Tốc độ di động của Cổ Thần cho dù là phàm nhân chạy toàn lực cũng không thể theo kịp, mà gã khất cái đằng sau không hề đỏ mặt, không hề thở gấp, hiện tại Cổ Thần không hoài nghi, rõ ràng tên khất cái này này chính là một cường giả Độ Hư cảnh.
Bí mật trên người Cổ Thần rất nhiều, hắn không muốn ở cùng một chỗ với tiên sĩ Độ Hư cảnh, dù sao Chiến Thần Lệnh cũng là chí bảo đủ khiến bất cứ cường giả Độ Hư cảnh cảnh nào cũng phải điên cuồng truy cầu.
- Huynh đệ dự định đi nơi nào? Ta có thể đồng hành?
Tên khất cái chậm rãi bước về phía Cổ Thần, bước chân rất chậm, thoạt nhìn so với phàm nhân không hề có bất cứ điểm khác nhau nào.
Vô duyên vô cỡ bị một cường giả Độ Hư cảnh chú ý, trong lòng Cổ Thần kinh hãi, không biết người này có nhìn ra vấn đề gì hay không? Bằng không mà nói, bản thân và hắn chẳng thân cũng chẳng quen, vì sao lại bám theo sau?
- Vãn bối có chuyện quan trọng trong người, không làm phiền tiền bối, vãn bối cáo từ…
Thiểm Thiên Phong Dực xuất hiện, Cổ Thần ôm quyền với gã khất cái, hóa thành một đạo độn quang toàn lực bỏ chạy.
Cổ Thần trực tiếp chạy đi, nếu như người này tiếp tục đuổi theo, nói rõ đích thực là có mưu đồ mà đến, nếu như không đuổi theo, vậy xem ra chỉ là bèo nước gặp nhau mà thôi!
Cổ Thần phóng lên cao trong sát na, bốn phía không hề thiếu độn quang xuất hiện, Cổ Thần vừa mới biết mất, liền có độn quang hạ xuống ngay bên cạnh gã khất cái.
Khi biết được gã khất cái là cao nhân, Cổ Thần căn bản không cần lo lắng sẽ bị hại, chốc lát cũng không dừng lại, tiếp tục phi độn về phía bắc.
Mới bay được hơn ba trăm dặm, trong tầng mây bầu trời đột nhiên xuất hiện mấy hắc chưởng lớn tới trăm trượng, mạnh mẽ vỗ xuống Cổ Thần bên dưới.
Có mai phục…
Tốc độ của mấy hắc chưởng cực nhanh, chỉ chớp mắt đã tới, Cổ Thần không kịp thu lực, chỉ có thể đưa tay lên, chưởng cương còn chưa phát ra, hắc chưởng đã áp mạnh vào lòng bàn tay.
Ầm…
Thân thể Cổ Thần chấn động, nhất thời bị cự chưởng màu đen bức từ không trung rơi xuống dưới.
Vừa mới chạm xuống mặt đất, một quang tráo trong suốt đột nhiên xuất hiện bao phủ toàn bộ phương viên xung quanh Cổ Thần trăm trượng, bên ngoài quang tráo, theo chín phương hướng phân biệt là chín tu sĩ cảnh giới Bồi Nguyên kỳ và Kim Đan kỳ.
Cổ Thần bị nhốt trong quang tráo, ánh mắt khẽ đảo qua chín người, trong đó có một người nhận ra được, chính là gã nam tử trung niên mà chưởng quỹ tửu lâu xin chỉ thị.
Câu nói của người này đối với gã khất cái hoàn toàn rơi vào tai Cổ Thần, biết hắn là người Tề Vân Tông.
- Tề Vân Tông? Ta mới tới nơi này, không thù không oán với quý tông, vì sao ngăn ta?
Hai tay Cổ Thần chắp sau lưng, tuy bên cạnh hắn có chín người, nhưng ánh mắt của hắn lại rơi vào tầng mây trên cao.
Chín người xung quanh, tu vi cao nhất cũng chỉ là Kim Đan trung kỳ, mà người trong tầng mây đánh ra mấy cự chưởng màu đen có tu vi Kim Đan cực hạn, hiển nhiên là đầu lĩnh.
- Ha ha ha ha… Biết rõ còn hỏi!
Một tiếng cười to từ không trung truyền tới, một lão giả tuổi chừng lục tuần mang theo một thanh cự kiếm xuất hiện trên bầu trời, nói:
- Cổ Thần, ngươi bị thái tử điện hạ Tàng Thiên Cơ Đại Doanh phát lệnh truy nã, vậy mà cung dám nghênh ngang xuất hiện tại thành Bột Nguyên, quả thực là tự tìm đường chết!
- Tàng Thiên Cơ?
Lông mày Cổ Thần khẽ nhíu:
- Không nghĩ tới tới cảnh nội Đại Mông, lực ảnh hưởng của Tàng Thiên Cơ cũng lớn tới như vậy!
Ánh mắt Cổ Thần sắc lạnh, rơi vào người lão giả tuổi chừng lục tuần, nói:
- Ngươi là người phương nào?
Lão giả lục tuần nghểnh cao đầu, nói:
- Ta là chưởng môn Tề Vân Tông Tề Minh Xương, Cổ Thần, ngươi thúc thủ chịu trói, bản tông có thể tha cho ngươi một mạng, giao cho Tàng Thiên Cơ xử lý, nếu dám phảm kháng, chỉ có thể đưa đầu của ngươi cho Tàng Thiên Cơ, hắc hắc… Đầu của ngươi trị giá một nghìn vạn linh thạch!
