Chiến Thần Lệnh không thể để trong túi trữ vật, vòng tay Càn Khôn. Lần này đi vào Di chỉ Ma tông, chỉ cần sống đi ra khỏi di chỉ thì khẳng định sẽ bị người khác lục soát. Đến lúc đó không thể để Chiến Thần Lệnh bên người, hiện giờ sớm cất giấu Chiến Thần Lệnh đi là hay nhất.
Vì vậy Cổ Thần trước tiên cất giấu Chiến Thần Lệnh ở phiến rừng rậm đằng sau động phủ Dược Tiên. Chờ sự tình lần này qua đi thì sẽ đào nó lên, như thế mới có thể chắc chắn không một ai biết được Chiến Thần Lệnh ở trên người hắn.
- Nguyên lai là Cổ Thần muốn cất giấu thứ đó.
Tiểu Bạch thấy thế liền nói.
Cổ Thần cười nói:
- Để cho ngươi đứng ở trên đầu vai của ta. Đừng nói gì cả, trong tông môn có rất nhiều tu sĩ lợi hại, tốt nhất đừng để cho bọn họ để ý đến, như thế rất phiền phục.
- Yên tâm đi, Tiểu Bạch sẽ không nói, chỉ cần có thể ở cùng Cổ Thần và Hư Tử Uyên tỷ tỷ thì Tiểu Bạch sẽ không nói.
Tiểu Bạch hóa thành tiểu hồ đứng ở trên đầu vai Cổ Thần, không cần phải khó chịu nấp trong tay áo của Cổ Thần nữa, điều này khiến cho Tiểu Bạch vô cùng hài lòng.
Vừa vặn hai nén hương qua đi, Cổ Thần cũng đã từ Bách Thảo Phong trở về có mặt trước Hư Thiên Diện. Trên vai hắn cũng có một tiểu hồ ly màu trắng vô cùng thuần khiết. Tiểu hồ thấy mọi người chăm chú nhìn mình thì lại cúi đầu giấu mặt sau cổ Cổ Thần, nó tựa hồ đang ngượng ngùng.
- Sư bá, sư phụ... Đệ tử trở về.
Cổ Thần đứng trước Hư Thiện Điện hướng Vô Thủy ôm quyền nói.
Mọi người chú ý tới Tiểu Bạch ở trên vai của Cổ Thần, trừ mấy nữ đệ tử lộ ra vẻ thích thú ra thì mọi người cũng chỉ liếc qua rồi không để ý đến nữa.
Lúc này Vô Thủy nói:
- Xuất phát thôi!
Nói xong, có hai gã Tu sĩ Thần Hải cảnh tung ra hai chiếc Độ Thiên Chu, chúng đệ tử Hư Thiên Tông và Huyền Âm Tông chia ra mỗi tông môn đi lên một thuyền. Hư Thiên Tông ngoại trừ Hoàng Dược Tiên thủ tọa Bách Thảo Phong, Ổ Lạc Hồng thủ tọa của Lạc Hà Phong, hai người lưu lại thủ hộ tông môn thì tông chủ Vô Thủy, Lệ Kiếm Quân thủ tọa Ẩn Kiếm Phong, Quản Bách Dương thủ tọa Thanh Viêm Phong cùng với vài vị trưởng lão Bồi Nguyên kỳ đều lên thuyền.
Vô Thủy mang theo nhiều cao thủ trong tông môn đi như vậy thứ nhất là để hộ tống đám người Cổ Thần đi tới Di chỉ Tà Băng Ma tông, đồng thời chờ chúng đệ tử từ trong Di chỉ Ma tông đi ra nếu như có thể chiếm được Chiến Thần Lệnh thì mới có thực lực mang Chiến Thần Lệnh trở về tông môn.
Cổ Thần nếu không phải vừa rồi nhanh trí trở về Bách Thảo Phong giấu Chiến Thần Lệnh thì lúc này cùng với mọi người lên thuyền cùng với tông chủ Vô Thủy. Trên đường đi chắc chắn không có nửa điểm cơ hội giấu Chiến Thần Lệnh nữa. Nếu như tiến vào Di chỉ Ma tông thì hắn có hai lựa chọn. Một để giao Chiến Thần Lệnh ra, hai là để Chiến Thần Lệnh ở trong Di chỉ Tà Băng Ma tông.
