Nếu như hiện tại Cổ Thần có thể luyện hóa thổ chi bản nguyên, như vậy hắn sẽ lập tức có tu vi vượt qua chư tử đại tiên thượng cổ, toàn bộ Cổ Hoang, ngũ hoang tứ hải, trên trời dưới đất, không có bất cứ kẻ nào đủ sức chống lại.
Coi như là thế lực mạnh nhất nhân tộc, Thánh Đình Đại Kiền, trong nháy mắt Cổ Thần cũng có thể hoàn toàn tiêu diệt tận gốc.
Thổ chi bản nguyên, thiên địa chí bảo như vậy đang ở ngay trước mặt Cổ Thần, tựa hồ đưa tay là có thể nắm được.
Thế nhưng, tuy rằng gần ngay trước mắt, nhưng Cổ Thần căn bản không thể lấy được thổ chi bản nguyên, quang mang màu vàng đất tinh khiết bên ngoài thổ chi bản nguyên kiên cố giống như Thổ Chi Đại Trận, muốn lấy được thổ chi bản nguyên, chí ít cần phải có thực lực mạnh mẽ phá đi quang mang màu vàng đất bên ngoài.
Trách không được Hiên Viên đại đế từng nói, thổ chi bản nguyên lưu lại cho hậu nhân, nhưng có thể lấy được hay không thì còn phải nhìn vào thực lực bản thân, không có tu vi mạnh mẽ, căn bản không thể lấy được thổ chi bản nguyên.
Thiên địa chí bảo ngay trước mắt như vậy, nhưng lại không cách nào lấy được, thực sự khiến trong lòng Cổ Thần vô cùng ngứa ngáy.
Cổ Thần một lần nữa tế ra pháp bảo Thần Hình Câu Diệt kiếp, vẫn như cũ, không thể đâm vào trong quang mang màu vàng đất nửa phần, lấy tu vi của Cổ Thần hiện tại, muốn phá vỡ quang mang kia căn bản là chuyện không có khả năng.
Ngay cả rất nhiều cường giả Độ Hư cảnh tiến vào Hiên Viên đế trủng cũng không thể phá được Thổ Chi Đại Trận chạy trốn ra ngoài, muốn lấy được thổ chi bản nguyên, cho dù Cổ Thần có hiểu thấu đáo Thổ Chi Đại Trận đi nữa cũng cần phải có tu vi tiếp cận với Cơ Thiên Không mới có thể!
Cơ Thiên Không chính là tồn tại vô hạn tiếp cận với chư tử đại tiên thượng cổ, là siêu cấp cường giả giống như Ngô Tinh ngày hôm nay và Thánh Hoàng Thánh Đình, nếu như muốn đạt tới tu vi cấp độ như vậy, Cổ Thần còn cần phải có thời gian rất dài rất dài.
Có thể, cả kiếp này Cổ Thần muốn đạt tới tu vi cấp độ này cũng khó có thể dự đoán trước được.
“Ta có tuyệt học vô thượng Hư Thiên Kinh của Hư Thiên Tông trong tay, đã có phương pháp Minh Khiếu, một ngày nào đó ta sẽ bước vào Minh Khiếu Kỳ, càng có thổ chi bí thuật trong ngũ hành, truyền thừa đạo thống của Hiên Viên đại đế, bước vào Độ Hư cảnh cũng không phải là chuyện xa vời. Hiên Viên đại đế có thể bằng thổ chi bí thuật đạt tới cấp độ trên trời dưới đất cái thế vô địch, Cổ Thần ta có hai kiếp làm người, sao lại không thể?”
Trong lòng Cổ Thần thì thầm, tín niệm tăng nhiều, nhìn thoáng qua thổ chi bản nguyên, nói:
- Nếu thổ chi bản nguyên đại biểu cho pháp tắc hệ thổ cực hạn, lấy tu vi của ta ngày hôm nay, cho dù chiếm được thổ chi bản nguyên đi nữa thì cũng không thể luyện hóa được, nói không chừng ngược lại còn bị thổ chi bản nguyên đồng hóa trở thành đất vàng, thân tử đạo tiêu, vẫn nên chờ khi tu vi cao hơn rồi quay lại lấy ra luyện hóa, ngay khi bản thân chưa lĩnh ngộ được pháp tắc đã luyện hóa thổ chi bản nguyên, chỉ sợ hoàn toàn là họa không phải là phúc!
Nói xong, Cổ Thần không tiếp tục nhìn thổ chi bản nguyên, xoay người rời đi, không tiếp tục lưu luyến, hắn vốn là một người phóng khoáng, một khi đã quyết định buông bỏ, vậy ý niệm trong lòng nhanh chóng tan đi, không hề quấn quýt, chuyển tinh thần đặt vào tìm kiếm lối ra.
Lần lượt tìm kiếm toàn bộ chính điện, thậm chí còn cẩn thận tìm tòi tọa ỷ của Hiên Viên đại đế, Cổ Thần vẫn chưa hề tìm ra truyền tống trận, trong Hiên Viên đại điện không hề có địa phương nối thông với bên ngoài.
Cổ Thần ra khỏi Hiên Viên đại điện, ánh mắt chuyển sang toàn bộ thế giới dưới lòng đất.
Hiên Viên đại đế bố trí tại vị trí trung tâm thế giới dưới lòng đất, bốn phương tám hướng đều có khoảng cách mấy nghìn trượng, thế giới dưới lòng đất là một hình tròn, đường kính hơn vạn trượng.
Bay qua vạn trượng, đối với Cổ Thần mà nói chỉ là chuyện khoảng khắc, thế nhưng muốn tỉ mỉ tìm kiếm trong phương viên hơn vạn trượng mà nói quả thực không hề dễ dàng. Cổ Thần tìm kiếm trong thời gian tròn ba ngày mới lần lượt tìm kiếm xong một lượt toàn bộ thế giới dưới lòng đất, nhưng vẫn không hề tìm ra truyền tống trận.