Khóe môi Cổ Thần vểnh lên, nói:
- Tề Minh Xương? Lão giả ngươi quả thực là ngại sống lâu, chỉ bằng vào Tề Vân Tông nho nhỏ các ngươi cũng dám bất lợi đối với ta? Ngươi không sợ tông môn bị hủy, truyền thừa đoạn tuyệt hay sao?
- Nói khoác không biết ngượng…
Vẻ mặt Tề Minh Xương coi thường nói:
- Ngươi đã bị tuyệt trận Cửu Cung Khốn Tiên trận của bản môn vây khốn, hắc hắc… Dưới Mệnh Tuyền căn bản không có kẻ nào có thể phá trận ra ngoài, bản tông đã thông báo cho Đế Đình Đại Doanh, không bao lâu Đế Đình Đại Doanh sẽ có người tới đây, nói không chừng chính thái tử Tàng Thiên Cơ đích thân tới, Tàng Thiên Cơ thấy ngươi bị bắt sống, nhất định sẽ vô cùng vui vẻ, ha ha… Một nghìn vạn linh thạch thuộc về Tề Vân Tông ta rồi.
Cổ Thần quét mắt nhìn Cửu Cung Khốn Tiên trận, khẽ cười nói”:
- Chết tới nơi còn không biết, lão tử chính là tổ tông trận pháp thiên hạ, chỉ là Cửu Cung Khốn Tiên trận cũng dám kiêu ngạo trước mặt ta…
- Cửu Cung Khốn Tiên trận áo trời không viết vá, cho dù ngươi là tông sư trận pháp thì cũng có làm sao? Nếu muốn phá trận, không có tu vi Mệnh Tuyền cảnh tuyệt đối không thể, chỉ bằng ngươi? Hắc hắc, mười người cũng không được!
Tề Minh Xương khinh bỉ nói.
- Phải sao? Các ngươi đã tìm đường chết, vậy ta tiễn các ngươi một đoạn đường…
Nói xong, hai mắt Cổ Thần đỏ lên, thân thể đột nhiên phát ra kim quang vạn trượng, một tiếng long ngâm vang vọng thiên địa, một đầu kim long phóng lên cao.
Ầm…
Hai móng của kim long hung hăng đánh mạnh vào quang tráo Cửu Cung Khốn Tiên trận, một tiếng nổ vang, trong sát na quang tráo tan nát, tiêu tan thành mây khói, chín tên tu sĩ bị lực phản chấn mạnh mẽ kích nổ thành chín đoàn huyết vụ.
Tu vi của Cổ Thần đã đạt tới Kim Đan cực hạn, cách Mệnh Tuyền cảnh chỉ còn một bước ngắn, đồng thời thân thể trải qua một lần thoát thai hoán cốt, vận chuyển Thiên Cương Thối Thể đại pháp đệ cửu trọng, so với tu sĩ Linh Anh kỳ không hề thua kém, Cửu Cung Khốn Tiên trận dựa vào tu vi chín người vừa rồi, tối đa chỉ có thể vây khốn tu sĩ Kim Đan kỳ, Cổ Thần có thể sánh được Linh Anh kỳ, làm sao ngăn căn được?
Cổ Thần hóa thân thành kim long, đánh vỡ Cửu Cung Khốn Tiên trận, phá hủy thân thể chín người làm trận cơ, lập tức long đầu xoay chuyển, há miệng phun ra một luồn hỏa diễm màu đem, linh hồn của chín tu sĩ chớp mắt liền bị thiêu đốt thành tro tàn.
- A?
Sắc mặt Tề Minh Xương tái ngắt, thần tình kinh hãi, trăm triệu lần không ngờ tứi, Cửu Cung Khốn Tiên trận cũng không thể ngăn cản được một kích của Cổ Thần, thét lên một tiếng kinh hãi.
Mắt thất chín tu sĩ Tề Vân Tông bỏ mạng, Tề Minh Xương tự biết không phải đối thủ của Cổ Thần, nhất thời thân thể chợt lóe, bỏ chạy cực nhanh.
Sát khí của kim long đã nổi lên, phía sau chợt lóe điện quang, Thiểm Thiên Phong Dực xuất hiện, dài tới trăm trượng, mạnh mẽ vỗ, trong nháy mắt đã xẹt qua khoảng cách nghìn trượng, xuất hiện ngay phía sau Tề Minh Xương.
Miệng há ra, một ngụm hỏa diễm màu đen phun trào, trong hỏa diễm ẩn chứa Thần Hình Câu Diệt kiếp so với ánh sáng còn nhanh hơn, chớp mắt đã chém Tề Minh Xương thành hai nửa, linh hồn thương nặng, sau đó hỏa diễm màu đen tràn qua, thiêu đốt toàn bộ linh hồn, thân thể Tề Minh Xương thành tro tàn.
Kim quang vừa thu lại, Cổ Thần biến hóa thành hình người, hạ xuống mặt đất, nói:
- Không biết tự lượng sức mình, xem ra nơi này mặc dù là Đại Mông, nhưng thế lực của Tàng gia vẫn có ảnh hưởng rất lớn, tốt nhất không nên lộ mặt thật.
Nhìn lướt qua xung quanh, lại thả thần thức dò xét, thất không có ai tiếp cận, thân thể chợt lóe, nhất thời chui vào trong rừng rậm, biến hóa tướng mạo, chạy bộ theo phía bắc rừng rậm.
Cổ Thần vừa mới biến mất, một bóng người xuất hiện tại địa điểm Cổ Thần giết ngược lại mười người Tề Vân Tông. Người này tóc dài, khuôn mặt dơ bẩn, trong tay còn cầm theo một chiếc hồ lô, chính là gã khất cái trong Quần Tiên Lâu vừa rồi.
