Chương 10:
Tuyết Dung đi thẳng tới phòng bếp, nơi này có một vách tường ngăn cách với phòng khách, có thể thấy đến vai của hai người.
Cô thong thả bước tới, chiếc mông lắc lư tựa vào cạnh bàn bếp.
- Lưu Hải, có cần em giúp một tay không?
- Không cần, cô là khách, có thể ra ngoài đó nghỉ ngơi!
Giọng anh có vẻ lạnh lùng, chắc chắn là ghen đây mà. Tay cô cầm lên tay đang cầm đũa của anh, người dán sát lại kề ngực vào người anh.
- Chúng ta có thể cùng nhau làm mà ha
- Ngoài kia còn có người.
Anh vội lùi người lại, sợ rằng mọi người sẽ để ý nên nhìn ra ngoài, chỉ thấy mọi người vẫn vui vẻ nói chuyện hay chơi trò gì đó không bận tâm đến họ.
- Họ không bận tâm đến chúng ta đâu!
Cô vừa nói ngực vừa cựa vào tay anh, ánh mắt nhìn thẳng người đàn ông đẹp trai cường tráng này.
- Em thật to gan!
Anh chỉ muốn đuổi người ra ngoài, lại thấy cô quỳ xuống trước mặt anh, đem cự vật trong quần thun lôi ra, hôn lên nó.
Cự vật ra ngoài có chút thay đổi nhiệt độ liền run, nó đã cương ngay từ khi bước vào. Cô ngậm vào ngay lập tức, anh không kịp phản ứng nên liền hừ nhẹ, bằng chứng răng anh rất thích điều này.
Tuyết Dung vì cự vật quá lớn mà chỉ ngậm được phần đầu của nó, liền tục mυ"ŧ vào lại đưa ra làm Lưu Hải phải cầm chặt cọng rau trước mặt, chỉ mới như vậy mà đã kɧoáı ©ảʍ, cô đúng là tiểu yêu tinh. Anh đành quay mặt và bếp, giả vờ như đang nấu ăn. Mọi người sẽ không thấy cô vì tường cao đến tận vai anh.
Tuyết Dung dùng lưỡi liếʍ xung quanh vật nóng, thi thoảng liếʍ một đường xuống gốc, hôn lên hai hòn ngọc.
- Tiểu ma quái, ngậm sâu một chút.
Một tay anh chống lên bàn, một tay xoa đầu cô, nhìn bộ ngực lớn bị che kín, anh có chút bực mình. Nhưng thấy tấm lưng quyến rũ kia, anh không nhịn được mà đưa đẩy nhẹ cự vật ra vào miệng cô.
Cả hai vừa hưởng thụ vừa hồi hộp, chỉ cần không để ý có người đi vào là cả hai liền bị bắt quả tang, vì lén lút nên càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn. Anh ra vào trong miệng cô, cô cố gắng mυ"ŧ chặt lấy cự vật, anh liền không nhịn mà phóng thích hết vào miệng cô.
- Humm, xin lỗi, anh không biết bắn vào đâu, em chịu khó nuốt nhé.
Sau một tiếng thở ra tận hưởng kɧoáı ©ảʍ là một câu xin lỗi, anh cúi xuống hôn môi cô, tàn sát bừa bãi trong miệng. Tay anh một bên xoa tấm lưng quyến rũ, một bên ở bên ngoài chiếc áo mà bóp lấy ngực cô, nhào nặn tuỳ ý.
Cô lại chảy thêm da^ʍ thuỷ, may mắn cô mặc chiếc váy đen này. Cô rời bỏ môi anh, thì thào vào tai Lưu Hải.
- Người ta chảy nhiều nước rồi, tối nay anh phải giúp em lau sạch nhé.
Nói xong cô liền đứng dậy chỉnh trang rồi đi liền ra ngoài. Mẹ kiếp! Anh chửi thề, lau chỗ đó của cô ư, lời mời đó ai có thể từ chối!
/61
|