Cảnh Xuân Nam Triều

Chương 221: Ý trời!

/243


Không giống với Lan Lăng Vương, Trương Khởi hiểu khá rõ con người của Trịnh Du hơn, còn sớm nhìn thấu từ lâu, so với Thu công chúa trọng tình, Trịnh Du dường như cũng không quá đặt khuê mật này ở trong lòng.

Lý Ánh lại tự rót cho mình một chung rượu, nàng ta vừa từ từ mím môi, vừa nhẹ giọng nói: "A Khởi, trước kia còn trẻ không hiểu chuyện, đã đắc tội với ngươi, hi vọng ngươi không ghi nhớ trong lòng!". Dừng một chút, nàng ta lại nói tiếp: "Có lẽ là do thành thân đã lâu, cho nên ta mới đột nhiên phát hiện, A Khởi, ngươi thật sự mạnh hơn Trịnh Du nhiều."

Có lẽ là xuất thân từ tầng lớp dưới, nên bản thân Trương Khởi có những điểm mà Trịnh Du không có, đó chính là, bất cứ lúc nào, vô luận là gặp phải khốn cảnh gì, nàng vĩnh viễn sẽ không để cho lòng của mình trở nên âm u, vĩnh viễn sẽ không tự vây mình trong thống khổ và oán hận. Kể cả ở thời điểm bất lực, ánh mắt nàng vẫn luôn thanh thản, dường như nàng đều cảm thấy may mắn vì những thứ mình đã có được. Nàng sẽ không oán trời trách đất, sẽ không làm tổn hại người gây bất lợi cho mình, mà sẽ tích cực , cố gắng giành lấy một cuộc sống rực rỡ khác.

Dường như, người thiếu nữ này, cơ trí đến mức nhìn thấu cả thiên hạ rộng lớn, lại tựa như đã từng trải qua một kiếp nhân sinh. Nàng minh bạch rõ ràng, cuộc đời của một con người quan trọng nhất chính là sống cho thật tốt, cố gắng vượt qua mỗi một cuộc hành trình khó khăn, vĩnh viễn sẽ không để bản thân phải chịu uất ức. Kể cả tiền đồ trước mặt là một mảnh tăm tối, không có đường để đi, nàng cũng muốn sống thật tôn nghiêm. Nàng cũng sẽ vĩnh viễn không vì bản thân mắc phải sai lầm mà trừng phạt chính mình, hai năm trước, ở Trương Dương nàng đã từng tuyên bố trước bàn dân thiên hạ muốn gả cho Lan Lăng Vương làm thê thì có bao nhiêu người đã cười chê nàng chứ? Không, phải là cả Nghiệp Thành, cả Tấn Dương ấy chứ? Ngay cả chính nàng ta, lúc nhìn thấy Trương Khởi cũng luôn cười nhạo khinh thường không phải sao? Nhưng mỗi lần như thế, vẻ mặt của nàng đều vô cùng thản nhiên mà trong sáng. Đó là bởi vì, nàng biết, bản thân mình cần gì, nàng cũng biết, cùng lắm thì thất bại, cùng lắm thì trở lại xuất phát điểm ban đầu, cũng không đến nỗi phải hai bàn tay trắng....... Trong nhân thế này, chỉ cần còn sống, liền có cơ hội, sẽ gặp được ánh mặt trời. Có lẽ trong mắt nàng, tôn nghiêm, cho tới bây giờ là bản thân mình tự cho phép, chứ không phải là người khác.

Tính tình trong sáng minh bạch như ánh mặt trời kia của nàng, thật ra thì so với Trịnh Du càng làm cho người ta thoải mái hơn. Trịnh Du, có tầm mắt quá hẹp, hơn nữa hai năm nay sống trong oán hận, khiến cho bản thân nàng ta trở nên cô độc đến đáng sợ.

Cuối cùng, một khi thái độ đã thay đổi thì tâm tình cũng liền biến đổi theo.

Không nghĩ tới có một ngày Lý Ánh sẽ nói ra những lợi khen ngợi mình như vậy, Trương Khởi không khỏi cười một tiếng, nàng liếc mắt nhìn về phía Lan Lăng Vương, trong đôi mắt đẹp ánh lên mong đợi, chờ hắn cũng tới ca ngợi một câu.

Vẻ mặt như vậy, khiến Lý Ánh không khỏi buồn cười, Lan Lăng Vương cũng bất đắc dĩ mà lắc lắc đầu, hắn vươn tay, vuốt vuốt mái tóc đen như mực của Trương Khởi, nói: "Đi thôi."

