Lần này truy sát Cổ Thần, Đế Đình Đại Doanh tổng cộng có ba đế tử tới đây, ngũ điện hạ Tàng Hồng Cơ, lục điện hạ Tàng Vạn Cơ, bát điện hạ Tàng Ngọc Cơ. Tàng Ngọc Cơ đã chết trong Vạn Lý Hoàng Sa đại trận, người này không phải ai khác, chính là đế tử đứng hàng thứ sáu trong thập đại đế tử --- Tàng Vạn Cơ.
Đang khi nói chuyện, Tàng Vạn Cơ đang định độn thủ, Mộng Tiên Âm đột nhiên cười khẽ, nói:
- Đế Đình Đại Doanh chỉ biết tự sơn vàng lên mặt chính mình, tự tặng cho Tàng Thiên Cơ cái danh thiên tài đệ nhất, lại không biết rằng có người vượt quá xa Tàng Thiên Cơ, quả thực là không biết liêm sỉ, chỉ làm người trong thiên hạ chế nhạo.
Mông Tiên Âm vừa nói lập tức khiến Tàng Vạn cơ dừng tay, cả giận nói:
- Chê cười, thiên hạ còn có ai so sánh được với thái tử Thiên Cơ của bản đình?
Ánh mắt Mông Tiên Âm chuyển qua trên mặt mọi người, nói:
- Ta biết một người, không biết từ khi nào tu đạo, mười ba tuổi tiến vào Hư Thiên Tông, trở thành một đệ tử luyện dược, mười bốn tuổi bước vào Thần Hải cảnh, mười sáu tuổi ý niệm hóa hồn, hai năm sau đó tu vi đột nhiên tăng mạnh, hôm nay mười tám tuổi đã bước vào Mệnh Tuyền cảnh, Tàng Thiên Cơ so sánh với hắn chỉ là đom đóm so với mặt trăng. Đại Doanh thổi phồng Tàng Thiên Cơ là đệ nhất thiên tài Cổ Hoang, chẳng phải là tự đánh vào mặt chính mình, đánh sưng mặt sưng mũi? Sao không khiến cho người trong thiên hạc hế nhạo?
Mười tám tuổi bước vào Mệnh Tuyền cảnh, tất cả các tu sĩ ở đây, bao gồm cả cao thủ Mệnh Tuyền cảnh đều hít một ngụm lương khí.
Người mà Mông Tiên Âm nói, trong lòng mọi người đều biết rõ, chính là Cổ Thần.
- Ha ha ha ha…
Thoáng kinh hãi trong chốc lát, Tàng Vạn Cơ cuồng tiếu nói:
- Chín ngày trước Cổ Thần còn bị bọn ta truy sát, cho dù hắn có ăn vào hóa anh đan, không có mười ngày nửa tháng cũng dừng mơ tưởng bước vào Mệnh Tuyền cảnh, chỉ bằng hắn? Hôm nay ta sẽ cho hắn mất mạng, nhìn hắn làm sao so sánh với thái tử Thiên Cơ?
Đang khi nói chuyện, thân thể Tàng Vạn Cơ tiến lên một bước, chụp mạnh một chưởng, trên bầu trời cuồn cuộn mây đen, tiếng sấm ầm ầm, đạo đạo thiên lôi đánh xuống, một chưởng ấn mộc lôi lớn trăm trượng nhất thời vỗ vào cổ chung đồng thau.
Thấy Cổ Thần còn chưa có động tĩnh, Mông Tiên Âm cắn răng một cái, phóng lên cao, một đạo bạch quang đẹp mắt từ trong cơ thể nàng phát ra, bắn mạnh về phía chưởng ấn mộc lôi.
Đạo bạch quang đẹp mắt kia là một cây tram huyền băng như bạch ngọc, Băng Phách Thần Châm, một kiện pháp bảo thượng phẩm phi thường lợi hại đặc trưng của Băng Thần Tông! Uy lực so sánh với pháp bảo cực phẩm thông thường không hề thua kém.
Băng Phách Thần Châm vừa ra, một cỗ khí tức lạnh lẽo vô hạn tràn ngập, vừa mới tiếp xúc với Mộc Lôi Ấn, lập tức tạo thành một tầng hàn băng, hoàn toàn đóng băng lực lượng lôi điện, sau đó chưởng ấn mộc lôi biến thành khối băng, bị Băng Phách Thần Châm chấn thành mảnh nhỏ, biến mất không còn hình bóng.