Tựa hồ thế giới dưới lòng đất này không hề kết nối với thế giới bên ngoài, là một tử địa.
Cổ Thần lại trở về phía trước Hiên Viên đại điện, ngồi trên bậc thang ngoài điện, ánh mắt tuy rằng nhìn về phía trước, thế nhưng trong đầu lại suy nghĩ tới những địa phương đã tìm kiếm trong ba ngày vừa qua.
Tiến vào trong Hiên Viên đế trủng, trải qua nhiều nguy hiểm như vậy mới tiến được vào Hiên Viên đại điện, thật vất vả mới chiếm được truyền thừa đạo thống của Hiên Viên đại đế, lại chiếm được Thổ Chi Đại Trận, tất cả mọi chuyện vô cùng tốt đẹp, thế nhưng nếu không thể đi ra ngoài thì tất cả mọi thứ đều là phù vân.
Trong đầu Cổ Thần không ngừng xuất hiện trận đồ Thổ Chi Đại Trận, tuy rằng bao hàm ngàn vạn bộ trận đồ, nhưng trí nhớ của tu sĩ Kim Đan kỳ vô cùng kinh người, vẫn bị Cổ Thần ghi nhớ toàn bộ.
Tại thế giới dưới lòng đất này thì Thổ Chi Đại Trận chính là đầu mối then chốt, Cổ Thần tiến hành quan sát nghiên cứu đối với trung tâm trận đồ Thổ Chi Đại Trận, hồi lâu vẫn không hề tìm ra bất cứ chỗ mánh khó nào.
Tựa hồ nơi này thực sự là một tuyệt địa.
Lại qua hai ngày, Cổ Thần không hề tìm ra được đầu mối rời khỏi thế giới dưới lòng đất, trong lòng khó tránh khỏi có chút nản chí, ngự kiếm bay tới trước phần mộ hai người Hư Hành Không và Lý Hóa Thần.
- Hư tổ sư, Lý tiền bối, nếu như nơi này thực sự không có phương pháp rời đi, vậy ta phải làm bạn với hai vị ở đây rồi, hai vị còn có ta mai táng làm phần mộ, nếu như ta chết đi, sợ rằng sẽ không có người nào tiến vào được nơi đây, ta sẽ trở thành thi thể hoang dã…
Cổ Thần đứng trước phần mộ hai người, tự nhủ nói với chính mình.
- Tuy nơi này là dưới lòng đất, thế nhưng có hoa có cỏ, cây xanh tươi tốt, một mảnh sinh cơ tràn đầy, ngược lại là một địa phương tốt, đồng thời, có sơn có thủy… A?
Cổ Thần vừa nói tới đây, ánh mắt lập tức chuyển sang quan sát hoàn cảnh xung quanh, con mắt dừng lại tại hồ nước đường kính trăm trượng cách đó không xa, nhất thời hét lên một tiếng kinh hãi!
Nước?
Tại thế giới dưới lòng đất này, ngoại trừ địa phương trước mắt có nước ra, không còn địa phương nào khác, mà tại sao nơi này có nước? Đồng thời còn là nhiều nước như vậy, là một hồ nước phương viên trăm trượng!
Đã có nước, nhất định có thượng lưu, tuyệt đối không thể vô duyên vô cớ tồn tại, Cổ Thần xoay chuyển ánh mắt, linh quang trong đầu khẽ động.
“Nơi này là một thế giới dưới lòng đất, nguyên bản chỉ có thổ tồn tại, thế nhưng, mộc khắc thổ, vì sao có hoa cỏ cây cối, thế nhưng thổ khắc thủy, tại địa phương có hệ thổ tinh túy nhất vì sao lại xuất hiện thủy? Ngũ hành tương sinh tương khắc, tuy theo lý tuyết tương khắc, nhưng nếu như một hệ bị khắc cực kỳ mạnh mẽ thì sẽ phản khắc, nơi này cư nhiên có một hồ nước đường kính chừng trăm trượng, nói rõ thổ bị thủy khắc chế, hẳn là thế cục phải chết xuất hiện một đường sinh cơ, lối ra ngay trong hồ nước!”
Trên mặt Cổ Thần vui vẻ, nhất thời hóa thành một đạo độn quang, bay tới hồ nước, ào một tiếng, Cổ Thần hóa thân thành kim long, một đầu vọt vào trong hồ nước.
Cổ Thần suy đoán không lầm, hồ nước quả nhiên sâu không thấy đáy, khẳng định có chỗ thượng lưu, nối thông với bên ngoài, Cổ Thần liên tục chui sâu xuống dưới, đủ vượt qua nghìn trượng, rốt cuộc nhìn thấy đấy hồ nước.
Thế nhưng, hồ nước tới tận dây lại chưa hề tới đầu cùng, rìa ngoài hồ nước có một huyệt động rộng chừng mười trượng, nhìn huyệt động cực kỳ tối đen, không biết nối thông tới nơi nào.
Cổ Thần nhìn thấy vậy, trong lòng càng thêm vui vẻ, có thông đạo khẳng định có liên quan với mặt nước, hồ nước này quả nhiên có lối thoát ra ngoài.
Cổ Thần đã luyện Linh Kình Thuấn Tức quyết tới tầng thứ chín, chỉ cần một lần hô hấp cũng có thể dài chín ngày chín đêm, đủ cho hắn đi lại dưới nước mười vạn dặm, chỉ cần có lối đi, không sợ không đi được.
