Chương 7:
Lúc này hoa huyệt đã quá mẫn cảm, Tuyết Dung không thể chịu nổi nữa. Cô liền mở mắt ra nhìn thẳng vào anh, đôi môi khẽ hở rêи ɾỉ thành tiếng. Lưu Hải giật mình vội đứng dậy, anh đã không kiềm chế được du͙© vọиɠ bản thân mà làm chuyện xằng bậy, liền bối rối không biết phải làm sao.
Tuyết Dung thấy vậy liền ghé sát môi anh, hai ánh mắt nhìn chằm chằm vào nhau, cô chủ động chạm môi vào đôi môi ấy.
Chết tiệt! Anh không thể chịu được, đã đâm lao liền theo lao. Anh lấy lại chủ động, nghiền ngẫm môi cô, tay không tự chủ đưa ra sờ lên hai quả anh đào to lớn, nhào nặn thoả mãn.
Tuyết Dung bị một trận kí©ɧ ŧɧí©ɧ da^ʍ thuỷ đã ướt da^ʍ dề, cô chủ động giúp anh cởi đồ bơi. Anh cũng lập tức cởi đồ cô ra, áo bỏ ra liền bật lên bộ ngực trắng muốt, anh không kiềm lòng được mà ngậm lấy, vừa mυ"ŧ vừa vân vê.
Trong khi cô còn đang hưởng thụ cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ ấy, anh để cô nằm xuống khăn trải trên sàn bể, cúi xuống cầm chân cô dạng ra, gậy thịt dần dần đưa vào miệng huyệt đã ướt mảng lớn.
Phọt một tiếng, hoa huyệt nuốt trọn cự vật, cả hai rên lên thoả mãn. Lưu Hải cảm nhận rõ ràng tầng lớp mị thịt đang hút lấy cụ vật của anh, vô cùng sung sướиɠ liền đâm rút liên tục.
Quá mãnh liệt, Tuyết Dung co chân lên eo anh khiến cự vật càng vào sâu, càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Khắp khu bể là tiếng rêи ɾỉ chói tai của cô, vật nóng của Lưu Hải quá lớn, khiến cô điên đảo liên tục.
- Aaaaaaaa... Lưu Hải, mạnh nữa, nhanh nữa, tiểu huyệt thật muốn anh đâm vào aaaaa
- Hỗn đản, đâm chết em!
Nghe tiếng rêи ɾỉ phóng đãng này anh càng thêm cương cứng, càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Giản Nhi trên giường luôn e thẹn, không bao giờ dám rên to nói gì là những câu phóng đãng trên giường.
- Aa, vợ anh có làm anh sướиɠ như vậy không?
- Đừng nhắc cô ấy!
Lưu Hải tuy rất sung sướиɠ, nhưng anh kí©ɧ ŧɧí©ɧ, anh càng đâm sâu vào tiểu huyệt của cô gái, vừa sâu vừa mạnh.
Tuyết Dung vẻ mặt đắc ý, thái độ này rõ ràng đang cảm thấy có lỗi, như vậy trò chơi càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ rồi. Cô chợt giữ anh lại và ngồi dậy, tay đẩy Lưu Hải nằm xuống, cô chính là muốn nằm trên.
- Em cho tôi nhiều kinh ngạc đó!
Cô chỉ cười không nói, nụ cười xinh đẹp sáng lạn. Tuyết Dung ngồi xổm, căn đúng vị trí cự vật đang đứng thẳng mà ngồi xuống, hai cách hoa mở ra dần dần nuốt trọn tận gốc côn ŧᏂịŧ.
/61
|