Tàng Vạn Cơ với tu vi Linh Anh hậu kỳ thi triển tuyệt học vô thượng Mộc Lôi Ấn trong Ngũ Hành Phân Thần Ấn của Tàng gia dĩ nhiên bị Mông Tiên Âm với tu vi Bồi Nguyên hậu kỳ dùng Băng Phách Thần Châm phá hủy không còn hình bóng.
Băng Phách Thần Châm lợi hại không cần phải bàn cãi!
Chỉ là tu vi của Mông Tiên Âm quá thấp, hoàn toàn không thể so sánh được với Tàng Vạn Cơ, tuy rằng Mộc Lôi Ấn bị Băng Phách Thần Châm phá hủy nhưng lực chấn ngược lại khiến Mông Tiên Âm hét thảm một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, thân thể giống như diều dứt dây văng ngược rơi xuống ngay bên cạnh cổ chung đồng thau.
- Hử?
Lông mày của Tàng Vạn Cơ vừa nhíu, dĩ nhiên bị một tu sĩ Bồi Nguyên kỳ phá hủy Mộc Lôi Ấn, trong lòng quá giận, quát lớn:
- Tiện nhân, chỉ bằng ngươi cũng có thể bảo trụ được Cổ Thần? Ta trươc tiên giết chết tiện nhân ngươi.
Nói xong, một chưởng đánh ra, trên bầu trời một lần nữa mây đen cuồn cuộn, tiếng sấm ầm ầm, lúc này đây Tàng Vạn Cơ đã đánh một kích toàn lực, một chưởng ấn mộc lôi gần nghìn trượng xuất hiện trên không trung, phách thẳng về phía Mông Tiên Âm và cổ chung đồng thau.
Các tu sĩ khác đều ở bên cạnh lạnh mặt nhìn, đế tử Đại Doanh tự mình xuất thủ đối phó với một tu sĩ Thần Hải cảnh, bọn họ tự nhiên không tiện xuất thủ, bằng không mà nói chính là vũ nhục đối với thực lực của Tàng Vạn Cơ!
Chưởng ấn mộc lôi kia che trời che đất, Mộng Tiên Âm bên cạnh cổ chung đồng thau, trước mặt Mộc Lôi Ấn quả thực nhỏ bé như con kiến.
- Từ hôm nay trở đi, thiên hạ không còn cái tên Cổ Thần! Ai dám đối nghịch với Đế Đình Đại Doanh chỉ có một đường chết!
Tàng Vạn Cơ hét lớn một tiếng, thân thể theo Mộc Lôi Ấn đi về phía trước.
Ầm…
Đột nhiên vang lên một tiếng nổ rung trời chuyển đất, toàn bộ đại địa đều bị chấn tới rung động kịch liệt, cổ chung đồng thau kia đột nhiên nổ thành mảnh nhỏ, hóa thành hư vô, theo đó một bóng người từ trong cổ chung lao ra ngoài.
Tốc độ của người này nhanh tới cực điểm, tất cả mọi người còn chưa kịp nhìn ra tướng mạo của người này, chỉ thấy một quyền đánh ra, quyền cương phóng thẳng lên cao, Mộc Lôi Ấn lập tức bị phá hủy.
Đồng thời, thân ảnh người nọ nhanh như thiểm điện xuất hiện ngay trước mặt Tàng Vạn Cơ, lúc này Tàng Vạn cơ mới nhìn rõ người trước mặt, tuổi chừng mười tám mười chín, khuôn mặt cương nghị, tỏa ra một cỗ sát khí kinh thiên, không phải Cổ Thần thì là ai?
Mới chỉ nhìn ra tướng mạo của Cổ Thần, Tàng Vạn Cơ đã hét thảm một tiếng, thiết quyền của Cổ Thần xuyên qua quang tráo phòng ngự đánh vào đan điền Tàng Vạn Cơ.
Ầm…
Một tiếng nổ vang, thân thể Tàng Vạn Cơ bị một quyền của Cổ Thần chấn thành huyết vụ, Mệnh Tuyền cũng bị phá hủy tan nát, chết không thể chết lại.
A… Linh anh của Tàng Thiên Cơ vừa mới phát sinh tiếng kêu thê lương thảm thiết, đang định chạy trốn, chỉ thấy Cổ Thần khẽ động chưởng trái, một đạo bạch quang bắn ra, Trấn Minh Ngọc Bi đánh vào linh anh Tàng Vạn Cơ, trong nháy mắt hóa thành hư vô.
Đế tử thứ sáu trong thập đại đế tử Tàng Vạn cơ theo chân Tàng Chân Cơ, Tàng Ngọc Cơ, người thứ ba chết trong tay Cổ Thần.