Thông đạo tối đen sườn hồ nước chỉ dài hơn ba nghìn dặm, không quá lâu sau, Cổ Thần đã vượt qua thông đạo tối đen này, phía trước vô cùng trống trải, đã không có bất cứ cái gì ngăn cản.
Cổ Thần vui vẻ, thần thức phát tán, nơi này đã vượt ra khỏi phạm vi Thổ Chi Đại Trận, nghìn trượng phía bên trên đã là mặt nước, hai bên đều có núi cao, tựa hồ đang ở trong một khe sâu.
Để cảnh giác, Cổ Thần còn ở trong nước liền biến thành hình người, biến đổi hình dạng thành một trung niên nhân khoảng bốn mươi, tướng mạo vô cùng bình thường, sau đó cấp tốc phóng lên cao, rất nhanh vượt qua hồ nước.
Mặt nước chỉ trong phương viên mấy trăm trượng, hai bên quả nhiên là một khe sâu, không chỉ là một khe sâu mà còn là một khe sâu cao vạn trượng, Cổ Thần tung pháp bảo, ngự khí bay lên, pháp lực chấn động, hơi nước mất hết, bay ra khỏi khe sâu.
Rất nhanh, Cổ Thần bay được hơn vạn trượng, bay tới bầu trời khe sâu, đưa mắt nhìn lại, khe sâu này dài tới mấy trăm dặm, đáy khe chỉ sâu chừng hơn ba trăm trượng, mặt khe sâu cũng chỉ trên dưới nghìn trượng, nhưng chiều sâu thực tế lại lên tới vạn trượng, toàn bộ khe sâu giống như vết nứt nối thông với trung tâm đại địa.
Cổ Thần rất nhanh phán đoán được phương vị, nơi này là phương hướng tây nam dãy núi Cự Long, vừa mới ra khỏi phạm vi dãy núi Cự Long liền có một khe sâu vạn trượng, ai cũng không biết được, dưới đáy dòng nước bên dưới khe sâu dĩ nhiên nối thông với mộ trủng của Hiên Viên đại đế.
Nhìn về phương hướng đông bắc, dãy núi Cự Long rơi vào trong mắt, Cổ Thần không nhìn nhiều, trực tiếp phi độn về phía đông, bay được mấy nghìn dặm mới chuyển sang hương hướng phía đông bắc, không tới hai canh giờ sâu đã về tới phụ cận thành Nhạc Thủy.
Tại một rừng cây không người biến thành bộ dáng lão giả râu tóc bạc phơ, lúc này Cổ Thần mới về tới Cổ gia.
Cổ Thần đi lần này liên tục gần năm mươi ngày, Đế Đình không hề tra xét được tới Cổ gia thành Nhạc Thủy, mà Cổ gia bị Phản Bát Môn Tỏa Thiên trận phòng thủ, không hề xuất hiện vấn đề nào khác, Cổ Thần vừa về liền lập tức giải trừ Phản Bát Môn Tỏa Thiên trận.
Từ lúc tiến vào thành Nhạc Thủy Cổ Thần đã truyền âm thông qua thần thức thông báo cho phụ thân hắn, chờ khi hắn về tới Cổ gia, Cổ Thương Khung đã đứng trước cửa chờ đợi.
Lần này liên tục đi gần năm mươi ngày, ngay cả lệnh phù truyền âm cũng không thể liên hệ được, trong lòng Cổ Thương Khung vô cùng lo lắng, thế nhưng không có biện pháp nào khác, chỉ có thể lặng lẽ chờ đợi.
- Lão giả này lại tới nữa rồi!
- Đúng vậy, không biết vì sao tộc trưởng tôn kính đối với hắn như vậy, còn tự mình tới cửa đón!
…
Cổ Thần vừa đến, người Cổ gia lại bắt đầu nghị luận sôi nổi.
Thân phận của Cổ Thương Khung ngày hôm nay không bình thường, cho dù là các tộc trưởng gia tộc trong phương viên mấy nghìn dặm xung quanh tới gặp mặt cũng phải tới phòng khách ngồi chờ Cổ Thương Khung, mà Cổ Thương Khung gặp một lão nhân lại tới cửa nghênh tiếp.
Cổ Thần trực tiếp được Cổ Thương Khung dẫn vào trong phủ.
Vừa mới tiến vào gian phòng của hắn, Cổ Thần liền ngây người, chỉ thấy trong phòng có một bàn tiệc rượu thức ăn lớn, cực kỳ phong phú, trên bàn còn có ba bộ oản cúng bái.
Khi Cổ Thần vừa vào thành Nhạc Thủy đã nói cho Cổ Thương Khung hắn đã trở về, Cổ Thương Khung căn bản không có thời gian chuyển bị một bàn tiệc rượu phong phú như vậy, hiển nhiên đã sớm có chuẩn bị từ trước.
Thấy thần tình kinh ngạc của Cổ Thần, Cổ Thương Khung vui vẻ hỏi:
- Thần nhi, con đã quên ngày hôm nay là ngày bao nhiêu rồi sao?
Nơi này chỉ có hai phụ tử, hai người không hề giả bộ, Cổ Thần cũng không phục hình dáng ban đầu.
- Ngày nào?
Cổ Thần lắc đầu, hắn ở trong Hiên Viên đế trủng lâu như vậy, nào còn quản tới ngày hôm nay là ngày bao nhiêu.
- Sinh nhật của con, Thần nhi, con đã tròn mười tám tuổi, từ hôm nay trở đi, con thành niên rồi!
Mười tám tuổi?
Cổ Thần hoảng hốt, thời điểm hắn sống lại là lúc vừa mới tròn mười tuổi không lâu, chớp mắt thời gian đã trôi qua tám năm?
Thời gian tám năm này so với kiếp trước quả thực có sự khác biệt trên trời dưới đất!
