Chương 577: Cô Kiều giành phần thắng thắng
Đám quần đảo đó không có hiển thị trên địa cầu.
“Bản đồ trong tay tôi là đồ giả sao?”, lẽ nào là chơi khăm.
Ngay khi Kiểu Bích Ngọc đang lẩm bẩm một mình, Lucy nhận thấy điều gì đó: “Nói gì vậy?”
Luey chắc hẳn là người hiểu biết, Kiểu Bích Ngọc không ngại chia sẻ bản đồ của cô cho họ, cô cúi đầu xuống và tìm kiếm trong chiếc túi xách màu đỏ hồng của mình, muốn đưa nó cho Lucy.
Lucy nhướng mày, chú ý đến từng hành động của cô, “Kiều Bích Ngọc, tối nay mẹ tôi bảo cô đến nhà tôi ăn cơm!”, Lục Khánh Nam vẫn cầm điện thoại trên tay, bước đi vội vàng “Còn cả dì của cô nữa, mẹ tôi hình như có chuyện quan trọng muốn nói với dì của cô”
Lục Khánh Nam đã truyền xong mệnh lệnh của thái hậu, tất nhiên đây là nhiệm vụ bắt buộc phải hoàn thành.
Lục Khánh Nam đột nhiên ngắt lời, Kiều Bích Ngọc dừng động tác ngẩng đầu lên, bởi vì có liên quan đến dì của cô, nên càng thêm quan tâm hơn: “Mẹ anh hỏi dì tôi có chuyện gì?”Đọc tại truyen.one để chúng mình có động lực ra chương mới nhé!
“Tôi không quen mẹ anh”, Tình trạng hiện tại của Kiều Bích Ngọc đó là ngay cả chồng và con trai cũng quên, huống chỉ là bác gái Lục.
Lục Khánh Nam bật cười rạng rỡ: “… Mẹ tôi nói, cô và mẹ tôi không quen cũng không sao, bà ấy quen cô là được”.
Quản nhiên là mẹ nào con nấy, mặt dày táo tợn đều là do thừa hưởng di truyền Bị cuốn theo chủ đề này, khiến Kiểu Bích Ngọc quên chuyện lấy bản đồ ra để Luey giúp mình xem thử, Lucy cũng tự động xin đến nhà họ.
Lục ăn trực.
“Tôi sẽ đưa cô ấy về nhà họ Quách trước mười giờ tối”, Lục Khánh Nam đảm bảo với Quách Cao Minh.
Gần đây có rất nhiều chuyện xảy ra, Quách Cao Minh chưa sắp xếp được, anh rất bận, vốn dĩ không thể đồng ý để Kiều Bích Ngọc chạy lung tung vào lúc này, mà cô đến nhà họ Lục thì anh cũng yên tâm hơn, liếc nhìn Lucy, suy nghĩ một lúc.
“Chín giờ”, anh nhắc nhở một câu.
Lục Khánh Nam nhanh chóng đồng ý: “Được, được rồi, tôi sẽ đưa cô ấy về nhà họ Quách trước chín giờ tối”
Mượn người của nhà họ Quách đúng là không dễ dàng gì.
Kiều Bích Ngọc đứng bên cạnh, không có nhân quyền nào cả, hai người bàn bạc xong, cô liền đi theo Lục Khánh Nam lên xe đi đến nhà họ Lục.
Lục Khánh Nam cũng đặc biệt cử người đi đón Cung Nhã Yến.
“Trước đây dì tôi và mẹ của anh rất thân thiết sao?”
“Có thể là quan hệ của bọn họ khá tốt”, Lục Khánh Nam lái xe, Kiều Bích Ngọc và Lucy ngồi ở hàng ghế sau, anh ta đoán theo ý của mình: “ Có lẽ là hẹn gặp nhau để nói về những chuyện từ thuở xưa”.
Xét cho cùng, Cung Nhã Yến và mẹ anh ta cũng thuộc cùng một thế hệ, nên có nhiều chủ đề chung Lucy chán nản nhìn khung cảnh đang vù vù bên ngoài cửa kính xe, nghe thấy cuộc nói chuyện của họ, khóe miệng nhếch lên vẻ khinh thường, theo hiểu biết của cô ta, Cung Nhã Yến không hề có chút tình cảm nào với nhà họ Lục.
“..Bích Ngọc, bây giờ vết thương của cháu thế nào rồi?”
“Ồ, sao lại gặp phải chuyện như vậy chứ, thẳng tư đã kể cho bọn bác hết rồi, cháu phải chịu khổ nhiều rồi”
Mẹ Lục nhìn thấy bọn họ vào cửa, liền nhiệt tình chạy tới, kéo Kiều Bích Ngọc đến nói chuyện, xót xa nói: “Cháu không nhớ cũng không sao cả, đều không quan trọng, không cần phải tạo áp lực cho bản thân, điều quan trọng lúc này là khỏi bệnh, những chuyện khác cứ để cánh đàn ông giải quyết, cháu không cần phải nhọc lòng lo lắng, nhất định phải chăm sóc tốt cho bản thân”.