Hai lựa chọn này hiển nhiên là Cổ Thần không hề muốn. Giấu Chiến Thần Lệnh ở trong Bách Thảo Phong, trong thiện hạ không có một ai có thể tưởng tượng được kết cục như vậy. Chúng tu sĩ của Hư Thiên Tông cũng không thể nào biết được. bọn họ nhất tâm muốn tìm kiếm Chiến Thần Lệnh, mà Chiến Thần Lệnh dĩ nhiên lại đang ở trong tông môn.
Tuy rằng Hư Thiên Tông rất muốn chiếm được Chiến Thần Lệnh, thế nhưng Cổ Thần hoàn toàn không muốn giao Chiến Thần Lệnh ra. Dù sao thì đây cũng là do Cổ Thần trải qua sinh tử mới có thể đoạt được từ trong tay của ma tu Tà Băng Ma Tông. Suýt nữa mất mạng vì nó, Cổ Thần tự nhiên coi Chiến Thần Lệnh là vật tư hữu của bản thân mình.
Đồng thời nghe lời Hoàng Dược Tiên nói thì Chiến Thần Lệnh chính là tín vật Chiến Thần của Cổ Vu Tộc ở Nam Hoang. Có Chiến Thần Lệnh thì có thể học tập được bí pháp bảo điển cường đại nhất của Cổ Vu Tộc. Mà bí pháp bảo điển của Cổ Vu Tộc lại có phương pháp khu trừ được Huyền Âm Hàn Khí trên người của sư tỷ Hư Tử Uyên.
Cho dù là lý do gì đi nữa thì Cổ Thần cũng không giao ra Chiến Thần Lệnh. Đồng thời hắn cũng không để cho bất kỳ kẻ nào biết Chiến Thần Lệnh ở trên người hắn. Bằng không chỉ với việc tam tộc đều muốn chiếm lấy Chiến Thần Lệnh thì chỉ tùy tiện một tộc xuất ra nhân thủ thôi cũng đủ để giết chết hắn.
Di chỉ Tà Băng Ma tông tọa lạc ở phương bắc, thuộc phạm vi của Ngô gia một trong cửu đại thế gia tu tiên. Đồng thời biên giới phía bắc phạm vi thế lực của Ngô gia chính là đại doanh của Đế Đình, cùng với Đế Đình Đại Mông giáp nhau.
Khoảng cách từ Hư Thiên Tông đến Di chỉ Tà Băng Ma tông chừng mười vạn dặm. Độ Thiên Chu do tu sĩ Thần Hải cảnh ngự pháp phi hành, tốc độ phi hành rất nhanh, trong một ngày là có thể đi được tám ngàn dặm, chỉ cần nửa tháng thì Hư Thiên Tông và Huyền Âm Tông có thể đi tới phụ cận của Tà Băng Ma Tông.
Kiến trúc dưới lòng đất của Tà Băng Ma Tông có diện tích rất lớn, là một sơn động ngầm, cung điện thông đạo chừng trên trăm dặm. Nhưng mà một ngàn năm nay tu sĩ tam tộc đại chiến đã hủy đi không ít sơn động, đồng thời không ít kiến trúc ngầm đã lộ ra khỏi mặt đất.
Vì vậy, trong phạm vi trăm dặm của Di chỉ Tà Băng Ma tông bị phong ấn có hơn mười vị trí có thể tiến nhập vào trong đó. Hư Thiên Tông và Huyền Âm Tông cùng tiến nhập vào địa điểm này. Lúc bọn họ đến thì cũng không có thế lực nào xuất hiện.
Bất quá chỉ cách vị trí của bọn họ về phía đông chừng mười dặm cũng có một chỗ có thể tiến nhập vào trong di chỉ, thế nhưng vị trí này lại không hề thiếu tu sĩ tụ tập, hơn nữa chúng tu sĩ đều vận hắc y, y phục bọn họ mặc cũng chỉ để lộ ra mỗi khuôn mặt. Nếu như có một tu sĩ của tông môn khác nhìn thấy thì chắc chắn có thể nhận ra những tu sĩ này chính là tu sĩ của ma đạo Thi Hồn Tông.
Hư Thiên Tông, Huyền Thiên Tông, Thi Hồn Tông, những tu sĩ cảnh giới Bồi Nguyên kỳ trở lên của tam tông đều liếc mắt nhìn đối phương từ xa. Tuy rằng bằng mắt thường không thể nào nhìn thấy được đối phương nhưng những tu sĩ từ Bồi Nguyên kỳ trở lên thì với thần thức của bản thân có thể nhận biết được vị trí của đối phương.
Thiên Huyền Tử thu hồi ánh mắt nhìn về phía Thi Hồn Tông, quay ra nói với Vô Thủy:
- Người của Thi Hồn Tông quả nhiên cũng đến, so với chúng ta có phần mạnh hơn.
