Cốc cốc cốc
Hạ Thiên Vũ đang nấu cơm tối thì nghe tiếng gõ cửa, cô vội chạy ra mở cửa.
Xin hỏi cô là Hạ Thiên Vũ phải không?
Đúng vậy, xin hỏi anh là?
Rõ ràng là cô không biết người này, Hạ Thiên Vũ thật sự đoán không ra được, vì sao lại đến đây, hơn nữa trong tay người này còn đang cầm một bó hoa hồng tươi!
Đây là hoa tươi của cô, mời cô ký nhận! Nhân viên giao hoa đặt bó hoa hồng vào trong tay Hạ Thiên Vũ.
Hoa tươi? Tôi không có đặt hoa tươi à? Anh đưa sai người rồi, phải không? Nói xong cô chuẩn bị nhét bó hoa vào trong ngực của người đó.
Cô không phải Hạ Thiên Vũ sao? Nhân viên giao hoa lui về phía sau hai bước, để cho cô không thuận lợi trả lại bó hoa.
Đúng vậy, nhưng hoa không phải của tôi đâu! Thấy nhân viên giao hoa cũng không có nhận lại, cô đành phải ôm bó hoa tươi.
Vậy thì không sai, là một người đàn ông bảo tôi gửi tới cho cô, mời cô ký tên chỗ này đi! Trên mặt nhân viên giao hoa vẫn mỉm cười, chỉ là thái độ kiên quyết không nhận lại bó hoa này.
Này, xin hỏi tên của người đàn ông tặng hoa là gì?
Thật xin lỗi, người đàn ông đó cũng không có nói tên họ. Mỉm cười xin lỗi, người giao hoa đưa biên lai về phía trước, ý bảo cô ký tên.
Rốt cuộc là ai muốn tặng hoa tươi cho cô đây! Nếu anh không biết thì tôi không cần phải biết tên của người đó sao? Nhưng nếu anh cố tình!
Nhân viên giao hoa thấy Hạ Thiên Vũ im lặng, nên nhắc nhở lần nữa.
Mời ký tên ở đây, để tôi báo cáo kết quả làm việc!
Nhân viên giao hoa không chịu được nên thúc giục, Hạ Thiên Vũ vẫn nhận hoa tươi, đóng cửa lại, bên trong bó hoa tươi cũng không có thiệp chúc mừng gì cả, cho nên hoàn toàn cũng không có manh mối gì, nghĩ không ra đến tột cùng là người nào tặng bó hoa tươi này đây, lấy điện thoại di động ra, gọi cho một số bạn bè nhưng luôn nghe câu trả lời là không phải là người gửi hoa, thật sự là không nghĩ ra được đến tột cùng là người nào, Hạ Thiên Vũ không thể làm gì khác hơn là để bó hoa tươi này sang một bên.
Mẹ, rốt cuộc là ai tặng hoa tươi vậy ạ! Vẻ mặt Hoan Hoan xảo quyệt, không ngờ thầy giáo Đinh hành động nhanh như vậy, thật không uổng phí công mình dạy nha!
Dĩ nhiên là Hoan Hoan kết luận việc làm này lên trên đầu Đinh Doãn Dị rồi, dù sao gần đây Hạ Thiên Vũ không quen biết ai khác, người tặng hoa chắc chắn chính là thầy giáo Đinh rồi.
Không biết nữa! Không quan tâm, đến lúc đó người kia nhảy ra sẽ biết! Hoan Hoan ngoan nhanh đi chơi trước đi, chờ mẹ làm xong cơm tối. Đôi tay khoác lên bả vai nhỏ của Hoan Hoan, thấy Hoan Hoan giống như rất thích chơi với hoa.
Thật là, rốt cuộc là ai chứ, chuyện này như một nhạc đệm trôi qua thật nhanh.
Dạ, con biết rồi ạ, mẹ nhanh đi làm cơm đi!