Sau khi cầm tay Trương Khởi đứng lên, hắn khẽ hướng Lý Ánh gật đầu một cái, rồi hai người họ liền xoay người rời đi. Nhìn đôi phu thê đồng nhất chi tâm kia, Lý Ánh âm thầm thở dài, nghĩ: A Du, bây giờ buông tay vẫn còn kịp.......

Đêm dần buông xuống.

Ở trong Tây Uyển, một tỳ nữ tiến lên phía trước, nhẹ giọng thưa: "Vương phi, đêm dài lạnh lẽo......." Mới nói tới đây, liền thấy Trịnh Du bỗng nhiên quay đầu, nghiêm mặt quát: "Vương phi cái gì? Ta còn Vương Phi gì chứ!". Nói tới đây, phẫn hận liền xông lên , nàng ta vọt tới bên ngoài, phất tay áo gạt toàn bộ trà cùng với điểm tâm xuống đất!

Đã hai tháng trôi qua, ngày nàng ta cam kết với Lan Lăng Vương hòa ly cũng sắp tới. Trong hai tháng này, từ đầu đến cuối, nàng ta không tìm được bất cứ cơ hội nào, mỗi buổi tối khi vừa mang cháo đến, nếu không phải bị Trương Khởi, thì bị chính Phương lão còn có cả tên Dương Thụ Thành kia ngăn chặn. Toàn bộ hơn hai tháng, một Vương phi như nàng ta, lại không có cách nào đơn độc ở bên cạnh trượng phu của mình dù là ngây ngốc trong giây lát!

Thời gian không còn nhiều, không lâu nữa, Cao Trường Cung sẽ buộc nàng ta hòa ly thôi. Nàng ta cũng biết với tính cách của hắn, tới khi đó khi đó nếu bản thân vẫn còn muốn lấy cớ mà nói thì nhất định hắn sẽ không tiếp tục kiên nhẫn. Đúng, hắn nhất định sẽ không thể nào kiên nhẫn được nữa!

Cố đè xuống hốt hoảng trong lòng, Trịnh Du thầm nghĩ: không cần gấp gáp, không cần gấp gáp, Cao Trạm sẽ ra tay, hắn ta đã cam kết sau này sẽ ra tay mà! Mà ý nghĩ này, thật ra thì nàng ta đã không còn tin chắc như lúc đầu nữa, dù sao, hiện tại người trong thiên hạ đều đang đồn rằng, Trương thị là Đát Kỷ tái thế, là họa thủy hồng nhan, cho nên kể cả Cao Trạm có ý kiến gì, cũng không thể không đè xuống.

Mà nếu hắn không còn chấp niệm với Trương Khởi thì tất nhiên cũng sẽ lười ra tay trợ giúp mình!

Trong lúc Trịnh Du vì kỳ hạn ước hẹn ngày càng đến gần mà đứng ngồi không yên, nước tề đã bước vào tháng chín năm công nguyên 563, trong chiến dịch lần trước, lực lượng vốn bị suy yếu của Bắc Chu rốt cuộc cũng khôi phục lại chút ít. Đại trủng tể Vũ Văn Hộ nghĩ tới thực lực của nước Tề càng ngày càng cường thịnh, hẳn là đã hạ quyết tâm thống nhất thiên hạ, vì thế liền phái sứ thần đến Đột Quyết, muốn bắt tay với họ để liên thủ chinh phạt Bắc Tề. Kể cả không thể đại thắng, thì mượn cơ hội này làm thực lực nước Tề suy yếu, khiến hai nước Tề Chu một lần nữa trở lại thế cân bằng, cũng là ý tưởng không tồi.

Bắc Chu phái ra Ngự bá đại phu Dương Tiến cùng với Tả Vũ bá Thái Nguyên Vương Khánh, đến gặp Mộc Khả Hãn cam kết, mặc kệ tấn công Tề thắng hay không thắng, thì hoàng đế của bọn họ là Vũ Văn Ung, cũng nguyện ý cưới nữ nhi của Khả Hãn làm hoàng hậu.

Cho tới bây giờ, liên minh này đã thành, Đột Quyết cùng Bắc Chu liên quân, bắt đầu chờ xuất phát, tùy thời có thể xâm lấn Tề quốc!

Dưới tình huống này, trong lòng Cao Trạm rất hốt hoảng, vội vàng phái Lan Lăng Vương lập tức đến biên quan.

