Cầu Ma

Chương 539: Là ai quấy rầy lão phu tu hành!

/1485


Góc phía bắc Đông Hoang đại lục, một vùng đất bốn phía toàn đất trũng, bầu trời hiếm có bóng người, nơi này đất mênh mông, bị trở thành phạm vi Chúng Sinh tông, người ngoài nghiêm cấm tiến vào nửa bước.

Chúng Sinh tông từ mười hai bộ lạc Đông Hoang đại lục vạn năm trước liên hợp lại thành một trong bốn tông môn Đông Hoang, có thế lực cực kỳ cường đại. Trong tông môn có Man Hồn đại viên mãn trấn giữ, khiến Chúng Sinh tông tại Đông Hoang danh tiếng nổi như cồn!

Giờ phút này, trong vô số đất trũng có một cái bên trong vô số lầu các tinh mỹ vòng quanh, có khói đen cuồn cuộn bốc lên trời, sâu trong khói đen thấy trên mặt đất có một đại điện đen. Đại điện như thiêu đốt khiến khói đen cuồn cuộn. Khói đen là thứ duy nhất trong phạm vi vô tận này! Nó là tinh thần tượng trưng toàn Chúng Sinh tông, là rõ ràng nhất chấn nhiếp người ngoài tông!

Tại Đông Hoang đại lục, chỉ có Man Hồn đại viên mãn mới có thể ngưng tụ ra khói cuồn cuộn như vậy, dùng cách này chấn nhiếp tám phương!

Giờ phút này, sâu trong đại điện ngồi xếp bằng một ông lão áo đen. Ông lão tóc tai bù xù, mặt có Man Văn con bò cạp. Bò cạp tỏa ánh sáng âm u khiến ông lão trông càng quái dị bí ẩn.

Dao động cường đại quanh quẩn trong ngoài người lão, bốn phía trống trải, chỉ có một người đàn ông trung niên cung kính quỳ trước mặt lão cách hơn mười mét.

Nhưng lúc này, tay phải ông lão tan vỡ, máu thịt nhầy nhụa, năm ngón tay trái cũng vỡ ra.

Tình hình đột ngột khiến người đàn ông trung niên đối diện vụt ngẩng đầu, vẻ mặt hoảng sợ và chấn kinh, tràn ngập kinh hoàng. Gã không biết xảy ra chuyện gì, lão nhận được Ma La cầu cứu nên lập tức bái kiến đại trưởng lão trong tông, cầu xin đối phương ra tay. Nhưng sau khi đại trưởng lão thi pháp lại xảy ra tình hình này, sao không khiến gã kinh hoàng được?

"Đại trưởng lão!" Người đàn ông trung niên còn chưa nói xong thì thấy ông lão mặt có Man Văn bò cạp mạnh mở mắt ra, trong mắt lóe tia sáng ngời.

Người đàn ông trung niên kinh sợ cảm nhận khí thế khiến gã kinh hoàng đột ngột xuất hiện trong đại điện!

Khí thế không thuộc về ông lão mà là giữa không trung đại điện, một ảo ảnh bóng thương. Ảo ảnh chợt lóe lao hướng ông lão, khoảnh khắc đến gần thì lão cắn đầu lưỡi, hộc búng máu. Máu ngưng tụ thành khuôn mặt người lao hướng trường thương.

*Ầm ầm!*

Thanh âm vang vọng trong đại điện, dấy lên dòng khí khiến người đàn ông trung niên liên tục rút lui, hộc máu, biểu tình càng hoảng sợ lớn. Gã lờ mờ đoán được chuyện gì nhưng không dám tin!

'Điều này không thể nào, lấy tu vi của đại trưởng lão thế mà...thế mà bị thương, còn bị khí thế đối phương đuổi theo, sao có thể? Đại trưởng lão là đi cứu Ma La, Ma La ở hải ngoại, đối đầu là Nam Thần, không lẽ...Ma La gặp phải ba cường giả Nam Thần!? Nhưng dù là ba cường giả thì đại trưởng lão cũng sẽ không như vậy!!!'

