Cha Đại Thần, Mẹ Không Dễ Theo Đuổi Đâu

Chương 67 - Chương 61

/72


Edit: Sun520

Lúc Hoan Hoan tỉnh lại lần nữa, sắc trời đã không còn sớm, gần đến giờ cơm tối.

Mẹ, hôm nay ăn món gì vậy ạ? Hoan Hoan rất đói bụng nha. Chu môi bày tỏ sự không hài của mình.

Mẹ làm xong rồi, con tới ăn đi! Hạ ddllqqddSun520 Thiên Vũ bưng ra thức ăn làm xong, để lên bàn.

Tại sao hôm nay cảm thấy là lạ, mẹ làm sao vậy nhỉ? Bình thường mẹ chắc chắn sẽ cười nói, ai cho con ngủ lâu như vậy, nhưng hôm nay lại không có hứng thú.

Ánh mắt nhìn thấy ân nhân cứu mình đang ngồi trước bàn cơm, có thể là bởi vì hôm nay có khách đi! Hoan Hoan tìm lý do kì lạ cho hôm nay, sau đó bé ngồi thoải mái và chờ bữa ăn tối.

Thiển Hề giúp Hạ Thiên Vũ đặt thức ăn lên bàn, sau đó mọi người cùng nhau ngồi ở trước bàn ănddllqqddSun520 cơm, đợi đến lúc mọi người ăn không sai biệt lắm, Hạ Thiên Vũ đang định nói cho Hoan Hoan một tin không tính là “Tin tức tốt”, nhưng không nghĩ Hoan Hoan lại trách móc trước rồi.

Mẹ, chú này, hôm nay là ở lại nhà dì ddllqqddSun520 Thiển sao ạ? Nói xong, tay nhỏ bé Hoan Hoan cũng không có dừng lại động tác gắp thức ăn.

Hoan Hoan, con nên gọi chú là cha! Người đàn ông mở miệng sửa đúng, cũng làm cho Hoan Hoan giật mình.

Dường như mẹ và chú này không thích hợp cho lắm, cha của Hoan Hoan tốt hơn hết là phải cao to đẹp trai, tại sao có thể như bây giờ chứ, mặc dù chú này cũng rất đẹp trai, nhưng không có trẻ tuổi và không có xứng đối với mẹ chút nào.

Mẹ, khi nào thì mẹ cho Hoan Hoan tìm cha vậy, Hoan Hoan cũng không có đồng ý chứ, chú Dương Dịch đâu rồi? Thầy giáo Đinh đâu rồi? Hoan Hoan không cần chú ấy làm cha. Nói Hoan Hoan chu miệng lên nói, sau đó để chiếc đũa gắp thức ăn xuống, ngồi im lặng trước bàn ăn.

Nghe được Hoan Hoan nói như vậy, Hạ Thiên Vũ thật sự không biết rốt cuộc là nên khóc hay nên cười nưa! Hoan Hoan nghĩ rằng đây là bạn trai của cô sao!

Người đàn ông cũng không có nghĩ đến Hoan Hoan lại nghĩ như vậy, sững sờ một chút, lúc này mới dịu dàng giải thích.

Hoan Hoan, chú là cha ruột của con! Cha là tới đón con cùng nhau trở về. Không có nói tới vợ của mình, bởi vì anh không muốn mình đau lòng cũng không muốn Hoan Hoan buồn, hôm nay nhận Hoan Hoan là một ngày vui mừng, mà vợ anh chắc chắn cũng sẽ không hi vọng trong ngày hạnh phúc lại đầy nỗi buồn!

Cha ruột sao? Hoan Hoan chỉ có mẹ à! Cha từ đâu đến đây vậy ạ? Nghe được lời người đàn ông giải thích, Hoan Hoan cũng không tiếp nhận tình cảm tốt đẹp, chỉ là ánh mắt nhìn về phía Hạ Thiên Vũ, đúng vậy thật ra thì cô bé nghe hiểu, nhưng mẹ mới là người thân nhất của bé, cha cũng chỉ có thể là mẹ tìm cha cho bé, Hoan Hoan mới không cần người cha này đâu.

Nếu cha thật sự yêu Hoan Hoan, thì sẽ không để cho Hoan Hoan và mẹ cùng nhau thời gian dài như vậy, cho tới bây giờ mới đến nhận Hoan Hoan, Hoan Hoan mới không cần người cha không có lương tâm như vậy.

Nghĩ như vậy, trong mắt Hoan Hoan nhấp nháy tinh thể, cả người làm bộ đáng thương giống như đứa bé không ai cần, khiến Hạ Thiên Vũ không khỏi cảm thấy đau lòng, càng lúc càng đau lòng hơn.