Tất cả chuyện này đều phát sinh trong khoảng thời gian điện quang đá lửa, không một người phản ứng kịp, xuất thủ cứu giúp!
Xẹt xẹt…
Lôi quang chợt lóe, Thiểm Thiên Phong Dực hiện ra, Cổ Thần nhất thời bay lên không trung, hét lớn một tiếng:
- Bất cứ thế lực nào truy sát ta ngày hôm nay, ngày khác Cổ Thần trả lại gấp mười lần, hôm nay toàn bộ các ngươi đều phải chết!
Không biết từ khi nào, khắp bầu trời đều bị mây đen bao phủ, thanh thế to lớn, so với Mộc Lôi Ấn Tàng Vạn Cơ vừa mới thi triển toàn lực còn mãnh liệt hơn mười lần, trong mây đen có vô số lôi điện như thần long lập lòe, một vòng xoáy đen kịt cực lớn xuất hiện ngay đỉnh đầu Cổ Thần.
Vô số đạo thiên lôi lớn mười trượng, trăm trượng hội tụ về phía dòng xoáy đen kịt, hình thành hai đạo lôi kiếm vô cùng khổng lồ!
- Sao có khả năng? Lôi kiếp?
- Mệnh Tuyền cảnh?
- Mười tám tuổi, thực sự bước vào Mệnh Tuyền cảnh?
- Không có khả năng, sao có thể có người sớm bước vào Mệnh Tuyền cảnh hơn thái tử Thiên Cơ?
- Thực sự là lôi kiếp đệ nhị trọng, trên bầu trời có hai đạo lôi kiếp, đây chính là lôi kiếp bước vào Mệnh Tuyền cảnh, Cổ Thần thực sự bước vào Mệnh Tuyền cảnh?
Tàng Vạn Cơ đột nhiên chết trong tay Cổ Thần, thần hình câu diệt, chúng tu sĩ còn chưa kịp khiếp sợ vì Tàng Vạn Cơ, ngay lập tức hoàn toàn bị hai đạo lôi kiếp trên bầu trời hấp dẫn trừng lớn con mắt.
Mông Tiên Âm đứng lên, nhìn Cổ Thần giữa không trung, khóe miệng chảy máu tươi không khỏi nhếch lên, nàng đã thành công rồi, nàng không nhìn lầm người, Cổ Thần thực sự bước vào Mệnh Tuyền cảnh.
Hai đạo lôi kiếp từ trong dòng xoáy đen kịt đánh xuống, oanh kích Cổ Thần.
Đang khi nói chuyện, Tàng Vạn Cơ đang định độn thủ, Mộng Tiên Âm đột nhiên cười khẽ, nói:
- Đế Đình Đại Doanh chỉ biết tự sơn vàng lên mặt chính mình, tự tặng cho Tàng Thiên Cơ cái danh thiên tài đệ nhất, lại không biết rằng có người vượt quá xa Tàng Thiên Cơ, quả thực là không biết liêm sỉ, chỉ làm người trong thiên hạ chế nhạo.
Mông Tiên Âm vừa nói lập tức khiến Tàng Vạn cơ dừng tay, cả giận nói:
- Chê cười, thiên hạ còn có ai so sánh được với thái tử Thiên Cơ của bản đình?
Ánh mắt Mông Tiên Âm chuyển qua trên mặt mọi người, nói:
- Ta biết một người, không biết từ khi nào tu đạo, mười ba tuổi tiến vào Hư Thiên Tông, trở thành một đệ tử luyện dược, mười bốn tuổi bước vào Thần Hải cảnh, mười sáu tuổi ý niệm hóa hồn, hai năm sau đó tu vi đột nhiên tăng mạnh, hôm nay mười tám tuổi đã bước vào Mệnh Tuyền cảnh, Tàng Thiên Cơ so sánh với hắn chỉ là đom đóm so với mặt trăng. Đại Doanh thổi phồng Tàng Thiên Cơ là đệ nhất thiên tài Cổ Hoang, chẳng phải là tự đánh vào mặt chính mình, đánh sưng mặt sưng mũi? Sao không khiến cho người trong thiên hạc hế nhạo?
Mười tám tuổi bước vào Mệnh Tuyền cảnh, tất cả các tu sĩ ở đây, bao gồm cả cao thủ Mệnh Tuyền cảnh đều hít một ngụm lương khí.
Người mà Mông Tiên Âm nói, trong lòng mọi người đều biết rõ, chính là Cổ Thần.