Kiếp trước, thời điểm Cổ Thần mười hai tuổi, Cổ Thương Nhạc tiếp nhận chức vị tộc trưởng Cổ gia, thời điểm mười ba tuổi, Cổ gia bị Vạn gia thành Thái Dương tiêu diệt, duy nhất một mình một người Cổ Thần chạy thoát, tu vi mới có Hậu Thiên cảnh tầng thứ ba, sau năm năm Cổ Thần một đường lưu lạc sang phía bắc, thời điểm mười tám tuổi mới tới thành Thanh Dương phụ cận dãy núi Linh Hư, trở thành đệ tử của Hư Thiên Tông, khi đó mới có tu vi Hậu Thiên tầng thứ năm…
Kiếp này, Cổ Thần mười hai tuổi đã đạt được tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy, trở thành tồn tại vô địch dưới Thần Hải cảnh, để phụ thân Cổ Thương Khung ngồi lên vị trí tộc trưởng Cổ gia, hoàn thành nguyện vọng của mẫu thân hắn, Vạn gia thành Thái Dương tập kích, bị Cổ Thần phản sát, đặt nền móng bá chủ cho Cổ gia tại thành Nhạc Thủy.
Mười ba tuổi tiến vào Hư Thiên Tông, năm đó tại đại hội luyện đan Bách Thảo Phong giành vị trí đệ nhất, đánh bại trưởng lão Văn Sư Hào, cùng năm bước vào Thần Hải cảnh, mười lăm tuổi đoạt được đệ nhất ngũ mạch tân đệ tử Hư Thiên Tông.
Mười sáu tuổi tiến vào di chỉ ma cung Tà Băng Tông, sơ hiển quang mang, tu vi bước vào Dẫn Hồn kỳ, lại tiến vào bí địa Lý gia, lấy được Côn Ngô Ấn, lần đầu tiên đối chiến với Tàng Thiên Cơ, chạy trốn thành công trong tay Tàng Thiên Cơ, bước vào yêu vực Đông Hoang, ngẫu nhiên đoạt được hóa hình thảo, đoạt được Thiểm Thiên Phong Dực, đoạt được tàn đồ Côn Ngô Bí Cảnh, cuối cùng cũng tìm được vị trí Côn Ngô Bí Cảnh.
Mười bảy tuổi, tiến vào Côn Ngô Bí Cảnh, bằng vào lực lượng Côn Ngô Ấn, đánh bại Tàng Thiên Cơ, tặng Tàng Thiên Cơ một bạt tai, trong Côn Ngô Bí cảnh đoạt được Như Ý Linh Lung Bảo Tháp, nhìn thấy Nam Thiên tiên môn, biết của vào Thiên Đình.
Cuối năm mười bảy tuổi, thời gian cách năm năm, Cổ Thần một lần nữa trở về thành Nhạc Thủy, lại gặp phải cảnh Cự Linh Môn uy hiếp đối với Cổ gia, dưới cơn giận dữ, Cổ Thần chạy tới Cự Linh Môn, giết chết đế tử Tàng Chân Cơ, diệt toàn bộ Cự Linh Môn, ngẫu nhiên tiến vào Hiên Viên đế trủng, không chỉ chiếm được truyền thừa đạo thống của Hiên Viên đại đế, càng chiếm được trận đồ Thổ Chi Đại Trận.
Hôm nay đã là sinh nhật tròn mười tám tuổi của Cổ Thần.
Kiếp trước tại lúc mười tám tuổi, tu vi mới đạt tới Hậu Thiên tầng thứ năm, gia tộc bị diệt, phụ thân bị giết chết.
Kiếp này mười tám tuổi, Cổ Thần đã là đại tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, đồng thời ngang dọc Thần Hải cảnh, có thể tranh phong với tu vi Linh Anh sơ kỳ, Cổ gia xưng hùng phương viên mấy nghìn dặm, phụ thân càng là đại tu sĩ Bồi Nguyên kỳ.
Nhớ tới sự đối lập giữa kiếp trước và kiếp này, trong lòng Cổ Thần không khỏi thổn thức, rung động không thôi, càng hạ quyết tâm, hạnh phúc khác biệt giữa kiếp trước và kiếp này, tuyệt đối không thể để bất cứ kẻ nào tới phá hỏng!
“Ta có thể thay đổi số phận gia tộc, có thể thay đổi số phận của phụ thân, nhất định có thể thay đổi số phận của sư tỷ! Không có sư tỷ, kiếp trước ta đã sớm chết già trong yếu đuối, làm sao có thể trở thành đan dược sư vang danh thiên hạ, sống qua trăm tuổi đoạt được bí pháp vô thượng Đỉnh Thiên quyết của thánh địa thượng cổ Thái Hư Cung, Huyền âm tuyệt mạch, ta nhất định sẽ tìm ra phương pháp phá giải!”
Tín niệm của Cổ Thần càng thêm kiên định.
Nhìn bàn rượu và thức ăn trước mặt, Cổ Thần hơi xuất thần, trong sát na, trong đầu vận chuyển trăm nghìn ý niệm, rất nhiều hình ảnh trong đầu hiện lên, tất cả bi thảm kiếp trước, còn có hạnh phúc kiếp này!
- Thần nhi… Ngồi!
Vẻ mặt Cổ Thương Khung vui vẻ nói.
Cổ Thần từ trong hồi ức phản ứng lại, trong lòng thư sướng tới cực điểm, ngồi đối diện với Cổ Thương Khung, nói:
- Cảm tạ phụ thân, hôm nay, hài nhi đã quên là sinh nhật của mình rồi!
Rất nhiều người đều nhớ kỹ ngày sinh nhật của bản thân, nhưng khi tới ngày sinh nhật lại không nhất định có thể nhớ tới, trí nhớ của Cổ Thần kinh người, bản thân nhớ vô cùng rõ ràng sinh nhật là ngày bao nhiêu, nhưng lại không để ý tới thời gian trôi qua.