Hoan Hoan theo lý thuyết thì Hạ Thiên Vũ là nên giúp khuyên Hoan Hoan đi cùng với cha của bé, nhưng Hạ Thiên Vũ không thể nói ra được, dù sao hai người ở chung một chỗ nhiều năm như vậy, làm sao có thể nói cắt đứt thì cắt đứt chứ? Nhưng, dù sao người đàn ông này cũng là cha ruột của Hoan Hoan, thế nào cũng quan trong hơn so với mình, mình hoàn toàn cũng không có tư cách khiến Hoan Hoan ở lại.

Thiển Hề nhìn cảnh tượng như vậy, trong lòng là từ từ thương cảm, làm sao tình tiết như phim truyền hình lại sẽ xảy ra ở nơi này của cô chứ! Hoan Hoan, Tiểu Vũ, nếu hôm nay không có đi công viên chơi thì sẽ không xuất hiện cảnh tượng như bây giờ phải không?

Dù sao Thiển Hề cũng là người ngoài, cho nên không tiện nói gì, chỉ có thể lo lắng trong lòng nhìn mấy người trên bàn ăn.

Hoan Hoan, chú thật sự là cha ruột của con, lúc trước chưa có tới tìm con, là vì cha muốn con và mẹ con có thể sống một cuộc sống tốt sau này, nhưng cha không có nghĩ đến, mẹ con. Người đàn ông nhìn thấy Hạ Thiên Vũ muốn nói gì đó nhưng nói không được thì biết trong lòng cô chắc chắn không dễ chịu rồi, nhưng Hoan Hoan là máu mủ của mình, bây giờ vợ đã chết anh muốn dẫn bé Hoan Hoan trở về, vốn là không muốn nói tới vợ nhưng bây giờ vì để cho Hoan Hoan có thể đi cùng mình cho nên anh không thể không nói.

Không muốn không muốn, lúc trước ông không cần Hoan Hoan, bây giờ Hoan Hoan cũng không cần ông, Hoan Hoan là của mẹ ai giành cũng không đi, Hoan Hoan muốn mẹ, Hoan Hoan muốn mẹ! Mang theo giọng khóc lóc kể lể đánh tới trái tim Hạ Thiên Vũ.

Nếu lúc đầu anh không có thời gian trở lại mang Hoan Hoan đi, tại sao bây giờ anh lại muốn mang con bé đi chứ, tôi cũng không hy vọng Hoan Hoan biến mất trong thế giới của tôi. Hạ Thiên Vũ không nhịn được, cho dù anh và Hoan Hoan là cha và con gái, nhưng Hạ Thiên Vũ thật sự ddllqqddSun520 không bỏ được, trong giọng nói biểu lộ thái độ của mình và Hoan Hoan, nếu như cuối cùng anh vẫn đưa Hoan Hoan đi.

Hạ Thiên Vũ nhìn về phía Hoan Hoan, trong ánh mắt vô cùng lưu luyến và không nỡ, không, Hoan Hoan sẽ không đi.

Đúng vậy, Hoan Hoan và Tiểu Vũ hai người đã sinh ra tình cảm, nếu như anh phải chia rẽ hai người bọn họ, so sánh với đến lúc đó hai người cũng sẽ không tốt hơn. Nhìn thấy Hạ Thiên Vũ phản kháng, trong lòng Thiển Hề tràn đầy vui mừng, cô cũng không hy vọng nhìn thấy Hoan Hoan và Hạ Thiên Vũ chia lìa, cô không thể làm gì được nhưng cô vẫn có thể hóng gió một chút.

Người đàn ông im lặng, đưa mắt nhìn Hoan Hoan một lúc, trong mắt buồn bã, nhẹ nhàng thở dài.

Hoan Hoan, con thật sự không muốn rời đi ở cùng một chỗ với cha haysao? Cha biết rõ lúc trước là ba có lỗi, không có quan tâm đến con và mẹ con, nếu lúc trước lòng của cha có thể hung ác một chút, sớm một chút thoát khỏi trói buộc gia tộc, mà không phải như bây giờ một để cho bọn họ mới đồng ý mẹ của con, có lẽ bây giờ chúng ta vẫn là một gia đình hạnh phúc. Trong ánh mắt người đàn ông tràn đầy khát khao, ánh mắt nhìn Hoan Hoan rất dịu dàng.

Không cần, Hoan Hoan muốn mẹ. Có lẽ là bị ánh mắt của người đàn ông này làm cho Lung lay rồi, Hoan Hoan dừng lại một chút, lúc này mới kiên định đáp lại nói, khiến lòng của Hạ Thiên Vũ và Thiển Hề hồi hộp.

Được rồi! Thay vì con ở cùng cha thì không bằng con và mẹ con bây giờ ở cùng nhau, cha đã làm tổn thương mẹ con một lần, không muốn làm tổn thương con lần nữa. Chỉ là, Hạ Thiên Vũ, xin em nhất định phải chăm sóc thật tốt cho Hoan Hoan, tốt nhất là có thể cho bé có một gia đình hoàn chỉnh, nếu Hoan Hoan đi theo anh, có lẽ gia đình này cũng sẽ


/72

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status