Chương 24.2: Đáng yêu (H)
Hoặc Không Hiệp không biết nên ngăn cản cô như thế nào, chỉ có thể hơi giật mình mà cảm giác được cô cởi bỏ đai lưng của mình, sau khi kéo quần cậu xuống, cách một lớp quần lót hơi mỏng cầm thứ cực nóng của cậu.
“Chị......” Hoặc Không Hiệp đè thấp âm thanh, cảm thấy lá gan của cô thật lớn, còn dám ở trên máy bay làm như vậy.
“Chị cái gì.” Diêu Dao tay nhỏ một câu, quần lót đã bị kéo xuống dưới, côn thịt không còn có ngăn cản nào nữa, thẳng tắp đánh lên trên mu bàn tay của Diêu Dao, Diêu Dao trở tay cầm vật cứng tản ra khí nóng.
Nếu như mở đèn lên, nhất định có thể nhìn thấy quần ở hạ bộ của Hoặc Không Hiệp bị nhô lên một khối, nhưng mà ở trong bóng tối, ai cũng không nhìn thấy ai, nhờ vào ánh trăng, cậu chỉ có thể thấy đôi mắt sáng ngời của Diêu Dao.
Tay nhỏ của Diêu Dao hơi khô, sợ làm đau cậu, thế là đưa tay lên miệng cô, dùng đầu lưỡi nhỏ bắt đầu liếm ướt lòng bàn tay, sau đó duỗi đến phía dưới quần một lần nữa, cầm côn thịt cực nóng.
Hoặc Không Hiệp ngốc ngốc nhìn cô vươn đầu lưỡi mềm mại đỏ thắm, liếm láp, chỉ cảm thấy dưới thân của mình lại cứng thêm vài phần, giống như thứ Diêu Dao liếm không phải tay của cô, mà là côn thịt của cậu. Có nước miếng bôi trơn, việc loát động liền trở nên dễ dàng hơn, Diêu Dao không nhanh không chậm an ủi cậu.
Diêu Dao còn dựa vào trước ngực Hoặc Không Hiệp, cảm nhận được rõ ràng ngực cậu đang phập phồng, còn có tiếng thở hổn hể của cậu, Diêu Dao nghe xong thì vô cùng thỏa mãn.
Tay nhỏ ấm áp ẩm ướt thường thường thăm dò xuống thưởng thức hai hòn bi của cậu, hoặc có khi thì nhẹ nhàng moi đào đỉnh lỗ chuông một cái, khác với thao lộng ngày thường, kiểu vừa kích thích vừa ôn nhu âu yếm nhưng thế này thật ra cũng là một lại tình thú khác.
Hoặc Không Hiệp chưa từng thử nghiệm qua loại kích thích này, không bao lâu sau phải tước vũ khí đầu hàng, Diêu Dao cảm giác quy đầu to lớn ở lòng bàn tay cô thình thịch nhảy lên vài lần, biết cậu muốn bắn, sợ cậu làm dơ quần cùng thảm, Diêu Dao trong cái khó ló cái khôn, xốc thảm lên chui vào trong, một ngụm ngậm lấy quy đầu to trướng.
“A...” Hoặc Không Hiệp không đoán được cô sẽ làm như vậy, đỉnh quy đầu đột nhiên bị cái miệng nhỏ ấm áp ướt át bao bọc lấy, Hoặc Không Hiệp nhất thời không nhịn xuống được, bắn ra hết ở trong miệng Diêu Dao.
“Ưm ô......” Tinh dịch từ đỉnh phun trào ra ngoài, Diêu Dao nức nở một tiếng, có chút tanh tanh, nhưng cũng không nhổ ra, chờ cậu rùng mình bắn xong, Diêu Dao lại duỗi đầu lưỡi nhỏ ra liếm một vòng ở lỗ chuông của cậu, liếm sạch sẽ, Diêu Dao mới từ thảm chui ra ngoài, hai má hơi phồng lên, môi đỏ mím chặt, cười khanh khách nhìn cậu.
Hoặc Không Hiệp vội vàng lấy khăn giấy để cô nhổ ra, Diêu Dao mở miệng ra, tinh dịch nồng đậm liền phun ra từ cái miệng nhỏ đỏ thắm.
Hoặc Không Hiệp lại lấy nước khoáng để cô súc miệng.
“Sướng không?” Diêu Dao bị cậu ôm vào trong ngực, cười xấu xa hỏi cậu.
Hoặc Không Hiệp cúi đầu, hôn một cái ở trên môi cô.
“Vậy chị...” Hoặc Không Hiệp ôm lấy vòng một hoàn hảo của Diêu Dao ở phía dưới thảm.
Diêu Dao lắc lắc đầu: “Buồn ngủ quá, muốn ngủ.”
Hoặc Không Hiệp đem tay dời đi, đặt ở trên eo cô.
Diêu Dao lại giơ tay đem bàn tay to của Hoặc Không Hiệp đặt ở trước ngực của mình.
“Ngủ như thế này.” Diêu Dao nói.
“Được.” Hoặc Không Hiệp đem thảm trên người hai người bịt lại kín mít, ôm sát Diêu Dao vào trong lòng ngực.
“Ngủ ngon.” Hoặc Không Hiệp hôn trán của cô một cái.
Diêu Dao mơ hồ cảm thấy động tác này rất quen thuộc, giống như hai người mỗi lần đi ngủ cậu đều sẽ như vậy.
Diêu Dao ôm eo cậu, ngẩng đầu hôn cằm cậu.
“Ngủ ngon.”
/90
|