Cô đứng lên, đi vào bếp nấu cơm,
Hạ Thiên Vũ đang nấu cơm tối thì nghe tiếng gõ cửa, cô vội chạy ra mở cửa.
Xin hỏi cô là Hạ Thiên Vũ phải không?
Đúng vậy, xin hỏi anh là?
Rõ ràng là cô không biết người này, Hạ Thiên Vũ thật sự đoán không ra được, vì sao lại đến đây, hơn nữa trong tay người này còn đang cầm một bó hoa hồng tươi!
Đây là hoa tươi của cô, mời cô ký nhận! Nhân viên giao hoa đặt bó hoa hồng vào trong tay Hạ Thiên Vũ.
Hoa tươi? Tôi không có đặt hoa tươi à? Anh đưa sai người rồi, phải không? Nói xong cô chuẩn bị nhét bó hoa vào trong ngực của người đó.
Cô không phải Hạ Thiên Vũ sao? Nhân viên giao hoa lui về phía sau hai bước, để cho cô không thuận lợi trả lại bó hoa.
Đúng vậy, nhưng hoa không phải của tôi đâu! Thấy nhân viên giao hoa cũng không có nhận lại, cô đành phải ôm bó hoa tươi.
Vậy thì không sai, là một người đàn ông bảo tôi gửi tới cho cô, mời cô ký tên chỗ này đi! Trên mặt nhân viên giao hoa vẫn mỉm cười, chỉ là thái độ kiên quyết không nhận lại bó hoa này.
Này, xin hỏi tên của người đàn ông tặng hoa là gì?
Thật xin lỗi, người đàn ông đó cũng không có nói tên họ. Mỉm cười xin lỗi, người giao hoa đưa biên lai về phía trước, ý bảo cô ký tên.
Rốt cuộc là ai muốn tặng hoa tươi cho cô đây! Nếu anh không biết thì tôi không cần phải biết tên của người đó sao? Nhưng nếu anh cố tình!
Nhân viên giao hoa thấy Hạ Thiên Vũ im lặng, nên nhắc nhở lần nữa.
Mời ký tên ở đây, để tôi báo cáo kết quả làm việc!
Nhân viên giao hoa không chịu được nên thúc giục, Hạ Thiên Vũ vẫn nhận hoa tươi, đóng cửa lại, bên trong bó hoa tươi cũng không có thiệp chúc mừng gì cả, cho nên hoàn toàn cũng không có manh mối gì, nghĩ không ra đến tột cùng là người nào tặng bó hoa tươi này đây, lấy điện thoại di động ra, gọi cho một số bạn bè nhưng luôn nghe câu trả lời là không phải là người gửi hoa, thật sự là không nghĩ ra được đến tột cùng là người nào, Hạ Thiên Vũ không thể làm gì khác hơn là để bó hoa tươi này sang một bên.
Mẹ, rốt cuộc là ai tặng hoa tươi vậy ạ! Vẻ mặt Hoan Hoan xảo quyệt, không ngờ thầy giáo Đinh hành động nhanh như vậy, thật không uổng phí công mình dạy nha!
Dĩ nhiên là Hoan Hoan kết luận việc làm này lên trên đầu Đinh Doãn Dị rồi, dù sao gần đây Hạ Thiên Vũ không quen biết ai khác, người tặng hoa chắc chắn chính là thầy giáo Đinh rồi.
Không biết nữa! Không quan tâm, đến lúc đó người kia nhảy ra sẽ biết! Hoan Hoan ngoan nhanh đi chơi trước đi, chờ mẹ làm xong cơm tối. Đôi tay khoác lên bả vai nhỏ của Hoan Hoan, thấy Hoan Hoan giống như rất thích chơi với hoa.
Thật là, rốt cuộc là ai chứ, chuyện này như một nhạc đệm trôi qua thật nhanh.
Dạ, con biết rồi ạ, mẹ nhanh đi làm cơm đi!
Cô đứng lên, đi vào bếp nấu cơm,
/72
|