Chỉ hơi dừng lại chốc lát, gã khất cái phi độn về phương hướng Cổ Thần bỏ đi, chỉ một bước đã vượt qua khoảng cách nghìn trượng, trong nháy mắt biến mất tải rừng rậm.
Nếu như thế lực Tàng gia đã xâm nhập vào trong Đại Mông, Cổ Thần tự nhiên không thể lấy khuôn mặt thực, để tránh khỏi bị tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh truy sát, biến hóa tướng mạo, đồng thời pháp bảo Thiểm Thiên Phong Dực gần như là tiêu chí cũng thu lại không sử dụng.
Dù sao đi nữa hiện tại Cổ Thần cũng không nóng vội nhất thời, muốn tới Băng Thần Tông cứu người, chí ít cũng phải có tu vi Mệnh Tuyền cảnh, hiện tại sư tỷ vẫn trong trạng thái an toàn, Cổ Thần phi độn liên tục một ngày một đêm, thời gian còn lại thì bảo trì tu luyện.
Nếu như tới thành Bắc Đẩu, thu được ngưng anh quả là có thể lập tức luyện chế thành hoa anh đan, phục dụng tiến hành linh anh hóa hồn, chuẩn bị bước vào Mệnh Tuyền cảnh.
Tin tức Cổ Thần hiện thân tại Đại Mông, đồng thời giết chết chưởng môn và chín tu sĩ Tề Vân Tông bên ngoài thành Bột Nguyên rất nhanh đã bị Tề Vân Tông truyền đi, không đến một ngày, tất cả các thế lực lớn quan tâm đều biết được tin tức này.
Đế Đình Đại Doanh, Thi Hồn Tông, Huyền Âm Tông và một số thế lực lớn cùng với một ít môn phái cỡ trung trong cảnh nội Đại Mông đều di chuyển ánh mắt về phía thành Bột Nguyên, thế nhưng Cổ Thần giống như phù dung sớm nỏ tối tàn, biến mất không còn hình bóng.
Tất cả các thế lực lớn quan tâm tới Cổ Thần đều phái không ít tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh và Kim Đan kỳ tiến vào Đại Mông, tiến hành truy sát đối với Cổ Thần.
Nhất là Đế Đình Đại Doanh càng phái ra tam đại đế tử, ngũ điện hạ Tàng Hồng Cơ, lục điện hạ Tàng Vạn Cơ, bát điện hạ Tàng Ngọc Cơ, cùng với vài tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh, mười mấy tu sĩ Kim Đan kỳ truy sát Cổ Thần, lực lượng truy sát mạnh mẽ chưa từng thấy.
Thái tử Tàng Thiên Cơ càng sớm tiến vào cảnh nội Đại Mông.
Cộng thêm Thi Hồn Tông phái ra tu sĩ truy sát, lực lượng truy sát Cổ Thần lần này, Đế Đình Đại Doanh hầu như sư tử bắt thỏ, hạ quyết tâm phải đánh chết Cổ Thần.
Dọc theo đường đi Cổ Thần nghe được không ít tin tức các loại, hắn xuất quỷ nhập thần, khẳng định là hiểu được thuật biến hóa, Tàng gia đã sớm hoài nghi Cổ Thần chính là hung thủ giết chết Tàng Chân Cơ, hôm nay chợt hiện rồi biến mất tại thành Bột Nguyên càng xác định, vì vậy mới phái ra lực lượng cường đại tới như vậy đến truy sát Cổ Thần.
Mỗi ngày Cổ Thần di chuyển hơn hai vạn dặm, thời gian còn lại kiên trì tu luyện, mười ngày sau, Cổ Thần đã tiến về phía bắc thành Bột Nguyên hơn hai mươi vạn dặm, cách thành Bắc Đẩu không tới ba vạn dặm.
Hôm nay Cổ Thần không hề dừng lại như trước, chuẩn bị trực tiếp cả ngày chạy tới thành Bắc Đẩu, chuẩn bị xem có ngưng anh quả bán ra hay không.
Cách thành Bắc Đẩu chỉ chừng hai vạn dặm, hơn mười đạo độn quang xuất hiện phía trước Cổ Thần nghìn dặm, đồng thời phi độn cực nhanh về phía hắn.
Cổ Thần ngưng tụ pháp lực vào hai mắt, nhìn về phía xa xa, thần tình nao nao, tổng cộng mười bốn đạo độn quang, một người phía trước, mười ba người đằng sau, cách nhau chừng trăm trượng, người phía trước mặt bạch y, giống như tuyết trắng, gương mặt thanh lãnh, chính là thành nữ Băng Thần Tông mà Cổ Thần đã từng gặp một lần tại di chỉ ma cung --- Mông Tiên Âm.
Lúc này khóe miệng Mông Tiên Âm chảy máu tươi, hiển nhiên không cùng một bọn với mười ba người phía sau, mà đang phi độn lẩn trốn, mười ba người phi nhau đuổi theo.
“Thánh nữ Băng Thần Tông biến mất rồi…”
Cổ Thần nhớ tới tin tức thu được tại Quần Tiên Lâu mười ngày trước.
Mộng Tiên Âm và Cổ Thần có một chút giao tình tại kiếp trước, đồng thời Hư Tử Uyên đã bị Băng Thần Tông bắt giữa, nếu như Cổ Thần muốn tìm hiểu tình huống, Mộng Tiên Âm chính là lựa chọn tốt nhất, Cổ Thần khẽ xoay người, phi độn ngược hướng đám người truy đuổi.