- Ha ha ha ha…
Thoáng kinh hãi trong chốc lát, Tàng Vạn Cơ cuồng tiếu nói:
- Chín ngày trước Cổ Thần còn bị bọn ta truy sát, cho dù hắn có ăn vào hóa anh đan, không có mười ngày nửa tháng cũng dừng mơ tưởng bước vào Mệnh Tuyền cảnh, chỉ bằng hắn? Hôm nay ta sẽ cho hắn mất mạng, nhìn hắn làm sao so sánh với thái tử Thiên Cơ?
Đang khi nói chuyện, thân thể Tàng Vạn Cơ tiến lên một bước, chụp mạnh một chưởng, trên bầu trời cuồn cuộn mây đen, tiếng sấm ầm ầm, đạo đạo thiên lôi đánh xuống, một chưởng ấn mộc lôi lớn trăm trượng nhất thời vỗ vào cổ chung đồng thau.
Thấy Cổ Thần còn chưa có động tĩnh, Mông Tiên Âm cắn răng một cái, phóng lên cao, một đạo bạch quang đẹp mắt từ trong cơ thể nàng phát ra, bắn mạnh về phía chưởng ấn mộc lôi.
Đạo bạch quang đẹp mắt kia là một cây tram huyền băng như bạch ngọc, Băng Phách Thần Châm, một kiện pháp bảo thượng phẩm phi thường lợi hại đặc trưng của Băng Thần Tông! Uy lực so sánh với pháp bảo cực phẩm thông thường không hề thua kém.
Băng Phách Thần Châm vừa ra, một cỗ khí tức lạnh lẽo vô hạn tràn ngập, vừa mới tiếp xúc với Mộc Lôi Ấn, lập tức tạo thành một tầng hàn băng, hoàn toàn đóng băng lực lượng lôi điện, sau đó chưởng ấn mộc lôi biến thành khối băng, bị Băng Phách Thần Châm chấn thành mảnh nhỏ, biến mất không còn hình bóng.
Tàng Vạn Cơ với tu vi Linh Anh hậu kỳ thi triển tuyệt học vô thượng Mộc Lôi Ấn trong Ngũ Hành Phân Thần Ấn của Tàng gia dĩ nhiên bị Mông Tiên Âm với tu vi Bồi Nguyên hậu kỳ dùng Băng Phách Thần Châm phá hủy không còn hình bóng.
Băng Phách Thần Châm lợi hại không cần phải bàn cãi!
Chỉ là tu vi của Mông Tiên Âm quá thấp, hoàn toàn không thể so sánh được với Tàng Vạn Cơ, tuy rằng Mộc Lôi Ấn bị Băng Phách Thần Châm phá hủy nhưng lực chấn ngược lại khiến Mông Tiên Âm hét thảm một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, thân thể giống như diều dứt dây văng ngược rơi xuống ngay bên cạnh cổ chung đồng thau.
- Hử?
Lông mày của Tàng Vạn Cơ vừa nhíu, dĩ nhiên bị một tu sĩ Bồi Nguyên kỳ phá hủy Mộc Lôi Ấn, trong lòng quá giận, quát lớn:
- Tiện nhân, chỉ bằng ngươi cũng có thể bảo trụ được Cổ Thần? Ta trươc tiên giết chết tiện nhân ngươi.
Nói xong, một chưởng đánh ra, trên bầu trời một lần nữa mây đen cuồn cuộn, tiếng sấm ầm ầm, lúc này đây Tàng Vạn Cơ đã đánh một kích toàn lực, một chưởng ấn mộc lôi gần nghìn trượng xuất hiện trên không trung, phách thẳng về phía Mông Tiên Âm và cổ chung đồng thau.
Các tu sĩ khác đều ở bên cạnh lạnh mặt nhìn, đế tử Đại Doanh tự mình xuất thủ đối phó với một tu sĩ Thần Hải cảnh, bọn họ tự nhiên không tiện xuất thủ, bằng không mà nói chính là vũ nhục đối với thực lực của Tàng Vạn Cơ!
Chưởng ấn mộc lôi kia che trời che đất, Mộng Tiên Âm bên cạnh cổ chung đồng thau, trước mặt Mộc Lôi Ấn quả thực nhỏ bé như con kiến.
- Từ hôm nay trở đi, thiên hạ không còn cái tên Cổ Thần! Ai dám đối nghịch với Đế Đình Đại Doanh chỉ có một đường chết!
Tàng Vạn Cơ hét lớn một tiếng, thân thể theo Mộc Lôi Ấn đi về phía trước.