Người đàn ông trung niên tinh thần chấn động, ngoài đại điện khói đen bốc lên trời có chớp mắt bị ngăn chặn,dù nhanh chóng bình thường lại, dù không bao nhiêu người thấy, nhưng hình ảnh đó đủ chứng minh đại trưởng lão đối mặt một thương của Tô Minh đã chấn động.

Tiếng ầm ĩ qua đi, ảo ảnh trường thương tan biến. Đại trưởng lão ngồi xếp bằng tại đó, đôi tay máu thịt bầy nhầy quái dị mọc ra, xem bộ dạng thì không bao lâu là hoàn toàn hồi phục.

Người đàn ông trung niên tim đập nhanh, định mở miệng thì thanh âm lại bị đánh gãy. Chỉ thấy ông lão ngồi ngồi xếp bằng tại đó mạnh ngẩng đầu nhìn giữa không trung.

"Ngươi là ai!?" Thanh âm ẩn chứa giận dữ và chút kiêng dè!

"Nam Thần, Tô Minh!"

Khi đại trưởng lão hỏi thì người người đàn ông trung niên run lên, vụt ngẩng đầu nhìn. Gã nghe thanh âm vang vọng bốn phía trống trải như ngăn cách thời không. Thanh âm lạnh lùng, mang chút trẻ con, nhưng lọt vào tai người đàn ông trung niên, khiến gã nhớ kỹ.

Đại trưởng lão Chúng Sinh tông, ông lão ngồi xếp bằng tại đó biểu tình cực kỳ âm trầm, không nhìn đôi tay hồi phục mà mắt chớp lóe. Lão biết mình khinh địch, lão không ngờ người khiến Ma La cầu cứu sẽ có mộta tia hơi thở tu mệnh khiến lão sợ hãi!

"Thế gian này tu mệnh, thật sự có người bước vào tầng cảnh giới đó sao? Tô Minh, Tô Minh...'

Thật lâu sau, người đàn ông trung niên ở một bên run rẩy ngẩng đầu lên nhìn ông lão, do dự một lúc cung kính nói.

"Lão tổ..."

"Đừng để ý Ma La nữa, ngươi đi xuống sắp xếp, sau này đệ tử Chúng Sinh tông, không cho phép bước vào Nam Thần nửa bước!"

Trên đảo Ma La, Tô Minh từ Túc Mệnh biến đổi. Hắn đứng đó, vẫn mặc Táng Tà giáp, nhưng khí thế trên người vẫn không bằng trước đó, dù là vậy nhưng phát ra một thương mạnh nhất thì Tô Minh như ngộ ra.

Hắn lờ mờ cảm giác đã bắt được thứ gì nhưng mơ hồ, không rõ ràng, như cách vô số sương khói che đậy đường phía trước.

Tuy nhiên, hắn tin rằng một ngày nào đó, khi tu vi của mình bước vào Man Hồn, sương phủ con đường sẽ bị hắn phất tay xua đi!

Ánh mắt hắn lạnh lùng rơi vào mặt đất không xa, Ma La chỉ còn một nửa thân hình. Giờ phút này mạng sống của Ma La không còn bao nhiêu, nhưng lão không muốn chết, lão sợ chết, sợ từ nay biến mất khỏi thế gian.

Lão càng sợ Tô Minh, nỗi sợ hắn đã tới đỉnh trong đời sống. Lão chính mắt thấy ngay cả đại trưởng lão cũng không thể chống lại một thương thì lão dựa vào cái gì đối kháng?

Khi lão thấy ánh mắt Tô Minh thì đôi mắt lộ tuyệt vọng.

Tô Minh đi hướng Ma La. Giờ phút này, trên đảo Ma La một mảnh tĩnh lặng. Tất cả đã chết hết, đảo tràn ngập máu tanh khiến người nghe buồn nôn.

Ma La run rẩy, mắt thấy Tô Minh từng bước một đi đến, mỗi bước đạp xuống như đạp nát sự sống của lão, làm lão trong vô tận sợ hãi, phát điên lên. Bạn đang đọc truyện được lấy tại

/1485

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status