Đối mặt với sự quan tâm chăm sóc của mẹ Lục, Kiều Bích Ngọc có chút không đỡ được, cô không biết nên phản ứng thế nào: “Cảm ơn bác”, câu cảm ơn có hơi lúng túng.
“Mẹ, mẹ không biết đầu của cô ấy bị đụng hỏng rồi sao, mẹ đừng dọa cô ấy”
Lục Khánh Nam thở dài, lát nữa anh ta còn phải đem người nguyên vẹn an toàn trở về nhà, nếu xảy ra chuyện gì thì phiền phức.
Mẹ Lục quay đầu lại, lập tức trở nên hung dữ: “Trong nhà có khách đến, không biết lịch sự chút nào, mau đi rót trà đi!”
Lục Khánh Nam không dám chống trả, lặng lẽ đi vào phòng bếp pha trà rót nước.
Khóe miệng Kiều Bích Ngọc mang mim cười, khả năng thay đổi sắc mặt của mẹ Lục quả thật là khiến cô phải mở rộng tầm mắt, nhà họ Lục thật náo nhiệt.
“Vốn dĩ mẹ Lục muốn cô làm con dâu của bà ấy,nhưng thấy cô là con dâu nhà họ Quách, độ khó khăn quá lớn, cho nên chỉ có thể bó tay”, Lucy tốt bụng nói với cô.
Mẹ Lục này cũng có thể coi là hoa lạ trong giới thượng lưu, lần trước đụng phải Châu Mỹ Duy bị nhà họ Bùi ức hiếp, thế mà bà ấy còn đứng ra gọi điện thoại cho bà Bùi, măng chửi đối phương một trận.
Nói trắng ra, mẹ Lục có tính cách không kiêng dè gì hết, một phần cũng là do đàn ông nhà họ.
Lục, chồng bà lúc nào cũng nói ngon ngọt, cả bốn đứa con trai càng không dám chống trả lại mẹ của bọn họ.
Gia giáo của nhà họ Lục rất đặc biệt “Gả vào nhà họ Lục đúng là một chuyện rất hạnh phúc”, Kiều Bích Ngọc bỗng nhiên cảm thấy yêu mến báo gái Lục.
“Bốn đứa con trai của bà ấy đều không muốn lấy vợ, từ góc độ tâm lý thì có lẽ ảnh hưởng từ thuở nhỏ”
Lucy khẽ trò chuyện với Kiều Bích Ngọc về nhà họ Lục, đúng lúc này, chiếc xe đón Cung Nhã Yến cũng đến Cung Nhã Yến rất ngạc nhiên khi nghe Lục Khánh Nam nói rằng mẹ Lục có chuyện cần bàn với bà ấy, bà ấy chưa từng tiếp xúc với nhà họ Lục, vậy mà lần này nhà họ Lục lại mời bà ấy đến nhà, Cung Nhã Yên là vì phép lịch sự cho nên mới “Không có đồ ăn gì ngon, mọi người đừng chê cười Món ăn tối nay do mẹ Lục và bác trai Lục cùng nhau nấu, nhà họ Lục không thích dùng người giúp việc, cho nên bình thường đều tự xuống bếp nấu cơm.
Trên bàn ăn tối, ba người anh trai của Lục Khánh Nam không về nhà ăn cơm khi bởi vì đang làm việc bên ngoài, chỉ có mấy người bọn họ ngồi quây quần bên bàn ăn, giống như một gia đình bình thường và rất đầm ấm.
Sau bữa ăn, mẹ Lục hét lên răng con trai thứ tư của bà là đưa Kiều Bích Ngọc và Lucy đi bên ngoài đi dạo, Lục Khánh Nam không còn cách nào khác ngoài việc nghe theo, trong khi đó mẹ Lục đưa Cung Nhã Yến đi uống trà và trò chuyện trong phòng khách.
“Tôi không muốn ra ngoài đi bộ, làm thức ăn cho muỗi”
Kiều Bích Ngọc đi được ba bước thì quay đầu, cô rất tò mò tại sao bác gái Lục lại muốn gặp dì của cô.
Khu chung cư của nhà họ Lục đều phủ bởi màu xanh lục rất đẹp đế, đi dạo vào buổi tối đúng thật là sẽ làm thức ăn cho muỗi “Đúng là tâm nhìn hạn hẹp, không nhìn ra là mẹ tôi cố ý đuổi mọi người ta ngoài à”, Lục Khánh Nam tiếp tục nghe theo lời dặn của mẹ: “Đi bên này thôi, không có muỗi đâu, có thế là chỉ gặp phải mấy động vật hoang nhỏ thôi”.
Kiều Bích Ngọc hơi không cam lòng, cô dùng khuỷu tay chạm vào Luey: “Cô biết bọn họ nói gì không?”
Luey vừa ăn uống no say,nhướng mày liếc nhìn cô một cái: “Cô coi tôi là nhà tiên trỉ sao?”
Luey bước đi, vừa cúi đầu vừa dùng hai tay đế liên kết tai nghe vào một cái máy nhỏ.
