CHƯƠNG 13
Khụ khụ… tiếp tục câu truyện ngày hôm qua, nghe đồn là nó đã xuất viện.
Khúc sau thì không có gì mới, chuyển cảnh ngày hôm sau nhá~
======bớt nói nhảm đi tác giả======
Hôm nay thời tiết không tồi, không nắng lắm, cũng không mưa lắm. Gió thì ngày nào cũng thổi nhè nhẹ, lúc nào cũng đùa giỡn với cây và lá, trêu ghẹo hoa, không thể đứng yên được.
Nó buồn chán nhìn ra cửa sổ, miệng vẫn còn đang ngậm sandwich bơ sữa mà nó thích, trong đầu là một khoảng trống, không suy nghĩ gì nhiều.
Ông Huyết Hoàng Lâm lắc đầu nhìn nó. Cảnh này bữa sáng nào cũng gặp, nói nó hoài cũng chẳng chịu sửa. Con gái phải vui vẻ lên, mà nó thì chỉ biết nhìn người ta bằng cặp mắt giết người hoặc là thờ ơ. Không gian yên ắng phát lạ.
Ăn sáng xong, nó lại như cỗ máy đi theo các chị để hóa trang. Sau đó liền đi bộ tới trường bằng xe buýt.
Nói ra thì ngày hôm nay là ngày thứ 2 nó đi học.
Thôi kệ, khỏi cần đơn xin làm gì cho mệt. Đường đường là hiệu trưởng ai lại đi nộp đơn xin nghỉ? Tào lao.
Chị ấy đã trở lại và ăn hại hơn xưa!! Nó vừa đứng trước cổng, hàng loạt con mắt kỳ thị đều chiếu tia vào. Sau đó là hàng loạt tiếng xì xào bàn tán.
Nó cũng không quan tâm lắm, lượn qua lượn lại trong căn tin mua chai nước rồi lên lớp.
Lại gặp thằng cha mặt dày vô sỉ lần trước ==’
Nó liếc nhìn, sau đó về chỗ của mình, gục mặt xuống lập tức đi gặp Chu Công (ngủ đấy ạ).
Hắn híp mắt lại, nhìn chằm chằm con nhỏ lười cạnh mình, rồi cũng gác chân lên bàn, đeo tai nghe vào nghe nhạc.
Một trận bàn tán nữa được vang lên. Nhớ lần trước nhỏ Liên Mỹ bị bẻ gãy tay chứ? Cũng là một trong chủ đề hot toàn trường. Cộng với việc nó và hắn cùng nhau nghỉ học, 2 ngày lận đó!! Nên một đám rảnh rỗi lại có chủ đề đem ra bàn tán đỡ nhàn rỗi.
Tiếng chuông vang lên làm giật mình cả lớp. Bắt đầu ngồi ngay ngắn lại, cặp mắt tò mò dán lên cô giáo vừa bước vào lớp.
Cô giáo choáng, mở miệng nói:
“Được rồi, hôm nay lớp chúng ta có bốn bạn mới. 2 nam 2 nữ, mời vào!”
Cả lớp nghe đến đó, một trận ồn ào nổ ra, làm điếc màng nhĩ hai bạn trẻ nào đó.
“Hừm…”- nó và hắn cùng khẽ kêu lên một tiếng, sau đó lại quay lại nhìn nhau chằm chằm.
“Nhỏ *** kia, mày lo nhìn trai không nhìn hai bà à??”
Trán nổi gân xanh, nó gượng gạo quay sang nhìn hai nhỏ bạn.
Cả lớp “ồ” lên một tiếng. Mỹ nữ!! Mỹ nữ của mỹ nữ a!!
Theo sau là hai người nữa.
Còn đây là mỹ nam của mỹ nam a!! Xịt máu mũi chết mất!!
Chưa đầy một phút, 6 người của chúng ta đã nghe những tiếng hét long trời lở đất, đến mức choáng váng.
Đến bà cô cũng không nhịn được ôm mặt.
Thêm mỹ nam vào lớp, thêm mỹ nhân vào lớp. Dù hai mỹ nam này không đẹp bằng “con rùa vàng” của lớp (ý chỉ hắn) nhưng cũng chỉ thua một chút thôi a!!
Còn hai mỹ nữ kia thì còn gì bằng!!
Cơ mà…
Cả lớp sực nhớ ra, sao hai mỹ nữ lại quen nó nhỉ?
Sau đó một lần nữa những cặp mắt quái lạ lại chỉa thẳng vào nó.
Nhưng tất nhiên là không quan tâm. Nó ngáp ngắn ngáp dài nhìn hai cô nương đang nói đủ thứ trên trời dưới đất kia, sau đó đột nhiên hỏi:
“Ờ, cuộc thi sao rồi?”
Thế là hai cô nương cảm thấy khí nóng bốc lên đầu, đập bàn làm cả lớp giật mình, nói oang oang:
“Sao cái vẹo gì!!!”
Nó gục mặt xuống bàn, lại dơ ngón tay lên, giọng nhẹ bâng:
“Giới thiệu lẹ đi còn vào học”
Rồi ngẩng đầu lên, lôi cuốn “Mãi mãi là bao xa?” Ra đọc.