Tốc độ của Cổ Thần cực nhanh, Mộng Tiên Âm đột nhiên thấy phía trước có độn quang cấp tốc tiếp cận, trong mắt cả kinh, lập tức vòng vo chuyển phương hướng, bỏ chạy theo hướng khác.
Bất quá, Cổ Thần có tu vi Kim Đam hậu kỳ, hơn nữa còn sử dụng Tật Vũ Phi Phong, tốc độ so với Mộng Tiên Âm nhanh hơn rất nhiều, đuổi theo phía bên trái, đợi khi cách Mông Tiên Âm chừng trăm dặm, phát thần thức truyền âm nói:
- Mông tiên tử dừng vội đi, ta tới cứu tiên tử!
Mông Tiên Âm nhìn thoáng qua Cổ Thần, tốc độ phi độn ngược lại nhanh hơn một phần, bỏ chạy thẳng phía trước, có thể thấy được nàng đối với Cổ Thần không hề có tin tưởng.
Mười ba người phía sau vẫn đuổi theo Mông Tiên Âm chừng trăm trượng, tiếp cận gần q1uan sát, Cổ Thần phát hiện mười ba người này, đại bộ phận là tu sĩ Bồi Nguyên kỳ, trong đó có ba người tu vi Kim Đan kỳ.
Hai năm không thất, tu vi của Mông Tiên Âm đã bước vào Bồi Nguyên hậu kỳ, năm nay mới chỉ 19 tuổi, tu vi đã bước vào Bồi Nguyên hậu kỳ, quả nhiên là tuyệt thế thiên tài tiếp cận Tàng Thiên Cơ. Trước ba mươi tuổi hi vọng rất lớn có thể bước vào Mệnh Tuyền cảnh.
- Mông Tiên Âm, lần này ngươi trốn không thoát rồi!
- Hắc hắc… Tốt nhất nên thúc thủ chịu trói.
- Làm tiểu thiếp của thái tử điện hạ Tàng Thiên Cơ chính là phúc phận chín kiếp cũng không tu được, ngươi phải thấy vinh hạnh mới đúng.
- Tông thủ Băng Thần Tông Mông Ngưng Băng đã tặng ngươi cho thái tử điện hạ Tàng Thiên Cơ rồi, ngươi có chạy tới chân trời góc biển cũng không thể thoát được lòng bàn tai của thái tử điện hạ!
Mười ba người phía sau Mông Tiên Âm vừa đuổi theo vừa hô.
Cổ Thần nhướng mày, hắn lại một lần nữa nghe được cái tên Tàng Thiên Cơ, trong lòng mọc lên lửa giận, từ sau khi đại khai sát giới tại Cự Linh Môn, mỗi một lần Cổ Thần hóa thân thành kim long đều có xung động muốn xé nát tất cả mọi thứ.
Mông Tiên âm tiếp tục phi độn, Cổ Thần đuổi theo phía bên trái, càng lúc càng tiếp cận gần hơn.
- Người tới là đạo hữu phương thế lực nào?
Lúc Cổ Thần tiếp cận gần Mông Tiên Âm nghìn trượng, một gã tu sĩ tu vi Kim Đan trung kỳ duy nhất trong mười ba người hô lên.
Thấy Cổ Thần cũng truy đuổi Mộng Tiên âm, những người này hiển nhiên coi hắn trở thành đồng đạo.
- Ta không có những bằng hữu như các ngươi!
Cổ Thần quát lạnh.
Đang khi nói chuyện, khoảng cách giữa Cổ Thần và Mông Tiên Âm đã thu hẹp lại không ít, cách mười ba tu sĩ phía sau chỉ còn mấy trăm trượng, tiếng nói vừa dứt, Cổ Thần đánh mạnh một quyền.
Trên bầu trời vang lên một tiếng sấm, một quyền cương ước chừng trăm trượng đột nhiên xuất hiện, Kim Cương Thần Quyền vừa ra, khí thế không tầm thường.
Quyền cương nhanh như mũi tên nhọn, trong nháy mắt đã oanh kích vào phạm vi mười ba tu sĩ đuổi theo phía sau, toàn bộ mười ba tu sĩ đều nằm trong phạm vi công kích của quyền cương.
Mười ba tu sĩ không hề nghĩ tới đột nhiên Cổ Thần oanh kích mọt quyền, có chút luống cuống tay chân, tung ra mười ba kiện pháp bảo oanh kích chống dỡ. Cổ Thần chỉ tùy ý đánh ra một quyền, vẫn chưa hạ sát tâm đối với mười ba người này, quyền cương đánh văng pháp bảo của mười ba tu sĩ, mười ba người bị lực phản chấn mạnh mẽ đánh văng ngược lại, phải dừng truy đuổi.
Mộng Tiên Âm chớp mắt đã phi độn cách nghìn trượng, xoay đầu nhìn lại phía sau, thấy Cổ Thần xuất thủ công kích mười ba gã tu sĩ đằng sau, không phải theo chân bọn họ cùng đến.
- Mông tiên tử là bằng hữu của ta, nếu muốn lưu lại mạng sống, nhanh chóng rời đi!
Cổ Thần nói.
Đang khi nói chuyện, tu vi ngoại phóng, tu vi Kim Đan cực hạn khiến mười ba tu sĩ đều cả kinh, Mông Tiên Âm cách xa xa nhìn Cổ Thần, lông mày hơi nhíu, lúc này Cổ Thần biến hóa tướng mạo, nàng căn bản không nhận thức được.