Ầm…
Đột nhiên vang lên một tiếng nổ rung trời chuyển đất, toàn bộ đại địa đều bị chấn tới rung động kịch liệt, cổ chung đồng thau kia đột nhiên nổ thành mảnh nhỏ, hóa thành hư vô, theo đó một bóng người từ trong cổ chung lao ra ngoài.
Tốc độ của người này nhanh tới cực điểm, tất cả mọi người còn chưa kịp nhìn ra tướng mạo của người này, chỉ thấy một quyền đánh ra, quyền cương phóng thẳng lên cao, Mộc Lôi Ấn lập tức bị phá hủy.
Đồng thời, thân ảnh người nọ nhanh như thiểm điện xuất hiện ngay trước mặt Tàng Vạn Cơ, lúc này Tàng Vạn cơ mới nhìn rõ người trước mặt, tuổi chừng mười tám mười chín, khuôn mặt cương nghị, tỏa ra một cỗ sát khí kinh thiên, không phải Cổ Thần thì là ai?
Mới chỉ nhìn ra tướng mạo của Cổ Thần, Tàng Vạn Cơ đã hét thảm một tiếng, thiết quyền của Cổ Thần xuyên qua quang tráo phòng ngự đánh vào đan điền Tàng Vạn Cơ.
Ầm…
Một tiếng nổ vang, thân thể Tàng Vạn Cơ bị một quyền của Cổ Thần chấn thành huyết vụ, Mệnh Tuyền cũng bị phá hủy tan nát, chết không thể chết lại.
A… Linh anh của Tàng Thiên Cơ vừa mới phát sinh tiếng kêu thê lương thảm thiết, đang định chạy trốn, chỉ thấy Cổ Thần khẽ động chưởng trái, một đạo bạch quang bắn ra, Trấn Minh Ngọc Bi đánh vào linh anh Tàng Vạn Cơ, trong nháy mắt hóa thành hư vô.
Đế tử thứ sáu trong thập đại đế tử Tàng Vạn cơ theo chân Tàng Chân Cơ, Tàng Ngọc Cơ, người thứ ba chết trong tay Cổ Thần.
Tất cả chuyện này đều phát sinh trong khoảng thời gian điện quang đá lửa, không một người phản ứng kịp, xuất thủ cứu giúp!
Xẹt xẹt…
Lôi quang chợt lóe, Thiểm Thiên Phong Dực hiện ra, Cổ Thần nhất thời bay lên không trung, hét lớn một tiếng:
- Bất cứ thế lực nào truy sát ta ngày hôm nay, ngày khác Cổ Thần trả lại gấp mười lần, hôm nay toàn bộ các ngươi đều phải chết!
Không biết từ khi nào, khắp bầu trời đều bị mây đen bao phủ, thanh thế to lớn, so với Mộc Lôi Ấn Tàng Vạn Cơ vừa mới thi triển toàn lực còn mãnh liệt hơn mười lần, trong mây đen có vô số lôi điện như thần long lập lòe, một vòng xoáy đen kịt cực lớn xuất hiện ngay đỉnh đầu Cổ Thần.
Vô số đạo thiên lôi lớn mười trượng, trăm trượng hội tụ về phía dòng xoáy đen kịt, hình thành hai đạo lôi kiếm vô cùng khổng lồ!
- Sao có khả năng? Lôi kiếp?
- Mệnh Tuyền cảnh?
- Mười tám tuổi, thực sự bước vào Mệnh Tuyền cảnh?
- Không có khả năng, sao có thể có người sớm bước vào Mệnh Tuyền cảnh hơn thái tử Thiên Cơ?
- Thực sự là lôi kiếp đệ nhị trọng, trên bầu trời có hai đạo lôi kiếp, đây chính là lôi kiếp bước vào Mệnh Tuyền cảnh, Cổ Thần thực sự bước vào Mệnh Tuyền cảnh?
Tàng Vạn Cơ đột nhiên chết trong tay Cổ Thần, thần hình câu diệt, chúng tu sĩ còn chưa kịp khiếp sợ vì Tàng Vạn Cơ, ngay lập tức hoàn toàn bị hai đạo lôi kiếp trên bầu trời hấp dẫn trừng lớn con mắt.
Mông Tiên Âm đứng lên, nhìn Cổ Thần giữa không trung, khóe miệng chảy máu tươi không khỏi nhếch lên, nàng đã thành công rồi, nàng không nhìn lầm người, Cổ Thần thực sự bước vào Mệnh Tuyền cảnh.
Hai đạo lôi kiếp từ trong dòng xoáy đen kịt đánh xuống, oanh kích Cổ Thần.
/889
|