Coi như là thế lực mạnh nhất nhân tộc, Thánh Đình Đại Kiền, trong nháy mắt Cổ Thần cũng có thể hoàn toàn tiêu diệt tận gốc.
Thổ chi bản nguyên, thiên địa chí bảo như vậy đang ở ngay trước mặt Cổ Thần, tựa hồ đưa tay là có thể nắm được.
Thế nhưng, tuy rằng gần ngay trước mắt, nhưng Cổ Thần căn bản không thể lấy được thổ chi bản nguyên, quang mang màu vàng đất tinh khiết bên ngoài thổ chi bản nguyên kiên cố giống như Thổ Chi Đại Trận, muốn lấy được thổ chi bản nguyên, chí ít cần phải có thực lực mạnh mẽ phá đi quang mang màu vàng đất bên ngoài.
Trách không được Hiên Viên đại đế từng nói, thổ chi bản nguyên lưu lại cho hậu nhân, nhưng có thể lấy được hay không thì còn phải nhìn vào thực lực bản thân, không có tu vi mạnh mẽ, căn bản không thể lấy được thổ chi bản nguyên.
Thiên địa chí bảo ngay trước mắt như vậy, nhưng lại không cách nào lấy được, thực sự khiến trong lòng Cổ Thần vô cùng ngứa ngáy.
Cổ Thần một lần nữa tế ra pháp bảo Thần Hình Câu Diệt kiếp, vẫn như cũ, không thể đâm vào trong quang mang màu vàng đất nửa phần, lấy tu vi của Cổ Thần hiện tại, muốn phá vỡ quang mang kia căn bản là chuyện không có khả năng.
Ngay cả rất nhiều cường giả Độ Hư cảnh tiến vào Hiên Viên đế trủng cũng không thể phá được Thổ Chi Đại Trận chạy trốn ra ngoài, muốn lấy được thổ chi bản nguyên, cho dù Cổ Thần có hiểu thấu đáo Thổ Chi Đại Trận đi nữa cũng cần phải có tu vi tiếp cận với Cơ Thiên Không mới có thể!
Cơ Thiên Không chính là tồn tại vô hạn tiếp cận với chư tử đại tiên thượng cổ, là siêu cấp cường giả giống như Ngô Tinh ngày hôm nay và Thánh Hoàng Thánh Đình, nếu như muốn đạt tới tu vi cấp độ như vậy, Cổ Thần còn cần phải có thời gian rất dài rất dài.
Có thể, cả kiếp này Cổ Thần muốn đạt tới tu vi cấp độ này cũng khó có thể dự đoán trước được.
“Ta có tuyệt học vô thượng Hư Thiên Kinh của Hư Thiên Tông trong tay, đã có phương pháp Minh Khiếu, một ngày nào đó ta sẽ bước vào Minh Khiếu Kỳ, càng có thổ chi bí thuật trong ngũ hành, truyền thừa đạo thống của Hiên Viên đại đế, bước vào Độ Hư cảnh cũng không phải là chuyện xa vời. Hiên Viên đại đế có thể bằng thổ chi bí thuật đạt tới cấp độ trên trời dưới đất cái thế vô địch, Cổ Thần ta có hai kiếp làm người, sao lại không thể?”
Trong lòng Cổ Thần thì thầm, tín niệm tăng nhiều, nhìn thoáng qua thổ chi bản nguyên, nói:
- Nếu thổ chi bản nguyên đại biểu cho pháp tắc hệ thổ cực hạn, lấy tu vi của ta ngày hôm nay, cho dù chiếm được thổ chi bản nguyên đi nữa thì cũng không thể luyện hóa được, nói không chừng ngược lại còn bị thổ chi bản nguyên đồng hóa trở thành đất vàng, thân tử đạo tiêu, vẫn nên chờ khi tu vi cao hơn rồi quay lại lấy ra luyện hóa, ngay khi bản thân chưa lĩnh ngộ được pháp tắc đã luyện hóa thổ chi bản nguyên, chỉ sợ hoàn toàn là họa không phải là phúc!
Nói xong, Cổ Thần không tiếp tục nhìn thổ chi bản nguyên, xoay người rời đi, không tiếp tục lưu luyến, hắn vốn là một người phóng khoáng, một khi đã quyết định buông bỏ, vậy ý niệm trong lòng nhanh chóng tan đi, không hề quấn quýt, chuyển tinh thần đặt vào tìm kiếm lối ra.
Lần lượt tìm kiếm toàn bộ chính điện, thậm chí còn cẩn thận tìm tòi tọa ỷ của Hiên Viên đại đế, Cổ Thần vẫn chưa hề tìm ra truyền tống trận, trong Hiên Viên đại điện không hề có địa phương nối thông với bên ngoài.
Cổ Thần ra khỏi Hiên Viên đại điện, ánh mắt chuyển sang toàn bộ thế giới dưới lòng đất.
Hiên Viên đại đế bố trí tại vị trí trung tâm thế giới dưới lòng đất, bốn phương tám hướng đều có khoảng cách mấy nghìn trượng, thế giới dưới lòng đất là một hình tròn, đường kính hơn vạn trượng.
Bay qua vạn trượng, đối với Cổ Thần mà nói chỉ là chuyện khoảng khắc, thế nhưng muốn tỉ mỉ tìm kiếm trong phương viên hơn vạn trượng mà nói quả thực không hề dễ dàng. Cổ Thần tìm kiếm trong thời gian tròn ba ngày mới lần lượt tìm kiếm xong một lượt toàn bộ thế giới dưới lòng đất, nhưng vẫn không hề tìm ra truyền tống trận.