Một gã tu sĩ Kim Đan cực hạn cũng đủ sức giết chết mười bat u sĩ này rồi, trong mắt mười ba người này tuy có vẻ kinh hãi nhưng lại không hề sợ hãi.
Bí mật trên người Cổ Thần rất nhiều, hắn không muốn ở cùng một chỗ với tiên sĩ Độ Hư cảnh, dù sao Chiến Thần Lệnh cũng là chí bảo đủ khiến bất cứ cường giả Độ Hư cảnh cảnh nào cũng phải điên cuồng truy cầu.
- Huynh đệ dự định đi nơi nào? Ta có thể đồng hành?
Tên khất cái chậm rãi bước về phía Cổ Thần, bước chân rất chậm, thoạt nhìn so với phàm nhân không hề có bất cứ điểm khác nhau nào.
Vô duyên vô cỡ bị một cường giả Độ Hư cảnh chú ý, trong lòng Cổ Thần kinh hãi, không biết người này có nhìn ra vấn đề gì hay không? Bằng không mà nói, bản thân và hắn chẳng thân cũng chẳng quen, vì sao lại bám theo sau?
- Vãn bối có chuyện quan trọng trong người, không làm phiền tiền bối, vãn bối cáo từ…
Thiểm Thiên Phong Dực xuất hiện, Cổ Thần ôm quyền với gã khất cái, hóa thành một đạo độn quang toàn lực bỏ chạy.
Cổ Thần trực tiếp chạy đi, nếu như người này tiếp tục đuổi theo, nói rõ đích thực là có mưu đồ mà đến, nếu như không đuổi theo, vậy xem ra chỉ là bèo nước gặp nhau mà thôi!
Cổ Thần phóng lên cao trong sát na, bốn phía không hề thiếu độn quang xuất hiện, Cổ Thần vừa mới biết mất, liền có độn quang hạ xuống ngay bên cạnh gã khất cái.
Khi biết được gã khất cái là cao nhân, Cổ Thần căn bản không cần lo lắng sẽ bị hại, chốc lát cũng không dừng lại, tiếp tục phi độn về phía bắc.
Mới bay được hơn ba trăm dặm, trong tầng mây bầu trời đột nhiên xuất hiện mấy hắc chưởng lớn tới trăm trượng, mạnh mẽ vỗ xuống Cổ Thần bên dưới.
Có mai phục…
Tốc độ của mấy hắc chưởng cực nhanh, chỉ chớp mắt đã tới, Cổ Thần không kịp thu lực, chỉ có thể đưa tay lên, chưởng cương còn chưa phát ra, hắc chưởng đã áp mạnh vào lòng bàn tay.
Ầm…
Thân thể Cổ Thần chấn động, nhất thời bị cự chưởng màu đen bức từ không trung rơi xuống dưới.
Vừa mới chạm xuống mặt đất, một quang tráo trong suốt đột nhiên xuất hiện bao phủ toàn bộ phương viên xung quanh Cổ Thần trăm trượng, bên ngoài quang tráo, theo chín phương hướng phân biệt là chín tu sĩ cảnh giới Bồi Nguyên kỳ và Kim Đan kỳ.
Cổ Thần bị nhốt trong quang tráo, ánh mắt khẽ đảo qua chín người, trong đó có một người nhận ra được, chính là gã nam tử trung niên mà chưởng quỹ tửu lâu xin chỉ thị.
Câu nói của người này đối với gã khất cái hoàn toàn rơi vào tai Cổ Thần, biết hắn là người Tề Vân Tông.
- Tề Vân Tông? Ta mới tới nơi này, không thù không oán với quý tông, vì sao ngăn ta?
Hai tay Cổ Thần chắp sau lưng, tuy bên cạnh hắn có chín người, nhưng ánh mắt của hắn lại rơi vào tầng mây trên cao.
Chín người xung quanh, tu vi cao nhất cũng chỉ là Kim Đan trung kỳ, mà người trong tầng mây đánh ra mấy cự chưởng màu đen có tu vi Kim Đan cực hạn, hiển nhiên là đầu lĩnh.
- Ha ha ha ha… Biết rõ còn hỏi!
Một tiếng cười to từ không trung truyền tới, một lão giả tuổi chừng lục tuần mang theo một thanh cự kiếm xuất hiện trên bầu trời, nói:
- Cổ Thần, ngươi bị thái tử điện hạ Tàng Thiên Cơ Đại Doanh phát lệnh truy nã, vậy mà cung dám nghênh ngang xuất hiện tại thành Bột Nguyên, quả thực là tự tìm đường chết!
- Tàng Thiên Cơ?
Lông mày Cổ Thần khẽ nhíu:
- Không nghĩ tới tới cảnh nội Đại Mông, lực ảnh hưởng của Tàng Thiên Cơ cũng lớn tới như vậy!
Ánh mắt Cổ Thần sắc lạnh, rơi vào người lão giả tuổi chừng lục tuần, nói:
- Ngươi là người phương nào?
Lão giả lục tuần nghểnh cao đầu, nói:
- Ta là chưởng môn Tề Vân Tông Tề Minh Xương, Cổ Thần, ngươi thúc thủ chịu trói, bản tông có thể tha cho ngươi một mạng, giao cho Tàng Thiên Cơ xử lý, nếu dám phảm kháng, chỉ có thể đưa đầu của ngươi cho Tàng Thiên Cơ, hắc hắc… Đầu của ngươi trị giá một nghìn vạn linh thạch!
Khóe môi Cổ Thần vểnh lên, nói:
- Tề Minh Xương? Lão giả ngươi quả thực là ngại sống lâu, chỉ bằng vào Tề Vân Tông nho nhỏ các ngươi cũng dám bất lợi đối với ta? Ngươi không sợ tông môn bị hủy, truyền thừa đoạn tuyệt hay sao?
