Chân Nhân Không Lộ Tướng

Chương 58 - Chương 57

/86




Nụ hôn này đến thật bất ngờ, Cố Thường cả kinh tới mức hồn vía cũng muốn bay ra ngoài, chỉ cảm thấy hoảng sợ cùng với tức tối, không hề cảm nhận được một chút thẹn thùng ngọt ngào nào cả.

Lục Tử Triệt chỉ là lướt qua, đúng lúc môi suýt nữa bị nàng cắn rách thì kịp thời rời khỏi môi nàng, ánh mắt u ám, ngón tay mập mờ mơn trớn trên đôi môi mềm mại đến bất khả tư nghị của nàng, khàn giọng lên tiếng cười khẽ: “Phản ứng mạnh mẽ như vậy… Đêm động phòng hoa chúc thì phải làm sao bây giờ đây?”

Cố Thường bị chiếm tiện nghi nên mặt có chút đỏ, có xấu hổ, nhưng hơn cả chính là giận dữ, nặng nề giơ chân lên dẫm lên chân Lục Tử Triệt, nghiến răng nghiến lợi mà nói: “Vương bát đản, ai cho phép ngươi không đàng hoàng ở nhà ta? Ai cho ngươi lá gan đó!”

“Ý nàng là nói ở nhà nàng không được, ở nơi khác thì có thể phải không?” Chân Lục Tử Triệt bị đạp và chuyện này là cùng với một người, hắn thoải mái để nàng đạp, một cánh tay còn vòng lên lưng Cố Thường “quên” buông xuống.

“Ngươi đây…” Cố Thường không biết phải nói hắn như thế nào, quả thực không rõ người này từ khi nào đã trở nên không đứng đắn như vậy, ném Lục Tử Triệt không coi ai ra gì trước đây đi đâu rồi? Lục Tử Triệt sinh ra lạnh nhạt chớ gần với “họ Cố” kia đi đâu rồi?

Lục Tử Triệt vừa định mở miệng tiếp tục trêu chọc vị hôn thê nhỏ một chút, bất chợt tai thính nghe thấy tiếng bước chân của Quách Tiểu Trà đang dắt ngựa nhanh

chóng đi đến, thầm nghĩ một tiếng đáng tiếc, buông eo thon của Cố Thường ra, khẽ ho hai tiếng rồi nói: “Buổi tối gió mát, chỉ tiễn đến đây thôi, ta cũng không phải là người ngoài, ta tự mình đưa Quách Tiểu Trà ra ngoài là được rồi.”

“Lục Tử Triệt ngươi có phải bị quỷ nhập Song Nhã. vào người hay không?” Cố Thường giơ tay lên ra sức lau đôi môi vừa mới bị khinh bạc vài lần rồi chất vấn, nàng thật không nghĩ ra nổi nguyên nhân, thật sự là nam nhân này thái độ trước sau chuyển biến mạc danh kì diệu, không giống như cùng là một con người.

Nhìn khuôn mặt Cố Thường đầy vẻ hoài nghi, Lục Tử Triệt bất đắc dĩ cười cười, nếu có thể hắn cũng muốn sống chung với nàng tự nhiên như lúc đầu, từ từ phát triển thành lâu ngày sinh tình như trong kịch, nhưng nàng lại không thành thật, không biết khi nào thì sẽ lại lôi ra vài chuyện thiêu thân quay lại phá hoại hôn sự, nếu hắn không thay đổi bớt hạ sách đi, coi đầu óc và tính tình này của nàng, nếu lấy về nhà thật thì nhất định sẽ gia đình không yên quá.

“Ta chính là ta, chỉ là gần đây phát hiện mình không hề ghét nàng, còn có chút thích nàng, vậy thôi.” Lục Tử Triệt thản nhiên nói xong như lời thông báo, sau đó cau mày nói với Quách Tiểu Trà đang vội vã chạy tới: “Làm sao mà trở lại nhanh như vậy? Nếu vội vã đi theo ta như thế, không cần kéo dài thời gian nữa, vậy thì đi thôi.”

Tại sao động tác nhanh lên một chút còn bị nói? Chẳng lẽ muốn lề mề chậm chạp mới tốt? Quách Tiểu Trà nhận thấy sẽ phải “ăn nhờ ở đậu”, không dám nổi nóng, đành phải chịu đựng nỗi uất ức không hiểu hỏi: “Không phải vì sợ làm lỡ thời gian của đại ca nên Song Nhã. đệ mới nhanh lên một chút sao? Nếu không đệ lại dắt ngựa trở về, quá nửa canh giờ sau mới đến?”

“Quên đi, đi thôi.” Lục Tử Triệt hừ một tiếng bước chân đi, ý bảo Quách Tiểu Trà dắt ngựa đuổi kịp.

