CHƯƠNG 21
“Diệp Liệt Thanh, anh dám ” Văn Tuyết bị đám chị em lôi kéo, nghe thấy thế giãy dụa càng ác hơn “Không được tôi cho phép, anh dám bước ra khỏi nơi này một bước ”
Mới rống xong, Văn Tuyết mắt sắc thấy được dấu hôn chói mắt trên cổ Diệp Liệt Thanh.
“Diệp Liệt Thanh ”
Diệp Liệt Thanh kéo Văn Uyển đi được mấy bước, lại bị Văn Tuyết kéo lấy.
Nhưng mà lần này đám chị em bên cạnh Văn Tuyết không dám tiến lên khuyên can, sợ Văn Tuyết thẹn quá hóa giận đánh mình.
“Diệp Liệt Thanh Anh dám đối xử với tôi như thế Tiện nhân không biết xấu hổ kia là ai? Là ai hả?”
Tiếng rống giận tê tâm liệt phế của Văn Tuyết vang lên bên tai, Văn Uyển nhướng mày, cơ thể chắn trước mặt Diệp Liệt Thanh, vẻ mặt ngây thơ vô tội hỏi
“Cô cả… Cô làm sao vậy? Tối hôm qua dượng vẫn luôn ở cùng cháu mà…”
“Văn Uyển ”
Diệp Liệt Thanh đột nhiên rống lên một tiếng, Văn Tuyết nhìn chằm chằm Văn Uyển không chớp mắt, nghiến răng nghiến lợi quát
“Mày nói cái gì? Mày lặp lại những lời vừa mới nói lần nữa ”
Văn Uyển chỉ vết tím và vết cào trên cổ Diệp Liệt Thanh, vẻ mặt khinh thường nhìn Văn Tuyết, cố ý kích thích bà ta
“Tối hôm qua dượng vẫn luôn ‘phát sốt’… Cả người nóng bỏng, sốt cao không tỉnh, còn không có thuốc, cháu chỉ có thể sử dụng͟͟ phươռg pháp thời xưa ϲạօ gió giúp dượng…”
“Cô cả… Dượng đã ‘phát sốt’ cả đêm, cô không đau lòng dượng, nhưng cháu đau lòng…”
Diệp Liệt Thanh nghe Văn Uyển nói câu “phát sốt” hết lần này tới lần khác, mí mắt giật giật.
Liếc mắt nhìn Văn Uyển một cái nói thầm “Cháu im miệng cho ông đây ”
Văn Uyển không thèm để ý nhún vai “Ồ…”
Văn Tuyết không biết là tức tới hồ đồ, hay là bị dáng vẻ không biết xấu hổ của Văn Uyển chọc tức
“Cạo gió? Hai người trai đơn gái chiếc ϲạօ gió…”
“Cô cả, suy nghĩ của cô thật dơ…”
Văn Uyển kéo Diệp Liệt Thanh lùi về sau hai bước, cơ thể trực tiếp dán lên người Diệp Liệt Thanh
“Dượng… Dượng thật đáng thươռg, cưới người phụ nữ ‘dơ’ như thế…”
“Tiểu tiện nhân Mày dám mắng tao?”
Sau khi nói xong, Văn Tuyết giơ tay lên muốn tát về phía mặt Văn Uyển, Diệp Liệt Thanh tiến lên nắm lấy cổ tay bà ta, hất ma͙nh bà ta sang một bên.
“Nếu trạng thái tinh thần của cô không tốt, thì đi khám bác sĩ đi… Đừng ở chỗ này nổi điên ”
Nói câu này xong, Diệp Liệt Thanh kéo Văn Uyển rời đi.
Văn Uyển quay đầu nhìn người phụ nữ hốc mắt như sắp nứt ra ở phía sau, khóe miệng nhếch cao, moi lòng bàn tay của Diệp Liệt Thanh dưới mí mắt của Văn Tuyết.
/486
|