Cầu Ma

Chương 1428: Thâm ý

/1485


- Không... Không lớn...

Mỹ phụ Thanh Hàn tiên tử Cơ Mộng không rảnh để ý tới mặt mũi, ông lão trước mắt khiến bà thấy khủng bố. Khủng khiếp đến nỗi mỹ phụ Thanh Hàn tiên tử Cơ Mộng kiềm không được nghĩ tới một truyền thuyết. Truyền thuyết ba cửu trọng Đạo Thần trong Cổ Táng quốc thứ nhất là đế hoàng, khí thế hùng hồn, thiên địa bái lạy, dựa vào huyết mạch, truyền thừa hoàng tộc, chú ý là hoàng ân mênh mông, không chiến mà thắng vạn chiến. Người thứ hai, mỹ phụ Thanh Hàn tiên tử Cơ Mộng không quá xa lạ, chính là thượng lão tổ của Tu La môn, Tu La Đạo. Dựa vào bá ý cao thượng làm thiên địa khuất phục, chúng sinh kính sợ. Cảm giác bá đạo kia tràn ngập đạo lý Tu La môn trên đỉnh núi cao.

Người cuối cùng người ta không biết tên nhưng phụ thân của mỹ phụ Thanh Hàn tiên tử Cơ Mộng là một trong đại trưởng lão Tu La môn, lúc sống từng tháy lão tổ Tu La Đạo, nghe giảng dạy biết một số bí ẩn người ta không biết. Ví dụ như tên của Đạo Thần thứ ba gọi là Cô Hồng! Cuộc đời người này cô độc, tính cách quái dị, vui giận thất thường như mây hay thay đổi. Cô Hồng khác với đế hoàng, Tu La Đạo, phóng đannxg không kiêng kỵ. Khi Tu La Đạo nói đến người này thì vẻ mặt không thể bình tĩnh, cảm xúc dao động. Tu La Đạo đánh giá vị cửu trọng Đạo Thần thứ ba chỉ có một câu.

- Cực kỳ vô sỉ!

Giờ phút này, mỹ phụ Thanh Hàn tiên tử Cơ Mộng run rẩy, lòng kinh hoàng, trong óc hiện ra cái tên lão tổ Tu La Đạo từng nói. Ngang hàng với Cổ Đế Đạo Thần, Tu La Đạo Thần, Cô Hồng Đạo Thần!

- Không lớn?

Ông lão ngẩn ra, vẻ mặt nghi ngờ, khi thốt lời thì tay trái rất là xấu xa thò vào đạo bào của mỹ phụ Thanh Hàn tiên tử Cơ Mộng, bóp mông. Ông lão trợn to mắt như sờ trugns thứ gì không thể tin.

- Ngươi ngươi ngươi... Ngươi dám gạt ta! A, không, không, khụ khụ, ta cần sờ kỹ mới biết là thật hay giả. Ngươi đừng mơ lừa được lão phu!

Ông lão vốn đang tức giận nhưng dường như nghĩ tới điều gì, mắt lóe sáng, vội ho khan thò tay trái vào đạo bào của mỹ phụ Thanh Hàn tiên tử Cơ Mộng vuốt ve. Lúc này mỹ phụ Thanh Hàn tiên tử Cơ Mộng không rảnh xấu hổ, cỡ tuổi như bà có chuyện gì chưa trải qua? Mỹ phụ Thanh Hàn tiên tử Cơ Mộng có mâu thuẫn về hành động này hay không thì phải coi người đó là ai. Đặc biệt khi suy đáon thân phận của ông lão nỗi lòng mỹ phụ Thanh Hàn tiên tử Cơ Mộng kinh khủng làm bà quên phản kháng hay thậm chí là... Không muốn.

Ông lão vội sờ vài cái, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc nói:

- Hừ! Hừ! Quả nhiên nàng lại lừa lão già ta, nhưng ta làm người rất có đạo lý. Vầy đi, để ta nghiên cứu lần nữa để xem nàng nói thật hay dối.

- Ủa? Sao không cảm giác cái gì... ài, lớn tuổi rồi, không được, vì trả trông sạch cho cô nương mông to, ta phải nghiên cứu cẩn thận.

Ông lão vui vẻ chơi đùa, Tô Minh tự động lờ đi mọi thứ. Ông lão có đùa như thế nào cũng không liên quan gì đến hắn, Tô Minh cứ giơ búa lên lại chém xuống, chặt củi thành hai nửa.

Qua nửa tiếng sau, mặt mỹ phụ Thanh Hàn tiên tử Cơ Mộng dần đỏ hồng ông lão mới lưu luyến rút tay ra khỏi đạo bào, trừng mắt làm như muốn nổi giận.

- Chết tiệt, nàng nàng nàng nàng quả nhiên lại lừa ta, mông cỡ này mà nhỏ sao? Ông trời có thấu chăng, có còn vương pháp không vậy? Ban ngày ban mặt, dưới nắng giữa trưa, ông trời đang nhìn kìa, nàng dám nói mông mình nhỏ?

Ông lão tức giận cực kỳ, vừa nói vừa chỉ lên trời.

Nhưng lúc này trời đã là... Đêm khuya.

Không thấy ban ngày ban mặt, không thấy mặt trời giữa trưa gì, nhưng ông lão mặc kệ những điều này. Ông lão gầm rống, mỹ phụ Thanh Hàn tiên tử Cơ Mộng run cầm cập, hơn một nửa tu vi bị lão hút đi, cảm giác thân bủn rủn làm mắt bà lộ ra van xin. Mỹ phụ Thanh Hàn tiên tử Cơ Mộng cực kỳ hối hận, chỉ hận mình không nên đi tới sơn thôn quái dị này gây chuyện với Tô Minh, nếu không thì đã chẳng gặp sự tồn tại làm bà sợ hãi.

Mỹ phụ Thanh Hàn tiên tử Cơ Mộng há mồm:

- Ta...

Ông lão lửa giận xông tận não, rống to hướng Tô Minh:

- Tô Minh, Tô Minh, tiểu tử nhà ngươi đừng chẻ củi, hừ hừ, cô nương mông to này dám gạt ta! Rõ ràng mông của nàng rất to vậy mà nỏi nhỏ, chết tiệt, chết tiệt, không lẽ tay của ta quá nhỏ? Không được, đây là chuyện cực kỳ nghiêm túc, phải có người chứng kiến. Nào nào nào, ngươi quăng cây búa đi, lại đây sờ xem sau đó nói cho ta biết là lớn hay nhỏ.

Ông lão gầm lên, Tô Minh vốn tưởng tinh thần bình đã bình tĩnh nhưng lúc này chợt rối lợn. Tô Minh khựng lại, quay đầu cười khổ nhìn ông lão. Bạn đang xem truyện được sao chép tại:

/1485

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status