Cảnh Xuân Như Mộc

Chương 28 - Chương 27

/46


【Con người luôn nhớ về quê hương của họ , nhưng họ cũng luôn hướng về phương xa, vì vậy trong sự mâu thuẫn này, khi chúng ta già đi, chỉ có thể nhìn lại thời thanh xuân đã qua. 】

Yêu nghiệt đúng là mãi mãi không thay đổi phong cách ăn mặc, bên ngoài tuyết rơi đầy trời, mọi người đều mặc áo lông không trắng thì đỏ, chỉ có tên đó, khoác một chiếc áo da màu đen, một chiếc khăn quàng cổ cũng không có, chỉ nhìn thôi cũng thấy lạnh.

“Yêu nghiệt, có rảnh không? Đi uống với tôi một chén.” Cô huých khuỷu tay vào ngực cảu yêu nghiệt, hỏi.

Không có gì tốt hơn so với việc có một người bạn tốt sẵn sằng ngồi uống rượu, tâm sự cùng khi mình có điều buồn bực trong lòng. Nửa tiếng sau, Nhan Giác ngồi trong một quán bar trên đường Tân Giang, cô đã uống ba ly Vodka.

Ngài Bond cũng rất thích Vodka, ông ấy luôn nói: “ Rượu Vodka, lắc lên, không được khuấy.”

Nhóm tác gia cũng thích Vodka, tác gia đương đại nước Nga nói rằng: “Vodka khiến cho tình tiết trở nên dễ dàng hơn.”

Nhan Giác cũng thích Vodka, chất lỏng trong suốt khiến cô vui vẻ, quên hết chuyện buồn lòng.

“Yêu nghiệt, cậu cảm thấy Hoắc Đông Xuyên là người như thế nào?” Ly rượu sắp hết, cô giơ chiếc ly lên, tầm mắt song song với đáy ly, cách ly thủy tinh nhìn Niếp Văn Hiên.

Không khí trong quán bar lúc này yên tĩnh hơn so với mọi khi, cả quán chỉ có hai vị khách là Nhan Giác và yêu nghiệt đang ngồi ở một góc trong quán, bởi vì lúc này quán bar vẫn chưa mở cửa đón khách. Nhân viên sau quầy bar vừa ngáp vừa lắc lắc dụng cụ pha chế. Nhìn bộ dạng của Nhan Giác chắc chắn sẽ gọi thêm ly nữa, lần này d'dlqd*lequydon anh định pha cho cô một ly Bloody Mary, khi phụ nữ giải sầu nên dùng loại rượu kiểu nữ hoàng*.

*Bloody Mary: là Cocktail thường dùng cho phụ nữ, còn đàn ông sẽ dùng Bloody Caesar

Không có nền nhạc, âm thanh của dụng cụ pha rượu truyền tới góc quán một cách rõ ràng, Niếp Văn Hiên xoa xoa tay, tựa lưng vào lưng ghế sô pha, “Tớ thấy Xuyên như thế nào không quan trọng, quan trọng là bây giờ cậu thấy cậu ấy như thế nào. Bây giờ khi biết được sự thật, cậu định chia tay Lệ Tranh rồi quay lại với Xuyên, hay bảo vệ tình yêu hiện tại của cậu, không nghĩ tới gì cả? Đều do cậu. Chỉ cần cậu thấy tốt, tớ cũng sẽ thấy tốt.”

Con người luôn nhớ về quê hương của họ, nhưng họ cũng luôn hướng về phương xa, họ sẽ vui vẻ khi tìm được tình yêu mới nhưng trong lòng họ vẫn còn cái bóng của tình yêu cũ, vì vậy trong mâu thuẫn này, khi đã đánh mất họ chỉ có thể nhìn lại cùng với thở thanh xuân đã qua.

Lần này Nhan Giác không phải là quá mâu thuẫn, đối với những gì đã qua, ngoài việc uống rượu để rồi chôn chặt nó dưới đáy lòng thì không còn cách nào khác. Cô hiểu, cảm giác bây giờ của cô chỉ là đau lòng.

Một câu kia của Quý Vũ “Anh ấy đã vì cô mà quỳ xuống” giống như que diêm mang từng chuyện của cô và Hoắc Đông Xuyên đốt cháy, lửa chá y lan ra đồng cỏ, khiến cho nội tâm của cô bị bỏng.