- Nói khoác không biết ngượng…
Vẻ mặt Tề Minh Xương coi thường nói:
- Ngươi đã bị tuyệt trận Cửu Cung Khốn Tiên trận của bản môn vây khốn, hắc hắc… Dưới Mệnh Tuyền căn bản không có kẻ nào có thể phá trận ra ngoài, bản tông đã thông báo cho Đế Đình Đại Doanh, không bao lâu Đế Đình Đại Doanh sẽ có người tới đây, nói không chừng chính thái tử Tàng Thiên Cơ đích thân tới, Tàng Thiên Cơ thấy ngươi bị bắt sống, nhất định sẽ vô cùng vui vẻ, ha ha… Một nghìn vạn linh thạch thuộc về Tề Vân Tông ta rồi.
Cổ Thần quét mắt nhìn Cửu Cung Khốn Tiên trận, khẽ cười nói”:
- Chết tới nơi còn không biết, lão tử chính là tổ tông trận pháp thiên hạ, chỉ là Cửu Cung Khốn Tiên trận cũng dám kiêu ngạo trước mặt ta…
- Cửu Cung Khốn Tiên trận áo trời không viết vá, cho dù ngươi là tông sư trận pháp thì cũng có làm sao? Nếu muốn phá trận, không có tu vi Mệnh Tuyền cảnh tuyệt đối không thể, chỉ bằng ngươi? Hắc hắc, mười người cũng không được!
Tề Minh Xương khinh bỉ nói.
- Phải sao? Các ngươi đã tìm đường chết, vậy ta tiễn các ngươi một đoạn đường…
Nói xong, hai mắt Cổ Thần đỏ lên, thân thể đột nhiên phát ra kim quang vạn trượng, một tiếng long ngâm vang vọng thiên địa, một đầu kim long phóng lên cao.
Ầm…
Hai móng của kim long hung hăng đánh mạnh vào quang tráo Cửu Cung Khốn Tiên trận, một tiếng nổ vang, trong sát na quang tráo tan nát, tiêu tan thành mây khói, chín tên tu sĩ bị lực phản chấn mạnh mẽ kích nổ thành chín đoàn huyết vụ.
Tu vi của Cổ Thần đã đạt tới Kim Đan cực hạn, cách Mệnh Tuyền cảnh chỉ còn một bước ngắn, đồng thời thân thể trải qua một lần thoát thai hoán cốt, vận chuyển Thiên Cương Thối Thể đại pháp đệ cửu trọng, so với tu sĩ Linh Anh kỳ không hề thua kém, Cửu Cung Khốn Tiên trận dựa vào tu vi chín người vừa rồi, tối đa chỉ có thể vây khốn tu sĩ Kim Đan kỳ, Cổ Thần có thể sánh được Linh Anh kỳ, làm sao ngăn căn được?
Cổ Thần hóa thân thành kim long, đánh vỡ Cửu Cung Khốn Tiên trận, phá hủy thân thể chín người làm trận cơ, lập tức long đầu xoay chuyển, há miệng phun ra một luồn hỏa diễm màu đem, linh hồn của chín tu sĩ chớp mắt liền bị thiêu đốt thành tro tàn.
- A?
Sắc mặt Tề Minh Xương tái ngắt, thần tình kinh hãi, trăm triệu lần không ngờ tứi, Cửu Cung Khốn Tiên trận cũng không thể ngăn cản được một kích của Cổ Thần, thét lên một tiếng kinh hãi.
Mắt thất chín tu sĩ Tề Vân Tông bỏ mạng, Tề Minh Xương tự biết không phải đối thủ của Cổ Thần, nhất thời thân thể chợt lóe, bỏ chạy cực nhanh.
Sát khí của kim long đã nổi lên, phía sau chợt lóe điện quang, Thiểm Thiên Phong Dực xuất hiện, dài tới trăm trượng, mạnh mẽ vỗ, trong nháy mắt đã xẹt qua khoảng cách nghìn trượng, xuất hiện ngay phía sau Tề Minh Xương.
Miệng há ra, một ngụm hỏa diễm màu đen phun trào, trong hỏa diễm ẩn chứa Thần Hình Câu Diệt kiếp so với ánh sáng còn nhanh hơn, chớp mắt đã chém Tề Minh Xương thành hai nửa, linh hồn thương nặng, sau đó hỏa diễm màu đen tràn qua, thiêu đốt toàn bộ linh hồn, thân thể Tề Minh Xương thành tro tàn.
Kim quang vừa thu lại, Cổ Thần biến hóa thành hình người, hạ xuống mặt đất, nói:
- Không biết tự lượng sức mình, xem ra nơi này mặc dù là Đại Mông, nhưng thế lực của Tàng gia vẫn có ảnh hưởng rất lớn, tốt nhất không nên lộ mặt thật.
Nhìn lướt qua xung quanh, lại thả thần thức dò xét, thất không có ai tiếp cận, thân thể chợt lóe, nhất thời chui vào trong rừng rậm, biến hóa tướng mạo, chạy bộ theo phía bắc rừng rậm.
Cổ Thần vừa mới biến mất, một bóng người xuất hiện tại địa điểm Cổ Thần giết ngược lại mười người Tề Vân Tông. Người này tóc dài, khuôn mặt dơ bẩn, trong tay còn cầm theo một chiếc hồ lô, chính là gã khất cái trong Quần Tiên Lâu vừa rồi.
