Edit: Dưa Xanh
Hắn thật đúng là nhặt được vưu vật.
Nhậm Sâm Ngôn nhịn không được cười một cái nói: " Thứ anh bỏ vào chính là dương v*t "
Giang Bích Nhân không hiểu ngây ngốc nhìn hắn.
" Chỗ em bao bọc lấy nó gọi là tao huyệt "
Nhậm Sâm Ngôn đem côn th*t từ từ rút ra đến khi chỉ còn một cái quy đầu cắm ở giữa hoa huy*t, đột nhiên cả căn côn th*t bất ngờ đột phá vào bên trong.
Giang Bích Nhân bị đâm đến rên rỉ, hai chân theo bản năng vòng lấy eo Nhậm Sâm Ngôn.
" Còn cái này kêu là dương v*t thao tao huyệt "
Nói xong, Nhậm Sâm Ngôn điên cuồng cắm rút.
Giang Bích Nhân thét chói tai: " Không cần! Dừng lại! " Bị cắm mười mấy cái, thanh âm cô phát ra dần biến thành tiếng rên rỉ kiều mị, hai mắt trở nên mông lung hư ảo, đắm chìm trong khoái cảm dục vọng.
Giang Bích Nhân đang thần trí bay bổng vô cùng sảng khoái thì Nhậm Sâm Ngôn đột nhiên dừng lại động tác.
Tiểu huyệt hư không cắn chặt lấy côn th*t đang được người đàn ông rút ra một nửa, muốn nó tiếp tục luận động.
" Anh đây là cùng em chơi một trò chơi, nó sẽ khiến cho em cảm thấy vui sướng nga! Chỉ có những người cùng anh có quan hệ rất tốt mới được anh nguyện ý chơi cùng " Nhậm Sâm Ngôn thong thả ung dung mà giải thích: " Bằng không anh cần gì phải làm cái trò mệt nhọc như vậy "
Giang Bích Nhân nhìn cơ bắp trên người hắn rõ ràng căng chặt, trên mặt xác thật đã đổ ra chút mồ hôi mỏng.
" Bất quá nếu em không nguyện ý, kia cũng chưa tính, chính anh còn ngại mình mệt " Nhậm Sâm Ngôn đem nửa căn côn th*t còn lại trong tiểu huyệt hoàn toàn rút ra. Ba~ một tiếng, tiểu huyệt chưa kịp khép miệng chảy ra lượng lớn dâm dịch cùng tơ máu, cảnh tượng dâm mỹ đến cực điểm.
Huyệt nhỏ trống rỗng hư không mấp máy, Giang Bích Nhân đem hai chân cọ xát, từ chỗ sâu trong hoa huy*t truyền ra một loại cảm giác ngứa ngáy khó chịu, từng tế bào trong cơ thể kêu gào muốn được thứ gì đó hoàn toàn lấp đầy.
Cô sốt ruột theo bản năng giữ lại: " Đừng đi! "
Nhậm Sâm Ngôn nội tâm thầm cười đắc ý, trên mặt lại lộ ra vẻ do dự mà nhìn Giang Bích Nhân: " Kêu anh rút ra chính là em, giờ lại không muốn. Em xác định muốn như thế nào đây? "
Giang Bích Nhân trong miệng ậm ừ không biết nói thế nào cho phải, lại nhớ đến lời mà Nhậm Sâm Ngôn chỉ dạy lúc nãy. Cô mở đôi mắt to tròn thuần khiết hướng người đàn ông nói: " Em muốn dương v*t lớn của anh thao tao huyệt "
Thao!
Nhậm Sâm Ngôn thật sự nhịn không được nữa, đem hai chân cô tách ra, côn th*t cương cứng đến phát đau nhắm ngay tiểu huyệt ướt đẫm thô bạo cắm vào.
Nhậm Sâm Ngôn làm vừa nhanh vừa mãnh liệt. Giang Bích Nhân " ách ách a a " kêu từng tiếng tao lãng mê người, tay nhỏ ôm chặt lấy cổ Nhậm Sâm Ngôn, cô cảm giác chính mình như người đang trôi dạc giữa biển khơi gặp được một chiếc thuyền cứu hộ, cái tiểu huyệt dâm đãng này quả thực phải bị căn dương v*t thô cứng kia đâm thủng.
Giang Bích Nhân sảng khoái hoa huy*t không ngừng tiết ra d*m thủy, hỗn hợp tinh dịch chảy ra rất nhanh bị Nhậm Sâm Ngôn đánh thành bọt biển, bụng nhỏ bằng phẳng cũng theo tốc độ ra vào của côn th*t mà phập phồng lên xuống.
Ở góc độ của Nhậm Sâm Ngôn, chỉ cần hơi ngước lên là có thể thấy rõ ràng ảnh chụp của Ngô Tiểu Kiều trên tủ đầu giường. côn th*t đang hưng phấn thọc vào rút ra trong hoa huy*t, trong nháy mắt khi nhìn thấy ảnh chụp hắn đột nhiên có ý nghĩ dừng lại. Nhưng là cái tao huyệt này thật sự làm cho đàn ông dục tiên dục tử, thân thể giống như có quán tính muốn ngừng mà không được, chỉ biết dùng sức cắm vào chỗ sâu nhất.