Trịnh Du cũng không ngờ, nàng ta vẫn còn đang rầu rĩ vì kỳ hạn ba tháng sắp đến thì chỉ trong nháy mắt Cao Trường Cung liền nhận được ý chỉ của Cao Trạm, không thể không dẫn binh nhanh chóng trấn thủ biên quan.

Lần này, người Chu và Đột Quyết đều có chuẩn bị mà đến, khí thế thực hung hăng, Cao Trường Cung dẫn theo toàn bộ kỵ binh, nên không thể mang Trương Khởi cùng lên đường, thật may là, lời đồn kia đã phát tán rộng rãi, cho nên Cao Trạm cũng sẽ không động thủ với nàng. Tuy nói như thế, nhưng Cao Trường Cung vẫn lưu lại cho Trương Khởi ba trăm thân vệ, kể từ khi nhận được thánh chỉ, thì ngày hôm sau liền lập tức lên đường.

Trong phòng, sau khi tiễn Cao Trường Cung đi, Trương Khởi ngồi ở trong sân ngơ ngẩn thẫn thờ. Nàng và hắn cũng không phải chưa chia lìa qua, cũng không phải là lần đầu tiên xa cách, nhưng sao nàng vẫn cứ thấy nóng ruột nóng gan, cơ hồ là chưa tách ra, đã bắt đầu tương tư rồi.

Thấy bóng dáng màu đen mảnh khảnh không thể chịu được gió lạnh, Phương lão bước nhanh đến gần, nhỏ giọng nói: "A Khởi, trở về phòng thôi".

"Vâng!", Trương Khởi ngoài miệng đáp lời, nhưng dưới chân lại không hề động.

Phương lão nhìn nàng, thầm than một tiếng rồi lại nói: "Đúng rồi phu nhân, lúc Trường Cung đi có một món đồ, giao phó lão nô đưa cho người!".

"Thứ gì vậy?"

"Mời phu nhân đi cùng lão nô ."

Dẫn Trương Khởi vào trong thư phòng Lan Lăng Vương, Phương lão lấy từ đống văn thư ra bốn tờ giấy trắng.

Trương Khởi liền đưa tay tiếp nhận, vừa mở tờ thứ nhất ra, nàng cả kinh nói: "Đây là thư hòa ly?"

"Vâng."

Trương Khởi vội vàng mở ra tờ tiếp theo, vẫn là thư hòa ly, đây chính là hai bản giống nhau, phía trên còn đóng đại ấn của Lan Lăng Vương, đã ký tên tuổi cùng thủ ấn.

Thư hòa ly có hai bản là đủ rồi, thế nào lại làm bốn tờ? Trương Khởi lẩm bẩm lật tới mặt dưới.

Trên tờ giấy trắng phía dưới, hai chữ "Hưu thư" lớn chừng hạt đậu, rõ ràng xuất hiện trước mắt của nàng!

Hai thư hòa ly thư, lại thêm hai tờ hưu thư! Trên văn bản còn ấn triện ký tên đầy đủ!

Thấy Trương Khởi giật mình, Phương lão ở bên cạnh giải thích: "A Khởi, Trường Cung đã dặn, hai tờ thư hòa ly cùng với hai tờ hưu thư này đều giao do người bảo quản. Nếu như không xảy ra chuyện gì, vậy thì lúc đến kỳ hạn ba tháng, sẽ giao thư hòa ly này cho Trịnh thị, rồi để cho nàng ta ký tên vào. Nếu như nàng ta có dị động gì, vậy thì trực tiếp đưa hưu thư kia ra!".

Phương lão thở dài một tiếng, tiếp tục nói: "Trường Cung còn nói, tính tình Trịnh thị hiện giờ hơi cổ quái, suy nghĩ không phải người bình thường có thể hiểu được. Hắn còn nói, người trong hoàn cảnh thất bại mà có thể thong dong tiến lùi, không sợ hãi không hận thù chỉ có số ít, A Khởi sẽ như thế, nhưng Trịnh thị thì không. Vì vậy hắn nghĩ tới nghĩ lui, chỉ sợ đến lúc đó không thể không cần đến tờ hưu thư này rồi."

Trương Khởi không nghĩ tới, Lan Lăng Vương ngay cả Hưu thư cũng đã chuẩn bị cho Trịnh Du.