Chỉ hơi dừng lại chốc lát, gã khất cái phi độn về phương hướng Cổ Thần bỏ đi, chỉ một bước đã vượt qua khoảng cách nghìn trượng, trong nháy mắt biến mất tải rừng rậm.
Nếu như thế lực Tàng gia đã xâm nhập vào trong Đại Mông, Cổ Thần tự nhiên không thể lấy khuôn mặt thực, để tránh khỏi bị tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh truy sát, biến hóa tướng mạo, đồng thời pháp bảo Thiểm Thiên Phong Dực gần như là tiêu chí cũng thu lại không sử dụng.
Dù sao đi nữa hiện tại Cổ Thần cũng không nóng vội nhất thời, muốn tới Băng Thần Tông cứu người, chí ít cũng phải có tu vi Mệnh Tuyền cảnh, hiện tại sư tỷ vẫn trong trạng thái an toàn, Cổ Thần phi độn liên tục một ngày một đêm, thời gian còn lại thì bảo trì tu luyện.
Nếu như tới thành Bắc Đẩu, thu được ngưng anh quả là có thể lập tức luyện chế thành hoa anh đan, phục dụng tiến hành linh anh hóa hồn, chuẩn bị bước vào Mệnh Tuyền cảnh.
Tin tức Cổ Thần hiện thân tại Đại Mông, đồng thời giết chết chưởng môn và chín tu sĩ Tề Vân Tông bên ngoài thành Bột Nguyên rất nhanh đã bị Tề Vân Tông truyền đi, không đến một ngày, tất cả các thế lực lớn quan tâm đều biết được tin tức này.
Đế Đình Đại Doanh, Thi Hồn Tông, Huyền Âm Tông và một số thế lực lớn cùng với một ít môn phái cỡ trung trong cảnh nội Đại Mông đều di chuyển ánh mắt về phía thành Bột Nguyên, thế nhưng Cổ Thần giống như phù dung sớm nỏ tối tàn, biến mất không còn hình bóng.
Tất cả các thế lực lớn quan tâm tới Cổ Thần đều phái không ít tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh và Kim Đan kỳ tiến vào Đại Mông, tiến hành truy sát đối với Cổ Thần.
Nhất là Đế Đình Đại Doanh càng phái ra tam đại đế tử, ngũ điện hạ Tàng Hồng Cơ, lục điện hạ Tàng Vạn Cơ, bát điện hạ Tàng Ngọc Cơ, cùng với vài tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh, mười mấy tu sĩ Kim Đan kỳ truy sát Cổ Thần, lực lượng truy sát mạnh mẽ chưa từng thấy.
Thái tử Tàng Thiên Cơ càng sớm tiến vào cảnh nội Đại Mông.
Cộng thêm Thi Hồn Tông phái ra tu sĩ truy sát, lực lượng truy sát Cổ Thần lần này, Đế Đình Đại Doanh hầu như sư tử bắt thỏ, hạ quyết tâm phải đánh chết Cổ Thần.
Dọc theo đường đi Cổ Thần nghe được không ít tin tức các loại, hắn xuất quỷ nhập thần, khẳng định là hiểu được thuật biến hóa, Tàng gia đã sớm hoài nghi Cổ Thần chính là hung thủ giết chết Tàng Chân Cơ, hôm nay chợt hiện rồi biến mất tại thành Bột Nguyên càng xác định, vì vậy mới phái ra lực lượng cường đại tới như vậy đến truy sát Cổ Thần.
Mỗi ngày Cổ Thần di chuyển hơn hai vạn dặm, thời gian còn lại kiên trì tu luyện, mười ngày sau, Cổ Thần đã tiến về phía bắc thành Bột Nguyên hơn hai mươi vạn dặm, cách thành Bắc Đẩu không tới ba vạn dặm.
Hôm nay Cổ Thần không hề dừng lại như trước, chuẩn bị trực tiếp cả ngày chạy tới thành Bắc Đẩu, chuẩn bị xem có ngưng anh quả bán ra hay không.
Cách thành Bắc Đẩu chỉ chừng hai vạn dặm, hơn mười đạo độn quang xuất hiện phía trước Cổ Thần nghìn dặm, đồng thời phi độn cực nhanh về phía hắn.
Cổ Thần ngưng tụ pháp lực vào hai mắt, nhìn về phía xa xa, thần tình nao nao, tổng cộng mười bốn đạo độn quang, một người phía trước, mười ba người đằng sau, cách nhau chừng trăm trượng, người phía trước mặt bạch y, giống như tuyết trắng, gương mặt thanh lãnh, chính là thành nữ Băng Thần Tông mà Cổ Thần đã từng gặp một lần tại di chỉ ma cung --- Mông Tiên Âm.
Lúc này khóe miệng Mông Tiên Âm chảy máu tươi, hiển nhiên không cùng một bọn với mười ba người phía sau, mà đang phi độn lẩn trốn, mười ba người phi nhau đuổi theo.
“Thánh nữ Băng Thần Tông biến mất rồi…”
Cổ Thần nhớ tới tin tức thu được tại Quần Tiên Lâu mười ngày trước.
Mộng Tiên Âm và Cổ Thần có một chút giao tình tại kiếp trước, đồng thời Hư Tử Uyên đã bị Băng Thần Tông bắt giữa, nếu như Cổ Thần muốn tìm hiểu tình huống, Mộng Tiên Âm chính là lựa chọn tốt nhất, Cổ Thần khẽ xoay người, phi độn ngược hướng đám người truy đuổi.