Cứ như vậy, côn th*t thô to ở trong tiểu huyệt mạnh mẽ đâm chọc, mỗi một cái đều phải đỉnh đến miệng tử cung mới bằng lòng bỏ qua.
Nhìn ảnh chụp của bạn gái, Nhậm Sâm Ngôn có cảm giác kích thích trước nay chưa từng có, thao làm càng lúc càng tàn nhẫn.
Giang Bích Nhân theo từng cái đưa đẩy đầu bị đụng vào thành giường, cô cảm thấy chính mình thật mau sẽ bị người đàn ông nghiền nát. côn th*t thô to lần nữa thâm nhập vào hoa tâm, trước mắt cô bất ngờ xuất hiện một luồng ánh sáng trắng, móng tay ở sau lưng Nhậm Sâm Ngôn lưu lại hai vết cào, khoái cảm đánh úp làm cô thét chói tai run rẩy, d*m thủy ồ ạt phun ra tưới lên quy đầu, tiểu huyệt đồng thời cũng gắt gao xoắn chặt.
Nhậm Sâm Ngôn bị một trận kích thích như vậy, côn th*t run run chống ở hoa tâm bắn ra, đem tinh dịch nóng bỏng rót đầy tử cung.
Giang Bích Nhân thân mình xụi lơ, bụng nhỏ bị bắn phình lên.
Đợi cơ thể hòa hoãn lại một chút, cô nhìn về phía Nhậm Sâm Ngôn, sắc mặt ửng hồng quyến rũ, nhưng ánh mắt lại vô cùng sạch sẽ: " Vừa mới bắt đầu còn có chút đau, nhưng sau đó thật sự rất thoải mái a! Cảm ơn anh đã hướng dẫn em chơi trò này "
" Lần đầu tiên nhất định sẽ đau, chỉ là em yên tâm, làm càng nhiều thì sẽ càng sung sướng " Nhậm Sâm Ngôn đối diện với cặp mắt thuần khiết kia mà nói lời vô sỉ một chút áy náy cũng không có, khoé môi cong lên: " Em không cần cảm ơn anh, ngay từ đầu vốn dĩ là hiểu lầm. Chẳng qua hiện tại nhìn em liền tính là thuận mắt đi, nếu về sau em yêu cầu, anh có thể tiếp tục bồi em chơi trò này "
Giang Bích Nhân vẻ mặt lập tức lộ ra nụ cười sạch sẽ đơn thuần.
" Bất quá việc này em không được nói cho người khác biết. Trò chơi này phải cùng người có quan hệ đặc biệt tốt mới có thể chơi, nhưng có một ước định tiên quyết là chơi xong nhất định phải giữ bí mật, nếu không em căn bản không biết còn có loại trò chơi này? " Nhậm Sâm Ngôn mặt không đổi sắc nói bậy nói bạ: " Chỉ cần tiết lộ cho người khác, liền tương đương phản bội đối phương, đến bạn bè cũng còn không làm được, đừng nói là tiếp tục chơi trò này "
Giang Bích Nhân ngoan ngoãn gật đầu: " Em đã biết, nhất định sẽ không nói cho ngươi khác " Cô hơi do dự, rụt rè cẩn thận hỏi: " Nhậm Sâm Ngôn, anh nguyện ý cùng em làm bạn sao? "
Giang Bích Nhân còn nhớ rõ cô và Nhậm Sâm Ngôn căn bản cũng chưa nói quá mấy câu. Bởi vì tính cách cô hướng nội nên thường ngày bạn bè cũng không nhiều lắm, chỉ cùng mấy cô gái nhỏ không tồi kết giao, còn bạn là con trai thì một người cũng không có.
Nhậm Sâm Ngôn sau đó cười cười: " Đương nhiên " Nhìn bộ dáng Giang Bích Nhân đáng yêu như vậy, không kềm chế được cuối xuống hôn lên môi cô.
Giang Bích Nhân trúc trắc đón nhận, cho rằng đây cũng là một loại trò chơi.
Nhậm Sâm Ngôn sau khi hôn xuống liền có chút hối hận, rốt cuộc làm tình là một chuyện hôn môi lại là chuyện khác, hắn tốt xấu gì cũng nhớ rõ mình là người đã có bạn gái. Chỉ là cái môi này vừa mềm vừa ngọt, hắn thực mau đã đem ý nghĩ kia ném qua một bên, đầu lưỡi linh hoạt vươn ra càn quét hết mật ngọt trong khoang miệng.
Giang Bích Nhân bị hôn đến hít thở không thông, tay nhỏ đánh vào ngực người đàn ông, hắn mới lưu luyến không rời mà buông ra.
Gương mặt cô đỏ lên, thở hồng hộc: " Anh thật sự quá lợi hại, em còn phải luyện tập thật nhiều a "
" Hảo a, anh sẽ bồi em " Nhậm Sâm Ngôn một tay ôm Giang Bích Nhân vào trong ngực, để cô khóa ngồi trên người hắn, côn th*t vẫn luôn không rút ra đã sớm cứng rắn thuận thế ra vào: " Hôm nay chúng ta luyện tập thêm vài lần nữa, anh dạy cho em mấy cái tư thế mới "
- --------------------------------
/84
|