Quen biết hắn đã lâu như vậy, nàng thật ra thì vẫn biết, Lan Lăng Vương là người rất quý trọng giao tình lúc nhỏ, hắn cũng hết sức không muốn nghĩ xấu về Trịnh Du. Có thể nói, so sánh với thủ đoạn người khác, thì hắn đối với Trịnh Du vẫn nương tay rất nhiều.

Cũng vì thế, Trương Khởi vẫn cho là, việc hôn sự này sẽ luôn luôn kéo dài như vậy, kể cả kỳ hạn có đến đi chăng nữa, Trịnh Du cũng sẽ có cớ mang ra, mà Lan Lăng Vương hắn, chỉ sợ cũng sẽ thỏa hiệp.

Nhìn thấy Trương Khởi kinh ngạc nhìn nhìn chằm chằm hai chữ "Hưu thư" đến ngẩn người, Phương lão lại thở dài nói: "Lại nói, lão nô cũng đã nhìn A Du từ nhỏ lớn lên, cảnh tượng nàng ấy đùa giỡn với Trường Cung dường như mới xảy ra hôm qua vậy. Viết hưu thư này, Trường Cung cũng không đành lòng, nhưng mà hắn vì chuyện này đã cố ý giao phó cho lão nô, hắn nói, bất luận như thế nào, không thể bởi vì hắn nhất thời không đành lòng, mà khiến cho A Khởi tổn thương!".

Trương Khởi nghe đến đấy, liền khẽ nói: "Trường Cung, hắn, thật có lòng!". Nàng biết để viết ra phần hưu thư này hắn đã phải khó khăn đến thế nào, nhưng vì muốn bảo hộ nàng, hắn vẫn viết!

Nhìn thấy Trương Khởi cất bốn tờ giấy kia xong, Phương lão liền nhếch miệng cười một tiếng, bất tri bất giác, ánh mắt của lão chuyển đến bụng Trương Khởi, thầm nghĩ: cũng không biết lúc nào thì có thể để cho ta ôm Tiểu Chủ Tử? Cũng không biết vì sao, chỉ cần nghĩ đến điều này, Phương lão lại cảm thấy cả người lâng lâng, bước đi còn nhanh hơn cả người trẻ tuổi.

Nhìn Phương lão cười ha hả đi ra, Trương Khởi kinh ngạc trừng mắt nhìn, thầm nghĩ ngợi: mới vừa rồi nhắc tới Trịnh Du, mặt lão còn tiếc hận than thở, thế nào mà vừa chớp mắt lại trở nên vui mừng như vậy?

Cũng giống như Trương Khởi, sau khi tiễn Lan Lăng Vương đi, Trịnh Du liền ngồi lên xe ngựa, trở lại Trịnh phủ.

Trịnh mẫu đang ở trong phòng nàng ta, đợi đến khi nữ nhi này cung kính thi lễ với mình xong, bà ta liền vẫy lui chúng tỳ, nhẹ nhàng nói: "A Du, Cao Trường Cung đã đi, đây chính là một cơ hội tốt!"

Trịnh Du cũng hiểu ý tứ của mẫu thân, trên mặt nàng ta tràn ra ý cười, thấp giọng nói: "Nữ nhi cũng cho là vậy, đây chính là cơ hội khó có được". Nói tới đây, giọng của nàng ta lại thấp xuống một chút, cười lạnh nói: "Đây cũng chính là ý trời".

Giọng nói của nàng ta tuy nhỏ, nhưng Trịnh mẫu lại nghe hết sức rõ ràng, bà ta gật đầu nói: "Không tệ, đây chính là ý trời!". Bà ta nhìn Trịnh Du, chậm rãi nói: "Trịnh thị chúng ta không thể không có tiểu tế Cao Trường Cung này, cho nên, đây cũng là ý trời!"

Trịnh Du thấy mẫu thân đồng ý, vẻ mặt nhất thời tươi cười, nàng ta ngẩng đầu nói: "Mẫu thân có ý kiến gì hay không?"

"Ta muốn nghe A Du nói trước!"

Trịnh Du cúi đầu, nàng ta nheo mắt lại đáp: "Nữ nhi cho là, phải giải quyết Trương thị đó, nhưng lại không để cho Trường Cung ghi hận. Chuyện này cần phải làm một cách xảo diệu". Nàng ta nhìn ra xung quanh, thấy quả thật không có người nào, lúc này mới lại gần Trịnh mẫu, khẽ thầm thì: "Mẫu thân, nếu có thể khiến Bệ hạ cùng với Trương thị này ngủ với nhau......."

/243

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status