Cầu Ma

Chương 611: Kết tóc!

/1485


Vị trí Tô Minh chọn mặc dù ở gần ngoại tông nhưng là sau núi, rất hẻo lánh, bình thường không nhiều người đến. Chỗ đó là gian nhà đơn giản, bốn phía đầy cỏ dại, hiển nhiên lâu rồi không ai quét dọn. Nơi này lực lượng thiên địa không đậm đặc, không thể so sánh sân ngoại tông lúc trước Tô Minh cư ngụ, càng không cách nào so với nhà lầu hai tầng làm Tô Minh động lòng. Nhưng chỗ này được cái là gần nhà lầu hai tầng, thậm chí đừng ngoài gian nhà ngẩng đầu nhìn có thể lờ mờ thấy trên núi mơ hồ bóng nhà lầu hai tầng.

Nhìn bốn phía, Tô Minh coi như vừa lòng chỗ này. Vốn Tiền Thần định sai người dọn dẹp cỏ xung quanh nhưng bị Tô Minh ngăn cản, giữ y như cũ cũng tốt, vậy thì càng hẻo lánh hơn.

Mặt trời khuất núi, Tiền Thần tươi cười rạng rỡ đi theo bên Tô Minh, hỏi thăm ân cần, còn hỏi có cần thị nữ tạp dịch không, bị Tô Minh từ chối, gã vẫn mỉm cười. Mãi đến hoàng hôn Tô Minh tỏ ra mệt mỏi gã mới chắp tay rời đi.

Tạm không nói Tiền Thần mang theo suy tính rời đi, khi hoàng hôn qua, trời dần tối, Tô Minh không ở trong phòng mà ngồi trên vách tường bên ngoài phòng nhìn lên trời.

Giờ là mùa đông, bốn phía cỏ dài đầy màu tuyết trắng, thậm chí trên bầu trời hoàng hôn qua đi có chút bông tuyết rơi. Có một cái rơi trước mặt Tô Minh, hắn nâng tay đón lấy, lòng bàn tay lạnh lẽo, hắn nhìn bông tuyết hòa tan.

'Nếu bông tuyết xuất hiện chính là vì tan dưới đất, đây có phải chăng là vận mệnh của bông tuyết...'

Tu vi trong người Tô Minh giờ đã hồi phục gần sáu phần, nhưng cách hoàn toàn khỏe còn rất xa. Theo tính toán của hắn, trừ phi ở trong nhà lầu hai tầng, nếu không thì dù trong sân ngoại tông cần ít nhất mười năm mới hồi phục đến đỉnh. Dù sao tu vi ban đầu hồi phục nhanh nhưng càng về sau càng khó tiếp tục. Bốn phần tu vi sau này tốc độ hồi phục không phải sáu phần trước có thể so sánh.

'Nhất định phải đi nhà lầu hai tầng kia." Mắt Tô Minh chợt lóe, tay duỗi ra, trong lòng bàn tay có một sợi tóc trắng.

Sợi tóc đánh kết, tay phải Tô Minh đặt trên kết, khép mắt, dựa theo lời cha Tên Hề Nhi nói im lặng cảm nhận.

Thời gian chậm rãi trôi qua, rất nhanh đã hoàn toàn vào đêm. Trên trời tuyết càng nhiều, bay xuống liên miên một chỗ khiến đường phía trước chẳng những bị bóng tối che giấu, còn bị bông tuyết chia ly vỡ nát.

Tô Minh luôn dựa vào gian nhà, ngồi bên ngoài, tay nắm tóc dài bạc. Trên tóc dài có mùi hương nhè nhẹ, trong đêm khuya, Tô Minh sờ như có thể chạm vào mùi hương này.

Một đêm yên lặng trôi qua, Tô Minh cứ ngồi chìm dắm trong loại cảm giác cha Tên Hề Nhi đã nói, tìm tinh túy thảo kết ký sự.

Tô Minh muốn không phải nguyền rủa, cũng không phải chúc phúc, mà là một loại ý thức khống chế, thông qua sợi tóc kết ngày càng nhiều, cuối cùng bện thành món đồ chơi, mượn lực lượng búp bê khống chế ý thức bà lão. Cái loại khống chế ý thức này khiến người đó trở thành giống con rối, vậy là Tô Minh có thể không khiến người bên ngoài phát hiện tiến vào nhà lầu hai tầng tu hành thời gian dài.

Hắn có nghĩ tới lấy tu vi đàn áp, nhưng dù gì tu vi của hắn chưa hoàn toàn hồi phục, chuyện này có nhiều biến đổi, hắn còn chuẩn bị tại nhà lầu đó trùng kích Man Hồn, cần một người hộ pháp cho.

Nếu có thể khống chế bà lão này thì một hòn đá trúng nhiều chim!

Sáng sớm, Tô Minh mạnh mở mắt ra, đôi mắt toát ra lĩnh ngộ, đôi tay không chút do dự lại đánh ra một kết trên sợi tóc!

Bây giờ trên sợi tóc trắng xuất hiện hai cái kết!

/1485

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status