Tốc độ của Cổ Thần cực nhanh, Mộng Tiên Âm đột nhiên thấy phía trước có độn quang cấp tốc tiếp cận, trong mắt cả kinh, lập tức vòng vo chuyển phương hướng, bỏ chạy theo hướng khác.
Bất quá, Cổ Thần có tu vi Kim Đam hậu kỳ, hơn nữa còn sử dụng Tật Vũ Phi Phong, tốc độ so với Mộng Tiên Âm nhanh hơn rất nhiều, đuổi theo phía bên trái, đợi khi cách Mông Tiên Âm chừng trăm dặm, phát thần thức truyền âm nói:
- Mông tiên tử dừng vội đi, ta tới cứu tiên tử!
Mông Tiên Âm nhìn thoáng qua Cổ Thần, tốc độ phi độn ngược lại nhanh hơn một phần, bỏ chạy thẳng phía trước, có thể thấy được nàng đối với Cổ Thần không hề có tin tưởng.
Mười ba người phía sau vẫn đuổi theo Mông Tiên Âm chừng trăm trượng, tiếp cận gần q1uan sát, Cổ Thần phát hiện mười ba người này, đại bộ phận là tu sĩ Bồi Nguyên kỳ, trong đó có ba người tu vi Kim Đan kỳ.
Hai năm không thất, tu vi của Mông Tiên Âm đã bước vào Bồi Nguyên hậu kỳ, năm nay mới chỉ 19 tuổi, tu vi đã bước vào Bồi Nguyên hậu kỳ, quả nhiên là tuyệt thế thiên tài tiếp cận Tàng Thiên Cơ. Trước ba mươi tuổi hi vọng rất lớn có thể bước vào Mệnh Tuyền cảnh.
- Mông Tiên Âm, lần này ngươi trốn không thoát rồi!
- Hắc hắc… Tốt nhất nên thúc thủ chịu trói.
- Làm tiểu thiếp của thái tử điện hạ Tàng Thiên Cơ chính là phúc phận chín kiếp cũng không tu được, ngươi phải thấy vinh hạnh mới đúng.
- Tông thủ Băng Thần Tông Mông Ngưng Băng đã tặng ngươi cho thái tử điện hạ Tàng Thiên Cơ rồi, ngươi có chạy tới chân trời góc biển cũng không thể thoát được lòng bàn tai của thái tử điện hạ!
Mười ba người phía sau Mông Tiên Âm vừa đuổi theo vừa hô.
Cổ Thần nhướng mày, hắn lại một lần nữa nghe được cái tên Tàng Thiên Cơ, trong lòng mọc lên lửa giận, từ sau khi đại khai sát giới tại Cự Linh Môn, mỗi một lần Cổ Thần hóa thân thành kim long đều có xung động muốn xé nát tất cả mọi thứ.
Mông Tiên âm tiếp tục phi độn, Cổ Thần đuổi theo phía bên trái, càng lúc càng tiếp cận gần hơn.
- Người tới là đạo hữu phương thế lực nào?
Lúc Cổ Thần tiếp cận gần Mông Tiên Âm nghìn trượng, một gã tu sĩ tu vi Kim Đan trung kỳ duy nhất trong mười ba người hô lên.
Thấy Cổ Thần cũng truy đuổi Mộng Tiên âm, những người này hiển nhiên coi hắn trở thành đồng đạo.
- Ta không có những bằng hữu như các ngươi!
Cổ Thần quát lạnh.
Đang khi nói chuyện, khoảng cách giữa Cổ Thần và Mông Tiên Âm đã thu hẹp lại không ít, cách mười ba tu sĩ phía sau chỉ còn mấy trăm trượng, tiếng nói vừa dứt, Cổ Thần đánh mạnh một quyền.
Trên bầu trời vang lên một tiếng sấm, một quyền cương ước chừng trăm trượng đột nhiên xuất hiện, Kim Cương Thần Quyền vừa ra, khí thế không tầm thường.
Quyền cương nhanh như mũi tên nhọn, trong nháy mắt đã oanh kích vào phạm vi mười ba tu sĩ đuổi theo phía sau, toàn bộ mười ba tu sĩ đều nằm trong phạm vi công kích của quyền cương.
Mười ba tu sĩ không hề nghĩ tới đột nhiên Cổ Thần oanh kích mọt quyền, có chút luống cuống tay chân, tung ra mười ba kiện pháp bảo oanh kích chống dỡ. Cổ Thần chỉ tùy ý đánh ra một quyền, vẫn chưa hạ sát tâm đối với mười ba người này, quyền cương đánh văng pháp bảo của mười ba tu sĩ, mười ba người bị lực phản chấn mạnh mẽ đánh văng ngược lại, phải dừng truy đuổi.
Mộng Tiên Âm chớp mắt đã phi độn cách nghìn trượng, xoay đầu nhìn lại phía sau, thấy Cổ Thần xuất thủ công kích mười ba gã tu sĩ đằng sau, không phải theo chân bọn họ cùng đến.
- Mông tiên tử là bằng hữu của ta, nếu muốn lưu lại mạng sống, nhanh chóng rời đi!
Cổ Thần nói.
Đang khi nói chuyện, tu vi ngoại phóng, tu vi Kim Đan cực hạn khiến mười ba tu sĩ đều cả kinh, Mông Tiên Âm cách xa xa nhìn Cổ Thần, lông mày hơi nhíu, lúc này Cổ Thần biến hóa tướng mạo, nàng căn bản không nhận thức được.
Một gã tu sĩ Kim Đan cực hạn cũng đủ sức giết chết mười bat u sĩ này rồi, trong mắt mười ba người này tuy có vẻ kinh hãi nhưng lại không hề sợ hãi.
/889
|