Hắn trố mắt nhìn. Thì ra con nhỏ lạnh lùng thờ ơ ấy lại mê đọc tiểu thuyết.
Hắn bỗng cảm thấy một luồng khí lạnh chiếu thẳng tới người mình.
Chậm rãi quay đầu lại nhìn hai thằng bạn, cũng không nói gì, chỉ gỡ tai nghe nhạc ra, nhìn chằm chằm.
****Giới thiệu nhân vật
Tên: Trịnh Sơ Thiếu
Tuổi: 18t
Gia thế: Thiếu gia của tập đoàn Trịnh Kim, tập đoàn đứng top 5 toàn thế giới.
Thân phận khác: Bạn thân hắn, phó bang chủ Black Dragon.
Tính cách: Vui vẻ, hòa đồng, ấm áp.
Tiện thể tác giả nói luôn. Mỗi người có biệt danh riêng, gọi cho dễ:
Nó: Zin
Hắn: Zen
Mỹ An: Min
Vương Sơn: MS (không có chữ nào thích hợp để ghép hết T.T)
Thy Hân: Rin
Sơ Thiếu: Ren
Gọi vậy cho dễ nha~~***
Ren vui vẻ nhìn hắn cười. Còn KS thì giơ ngón giữa lên, ý nghĩa gì thì các bạn độc giả tự hiểu.
KS mở miệng chửi thẳng:
“Thằng *** từ lúc bố mày vào đây cũng *** thèm liếc một cái. Làm như bố mày là *** dưới chân mày không bằng!! Bla…bla…bla…” (xin lỗi, anh này thích chửi bậy)
Hắn nhíu mày, lắc đầu không nói gì, sau đó lại chỉ tay lên bảng nói:
“Giới thiệu lẹ đi”
MS tức há mồm, sau đó ôm bụng tức đi lên bảng. Lập tức khôi phục vẻ mặt lạnh lùng, cùng Ren lên bảng giới thiệu ngắn gọn:
“MS”
Riêng Ren thì khác. Mặt vui vẻ, mỉm cười chào làm ngây ngất bao nhiêu cô gái:
“Ren, chào các bạn. Sau này mong giúp đỡ nhé!”
Sau đó đi về chỗ ngồi. Vừa lúc hai nhỏ bạn cũng giới thiệu xong.
Nó ngồi cạnh hắn.
Rin cạnh Ren.
Min cạnh MS.
Luồng sát khí nặng bắt đầu lan tỏa xung quanh 6 người…
Khụ khụ… tiếp tục câu truyện ngày hôm qua, nghe đồn là nó đã xuất viện.
Khúc sau thì không có gì mới, chuyển cảnh ngày hôm sau nhá~
======bớt nói nhảm đi tác giả======
Hôm nay thời tiết không tồi, không nắng lắm, cũng không mưa lắm. Gió thì ngày nào cũng thổi nhè nhẹ, lúc nào cũng đùa giỡn với cây và lá, trêu ghẹo hoa, không thể đứng yên được.
Nó buồn chán nhìn ra cửa sổ, miệng vẫn còn đang ngậm sandwich bơ sữa mà nó thích, trong đầu là một khoảng trống, không suy nghĩ gì nhiều.
Ông Huyết Hoàng Lâm lắc đầu nhìn nó. Cảnh này bữa sáng nào cũng gặp, nói nó hoài cũng chẳng chịu sửa. Con gái phải vui vẻ lên, mà nó thì chỉ biết nhìn người ta bằng cặp mắt giết người hoặc là thờ ơ. Không gian yên ắng phát lạ.
Ăn sáng xong, nó lại như cỗ máy đi theo các chị để hóa trang. Sau đó liền đi bộ tới trường bằng xe buýt.
Nói ra thì ngày hôm nay là ngày thứ 2 nó đi học.
Thôi kệ, khỏi cần đơn xin làm gì cho mệt. Đường đường là hiệu trưởng ai lại đi nộp đơn xin nghỉ? Tào lao.
Chị ấy đã trở lại và ăn hại hơn xưa!! Nó vừa đứng trước cổng, hàng loạt con mắt kỳ thị đều chiếu tia vào. Sau đó là hàng loạt tiếng xì xào bàn tán.
Nó cũng không quan tâm lắm, lượn qua lượn lại trong căn tin mua chai nước rồi lên lớp.
Lại gặp thằng cha mặt dày vô sỉ lần trước ==’
Nó liếc nhìn, sau đó về chỗ của mình, gục mặt xuống lập tức đi gặp Chu Công (ngủ đấy ạ).
Hắn híp mắt lại, nhìn chằm chằm con nhỏ lười cạnh mình, rồi cũng gác chân lên bàn, đeo tai nghe vào nghe nhạc.
Một trận bàn tán nữa được vang lên. Nhớ lần trước nhỏ Liên Mỹ bị bẻ gãy tay chứ? Cũng là một trong chủ đề hot toàn trường. Cộng với việc nó và hắn cùng nhau nghỉ học, 2 ngày lận đó!! Nên một đám rảnh rỗi lại có chủ đề đem ra bàn tán đỡ nhàn rỗi.