“Cô đang làm gì vậ Bích Ngọc lại hỏi Luey không ngẩng đầu lên, tiếp tục làm đi làm lại Lục Khánh Nam đi phía sau hai người phụ nữ, cảm thấy rất lạ, Kiều Bích Ngọc có vẻ rất hứng thú và đi đến gần Lucy.
Có thế là trước đây Kiều Bích Ngọc và Lucy liên thủ điều tra Quách Thanh Châu, hoặc cũng có thể họ đã có mối quan hệ bạn bè từ rất lâu rồi Xét về khí chất thì Lucy là người lạnh lùng không thích tiếp xúc với người khác, Kiều Bích Ngọc chỉ bị ăn hiếp.
“Ba triệu rưỡi một phút, không đủ một phút thì vấn tính là một phút”, Lucy cố định xong dây cáp tai nghe trong tay, lắc nó trước mặt Kiều Bích.
Ngọc, bày ra vẻ mặt nham hiểm xảo quyệt thương lượng giá cả với cô.
“Để tôi nghe thử cái gì trong tai nghe đấ?”
“Xin lỗi, không có dịch vụ dùng thử”, Lucy trông như đang đòi tiền.
“Nếu bên trong chỉ là phát một bài hát thì sao”.
“Cô muốn nghe hay không, tôi rất dân chủ, tự do giao dịch, tôi lại không hề ép buộc cô… Hơn nữa, tôi tăng giá tùy theo tâm trạng của mình, khi chúng ta đi bộ đến cây trước mặt, một phút sẽ trở thành mười triệu năm trăm Kiều Bích Ngọc hơi tức giận nói: “Tôi không có tiền!”
“Chồng cô có tiền”, Lucy phải nhắc cô.
Lục Khánh Nam trố mắt ra chứng kiến hành vi lừa dối vô đạo đức của Lucy, mươi triệu năm trăm nghìn mỗi phút, con nhóc này thật tham lam, muốn moi tiền ngu của Kiều Bích Ngọc.
Kiều Bích Ngọc nhấc dây cáp tai nghe của Luecy lên và đeo vào tai cô, nghe thấy giọng nói chuyện của mẹ Lục và Cung Nhã Yến, đồng tử cô nhìn Luey có chút ngạc nhiên, chắc chẩn con nhóc này không phải là người tốt.
Luey trông rất kiêu ngạo, cô ta tiện tay nhét vào túi mẹ Lục một con thiết bị nghe lén nhỏ, liền có thể kiếm được khoản tiền lớn như vậy.
Kiều Bích Ngọc cẩn thận lắng nghe âm thanh từ tai nghe, là những câu chuyện vặt hàng ngày: “..tôi tạm thời đặt trước ba mươi phút, khi trở về nhà tôi sẽ lấy tấm séc của Quách Cao Minh để trả tiền cho cô”
Luey lạnh lùng nói: “Tôi chỉ thu tiền mặt”
“Không có tiền mặt, nếu không chờ đến khi tôi về nhà họ Quách lấy một ít vàng trang sức thế chấp cho cô”, Kiều Bích Ngọc thương lượng: “Nếu cô thích đồ cổ thì tôi cũng có thể đưa cho cô một bình cổ ở nhà họ Quách cho tôi”.
Sắc mặt của Lucy tỏ vẻ ghét bỏ.
Kiều Bích Ngọc thở dài: “Tôi nói rồi, tôi không có tiền”.
Là cái gọi là chân đất, không sợ đi giày.
Cô Kiều giành chiến thắng.
Lục Khánh Nam lắng nghe cuộc trò chuyện giữa hai người phụ nữ, cô gắng nhịn cườ Ánh trăng mờ trên đầu kéo dài bóng của mấy người bọn họ, Kiều Bích Ngọc đang đeo tai nghe và không tập trung lầm, bởi vì bác gái Lục và dì cô vẫn luôn nói về về thời kỳ hưng thịnh của họ.
“Chị gái Cung Nhã Trang của bà năm đó thật sự rất nổi tiếng, ngay cả ông chồng mù mặt nhà tôi cũng có ấn tượng về bà ấy…”
“Năm đó bố tôi cũng vô cùng lo lắng cho chị ấy, không thích chị gái tôi quá kiêu ngạo”
“Bích Ngọc có nét giống chị gái của bà tận bảy tám phần ..”
Kiều Bích Ngọc cảm thấy hơi nhàm chán khi nghe chúng, nghĩ lại một chút, thì cô không có nhiều ấn tượng về mẹ mình, Cung Nhã Trang, “Bà Lục, sao đêm nay bà lại nói chuyện phiếm với tôi quá nhiều về chị t Bác gái Lục dừng lại một lúc, như là do dự: “Hôm nay tôi đến sân bay để đưa con trai thứ ba lên máy bay, sau đó tôi nhìn thấy một người phụ nữ đeo khăn trùm đầu bằng lụa, người phụ nữ đó thực sự giống như chị gái Cung Nhã Trang của bà
/837
|