Câu Dẫn Chú Cháu (Sắc)

CHƯƠNG 16

/153


CHƯƠNG 16 

 

Anh có một giấc mơ.

 

Giấc mơ rất rõ ràng, ngay cả lông tơ trên mặt của người trong mộng cũng hiện rõ, mùi rượu bay theo gió đêm khiến anh cũng có chút men say mông lung.

 

Trong giây lát, anh tự hỏi liệu mình có phải đã quay trở lại cái đêm năm năm trước đó hay không.

 

Chỉ là lần này, anh không đẩy cô ra mà giật chai sâm panh khỏi tay cô, theo những ham muốn ầm ĩ trong lòng, anh bước tới xé váy cô thành từng mảnh.

 

“Chú út…”

 

Giọng nói quyến rũ của cô, hòa lẫn với mùi rượu và hơi nóng, thiêu đốt bên tai Thời Dung, cánh tay mềm mại ôm lấy cổ anh, những đầu ngón tay trắng nõn thanh tú vùi vào tóc anh, cô dùng móng tay nhẹ nhàng cù vào da đầu anh, tê tê dại dại từ các tế bào thần kinh trên bề mặt da cho đến tận cùng cột sống, toàn bộ cơ thể anh như thể bị nhiễm điện sảng khoái.

 

Thời Di vô cùng mềm mại, nhưng thái độ thì không cho cự tuyệt.

 

Đêm đó, cô lao vào vòng tay anh như thế này, cả người toàn mùi rượu, hòa lẫn với nước hoa đã xịt trước đó lên cổ và ngực, khiến anh ý loạn tình mê.

 

“Cháu đã trưởng thành chưa?” Cô mơ hồ mỉm cười, đôi mắt nâu sẫm ngấn nước, bộ ngực mềm mại cọ vào lồng ngực rắn chắc của anh.

 

Anh khó có thể kiềm chế được mình nên hôn lên mắt cô.

 

Anh nói trong giấc mơ  “Ừ, cháu đã trưởng thành rồi.”

 

“Không, còn chưa đủ.” Thời Di lại nói, ôm chặt lấy cánh tay anh  “Cháu sẽ xinh đẹp quyến rũ hơn, khiến người ta không thể bỏ cháu được.”

 

Anh nhìn kỹ hơn thì thấy cô gái trong tay anh đã không còn là cô gái mười tám tuổi vừa bước qua ranh giới của tuổi trưởng thành, bộ ngực không thể nắm bắt bằng một tay đung đưa nhẹ trước mặt anh, non nớt tỏa sáng, vì một chút du͙c vọng, núm vú đỏ mọng dường như hơi nhô lên, thấp thoáng trước mặt anh qua lớp áo mỏng, khiến người khác muốn phạm tội.

 

Cô mặc đồ ở nhà, chiếc áo phông trắng rộng thùng thình cũng không cản được sự quyến rũ của cơ thể cô, anh biết cô không thích mặc nội y, bình thường cũng mặc kệ cô ở nhà, dù sao trong nhà cũng không có ai khác ngoại trừ anh.

 

Không ngờ rằng dạng quyến rũ này lại rơi vào mộng, khiến anh phải rút lui không ngừng.

 

Chiếc giường dưới người anh tựa như một con tàu cô đơn trôi nổi trên đại dương, không tìm được chỗ trú chân, chỉ có thể tiếp tục trôi dạt trong giấc mơ phiêu lãng.

 

Thời Di mỉm cười với anh, phía sau anh là khoảng sân rộng lớn mà nhà họ Thời tự hào nhất, với tiếng nước chảy róc rách và hòn non bộ, anh dường như có thể nghe thấy tiếng thở gấp của mẹ anh và tình nhân của bà sau hòn non bộ. Tiếng roi da của bố mở ra khoảng không, phát ra một tiếng xé rách lớn, một giọng nói kiềm chế và phóng đãng vang lên từ sau lưng Thời Di.

 

 


/153

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status