Tiếng chuông vang lên làm giật mình cả lớp. Bắt đầu ngồi ngay ngắn lại, cặp mắt tò mò dán lên cô giáo vừa bước vào lớp.
Cô giáo choáng, mở miệng nói:
“Được rồi, hôm nay lớp chúng ta có bốn bạn mới. 2 nam 2 nữ, mời vào!”
Cả lớp nghe đến đó, một trận ồn ào nổ ra, làm điếc màng nhĩ hai bạn trẻ nào đó.
“Hừm…”- nó và hắn cùng khẽ kêu lên một tiếng, sau đó lại quay lại nhìn nhau chằm chằm.
“Nhỏ *** kia, mày lo nhìn trai không nhìn hai bà à??”
Trán nổi gân xanh, nó gượng gạo quay sang nhìn hai nhỏ bạn.
Cả lớp “ồ” lên một tiếng. Mỹ nữ!! Mỹ nữ của mỹ nữ a!!
Theo sau là hai người nữa.
Còn đây là mỹ nam của mỹ nam a!! Xịt máu mũi chết mất!!
Chưa đầy một phút, 6 người của chúng ta đã nghe những tiếng hét long trời lở đất, đến mức choáng váng.
Đến bà cô cũng không nhịn được ôm mặt.
Thêm mỹ nam vào lớp, thêm mỹ nhân vào lớp. Dù hai mỹ nam này không đẹp bằng “con rùa vàng” của lớp (ý chỉ hắn) nhưng cũng chỉ thua một chút thôi a!!
Còn hai mỹ nữ kia thì còn gì bằng!!
Cơ mà…
Cả lớp sực nhớ ra, sao hai mỹ nữ lại quen nó nhỉ?
Sau đó một lần nữa những cặp mắt quái lạ lại chỉa thẳng vào nó.
Nhưng tất nhiên là không quan tâm. Nó ngáp ngắn ngáp dài nhìn hai cô nương đang nói đủ thứ trên trời dưới đất kia, sau đó đột nhiên hỏi:
“Ờ, cuộc thi sao rồi?”
Thế là hai cô nương cảm thấy khí nóng bốc lên đầu, đập bàn làm cả lớp giật mình, nói oang oang:
“Sao cái vẹo gì!!!”
Nó gục mặt xuống bàn, lại dơ ngón tay lên, giọng nhẹ bâng:
“Giới thiệu lẹ đi còn vào học”
Rồi ngẩng đầu lên, lôi cuốn “Mãi mãi là bao xa?” Ra đọc.
Hắn trố mắt nhìn. Thì ra con nhỏ lạnh lùng thờ ơ ấy lại mê đọc tiểu thuyết.
Hắn bỗng cảm thấy một luồng khí lạnh chiếu thẳng tới người mình.
Chậm rãi quay đầu lại nhìn hai thằng bạn, cũng không nói gì, chỉ gỡ tai nghe nhạc ra, nhìn chằm chằm.
****Giới thiệu nhân vật
Tên: Trịnh Sơ Thiếu
Tuổi: 18t
Gia thế: Thiếu gia của tập đoàn Trịnh Kim, tập đoàn đứng top 5 toàn thế giới.
Thân phận khác: Bạn thân hắn, phó bang chủ Black Dragon.
Tính cách: Vui vẻ, hòa đồng, ấm áp.
Tiện thể tác giả nói luôn. Mỗi người có biệt danh riêng, gọi cho dễ:
Nó: Zin
Hắn: Zen
Mỹ An: Min
Vương Sơn: MS (không có chữ nào thích hợp để ghép hết T.T)
Thy Hân: Rin
Sơ Thiếu: Ren
Gọi vậy cho dễ nha~~***
Ren vui vẻ nhìn hắn cười. Còn KS thì giơ ngón giữa lên, ý nghĩa gì thì các bạn độc giả tự hiểu.
KS mở miệng chửi thẳng:
“Thằng *** từ lúc bố mày vào đây cũng *** thèm liếc một cái. Làm như bố mày là *** dưới chân mày không bằng!! Bla…bla…bla…” (xin lỗi, anh này thích chửi bậy)
Hắn nhíu mày, lắc đầu không nói gì, sau đó lại chỉ tay lên bảng nói:
“Giới thiệu lẹ đi”
MS tức há mồm, sau đó ôm bụng tức đi lên bảng. Lập tức khôi phục vẻ mặt lạnh lùng, cùng Ren lên bảng giới thiệu ngắn gọn:
“MS”
Riêng Ren thì khác. Mặt vui vẻ, mỉm cười chào làm ngây ngất bao nhiêu cô gái:
“Ren, chào các bạn. Sau này mong giúp đỡ nhé!”
Sau đó đi về chỗ ngồi. Vừa lúc hai nhỏ bạn cũng giới thiệu xong.
Nó ngồi cạnh hắn.
Rin cạnh Ren.
Min cạnh MS.
Luồng sát khí nặng bắt đầu lan tỏa xung quanh 6 người…
/27
|