Tựa hồ thế giới dưới lòng đất này không hề kết nối với thế giới bên ngoài, là một tử địa.
Cổ Thần lại trở về phía trước Hiên Viên đại điện, ngồi trên bậc thang ngoài điện, ánh mắt tuy rằng nhìn về phía trước, thế nhưng trong đầu lại suy nghĩ tới những địa phương đã tìm kiếm trong ba ngày vừa qua.
Tiến vào trong Hiên Viên đế trủng, trải qua nhiều nguy hiểm như vậy mới tiến được vào Hiên Viên đại điện, thật vất vả mới chiếm được truyền thừa đạo thống của Hiên Viên đại đế, lại chiếm được Thổ Chi Đại Trận, tất cả mọi chuyện vô cùng tốt đẹp, thế nhưng nếu không thể đi ra ngoài thì tất cả mọi thứ đều là phù vân.
Trong đầu Cổ Thần không ngừng xuất hiện trận đồ Thổ Chi Đại Trận, tuy rằng bao hàm ngàn vạn bộ trận đồ, nhưng trí nhớ của tu sĩ Kim Đan kỳ vô cùng kinh người, vẫn bị Cổ Thần ghi nhớ toàn bộ.
Tại thế giới dưới lòng đất này thì Thổ Chi Đại Trận chính là đầu mối then chốt, Cổ Thần tiến hành quan sát nghiên cứu đối với trung tâm trận đồ Thổ Chi Đại Trận, hồi lâu vẫn không hề tìm ra bất cứ chỗ mánh khó nào.
Tựa hồ nơi này thực sự là một tuyệt địa.
Lại qua hai ngày, Cổ Thần không hề tìm ra được đầu mối rời khỏi thế giới dưới lòng đất, trong lòng khó tránh khỏi có chút nản chí, ngự kiếm bay tới trước phần mộ hai người Hư Hành Không và Lý Hóa Thần.
- Hư tổ sư, Lý tiền bối, nếu như nơi này thực sự không có phương pháp rời đi, vậy ta phải làm bạn với hai vị ở đây rồi, hai vị còn có ta mai táng làm phần mộ, nếu như ta chết đi, sợ rằng sẽ không có người nào tiến vào được nơi đây, ta sẽ trở thành thi thể hoang dã…
Cổ Thần đứng trước phần mộ hai người, tự nhủ nói với chính mình.
- Tuy nơi này là dưới lòng đất, thế nhưng có hoa có cỏ, cây xanh tươi tốt, một mảnh sinh cơ tràn đầy, ngược lại là một địa phương tốt, đồng thời, có sơn có thủy… A?
Cổ Thần vừa nói tới đây, ánh mắt lập tức chuyển sang quan sát hoàn cảnh xung quanh, con mắt dừng lại tại hồ nước đường kính trăm trượng cách đó không xa, nhất thời hét lên một tiếng kinh hãi!
Nước?
Tại thế giới dưới lòng đất này, ngoại trừ địa phương trước mắt có nước ra, không còn địa phương nào khác, mà tại sao nơi này có nước? Đồng thời còn là nhiều nước như vậy, là một hồ nước phương viên trăm trượng!
Đã có nước, nhất định có thượng lưu, tuyệt đối không thể vô duyên vô cớ tồn tại, Cổ Thần xoay chuyển ánh mắt, linh quang trong đầu khẽ động.
“Nơi này là một thế giới dưới lòng đất, nguyên bản chỉ có thổ tồn tại, thế nhưng, mộc khắc thổ, vì sao có hoa cỏ cây cối, thế nhưng thổ khắc thủy, tại địa phương có hệ thổ tinh túy nhất vì sao lại xuất hiện thủy? Ngũ hành tương sinh tương khắc, tuy theo lý tuyết tương khắc, nhưng nếu như một hệ bị khắc cực kỳ mạnh mẽ thì sẽ phản khắc, nơi này cư nhiên có một hồ nước đường kính chừng trăm trượng, nói rõ thổ bị thủy khắc chế, hẳn là thế cục phải chết xuất hiện một đường sinh cơ, lối ra ngay trong hồ nước!”
Trên mặt Cổ Thần vui vẻ, nhất thời hóa thành một đạo độn quang, bay tới hồ nước, ào một tiếng, Cổ Thần hóa thân thành kim long, một đầu vọt vào trong hồ nước.
Cổ Thần suy đoán không lầm, hồ nước quả nhiên sâu không thấy đáy, khẳng định có chỗ thượng lưu, nối thông với bên ngoài, Cổ Thần liên tục chui sâu xuống dưới, đủ vượt qua nghìn trượng, rốt cuộc nhìn thấy đấy hồ nước.
Thế nhưng, hồ nước tới tận dây lại chưa hề tới đầu cùng, rìa ngoài hồ nước có một huyệt động rộng chừng mười trượng, nhìn huyệt động cực kỳ tối đen, không biết nối thông tới nơi nào.
Cổ Thần nhìn thấy vậy, trong lòng càng thêm vui vẻ, có thông đạo khẳng định có liên quan với mặt nước, hồ nước này quả nhiên có lối thoát ra ngoài.
Cổ Thần đã luyện Linh Kình Thuấn Tức quyết tới tầng thứ chín, chỉ cần một lần hô hấp cũng có thể dài chín ngày chín đêm, đủ cho hắn đi lại dưới nước mười vạn dặm, chỉ cần có lối đi, không sợ không đi được.
Thông đạo tối đen sườn hồ nước chỉ dài hơn ba nghìn dặm, không quá lâu sau, Cổ Thần đã vượt qua thông đạo tối đen này, phía trước vô cùng trống trải, đã không có bất cứ cái gì ngăn cản.
