Chương 820
Bị cô mắng, Quách Cao Minh ở bên trong xe có thể nhìn thấy rõ ràng bộ dạng tức giận của cô.
Hai lớp trung học đánh nhau vì giải bóng rổ của trường. Chuyện này là lần đầu tiên xảy ra ở trường bọn họ. Xung đột giữa lớp đứng đầu và lớp kém nhất. Không nghỉ ngờ gì nữa, chính là do lớp 25 khởi xướng.
“Trường học đúng là quá bất công, tuy rằng lớp chúng ta học kém, nhưng trực tiếp đuổi học thì cũng quá nghiêm trọng rồi” Tống Manh Manh phàn nàn sau khi trở về ký túc xá.
Lớp 25 của cô ấy bình thường điểm thi luôn rất tệ, giải đấu bóng rổ lần này rốt cuộc cũng có chút kiêu ngạo, trên sân thi đấu lại đá Tư Viễn An, kết quả không ngờ lại dẫn tới đánh nhau.
Hai bên đánh nhau nhưng khi xử lý lại chỉ nghiêng về một bên, thật sự quá bất công.
“Các trường học phải duy trì tỷ lệ ghi danh, tất nhiên những người có điểm số tốt và đóng góp sẽ bị xử lý nhẹ. Hơn nữa tớ nghe nói chủ nhiệm lớp cậu luôn muốn xử lý mấy tên gây chuyện này, gần đây tâm tình đều rất tốt” Lời của Phương Mai nói rất đúng trọng tâm.
Tống Manh Manh cúi đầu thở dài Kiều Bích Ngọc vỗ võ vai cô ấy: “Con gà trắng lớp tớ bị các cậu đánh tới sưng cả đầu, không có cách nào khác, xã hội luôn đồng tình với kẻ yếu.”
Nói là kéo bè kéo lũ đánh nhau kỳ thật lại chỉ đơn phương xử lý, con gà yếu ớt mà thành tích cao như thế này thì làm sao mà đánh nhau được “kiều Bích Ngọc, dưới lầu có người tìm cậu” Châu Mỹ Duy cầm sách giáo khoa tiếng Anh ở hành lang ký túc xá học thuộc từ mới, nhìn thấy cậu bé ở dưới lầu: “Là Tư Viễn An”
Quả nhiên Tống Manh Manh càng thêm kích động, cô ấy vội vàng chạy ra ngoài hành lang nhìn, trong lòng tức giận như kẻ thù của mình: “ ta còn dám đến đây, là cậu ta hại lớp chúng tôi khốn đốn như vậy!” Cô ấy cầm được một thứ chuẩn bị ném xuống may mắn bị Phương Mai ngăn lại “Ném đồ từ trên cao xuống rất nguy hiểm, cậu cũng muốn bị đuổi học à?”
Tống Manh Manh tức giận, thấy Tư Viễn An càng nhìn càng khó chịu, cô ấy cùng các bạn trong lớp đều cảm thấy được lần này xử lý nghiêm trọng như vậy chính là bởi vì quan hệ phía sau của cậu ta.
Những học sinh chưa ra ngoài xã hội đều là những người chính trực, họ khó chịu nhất với những mối quan hệ bẩn thỉu này, mọi thứ trở nên méo mó hơn trong mắt họ.
Kiều Bích Ngọc đối với chuyện này cũng không có ý kiến gì, tối nay quán trà sữa luân chuyển, hiếm khi rảnh rỗi, cô đang nghĩ cách sắp xếp thời gian, về phần Tư Viễn An ở dưới lầu, cô cũng không thèm để ý.
“Đàn chị! Đàn chị! Đàn chị”
Tư Viễn An bị thương ở chân không đi lại được, ở nhà đã hai ngày, hôm nay chịu không nổi nên lập tức đến ký túc xá nữ, hơn nữa bây giờ cậu ta còn phải dùng nạng.
“Không nhìn ra lại kiên trì như vậy: Phương Mai bật cười, giọng nói dưới lầu dường như muốn gọi mọi người ra ngoài.
Kiều Bích Ngọc cầm một xấp giấy kiểm tra hóa lý, khoanh chân ngồi trên chiếc bàn nhỏ trên giường nghiêm túc làm bài tập, căn bản không thèm để ý đến những âm thanh xung quanh, cô học ở trường đã ba năm, có chuyện gì chưa từng thấy qua.
Tống Manh Manh không thể chịu đựng được lập tức hét lên: “Ỷ vào việc mình là thân thích của hiệu trưởng có thể quấy rầy chúng ta nghỉ ngơi đúng không, để tớ đi xuống cho cậu †a một trận, giúp lớp mình trả thù”
Lợi dụng Tư Viễn An phải chống nạng mà muốn bắt nạt cậu ta.
“Đừng… bình tĩnh!” Châu Mỹ Duy muốn kéo cô ấy lại nhưng không kịp.
Nhanh chóng chạy xuống theo, vì sợ Tống Manh Manh sẽ lại gây chuyện: “Có ý gì!” ở dưới lầu, vốn dĩ Tống Manh Manh Nguyên là hung hăng, nhưng bây giờ giọng điệu lại có chút bối rối.
Tư Viễn An có thái độ rất tốt: “Chuyện trận đấu là em sai, thực sự xin lỗi”
Cậu ta vừa mở miệng liền nói xin lỗi, cô ấy còn chưa động vào cậu ta đâu, sao cậu ta có thể nhận lỗi nhanh như vậy? Tống Manh Manh không có lý do gì để tức giận lúc này.
“Hoa quả này chị cầm lấy đi, nó được trồng trong vườn nhà ông em đấy!
Trong hộp này là một ít bánh ngọt, tiramisu, bánh crep sầu riêng. Đây đều là do mẹ em làm, bà ấy phải nói ăn sớm không sẽ bị chảy hết”
Cậu ta thực sự đã lấy rất nhiều thứ để mua chuộc họ.
/837
|