Quách Tiểu Trà nhìn Cố Thường nãy giờ không lên tiếng cũng không có ý định tiễn bọn họ ra cửa, nhìn lại một chút rồi sải bước đi về phía Lục Tử Triệt, kìm chế sự phiền não khó hiểu theo sát Lục Tử Triệt, thầm oán trong thiên hạ này sinh vật gọi là “đại ca” đều khiến người ta chán ghét, trong nhà có một đại ca đáng ghét, ai ngờ rời nhà trốn đi cũng không tránh khỏi “đại ca” ở ngoài, sao số hắn khổ như vậy chứ?!

Bọn Lục Tử Triệt vừa ra khỏi cửa, Lục Đậu vội vã mang áo choàng đến: “Tiểu thư, mau khoác thêm vào.”

Cố Thường còn đang ngẩn người đứng tại chỗ nhìn chằm chằm phương hướng Lục Tử Triệt rời đi thấy vậy liền bực bội nhận lấy áo choàng, rất nhanh sau khi khoác vào liền bước chân trở về phòng, không nói một lời nào.

Lục Đậu thấy thế mắt chớp chớp, trực giác cho thấy chủ tử lại ầm ĩ với cô gia tương lai, nàng ta không dám hỏi liền vội vàng theo cùng rời đi.

Ban đêm nằm trên giường, Cố Thường lăn qua lộn lại không ngủ được, nổi giận đến mức dứt khoát ngồi dậy, nàng không mặc thêm y phục mà cứ ngồi ngẩn ngơ, tay bất giác lại chạm vào môi, Lục Tử Triệt đã nói rằng hắn có chút thích nàng, nói rằng hắn không hề ghét nàng.

“Sao hắn lại thích ta?” Cố Thường suy nghĩ mãi vẫn không ra được, rõ ràng hai người bọn họ vừa gặp mặt liền ầm ĩ, sau lại dần dần không như vậy nữa, bọn họ có thể bình thản mà trò chuyện, thế nhưng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà lại khiến hắn nhìn nàng bằng con mắt khác?

Lại dám trêu chọc nàng, còn là trong nhà nàng! Cha nương chắc chắn đã biết rồi, ám vệ quý phủ có mấy người, nói không chừng sẽ có người đem tin tức này báo cho bọn họ biết, cũng có thể bị hạ nhân tinh mắt nhìn thấy rồi đến bẩm báo , không biết cha nương nghe nói chuyện nữ tế tương lai luôn được coi trọng mà lại khinh bạc khuê nữ của bọn họ thì sẽ có suy nghĩ gì? Sẽ cho rằng mình nhìn lầm rồi trong cơn giận dữ giải trừ hôn ước luôn thì tốt!

Cố Thường tâm phù khí táo, cảm thấy trong lòng như có lửa, muốn làm tiêu tan nhưng không biết làm cách nào, không tiêu đi lại còn khiến nàng kìm nén đến mức khó chịu, quả thật phiền vô cùng.

Một mặt thì âm thầm hối hận mình lúc đó phản ứng quá chậm, hẳn là phải vả vào miệng hắn mới đúng, một mặt lại tức giận bản thân không có tiền đồ, bị hôn một chút liền bị doạ đến còn nửa cái mạng, cũng làm cho tên kia chê cười.

“Ta mới không thích hắn, một chút ta cũng không thích hắn!” Cố Thường lẩm bẩm, xem đệm giường như Lục Tử Triệt, xuống tay véo thật mạnh.

Đệm giường tội nghiệp bị hành hạ đến mức nhăn nhúm lại.

Lục Đậu canh giữ ngủ ở gian ngoài thấy trong phòng Cố Thường chơi đùa nên tỉnh, ngáp một cái đứng dậy không Song Nhã.d.d.l.qd mặc thêm y phục đi đến hỏi: “Tiểu thư làm sao thể? Là ai có bản lĩnh lớn như vậy khiến tiểu thư vì không thích hắn nên giận đến mức không ngủ được?”

Cố Thường thấy mình gây tiếng động bị Lục Đậu nghe thấy nên ngượng đỏ mặt, hơi áy náy vì đánh thức nàng ta, rầu rĩ nói: “Còn không phải là Lục Tử Triệt sao? Ngươi có biết lúc ngươi về phòng lấy y phục cho ta hắn đã làm chuyện gì không? Đúng là không biết xấu hổ!”

“Lại làm chuyện gì rồi? Chẳng lẽ là hôn tiểu thư?” Lục Đậu ngồi trên ghế liên tục ngáp, tuỳ ý nói, ai ngờ cứ tưởng đoán sai nhưng thật ra là

/86

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status