Chân Nhân Không Lộ Tướng

Chương 67 - Chương 66

/86


“Láo xược! Ngươi có biết mình đang nói chuyện với ai hay không hả?” Nha hoàn bên cạnh Lương Dung tức giận chỉ vào Lục Đậu mắng.

Lục Đậu giơ tay lên nặng nề đẩy bàn tay ti tiện trước mắt mình ra, hét lại với giọng lớn hơn: “Bà đây đang nói với tiểu thư nhà ta, liên quan tới ngươi đồ đàn bà chanh chua này à!”

Không ngờ tới Lục Đậu lại có thể ngang ngược như vậy, không riêng gì nha hoàn kia, ngay cả Lương Dung cũng kinh sợ mà lui về phía sau nửa bước.

“Nha hoàn kia ngang ngược trước mặt người khác như vậy, ngươi làm chủ tử cũng mặc kệ sao?” Lương Dung hết kinh sợ liền nổi giận với Cố Thường, chỉ tay vào người trước giờ vẫn luôn liếc qua khoé mắt là nàng, cùng với Lục Đậu không hề có ý tôn trọng nào mà phẫn nộ: “Có nha hoàn như vậy ta cảm thấy mất mặt thay cho ngươi!”

Cố Thường nhíu mày, thật sự không biết nói gì mà liếc mắt nhìn Lương Dung: “Ta tin tưởng chỉ cần là người có mắt đều phân biệt ra được là ai vô lễ trước, chỉ cần có đầu óc mọi người đều có thể phán đoán ra đến tột cùng là ai nên cảm thấy mất mặt, Lương cô nương à, làm trò vừa ăn cướp vừa la làng này rất vô nghĩa đấy.”

Cố Thường vừa nói xong, Lục Đậu như muốn cổ vũ mà “phì” một tiếng, hùa theo nói: “Chính là lí lẽ này, chúng ta đang yên lành đi trên đường, không trêu ai không chọc ai, kết quả hết lần này tới lần khác lại có kẻ không có mắt chặn đường! Người nào đó đã chẳng phải kim chi ngọc diệp thì thôi, lại còn đòi hỏi người ta phải nhớ tới ngươi sao? Tiểu thư nhà ta không nhớ ra các ngươi, ta chỉ là nói thật đáp lại vài câu mà thôi, coi từng người một các ngươi bày ra bộ dạng nhục nhã cho ai xem thế? Ta dám thề với trời căn bản ta không làm các ngươi chịu oan, các ngươi dám thề với trời rằng lời nói của ta không đúng sao? Còn không biết xấu hổ không bỏ qua không buông tha, nếu không nghe được lời người khác nói như thế, vậy cũng đừng có chặn đường chứ! Hừ, các ngươi làm chuyện xấu không biết bao nhiêu người đã thấy qua, còn muốn bưng bít, cách bịt tai trộm chuông này rất dễ khiến cho người ta khinh bỉ chê cười đó, có hiểu hay không đó?”

Bình thường tính tình Lục Đậu cũng không hẳn là gay gắt không chịu bỏ qua cho người ta như vậy, ai bảo nàng ta bực bội quá đâu, nhìn Cố Y không vừa mắt nàng ta cũng không dám lớn tiếng, lại sẵn có áp lực tâm lý với hai chủ tớ đáng ghét trước mặt này, dám ngấp nghé cô gia tương lai nhà các nàng, lại còn chẳng kiêng nể mà tới cửa “quyến rũ” cô gia tương lai, với loại hành vi này nàng ta không lập tức tiến lên đánh người đã coi như tính tình tốt lắm rồi!

Hai mắt Cố Thường sáng rực mà nhìn Lục Đậu, hôm nay thực sự là mở rộng tầm mắt, nha hoàn nhà nàng lại có thể lợi hại như vậy, giáo huấn người ta gay gắt như vậy, sau này nàng sẽ không bao giờ chê Lục Đậu vô dụng nữa.

Lương Dung chưa từng bị bắt nạt như thế này, trong mắt của nàng ta, bản thân vẫn luôn là quý nữ quan gia cao cao tại thượng, đâu phải để mắt đến nữ tử thương hộ Cố Thường này? Hôm nay bị người của “thấp hèn” chế nhạo trước mặt mọi người, nàng ta chịu được mới là lạ, liền ra lệnh cho nha hoàn bên người: “Lo lắng làm gì? Còn không qua vả miệng bọn chúng cho ta!”

Nha hoàn nghe vậy mắt sáng lên, lại lần nữa được chủ tử ra lệnh liền trở nên khí thế, lập tức tiến lên, vén tay áo lên vung ta thật mạnh, không phải hướng về phía Lục Đậu, mà là hướng tới khuôn mặt mỹ nhân khiến nữ nhân nhìn thấy đều đố kị muốn chết của Cố Thường mà đánh xuống.

Trong đám người truyền đến từng tiếng kinh hô, có một vài tiểu hài tử và nữ nhân nhát gan đều vô thức che mặt mình, dường như cái tát đó là muốn đánh lên mặt mình vậy, sức lực như thế nếu thật đánh xuống mặt mình thì đau biết bao!

Cố Thường bị Lục Tử Triệt ép luyện công phu lâu như vậy cũng không phải là giày vò vớ vẩn, đầu óc còn chưa phản ứng kịp, thân thể đã theo bản năng mà hành động, nhanh chóng lui về phía sau hai bước, thoát khỏi cái tát mà đối phương hận không thể lấy sức lực bú sữa mẹ đánh ra.

Lục Đậu tránh chậm một chút, cũng may nàng ta cách khá xa, trốn chậm không bị đánh tới nơi, chẳng qua lại bị doạ sợ, thét chói tai: “Đánh người rồi! Thiên kim kinh triệu doãn Lương gia đánh người rồi!”

Hai người đều tránh thoát, cánh tay vung lên đánh người của nha hoàn kia gặp hoạ, người thì không đánh, bàn tay bị vồ hụt, sức lực không kịp thu lại thì người đã ngã ngồi trên đất, ngã đau không nói, dáng vẻ ngã xuống đất trông vô cùng nhếch nhác, nàng ta ngồi dưới đất nhìn mọi người chỉ trỏ mình mắt lộ ra dáng vẻ khinh bỉ, mặt liền như bị một cây đuốc thiêu cháy, vừa tức vừa xấu hổ lại không thể đứng dậy, cứ đỏ mặt như vậy mà ngồi dưới đất, ở kinh thành nàng ta thân là đại nha hoàn được Lương Dung thiên vị nhất, chưa từng phải chịu mất mặt đến như thế, không nhịn được nước mắt liền




/86

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status