Cha Tổng Thống Của Cục Cưng Sinh Đôi

Chương 160

/229


"Vậy người đưa bưu phẩm kia, đã thẩm vấn chưa?" Sau khi Vũ Văn Vĩ Thần ngồi xuống phía sau bàn làm việc, lập tức mở miệng hỏi trưởng phòng bảo vệ về tình huống kia.

"Đã thẩm vấn rồi." Trưởng phòng bảo vệ cẩn thận trả lời, lúc này trán của ông ta đã rịn mồ hôi.

Hồ Ứng đứng một bên, mở miệng nói: "Đã thông báo cho tất cả bộ trưởng lập tức đến đây họp, còn có chuyên gia gỡ bom đến hiện trường tiến hành phân tích, tin rằng muốn bắt được tên hung thủ này là không thành vấn đề."

"Nửa ngày sau các người đem kết quả đến cho tôi, đi ra ngoài đi!" Vũ Văn Vĩ Thần nói xong, lập tức phất phất tay về phía bọn họ, ý bảo bọn họ lui ra ngoài.

Hồ Ứng và trưởng phòng bảo vệ nhìn nhau rồi sau đó lập tức lui ra ngoài.

Lúc này Đào Du Du đang nằm trên chiếc giường lớn mềm mại của Vũ Văn Vĩ Thần, đầu óc cô trống rỗng, ánh mắt cô mở to không dám nhắm mắt lại, bờ môi có chút trắng bệch còn đang nhẹ nhàng run run.

Lúc cửa phòng bị mở ra, cô phản xạ có điều kiện từ trên giường ngồi dậy, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía cửa ra vào, sau khi nhìn thấy người đến là Vũ Văn Vĩ Thần, thần kinh căng thẳng mới từ từ thả lỏng.

"Tôi.... .....Tôi muốn đến nhà cô tôi." Cô chợt ý thức được, mình có thể gặp nguy hiểm, như vậy còn Đào Dục Huyên và Tiểu Nho thì sao? Chúng nó có an toàn không?

"Cô thả lỏng một chút, sự việc không có nghiêm trọng như cô nghĩ đâu." Vũ Văn Vĩ Thần thấy tâm trạng cô có chút không yên, một phen đi đến bên giường ngồi xuống, hai tay vịn chặt bả vai cô rồi nói.

"Anh ta trực tiếp gửi quả bom cho tôi, anh còn nói sự việc không nghiêm trọng." Đào Du Du tức giận phản bác lại anh, sao anh có thể hiểu được tâm tình của cô vào lúc này.

Vũ Văn Vĩ Thần nhìn bộ dạng sắp nổi điên của cô, một tay ôm lấy mặt cô, để cho ánh mắt cô nhìn thẳng vào mắt anh, sau đó nghiêm túc nói: "Không phải Nhã Hinh cùng với Dục Huyên và Tiểu Nho đi chơi rồi sao? Bên người Nhã Hinh có một nhóm nhân viên an ninh và bảo vệ đi theo, không ai có thể đến gần bọn họ, cô không cần phải ở đây tự hù dọa mình, được chứ? Để tôi thông báo cho trợ lý của Nhã Hinh, để cho bọn họ kết thúc cuộc chơi trở về phủ Tổng Thống, buổi tối các người có thể gặp nhau."

"Thật vậy không?" Đào Du Du nghe Vũ Văn Vĩ Thần nói xong.... ... Cũng nhận ra rằng cô quan tâm nhiều quá sẽ bị loạn rồi.

"Tin tôi. Sau này chuyện như vậy tuyệt đối sẽ không xảy ra nữa. Trước tiên nghỉ ngơi một chút, tôi còn rất nhiều chuyện phải xử lý." Anh nói xong, chuẩn bị đỡ cô nằm xuống.

Đào Du Du nghe những lời nói của anh mới làm cho mình bình tĩnh lại, Vũ Văn Vĩ Thần nói không sai, bây giờ cô ở trong phủ Tổng Thống, nếu trong này còn chưa an toàn, vậy cả thế giới sẽ không có chỗ nào an toàn.

Cô nhẹ nhàng đẩy Vũ Văn Vĩ Thần ra, nói: "Tôi........Tôi không sao rồi, tôi không muốn nghỉ ngơi ở đây, tôi nên trở về phòng mình thôi."

"Chỉ cần ở lại đây, cô ở lại đây, tôi yên tâm hơn." Anh không để cho cô xuống giường, mà ngoan cố đè cô xuống giường.

"Anh.... ...." Cô hơi ngạc nhiên nhìn anh.

Anh ta vừa nói cái gì? Cô ở trong này, anh yên tâm hơn.... ........

Đây là ý gì?

Chẳng lẽ anh ta rất lo lắng cho cô sao?

"Nghỉ ngơi đi." Không để ý đến sự ngạc nhiên trong mắt cô, anh giúp cô đắp chăn, sau đó xoay người đi ra cửa.