Thật ra cô từng không muốn rời xa anh, lúc anh đổ mồ hôi sau khi chơi bóng rổ, cô đã từng khóc vì cảm động, khi nghỉ lễ Hoắc Đông Xuyên mang cho cô chén đường đỏ và túi chườm trong ngày dì cả tới thăm*, đã từng đã từng, bọn họ có rất nhiều cái đã từng trải qua với nhau. Nhan Giác không thể phủ nhận, tình cảm giành cho Hoắc Đông Xuyên lại đang lớn lên. Nhưng tất cả nên dừng lại, những cảm giác ấm áp ấy, tình yêu ấy đều là quá khứ, để bây giờ nhìn lại, ngoại trừ việc cười thầm, rồi cảm thán “Ô, trước kia mình đã từng như vậy sao!” thì cô cũng không biết nên làm gì hơn.

Không có chính là không có, mấy năm cách xa, tất cả đã là quá khứ.

“Tớ cảm thấy như bây giờ rất tốt!” Nhan Giác ngửa đầu uống sạch ly rượu, hướng về nhân viên quầy bar đi tới, “A Lượng, ly rượu kia tôi mời.”

Cô để tiền trên bàn, kéo Niếp Văn Hiên ra cửa. Rượu chính là đồ tốt, có thể giải sầu, nhưng khi cô đem ngọn nguồn nỗi buồn dọn dẹp sạch sẽ, rượu trở nên dư thừa. Ra khỏi cửa chính, ngửa đầu nhìn lên, trời vẫn xanh thẳm như cũ, Nhan Giác cảm 'diendan'lequy\don' thấy mình khó có thể làm một cô gái tốt.

“Yêu nghiệt, tớ không phải là cô gái tốt?” Nhan Giác nhướn mày. Niếp Văn Hiên gật đầu, “Đúng, không thể giả được.”

Anh xoa cằm, lại nhấn mạnh rồi gật đầu một chút, “Cô gái tốt, tớ muốn hôn cậu một cái được không?”

“Hắc hắc.” Nhan Giác cười khẽ, gật đầu, “Dĩ nhiên,...Không được.”

Anh biết, trong tình yêu, cô chưa bao giờ cho anh cơ hội. Chẳng qua như thế cũng tốt, anh từng xem trên mạng một câu chuyện của một tác giả không nổi tiếng cho lắm, một người tên là Ngô Đồng có nói qua một câu như này: có em thế giới tốt đẹp hơn, không có em anh vẫn có thể sống. Giống như mẹ nói với tôi, nếu có đòn bẩy thì có thể nâng cả Trái Đất, nhưng trên thực tế, cho dù có đòn bẩy Trái Đất vẫn bất động. Tình yêu là như thế, nhưng tình bạn lại cao hơn.

Nếu như anh và cô không có tình yêu bền lâu, vậy thì có một tình bạn bền vững cũng rất tốt.

Thời tiết đẹp kéo dài cả một ngày, ba giờ chiều, Niếp Văn Hiên đưa Nhan Giác đang ngủ trong xe lên nhà trọ bên cạnh nhà của anh.

Văn cảnh vừa về sau khi tan học, vừa vặn gặp Niếp Văn Hiên ở trước cửa. Nhìn thấy Niếp Văn Hiên, câu nói đầu tiên của cô là: “Bắt cóc con gái nhà lành và lừa bán tội giống nhau, yêu nghiệt, cậu cũng không thể vi phạm pháp luật nha.”

“Đúng là gần mực thì đen, Văn Cảnh tại sao cậu không học được điểm tốt của cậu ấy nhỉ?” Niếp Văn Hiên đỡ Nhan Giác đứng đằng sau Văn Cảnh chờ cô mở cửa. Văn Cảnh lên tiếng cười nhạo, “Tớ học được những ưu điểm của cậu ấy, không phải cậu sẽ yêu tớ chứ? Yêu nghiệt, tớ đã kết hôn, là hoa đã có chủ, chỉ có thể nhìn, không thể mua.”

Văn cảnh nửa đùa nửa thật, dễ dàng vạch trần tâm sự của ai đó. Khóe miệng giật giật, nhưng anh không thể nói được câu gì.

Đi theo Văn Cảnh vào trong, đưa Nhan Giác vào phòng ngủ rồi đặt lên giường, sau đó đóng cửa ra ngoài.

Đổi giường




/46

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status