự quyết tâm ủng hộ quyết định của Tỉnh ủy, ủng hộ đồng chí Mã Quang Minh làm lãnh đạo, đoàn kết nội bộ, nỗ lực công tác, quyết không phụ sự hy vọng của Đảng và Nhà Nước. Đại hội cán bộ Châu Đức Hồng tiến hành và kết thúc tốt đẹp. Tiếp sau đó ban lãnh đạo Châu Đức Hồng do Mã Quang Minh dẫn đầu mở yến tiệc tiếp đãi hai vị lãnh đạo cấp tỉnh cùng với đại biểu cán bộ trong cuộc họp. Đa số họ đều uống say khướt, Đỗ Long lại mất công đợi thêm một ngày.
Mã Quang Minh đến Châu Đức Hồng tới ngày thứ ba, buổi sáng chủ trì mở một cuộc họp hội nghị thường vụ Châu Đức Hồng, buổi chiều mở cuộc họp Đại hội Đảng, họp xong khó tránh khỏi lại uống đến say mèm.
Tới ngày thứ tư thì Đỗ Long chịu không nổi nữa, 7h30 sáng đã gọi điện cho Mã Quang Minh. Di động cá nhân của Mã Quang Minh vẫn là số đó, Đỗ Long cũng vẫn sử dụng số điện thoại cũ. Sau khi nhận điện thoại, Mã Quang Minh đắc ý cười nói:
-Đỗ Long, lâu lắm rồi không gặp. Dạo này cậu sống thế nào, vẫn ổn chứ?
Đỗ Long cười nói:
-Nhờ phúc của ông, tôi sống vẫn rất tốt. Chúc mừng chủ tịch Mã được thăng chức Bí thư. Chỉ tiếc là chức vị của tôi thấp hèn, đều không có cơ hội cùng Bí thư Mã uống một ly.
Mã Quang Minh nghe thấy sự giễu cợt trong lời nói của Đỗ Long. Ông ta không lộ vẻ gì mà nói:
-Đỗ Long, ngày hôm đó tôi đã nhìn thấy cậu rồi, sao hôm nay cậu mới gọi điện thoại cho tôi? Có phải cậu muốn được điều tới thành phố Lỗ Tây không? Việc này quá đơn giản, tôi chỉ cần nói một tiếng với Cục trưởng công an thành phố Lỗ Tây, cậu có thể được điều tới đó ngay lập tức.
Đỗ Long đáp:
-Cảm ơn ý tốt của Bí thư Mã. Đợi cho tới khi tôi muốn vào thành phố, tôi sẽ đến nói chuyện với Bí thư Mã trước.
Mã Quang Minh ồ lên một tiếng, lạnh lùng nói:
-Vậy cậu tìm tôi có việc gì? Không phải là mới quen được bạn gái mới muốn chuyển tới Châu Đức Hồng làm việc chứ? Với mối quan hệ của chúng ta, chỉ cần cậu mở lời, mấy chức vị bình thường không thành vấn đề gì đâu.
Đỗ Long cười lớn:
-Bí thư Mã thật biết cách nói đùa. Từ khi chúng ta quen nhau đã bao giờ tôi nhờ Bí thư Mã giúp đỡ việc gì chưa? Lần này cũng không ngoại lệ. Hiện nay là Bí thư Mã đang phải cầu cạnh tôi đó.
Mã Quang Minh cười lạnh khinh thường:
-Tôi phải cầu cạnh cậu à? Đỗ Long, da mặt cậu cũng dày quá đó.
Đỗ Long cười nói:
-Bí thư Mã thật là quý nhân hay quên. Tôi giúp ngài không phải chỉ một hai chuyện. Bí thư Mã chắc vẫn còn nhớ lời tôi nói lần cuối cùng chúng ta gặp mắt chứ? Ông qua cầu rút ván đá tôi sang một bên, lúc đó tôi đã nói với ông, đó là lỗi lầm lớn nhất mà ông phạm phải. Bây giờ ông nên biết tôi không lừa ông rồi chứ?
/1403
|