Cổ Thần vui vẻ, thần thức phát tán, nơi này đã vượt ra khỏi phạm vi Thổ Chi Đại Trận, nghìn trượng phía bên trên đã là mặt nước, hai bên đều có núi cao, tựa hồ đang ở trong một khe sâu.
Để cảnh giác, Cổ Thần còn ở trong nước liền biến thành hình người, biến đổi hình dạng thành một trung niên nhân khoảng bốn mươi, tướng mạo vô cùng bình thường, sau đó cấp tốc phóng lên cao, rất nhanh vượt qua hồ nước.
Mặt nước chỉ trong phương viên mấy trăm trượng, hai bên quả nhiên là một khe sâu, không chỉ là một khe sâu mà còn là một khe sâu cao vạn trượng, Cổ Thần tung pháp bảo, ngự khí bay lên, pháp lực chấn động, hơi nước mất hết, bay ra khỏi khe sâu.
Rất nhanh, Cổ Thần bay được hơn vạn trượng, bay tới bầu trời khe sâu, đưa mắt nhìn lại, khe sâu này dài tới mấy trăm dặm, đáy khe chỉ sâu chừng hơn ba trăm trượng, mặt khe sâu cũng chỉ trên dưới nghìn trượng, nhưng chiều sâu thực tế lại lên tới vạn trượng, toàn bộ khe sâu giống như vết nứt nối thông với trung tâm đại địa.
Cổ Thần rất nhanh phán đoán được phương vị, nơi này là phương hướng tây nam dãy núi Cự Long, vừa mới ra khỏi phạm vi dãy núi Cự Long liền có một khe sâu vạn trượng, ai cũng không biết được, dưới đáy dòng nước bên dưới khe sâu dĩ nhiên nối thông với mộ trủng của Hiên Viên đại đế.
Nhìn về phương hướng đông bắc, dãy núi Cự Long rơi vào trong mắt, Cổ Thần không nhìn nhiều, trực tiếp phi độn về phía đông, bay được mấy nghìn dặm mới chuyển sang hương hướng phía đông bắc, không tới hai canh giờ sâu đã về tới phụ cận thành Nhạc Thủy.
Tại một rừng cây không người biến thành bộ dáng lão giả râu tóc bạc phơ, lúc này Cổ Thần mới về tới Cổ gia.
Cổ Thần đi lần này liên tục gần năm mươi ngày, Đế Đình không hề tra xét được tới Cổ gia thành Nhạc Thủy, mà Cổ gia bị Phản Bát Môn Tỏa Thiên trận phòng thủ, không hề xuất hiện vấn đề nào khác, Cổ Thần vừa về liền lập tức giải trừ Phản Bát Môn Tỏa Thiên trận.
Từ lúc tiến vào thành Nhạc Thủy Cổ Thần đã truyền âm thông qua thần thức thông báo cho phụ thân hắn, chờ khi hắn về tới Cổ gia, Cổ Thương Khung đã đứng trước cửa chờ đợi.
Lần này liên tục đi gần năm mươi ngày, ngay cả lệnh phù truyền âm cũng không thể liên hệ được, trong lòng Cổ Thương Khung vô cùng lo lắng, thế nhưng không có biện pháp nào khác, chỉ có thể lặng lẽ chờ đợi.
- Lão giả này lại tới nữa rồi!
- Đúng vậy, không biết vì sao tộc trưởng tôn kính đối với hắn như vậy, còn tự mình tới cửa đón!
…
Cổ Thần vừa đến, người Cổ gia lại bắt đầu nghị luận sôi nổi.
Thân phận của Cổ Thương Khung ngày hôm nay không bình thường, cho dù là các tộc trưởng gia tộc trong phương viên mấy nghìn dặm xung quanh tới gặp mặt cũng phải tới phòng khách ngồi chờ Cổ Thương Khung, mà Cổ Thương Khung gặp một lão nhân lại tới cửa nghênh tiếp.
Cổ Thần trực tiếp được Cổ Thương Khung dẫn vào trong phủ.
Vừa mới tiến vào gian phòng của hắn, Cổ Thần liền ngây người, chỉ thấy trong phòng có một bàn tiệc rượu thức ăn lớn, cực kỳ phong phú, trên bàn còn có ba bộ oản cúng bái.
Khi Cổ Thần vừa vào thành Nhạc Thủy đã nói cho Cổ Thương Khung hắn đã trở về, Cổ Thương Khung căn bản không có thời gian chuyển bị một bàn tiệc rượu phong phú như vậy, hiển nhiên đã sớm có chuẩn bị từ trước.
Thấy thần tình kinh ngạc của Cổ Thần, Cổ Thương Khung vui vẻ hỏi:
- Thần nhi, con đã quên ngày hôm nay là ngày bao nhiêu rồi sao?
Nơi này chỉ có hai phụ tử, hai người không hề giả bộ, Cổ Thần cũng không phục hình dáng ban đầu.
- Ngày nào?
Cổ Thần lắc đầu, hắn ở trong Hiên Viên đế trủng lâu như vậy, nào còn quản tới ngày hôm nay là ngày bao nhiêu.
- Sinh nhật của con, Thần nhi, con đã tròn mười tám tuổi, từ hôm nay trở đi, con thành niên rồi!
Mười tám tuổi?
Cổ Thần hoảng hốt, thời điểm hắn sống lại là lúc vừa mới tròn mười tuổi không lâu, chớp mắt thời gian đã trôi qua tám năm?
Thời gian tám năm này so với kiếp trước quả thực có sự khác biệt trên trời dưới đất!