Vô Thủy nói:
- Thực là ghê gớm.
Vô Thủy đi tới bên cạnh chúng đệ tử của Hư Thiên Tông, Thiên Huyền Tử cũng ra hiệu cho chúng đệ tử Huyền Âm Tông tụ tập lại.
Vô Thủy nói:
- Các vị sư đệ, sư điệt. Nếu như các ngươi gặp phải tu sĩ nào hắc y, trước ngực thêu một khuôn mặt tử thi thì bọn họ chính là người của ma đạo Thi Hồn Tông. Các ngươi đối mặt với bọn họ thì phải vô cùng cẩn thận. Tu sĩ Thi Hồn cả ngày tiếp xúc với tử thi, tâm lý khác hẳn với người thường. Nếu như đụng phải bọn họ thì cẩn thận đề phong, không được để bọn họ có cơ hội đắc thủ.
Mọi người nhất tề gật đầu, Thiên Huyền Tử cũng tụ tập chúng đệ tử của Huyền Âm Tông cùng một chỗ, cách nói tuy rằng khác nhau nhưng ý tứ không sai biệt lắm. Nói chung chính là tâm lý tu sĩ của Thi Hồn Tông khắc hẳn với thường nhân, nếu gặp phải bọn họ thì nên nhanh chóng chạy trốn, không nên động thủ.
Phong ấn Di chỉ Tà Băng Ma tông còn hai ba ngày nữa mới có thể mở ra. Hư Thiên Tông và Huyền Âm Tông dừng lại chỗ này nghỉ ngơi. Đến ngày thứ hai từ phía nam xuất hiện một đạo thân ảnh, tốc độ vô cùng nhanh chóng, đang phi độn về phía bọn họ.
Chờ thân ảnh này đến gần thì không ít người lộ ra biểu tình khiếp sợ cực độ. Thân ảnh này dài chừng hơn năm mươi trượng, miệng như ngựa, mắt như cua, râu như dương, sừng như lộc, tai như trâu, bờm như sư tử, vảy như cá, thân như rắn, trảo như ưng.
Đây chính là một Thanh Long thành niên, bên trên đầu của Thanh Long là một người, đầu đội Tử Ngọc Kim Quan, nhãn thần ngạo thị nhìn chúng nhân, tuổi tác ước chừng hai mươi. Người này chính là thái tử Tàng Thiên Cơ!
Vì vậy Cổ Thần trước tiên cất giấu Chiến Thần Lệnh ở phiến rừng rậm đằng sau động phủ Dược Tiên. Chờ sự tình lần này qua đi thì sẽ đào nó lên, như thế mới có thể chắc chắn không một ai biết được Chiến Thần Lệnh ở trên người hắn.
- Nguyên lai là Cổ Thần muốn cất giấu thứ đó.
Tiểu Bạch thấy thế liền nói.
Cổ Thần cười nói:
- Để cho ngươi đứng ở trên đầu vai của ta. Đừng nói gì cả, trong tông môn có rất nhiều tu sĩ lợi hại, tốt nhất đừng để cho bọn họ để ý đến, như thế rất phiền phục.
- Yên tâm đi, Tiểu Bạch sẽ không nói, chỉ cần có thể ở cùng Cổ Thần và Hư Tử Uyên tỷ tỷ thì Tiểu Bạch sẽ không nói.
Tiểu Bạch hóa thành tiểu hồ đứng ở trên đầu vai Cổ Thần, không cần phải khó chịu nấp trong tay áo của Cổ Thần nữa, điều này khiến cho Tiểu Bạch vô cùng hài lòng.
Vừa vặn hai nén hương qua đi, Cổ Thần cũng đã từ Bách Thảo Phong trở về có mặt trước Hư Thiên Diện. Trên vai hắn cũng có một tiểu hồ ly màu trắng vô cùng thuần khiết. Tiểu hồ thấy mọi người chăm chú nhìn mình thì lại cúi đầu giấu mặt sau cổ Cổ Thần, nó tựa hồ đang ngượng ngùng.
- Sư bá, sư phụ... Đệ tử trở về.
Cổ Thần đứng trước Hư Thiện Điện hướng Vô Thủy ôm quyền nói.
Mọi người chú ý tới Tiểu Bạch ở trên vai của Cổ Thần, trừ mấy nữ đệ tử lộ ra vẻ thích thú ra thì mọi người cũng chỉ liếc qua rồi không để ý đến nữa.