Đào Du Du nằm ở trên giường, nhìn bóng lưng cao ngất dần dần biến mất trước mặt cô, đột nhiên trong lòng dâng lên một cổ ấm áp.

Vì sao anh ta bỗng đối xử tốt với cô như vậy?

Còn để cho cô ở trong phòng anh ta, nằm trên giường của anh ta.... ...... .........

Vũ Văn Vĩ Thần xuống lầu lần nữa, bộ trưởng bộ an ninh đã đến, theo sau ông ta còn có Thác Ngọc Mộ Dã.

Bọn họ gặp nhau ở cửa ra vào, sở dĩ Thác Ngọc Mộ Dã chạy đến đây trước tiên, không phải bởi vì có người thông báo cho anh ta, mà đúng lúc xảy ra vụ nổ, anh ta ở trong nhà hàng dùng cơm cách đây mấy con phố, là bảo vệ của anh ta ở bên ngoài nói cho anh ta biết, dường như ở đây xảy ra vụ nổ, vì vậy anh ta lập tức chạy đến.

Lúc anh ta đến đây, hiện trường vụ nổ đã bị một nhóm chuyên gia gỡ bom vây quanh.

Đi vào trong phủ, anh ta đã nhìn thấy bộ trưởng bộ an ninh và Cảnh trưởng cảnh cục được triệu tập đến, hỏi thăm Hồ Ứng về tình hình một chút, anh ta lập tức lâm vào trầm tư.

Trong phòng họp yên lặng, người phụ trách liên quan đang ngồi với vẻ mặt nghiêm túc, không ai dám mở miệng lên tiếng.

"Mọi người thấy thế nào về vụ án nổ lớn này?" Nhìn thấy mọi người đều trầm mặc, Vũ Văn Vĩ Thần ngồi ở vị trí cao nhất mở miệng.

"Nếu quả bom gửi cho quản gia Đào, vậy muốn điều tra rõ chuyện này phải bắt đầu từ quản gia Đào." Người thứ nhất lên tiếng là cảnh trưởng, lúc này ông ta lấy góc độ chuyên môn là người cao nhất bộ Công an đưa ra phân tích đầu tiên.

"Tôi vừa mới sắp xếp lại tất cả tài liệu về quản gia Đào, trừ bỏ năm năm trước ba cô ấy từng bị người khác ám sát chết, trên người cô ấy hoàn toàn không có bất kỳ manh mối liên quan đến phần tử khủng bố." Hồ Ứng nói xong, đem tài liệu trong tay phát đến tay cho mọi người.

"Chẳng lẽ lại là Đảng Dân Quyền?"" Bộ trưởng bộ an ninh nhíu mày, khi ông ta nhìn vào tài liệu trong tay, mới biết được, thì ra vị này là cha của quản gia Đào, chính là thị trưởng của Đảng Dân Ý vào năm năm trước.

"Năm đó vụ điều tra này ở chỗ Tiếu Khắc Dũng đã dừng lại rồi, một mình ông ta gánh hết tất cả tội danh, xem như bảo vệ tất cả những người trong Đảng Dân Quyền, nhưng mà ông ta đã bị phán xử tử hình, vì vậy lần này khủng bố hẳn không phải là do ông ta làm. Hơn nữa, quản gia Đào chỉ là một quản gia của Phủ Tổng Thống, Đảng Dân Quyền thật sự không cần đối phó với cô ấy mới đúng." Hồ Ứng tiếp tục phân tích.

Thác Ngọc Mộ Dã cũng nhìn tài liệu trong tay, đột nhiên nhướng mày, ngẩng đầu nhìn về phía Vũ Văn Vĩ Thần rồi nói: "Nếu như mục tiêu của hung thủ không phải là quản gia Đào.... ... như thế có khả năng nhất là nhằm vào ai?"

"Xem ra, lần này kẻ địch của tôi đã chuẩn bị chủ động ra quân rồi." Vũ Văn Vĩ Thần híp mắt mỉm cười nói.

"Đúng vậy, hiện tại quan hệ giữa Tổng Thống và quản gia Đào đã tính công khai bí mật, hung thủ biết rõ gửi bưu phẩm cho ngài Tổng Thống là không thể nào thực hiện được, vì vậy đành phải gửi bưu phẩm cho quản gia Đào hoàn toàn không làm cho người khác chú ý, nhưng mà quan trọng nhất đối với Tổng Thống quan trọng nhất chính là quản gia Đào, hơn nữa người đó còn đặc biệt chọn thời gian ăn trưa, điều này nói rõ khẳng định người đó biết rõ lúc này quản gia Đào nhất định ở cùng một chỗ với Tổng Thống, như vậy nói cách khác, người này tương đối quen thuộc với Phủ Tổng Thống, ít nhất, người này đã đến Phủ Tổng Thống rồi." Cảnh trưởng phân tích, nhanh chóng đưa ra kết luận.

/229

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status