Cầu Ma

Chương 866: Lông chim én

/1485


"Cái gì là công bình, cái gì lại là không công bình?" Tô Minh bình tĩnh hỏi.

"Cái này..." Ngọc Trần Hải ngẩn ra.

"Núi không bình, mặt đất không bình, chúng sinh cũng không bình, sông nước càng không bình, tinh cầu trập trùng, thậm chí trời sao cũng không tồn tại bằng phẳng, tại sao ngươi muốn có được công bình? Thế gian này trước nay không tồn tại công bình, cái gọi là công bình chẳng qua là cường giả thương hại kẻ yếu, là loại kẻ yếu đáng thương tự ai tự oán." Tô Minh lạnh nhạt nói.

Câu nói cuối cùng rơi vào tai Ngọc Trần Hải khiến tinh thần gã rung động. Lý luận như vậy, cách nói như vậy đảo điên suy nghĩ của gã, hình thành trùng kích, khiến gã hít thở dồn dập.

"Ngươi hãy nhìn bụi trần, bụi như đời người, thiên uy như mệnh, vô thường khó lường thành mưa rơi xuống đât. Bụi đất bay lên rồi rơi xuống như phàm trần. Cái này có công bình?" Tô Minh lạnh nhạt nói.

Ngọc Trần Hải ngẩn ra, ngoái đầu nhìn mưa rơi, im lặng lát sau trong mắt như ngộ ra.

Nước mưa trong cõi trời đất liền thành một mảnh, chân trời phương xa có mấy điểm đen là chim yến trong mưa không kịp né tránh. Chúng nó ở trong mưa giãy dụa, bởi vi cánh bị thấm ớt nên bay đi rất khó khăn, lung lay sắp té.

Trong đó có một con chim én giãy dụa bay đến ngoài sân, mắt thấy sắp rơi xuống thì Tô Minh giơ lên tay phải vung trước mặt. Con chim én run lên, lông chim không ướt nữa, giống như ngoài người nó tồn tại hư không, khiến nước mưa cũng biến mất, khiến thân thể nó rơi xuống lại ở trong mưa xẹt đường cong hoa mỹ, đi tới dưới mái hiên lầu các sân Tô Minh.

"Chim én này ở trong mưa muốn lẩn tránh, nhưng mưa liền thành một mảnh không thể chống cự, cái này có công bình?" Tô Minh bình tĩnh nói.

Ngọc Trần Hải im lặng.

"Ta ra tay giúp nó, khiến nó không rơi trong mưa, chim én khác không có tạo hóa này, cái này có công bình?" Tô Minh nhìn hướng Ngọc Trần Hải.

" Ý Tô huynh nói Ngọc ta chính là bụi trần, trưởng bối gia tộc chính là mưa thiên uy, mưa rơi xuống nhấn chìm ra chính là không công bình với ta? Còn chim én trong mưa như cuộc tranh giành Ngọc gia ta, xin Tô huynh cho biết, ngươi có ý gì?" Lát sau Ngọc Trần Hải do dự hỏi, gã không rõ ý nghĩ của Tô Minh, dù lòng hơi hiểu nhưng không quá rõ ràng.

Tô Minh biểu tình thản nhiên, không đáp lại Ngọc Trần Hải mà giơ tay phải chộp hướng hư không mái hiên, lập tức kéo con chim én mới nãy được hắn bảo vệ giờ bị hút vào tay. Chim én không dám vùng vẫy nhưng run lẩy bẩy.

" Lý do ta giúp nó chứ không phải chim én khác là bởi vì nó cách ta gần nhất, là bởi vì ta nhìn trúng, một cọng lông chim trên người nó." Tay trái Tô Minh kẹp một cọng lông chim én, nhẹ kéo bứt xuống, cuối lông chim có dính máu.

Tô Minh thả tay phải ra, chim én lập tức bay về mái hiên, run bần bật.

Tô Minh nhìn lông chim trong tay phải đưa đến trước mặt Ngọc Trần Hải, biểu tình như cũ, không lộ ra chút gì, như là lạnh lùng rồi lại như dịu dàng. Ngọc Trần Hải nhìn thấy, lòng rung động, gã từ người Tô Minh cảm nhận tà khí và yêu dị khiến gã lạnh sống lưng.

"Ngọc đạo hữu, ngươi...có cần Tô ta giúp không? " Bạn đang đọc truyện tại

/1485

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status