Lúc này Vô Thủy nói:
- Xuất phát thôi!
Nói xong, có hai gã Tu sĩ Thần Hải cảnh tung ra hai chiếc Độ Thiên Chu, chúng đệ tử Hư Thiên Tông và Huyền Âm Tông chia ra mỗi tông môn đi lên một thuyền. Hư Thiên Tông ngoại trừ Hoàng Dược Tiên thủ tọa Bách Thảo Phong, Ổ Lạc Hồng thủ tọa của Lạc Hà Phong, hai người lưu lại thủ hộ tông môn thì tông chủ Vô Thủy, Lệ Kiếm Quân thủ tọa Ẩn Kiếm Phong, Quản Bách Dương thủ tọa Thanh Viêm Phong cùng với vài vị trưởng lão Bồi Nguyên kỳ đều lên thuyền.
Vô Thủy mang theo nhiều cao thủ trong tông môn đi như vậy thứ nhất là để hộ tống đám người Cổ Thần đi tới Di chỉ Tà Băng Ma tông, đồng thời chờ chúng đệ tử từ trong Di chỉ Ma tông đi ra nếu như có thể chiếm được Chiến Thần Lệnh thì mới có thực lực mang Chiến Thần Lệnh trở về tông môn.
Cổ Thần nếu không phải vừa rồi nhanh trí trở về Bách Thảo Phong giấu Chiến Thần Lệnh thì lúc này cùng với mọi người lên thuyền cùng với tông chủ Vô Thủy. Trên đường đi chắc chắn không có nửa điểm cơ hội giấu Chiến Thần Lệnh nữa. Nếu như tiến vào Di chỉ Ma tông thì hắn có hai lựa chọn. Một để giao Chiến Thần Lệnh ra, hai là để Chiến Thần Lệnh ở trong Di chỉ Tà Băng Ma tông.
Hai lựa chọn này hiển nhiên là Cổ Thần không hề muốn. Giấu Chiến Thần Lệnh ở trong Bách Thảo Phong, trong thiện hạ không có một ai có thể tưởng tượng được kết cục như vậy. Chúng tu sĩ của Hư Thiên Tông cũng không thể nào biết được. bọn họ nhất tâm muốn tìm kiếm Chiến Thần Lệnh, mà Chiến Thần Lệnh dĩ nhiên lại đang ở trong tông môn.
Tuy rằng Hư Thiên Tông rất muốn chiếm được Chiến Thần Lệnh, thế nhưng Cổ Thần hoàn toàn không muốn giao Chiến Thần Lệnh ra. Dù sao thì đây cũng là do Cổ Thần trải qua sinh tử mới có thể đoạt được từ trong tay của ma tu Tà Băng Ma Tông. Suýt nữa mất mạng vì nó, Cổ Thần tự nhiên coi Chiến Thần Lệnh là vật tư hữu của bản thân mình.
Đồng thời nghe lời Hoàng Dược Tiên nói thì Chiến Thần Lệnh chính là tín vật Chiến Thần của Cổ Vu Tộc ở Nam Hoang. Có Chiến Thần Lệnh thì có thể học tập được bí pháp bảo điển cường đại nhất của Cổ Vu Tộc. Mà bí pháp bảo điển của Cổ Vu Tộc lại có phương pháp khu trừ được Huyền Âm Hàn Khí trên người của sư tỷ Hư Tử Uyên.
Cho dù là lý do gì đi nữa thì Cổ Thần cũng không giao ra Chiến Thần Lệnh. Đồng thời hắn cũng không để cho bất kỳ kẻ nào biết Chiến Thần Lệnh ở trên người hắn. Bằng không chỉ với việc tam tộc đều muốn chiếm lấy Chiến Thần Lệnh thì chỉ tùy tiện một tộc xuất ra nhân thủ thôi cũng đủ để giết chết hắn.
Di chỉ Tà Băng Ma tông tọa lạc ở phương bắc, thuộc phạm vi của Ngô gia một trong cửu đại thế gia tu tiên. Đồng thời biên giới phía bắc phạm vi thế lực của Ngô gia chính là đại doanh của Đế Đình, cùng với Đế Đình Đại Mông giáp nhau.
Khoảng cách từ Hư Thiên Tông đến Di chỉ Tà Băng Ma tông chừng mười vạn dặm. Độ Thiên Chu do tu sĩ Thần Hải cảnh ngự pháp phi hành, tốc độ phi hành rất nhanh, trong một ngày là có thể đi được tám ngàn dặm, chỉ cần nửa tháng thì Hư Thiên Tông và Huyền Âm Tông có thể đi tới phụ cận của Tà Băng Ma Tông.