Kiếp trước, thời điểm Cổ Thần mười hai tuổi, Cổ Thương Nhạc tiếp nhận chức vị tộc trưởng Cổ gia, thời điểm mười ba tuổi, Cổ gia bị Vạn gia thành Thái Dương tiêu diệt, duy nhất một mình một người Cổ Thần chạy thoát, tu vi mới có Hậu Thiên cảnh tầng thứ ba, sau năm năm Cổ Thần một đường lưu lạc sang phía bắc, thời điểm mười tám tuổi mới tới thành Thanh Dương phụ cận dãy núi Linh Hư, trở thành đệ tử của Hư Thiên Tông, khi đó mới có tu vi Hậu Thiên tầng thứ năm…
Kiếp này, Cổ Thần mười hai tuổi đã đạt được tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy, trở thành tồn tại vô địch dưới Thần Hải cảnh, để phụ thân Cổ Thương Khung ngồi lên vị trí tộc trưởng Cổ gia, hoàn thành nguyện vọng của mẫu thân hắn, Vạn gia thành Thái Dương tập kích, bị Cổ Thần phản sát, đặt nền móng bá chủ cho Cổ gia tại thành Nhạc Thủy.
Mười ba tuổi tiến vào Hư Thiên Tông, năm đó tại đại hội luyện đan Bách Thảo Phong giành vị trí đệ nhất, đánh bại trưởng lão Văn Sư Hào, cùng năm bước vào Thần Hải cảnh, mười lăm tuổi đoạt được đệ nhất ngũ mạch tân đệ tử Hư Thiên Tông.
Mười sáu tuổi tiến vào di chỉ ma cung Tà Băng Tông, sơ hiển quang mang, tu vi bước vào Dẫn Hồn kỳ, lại tiến vào bí địa Lý gia, lấy được Côn Ngô Ấn, lần đầu tiên đối chiến với Tàng Thiên Cơ, chạy trốn thành công trong tay Tàng Thiên Cơ, bước vào yêu vực Đông Hoang, ngẫu nhiên đoạt được hóa hình thảo, đoạt được Thiểm Thiên Phong Dực, đoạt được tàn đồ Côn Ngô Bí Cảnh, cuối cùng cũng tìm được vị trí Côn Ngô Bí Cảnh.
Mười bảy tuổi, tiến vào Côn Ngô Bí Cảnh, bằng vào lực lượng Côn Ngô Ấn, đánh bại Tàng Thiên Cơ, tặng Tàng Thiên Cơ một bạt tai, trong Côn Ngô Bí cảnh đoạt được Như Ý Linh Lung Bảo Tháp, nhìn thấy Nam Thiên tiên môn, biết của vào Thiên Đình.
Cuối năm mười bảy tuổi, thời gian cách năm năm, Cổ Thần một lần nữa trở về thành Nhạc Thủy, lại gặp phải cảnh Cự Linh Môn uy hiếp đối với Cổ gia, dưới cơn giận dữ, Cổ Thần chạy tới Cự Linh Môn, giết chết đế tử Tàng Chân Cơ, diệt toàn bộ Cự Linh Môn, ngẫu nhiên tiến vào Hiên Viên đế trủng, không chỉ chiếm được truyền thừa đạo thống của Hiên Viên đại đế, càng chiếm được trận đồ Thổ Chi Đại Trận.
Hôm nay đã là sinh nhật tròn mười tám tuổi của Cổ Thần.
Kiếp trước tại lúc mười tám tuổi, tu vi mới đạt tới Hậu Thiên tầng thứ năm, gia tộc bị diệt, phụ thân bị giết chết.
Kiếp này mười tám tuổi, Cổ Thần đã là đại tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, đồng thời ngang dọc Thần Hải cảnh, có thể tranh phong với tu vi Linh Anh sơ kỳ, Cổ gia xưng hùng phương viên mấy nghìn dặm, phụ thân càng là đại tu sĩ Bồi Nguyên kỳ.
Nhớ tới sự đối lập giữa kiếp trước và kiếp này, trong lòng Cổ Thần không khỏi thổn thức, rung động không thôi, càng hạ quyết tâm, hạnh phúc khác biệt giữa kiếp trước và kiếp này, tuyệt đối không thể để bất cứ kẻ nào tới phá hỏng!
“Ta có thể thay đổi số phận gia tộc, có thể thay đổi số phận của phụ thân, nhất định có thể thay đổi số phận của sư tỷ! Không có sư tỷ, kiếp trước ta đã sớm chết già trong yếu đuối, làm sao có thể trở thành đan dược sư vang danh thiên hạ, sống qua trăm tuổi đoạt được bí pháp vô thượng Đỉnh Thiên quyết của thánh địa thượng cổ Thái Hư Cung, Huyền âm tuyệt mạch, ta nhất định sẽ tìm ra phương pháp phá giải!”
Tín niệm của Cổ Thần càng thêm kiên định.
Nhìn bàn rượu và thức ăn trước mặt, Cổ Thần hơi xuất thần, trong sát na, trong đầu vận chuyển trăm nghìn ý niệm, rất nhiều hình ảnh trong đầu hiện lên, tất cả bi thảm kiếp trước, còn có hạnh phúc kiếp này!
- Thần nhi… Ngồi!
Vẻ mặt Cổ Thương Khung vui vẻ nói.
Cổ Thần từ trong hồi ức phản ứng lại, trong lòng thư sướng tới cực điểm, ngồi đối diện với Cổ Thương Khung, nói:
- Cảm tạ phụ thân, hôm nay, hài nhi đã quên là sinh nhật của mình rồi!
Rất nhiều người đều nhớ kỹ ngày sinh nhật của bản thân, nhưng khi tới ngày sinh nhật lại không nhất định có thể nhớ tới, trí nhớ của Cổ Thần kinh người, bản thân nhớ vô cùng rõ ràng sinh nhật là ngày bao nhiêu, nhưng lại không để ý tới thời gian trôi qua.
/889
|