Kiến trúc dưới lòng đất của Tà Băng Ma Tông có diện tích rất lớn, là một sơn động ngầm, cung điện thông đạo chừng trên trăm dặm. Nhưng mà một ngàn năm nay tu sĩ tam tộc đại chiến đã hủy đi không ít sơn động, đồng thời không ít kiến trúc ngầm đã lộ ra khỏi mặt đất.
Vì vậy, trong phạm vi trăm dặm của Di chỉ Tà Băng Ma tông bị phong ấn có hơn mười vị trí có thể tiến nhập vào trong đó. Hư Thiên Tông và Huyền Âm Tông cùng tiến nhập vào địa điểm này. Lúc bọn họ đến thì cũng không có thế lực nào xuất hiện.
Bất quá chỉ cách vị trí của bọn họ về phía đông chừng mười dặm cũng có một chỗ có thể tiến nhập vào trong di chỉ, thế nhưng vị trí này lại không hề thiếu tu sĩ tụ tập, hơn nữa chúng tu sĩ đều vận hắc y, y phục bọn họ mặc cũng chỉ để lộ ra mỗi khuôn mặt. Nếu như có một tu sĩ của tông môn khác nhìn thấy thì chắc chắn có thể nhận ra những tu sĩ này chính là tu sĩ của ma đạo Thi Hồn Tông.
Hư Thiên Tông, Huyền Thiên Tông, Thi Hồn Tông, những tu sĩ cảnh giới Bồi Nguyên kỳ trở lên của tam tông đều liếc mắt nhìn đối phương từ xa. Tuy rằng bằng mắt thường không thể nào nhìn thấy được đối phương nhưng những tu sĩ từ Bồi Nguyên kỳ trở lên thì với thần thức của bản thân có thể nhận biết được vị trí của đối phương.
Thiên Huyền Tử thu hồi ánh mắt nhìn về phía Thi Hồn Tông, quay ra nói với Vô Thủy:
- Người của Thi Hồn Tông quả nhiên cũng đến, so với chúng ta có phần mạnh hơn.
Vô Thủy nói:
- Thực là ghê gớm.
Vô Thủy đi tới bên cạnh chúng đệ tử của Hư Thiên Tông, Thiên Huyền Tử cũng ra hiệu cho chúng đệ tử Huyền Âm Tông tụ tập lại.
Vô Thủy nói:
- Các vị sư đệ, sư điệt. Nếu như các ngươi gặp phải tu sĩ nào hắc y, trước ngực thêu một khuôn mặt tử thi thì bọn họ chính là người của ma đạo Thi Hồn Tông. Các ngươi đối mặt với bọn họ thì phải vô cùng cẩn thận. Tu sĩ Thi Hồn cả ngày tiếp xúc với tử thi, tâm lý khác hẳn với người thường. Nếu như đụng phải bọn họ thì cẩn thận đề phong, không được để bọn họ có cơ hội đắc thủ.
Mọi người nhất tề gật đầu, Thiên Huyền Tử cũng tụ tập chúng đệ tử của Huyền Âm Tông cùng một chỗ, cách nói tuy rằng khác nhau nhưng ý tứ không sai biệt lắm. Nói chung chính là tâm lý tu sĩ của Thi Hồn Tông khắc hẳn với thường nhân, nếu gặp phải bọn họ thì nên nhanh chóng chạy trốn, không nên động thủ.
Phong ấn Di chỉ Tà Băng Ma tông còn hai ba ngày nữa mới có thể mở ra. Hư Thiên Tông và Huyền Âm Tông dừng lại chỗ này nghỉ ngơi. Đến ngày thứ hai từ phía nam xuất hiện một đạo thân ảnh, tốc độ vô cùng nhanh chóng, đang phi độn về phía bọn họ.
Chờ thân ảnh này đến gần thì không ít người lộ ra biểu tình khiếp sợ cực độ. Thân ảnh này dài chừng hơn năm mươi trượng, miệng như ngựa, mắt như cua, râu như dương, sừng như lộc, tai như trâu, bờm như sư tử, vảy như cá, thân như rắn, trảo như ưng.
Đây chính là một Thanh Long thành niên, bên trên đầu của Thanh Long là một người, đầu đội Tử Ngọc Kim Quan, nhãn thần ngạo thị nhìn chúng nhân, tuổi tác ước chừng hai mươi. Người này chính là thái tử Tàng Thiên Cơ!
/889
|